----------------------------
----------
Về việc rốt cuộc có nên câu dẫn Cố Thần Hi hay không, Lâm Lạc Lạc quả thật có rối rắm một đoạn thời gian, nhưng cuối cùng cái ý niệm đó đã bị cô vứt bỏ.
Mảnh vỡ linh hồn của anh rơi vào trong mỗi thế giới, đều cần thời gian dài tiến hành rút ra mới có thể mang đi, thế giới bình thường ba năm mười năm là có thể thành công. Còn thế giới tu tiên đến tột cùng cần bao nhiêu năm, cô cũng không rõ lắm, nhưng hẳn là sẽ dài hơn thế giới bình thường.
Vạn nhất cần ba hay năm ngàn năm, cô quả thực không dám tưởng tượng, ở bên nhau chừng đó thời gian sẽ là cái dạng ngày tháng gì.
Một điểm khác nữa là, tu vi của Cố Thần Hi tu vi, cao hơn cô quá nhiều, tính tình lại không được tốt, lỡ đâu về sau hai người ý kiến không hợp, đánh nhau cãi nhau linh tinh......
Chữ "nguy" không ngừng rong chơi ở trong đầu cô.
Cho nên để cẩn thận, thế giới này tốt hơn hết vẫn là nên giữ khoảng cách, vì thế cô quyết định không câu dẫn hắn, bảo trì thân phận hữu hảo bình thường.
Cho dù Cố Thần Hi ở thế giới này có đôi khi thoạt nhìn rất mỹ vị, thì cô vẫn khống chế bản thân, tận lực không vượt Lôi Trì.
Hiện tại Cố Thần Hi đang ở rất gần cô, gần đến mức cô chỉ cần hơi dịch về phía trước một chút, là có thể hôn được đôi môi mỏng gợi cảm kia của hắn. Hắn thật lâu không lùi lại, đôi mắt thâm thúy ý vị thâm trường nhìn cô, như thể đang không tiếng động mời gọi cô: Tới hôn!
Tùy tiện đổi một thế giới khác, cô hiện tại khẳng định sẽ đi lên trêu hắn, trêu hắn tâm trì nhộn nhạo, trêu đến khi hắn không kiềm chế được, nhưng thế giới này sao......
Không thể xúc động, hậu quả rất nghiêm trọng!
Lâm Lạc Lạc lập tức bình tĩnh lại: "Ma Quân thích bánh kia?"
Không, một chút cũng không.
Tưởng tượng đến tư vị ngọt ngào kia, Cố Thần Hi liền muốn lắc đầu, nhưng tầm mắt vừa tiếp xúc với đôi mắt sáng ngời kia của cô, hắn giống như là trúng mê dược, nói không nên lời nửa chữ, giọng nói trầm thấp từ tính chậm rãi vang lên: "Đúng vậy, bổn quân rất thích."
Thời điểm nói rất thích, hắn nhìn chằm chằm vào cô, trong mắt như là có một hồ thu thủy không ngừng nhộn nhạo, khiến tâm Lâm Lạc Lạc ngứa ngáy vô cùng.
Hai tay cô ôm lấy mặt hắn, cảm thụ được xúc cảm mềm mại ấm áp trên mặt, Cố Thần Hi nhướng mày, trong mắt có chờ mong chợt lóe qua, rốt cuộc cũng thông suốt? Học được cách nắm lấy cơ hội?
Lâm Lạc Lạc nâng mặt hắn đẩy ra xa một chút, cô cũng theo đó đứng lên, Cố Thần Hi một chút cũng không kháng cự, hai người đứng đối mặt nhau, bởi vì hắn cao hơn cô rất nhiều cho nên còn hơi hơi khom lưng cúi đầu, để cô có thể thuận tiện nâng mặt hắn. Lâm Lạc Lạc di động bước chân, hắn cũng đi theo bước chân của cô, tùy ý để cô đẩy hắn lên chiếc ghế cô mới ngồi ban nãy.
Hai người thay đổi 180°, hiện tại biến thành Cố Thần Hi ngồi trên ghế, Lâm Lạc Lạc cúi người đứng ở phía trước, tay cô còn ôm mặt hắn, mặt hai người vẫn dựa vào nhau rất gần, như thể giây tiếp theo sẽ hôn lên.
Tim Cố Thần Hi đập có chút nhanh, hắn rất có hứng thú nhìn cô, chờ đợi động tác "câu dẫn" kế tiếp của cô.
Đôi môi mỏng kia của hắn thoạt nhìn quá hấp dẫn.
Nhưng Lâm Lạc Lạc vẫn buông mặt hắn ra, anh em tốt nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai, làm bộ bản thân là cô ngốc khó hiểu phong tình, chạy ra ngoài như đang trốn tránh: "Vậy Ma Quân đợi một chút, ta đi làm cho Ma Quân."
Cố Thần Hi uổng công chờ mong hồi lâu: "......"
Chờ mong không có, sung sướng không thấy, ngay cả nhịp tim cũng thiếu chút nữa biến mất.
Cố Thần Hi lại bắt đầu mắng sư môn của Lâm Lạc Lạc.
————
Một đoạn thời gian kế tiếp, chỉ cần Cố Thần Hi có ý đồ ám chỉ Lâm Lạc Lạc cái gì, thì Lâm Lạc Lạc liền đưa cho hắn một mâm bánh, ăn liên tiếp vài bàn bánh, Cố Thần Hi bắt đầu hoài nghi, khả năng cô cũng chỉ biết một chiêu này.
Vì thế có một ngày Hắc Ma được truyền triệu, Ma Quân bệ hạ lạnh mặt hỏi gã, nơi nào có thể dạy người khác thủ đoạn sắc dụ?
Hắc Ma hít hà một hơi, thiếu chút nữa cho rằng Ma Quân nhà mình bị người ta đoạt xá, vì thế ngầm đánh giá Cố Thần Hi.
Cố Thần Hi cho gã một ánh mắt lạnh lẽo, cả người Hắc Ma run lên, thu hồi tất cả hoài nghi, uy áp khủng bố này, hơi thở bạo ngược đặc trưng này, tuyệt đối là Ma Quân nhà gã không sai.
"Có lẽ có thể đi Hợp Hoan lâu nhìn xem?" Gã thật cẩn thận nói.
"Ừm." Cố Thần Hi như suy tư gì gật đầu, "Được rồi, lui xuống đi."
Hắc Ma: "......"
Ma Quân đây là chuẩn bị làm gì?
Ý đồ của Ma Quân rõ như ban ngày, hắn là muốn để Lâm Lạc Lạc câu dẫn mình, lại hoài nghi cô căn bản không biết cách, cho nên "tốt bụng" muốn giúp cô học bù, sau khi học giỏi thì đi câu dẫn hắn.
Vì không để cô phát hiện ý đồ của mình, hắn còn rất tâm cơ mang cô đến những nơi khác trước, đi ăn đủ loại linh thực khác nhau, cuối cùng mới làm bộ lơ đãng dẫn cô đến Hợp Hoan lâu.
Sau khi ăn qua mấy tửu lầu linh thực khác nhau, Lâm Lạc Lạc thả lỏng cảnh giác, lúc chuẩn bị đi vào Hợp Hoan lâu, cô nhìn cái tên tuy rằng có chút không hài hòa kia, nhưng cũng không nghi hoặc rồi theo Cố Thần Hi đi vào.
Trùng hợp chính là, hôm nay mấy người Thanh Ma Hồng Ma cũng tới nơi này tìm việc vui, phóng thích nghẹn khuất mấy ngày nay Lâm Lạc Lạc tạo ra, bọn họ đang mắng Lâm Lạc Lạc, thì thấy Ma Quân nhà mình mang theo Lâm Lạc Lạc tiến vào.
Thanh Ma bị dọa đến mức phun một ngụm rượu trong miệng ra từ lỗ mũi, đầu của hắn bị Hồng Ma nhấn một cái, mấy người lập tức trốn dưới cái bàn, chờ Cố Thần Hi cùng Lâm Lạc Lạc ngồi xuống ở một góc rất xa, bọn họ mới khẽ meo meo lên.
"Này này này...... Ma Quân tới nơi này làm gì?" Thanh Ma trừng lớn mắt.
Mấy người hai mặt nhìn nhau, tất cả đều không hiểu ra sao, chẳng lẽ Ma Quân mặt ngoài không yêu sắc đẹp, thực tế lại thích dạo thanh lâu?
"Vấn đề là, vì sao lại mang theo Lâm Lạc Lạc?" Hồng Ma vẻ mặt tang thương.
Thanh Ma tức giận: "Chẳng lẽ là Lâm Lạc Lạc xúi giục Ma Quân tới?"
Mấy người liếc nhau, đều nghĩ đến nhiệm vụ của Lâm Lạc Lạc: Câu dẫn Ma Quân, làm hắn sa đọa.
"Có đạo lý! Người trong tiên môn quả nhiên âm hiểm xảo trá!"
Mấy người vì thế trốn đi, trộm quan sát hai người.
Ở chỗ này Lâm Lạc Lạc tỏ vẻ mở rộng tầm mắt, bản tính của ma tu và Ma tộc tương đối cởi mở, tới loại địa phương này đều là vì tìm hoan mua vui, vô luận là nhân viên công tác hay là khách khứa, đều không làm ra vẻ, đủ loại nhiệt tình dâng trào.
Hai người ngồi ở đại sảnh, Lâm Lạc Lạc thưởng thức nhóm tiểu tỷ tỷ ca vũ trên sân khấu ở trung tâm, nhân viên công tác và khách khứa bàn bên cạnh đang ôm hôn nhau, tiếng hôn môi rất vang dội, không cố kỵ những người khác ở đây chút nào, đương nhiên bọn họ về cơ bản cũng là ôm ôm ấp ấp, ngôn ngữ trêu đùa......
Nhìn nhóm tiểu tỷ tỷ sóng gió mãnh liệt, ngắm cơ bụng cơ ngực của nhóm tiểu ca ca, Lâm Lạc Lạc toàn bộ quá trình rất sung sướng, còn thuận tiện có thể quan sát cận cảnh kỹ xảo hôn môi và phương thức tán tỉnh của người khác, như Cố Thần Hi mong đợi, cô xác thật học được không ít thứ.
Nhưng mà Cố Thần Hi rất không vui, toàn bộ quá trình rất không vui. Cô nhìn chằm chằm tiểu tỷ tỷ trên sân khấu, thỉnh thoảng vỗ tay trầm trồ khen ngợi, hắn không vui vẻ; cô vây xem người khác thân thiết, còn liên tiếp gật đầu tràn đầy khen ngợi, hắn không vui vẻ; cô nhìn chằm chằm cơ bụng cơ ngực của người khác, hắn cũng không vui vẻ; cho dù là cô nhìn chằm chằm tiểu tỷ tỷ sóng gió mãnh liệt cùng chân dài mạn diệu, hắn vẫn như cũ không vui vẻ......
Tâm tình của cả hai khi tiến vào không khác nhau là bao, nhưng theo thời gian trôi qua, Lâm Lạc Lạc cười càng lúc càng vui vẻ, hơi thở cả người Cố Thần Hi càng ngày càng lạnh lẽo, đã kề bên giai đoạn bùng nổ, cố tình hắn còn phải làm bộ không thèm để ý.
Cọng rơm cuối cùng đè bẹp Cố Thần Hi là có mấy ma tu ngưu cao mã đại trần trụi thân trên, đi tới để cho Lâm Lạc Lạc cảm thụ cơ ngực cơ bụng của bọn họ miễn phí.
Lâm Lạc Lạc nhìn thấy bọn họ đi tới từng bàn một, biết đây hẳn là một trong những tiết mục của Hợp Hoan lâu, vì thế cô liền cười vươn tay, vỗ nhẹ nhẹ một phen, thực cổ động nói: "Không tồi."
Ma tu được vỗ thực tự hào mạnh mẽ đập lên ngực mình: "Cô nương không cần khách khí, có thể lại vỗ mạnh hơn."
Khuôn mặt Cố Thần Hi đen như than, thấy Lâm Lạc Lạc thật sự lại lần nữa duỗi tay, hắn đè lại tay cô, trong tầm mắt kinh ngạc của cô, hắn cười lạnh nói: "Ta tới thử xem."
Hắn híp mắt nhanh chóng đánh ra một chưởng, ma tu được vỗ trên mặt còn đang cười, thân thể đã bay ra xa mấy chục mét, từ một đầu này trực tiếp bay đến một đầu khác, đâm hư vô số bàn ghế ở giữa, cuối cùng đâm thủng một cái động hình người trên vách tường Hợp Hoan lâu, rơi xuống bên ngoài mới dừng lại.
Lâm Lạc Lạc: "......"
Đám người Thanh Ma vô tội đối diện trong một góc bị lan đến: "......"
Cô quay đầu nhìn về phía Cố Thần Hi, hắn nhàn nhạt nói: "Bổn quân chỉ dùng một chút lực, là hắn nói muốn mạnh hơn."
Cho nên bị đánh bay ra là do đối phương quá phế vật, tuyệt đối không phải do hắn.
Những người vô tội bị lan đến đều nhìn qua, một bộ phận quen biết Cố Thần Hi thì không dám lên tiếng, không quen biết thì cũng từ uy áp trên người hắn biết không thể trêu vào, một đám đều giận mà không dám nói gì, quản sự Hợp Hoan lâu còn chạy tới xin lỗi Cố Thần Hi.
Lâm Lạc Lạc không khỏi cảm thán, đây là quy củ của Tu chân giới! Nắm tay lớn mới là đạo lý cứng.
Cũng may thân thể của nhân sĩ tu tiên kia tốt, người nọ chỉ bị thương một chút, Lâm Lạc Lạc băn khoăn trong lòng, còn nhét cho hắn vài bình đan dược không tồi.
Cố Thần Hi vẫn luôn âm trầm nhìn chằm chằm ma tu kia, người nọ hứng một chưởng kia của hắn vốn đã có bóng ma trong lòng, hiện tại bị hắn xem càng là phát run, sau khi nhận lấy đan dược thì tháo chạy.
"Hừ......" Cố Thần Hi cười lạnh một tiếng, nam nhân vô dụng lại không có can đảm, cũng dám đến trước mặt hắn khoe khoang cơ bắp.
Hắn đẹp hơn nhiều!
————
Vốn là muốn để Lâm Lạc Lạc học câu dẫn, nhưng trơ mắt nhìn cô thưởng thức đủ mỹ nam mỹ nữ, lòng Cố Thần Hi liền nóng như lửa, không bao lâu đã mạnh mẽ lôi kéo cô rời đi.
Bọn họ vừa rời khỏi, trong Hợp Hoan lâu mới lần nữa náo nhiệt lên, đám người Thanh Ma Hồng Ma cuối cùng cũng được ngẩng đầu ưỡn ngực. Tuy nhiên trên mặt bọn họ vẫn trầm trọng như cũ, tất cả đều đang hồi tưởng lại những gì vừa nhìn thấy.
"Các ngươi nói Ma Quân và Lâm Lạc Lạc......" Thanh Ma cau mày, "Có phải có chỗ nào không thích hợp không?"
Đâu chỉ là không thích hợp, là quá không thích hợp!
Sắc mặt Hồng Ma cũng không được tốt xem: "Nằm vùng tiên môn đặc biệt phái lại đây, quả nhiên có chút tài năng, Ma Quân trong lúc nhất thời bị mê hoặc một chút cũng là điều bình thường, tuy nhiên Ma Quân anh minh thần võ, Lâm Lạc Lạc đắc ý không được bao lâu. "
Mấy người khác liếc nhau, nghĩ đến Ma Quân của bọn họ, ưu sầu trong lòng đột nhiên biến mất.
Đúng vậy! Ma Quân của bọn họ, cũng không phải là người thường, sợ cái gì?
Ma Quân không phải người thường, hiện giờ tâm tình so với bọn hắn kém hơn nhiều, chỉ cần hơi nhớ lại biểu hiện của Lâm Lạc Lạc trong Hợp Hoan lâu, hắn liền hận không thể kéo Hắc Ma - người đề nghị tới đánh mấy trận.
Những ma tu và Ma tộc không nên thân đó trong Hợp Hoan lâu, đem toàn bộ lực chú ý của cô kéo đi hết, chỉ là mấy ma tu kia, cơ ngực cơ bụng có đẹp bằng hắn sao? Có mạnh mẽ như hắn sao?
Cố Thần Hi đứng ở trước gương, thưởng thức nửa người trên của bản thân, sau một hồi chậm rãi gật đầu.
Lần trước khẳng định là do cô không nhìn kĩ, nên mới có thể bị chút cơ bắp nho nhỏ bên ngoài hấp dẫn mất.
Lần này, nhất định phải để cô nhìn kỹ!
Vì thế Lâm Lạc Lạc lại bị truyền triệu, muốn cô đến tẩm cung của Ma Quân.
"Ma Quân?" Ở phòng ngủ tìm không thấy người, Lâm Lạc Lạc kêu lên.
"Lại đây." Giọng của Cố Thần Hi ở một phòng khác vang lên, cô đi theo tiếng đó, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
Một luồng khí nóng phun ra từ bên trong, Lâm Lạc Lạc theo bản năng nhắm mắt lại, lập tức biết không ổn, cô xoay người muốn đi, nhưng lúc này một sợi dây từ trong phòng bay ra, quấn quanh eo cô một vòng, rồi trực tiếp kéo cô vào.
Cô ngã trên tấm thảm dày bên cạnh hồ tắm, tầm mắt vừa lúc hướng ra hồ, Cố Thần Hi ngồi trong đó, đang mỉm cười nhìn cô.
Nước bên chỗ hắn bên cũng không sâu lắm, chỉ vừa mới đến bụng, toàn bộ phần rốn trở lên đều lộ ra, cơ bụng ra cơ bụng, cơ ngực ra cơ ngực, đường cong trôi chảy, hình dạng tuyệt đẹp, tràn ngập lực lượng mỹ cảm, trong đó hai điểm đỏ, lại vô tình tăng thêm một loại sắc tình.
Lâm Lạc Lạc xem một cái liền dời tầm mắt đi, cô bò dậy lui ra phía sau, muốn rời khỏi nơi này.
Cố Thần Hi sâu kín nhìn cô, thẳng đến khi cô đi tới cửa, hắn mới hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt liền xuất hiện ở phía sau cô, đôi tay chống hai bên, một phen gắt gao đè lại cửa, âm u hỏi cô: "Ngươi muốn đi đâu?"
Hormone dày đặc vây quanh người, Lâm Lạc Lạc rất là bất đắc dĩ, cô có thể rõ ràng cảm giác được, hô hấp nóng rực của hắn phun ở trên cổ cô, có chút quá mức nóng bỏng.
"Ma Quân có việc bận, ta liền chờ một chút rồi qua sau." Cô khô cằn nói.
"Nếu đã tới, liền giúp bổn quân kỳ lưng đi." Tay Cố Thần Hi ôm lấy eo thon, ôm cô đi vào bên trong, không cho cô chút cơ hội cự tuyệt nào.
Cô cá mặn dán lưng trên ngực hắn, cho dù là cách một lớp quần áo, cô cũng có thể cảm nhận được, theo mỗi cử động của hắn, cơ bắp cuồn cuộn kia cũng động đậy theo. Hoàn toàn có thể tưởng tượng, xúc cảm sờ lên khẳng định rất tốt.
Kỳ lưng? Mệt cho nam nhân này nghĩ ra, bọn họ là người tu hành, lại không phải phàm nhân, trên người không có bụi bẩn, cần gì phải kỳ lưng?
Cứ việc trong lòng hiểu rõ, nhưng khi hắn đưa qua một miếng vải, cô vẫn nhận lấy, một bên giúp hắn kỳ lưng như có như không, một bên quang minh chính đại nhìn hắn.
Sườn mặt góc cạnh này, hầu kết này, xương quai xanh này, cơ ngực này, cơ bụng này......
Không tồi, đều thực không tồi.
Dù sao là hắn muốn cô xem, không xem thì phí.
Không thể không nói, nam nhân này lớn lên đẹp, dáng người cũng thực hoàn mỹ, xem lâu rồi cô liền có chút ngo ngoe rục rịch, phi thường muốn sờ vài cái.
Không được, không thể sờ, sờ soạng có khả năng sẽ phải phụ trách.
Đang lúc cô chống lại tâm tư ngo ngoe rục rịch của bản thân, Cố Thần Hi lại đột nhiên đè lại tay cô, lôi kéo nó đặt lên bả vai hắn: "Giúp bổn quân xoa bóp."
Lâm Lạc Lạc chớp chớp mắt, ném miếng vải lau người trong tay xuống, tùy ý bóp bóp.
Hừ, cẩu nam nhân rõ ràng đang câu dẫn cô!
Đúng là dụng tâm hiểm ác!
Nhưng có đôi khi, người bị câu dẫn còn chưa thế nào, thì người chủ động câu dẫn lại nhịn không được.
Tay nhỏ mềm mại không xương ở trên vai hắn bóp từng cái một, đối với Cố Thần Hi mà nói, vừa là hưởng thụ, rồi lại là tra tấn.
Lâm Lạc Lạc bóp bóp, đột nhiên cảm giác thấy thân thể mình nhẹ đi, cả người bị Cố Thần Hi lôi kéo, trực tiếp rơi vào trong hồ.
Cô buồn bực lau sạch nước trên mặt, Cố Thần Hi dang hai tay đặt bên cạnh bờ hồ, vây quanh cô, còn thực vô sỉ hỏi: "Sao ngươi cũng vào rồi? Cũng muốn tắm rửa ư?"
"Ha ha, sao nào, chẳng lẽ ngươi còn muốn giúp ta tắm sao?" Lâm Lạc Lạc tức giận hỏi, cô muốn đẩy hắn ra, hắn lại không chút sứt mẻ, khóe miệng nhếch lên có chút đắc ý, từ trên cao nhìn xuống cô.
Nam nhân vô sỉ, rõ ràng là cố ý kéo cô vào nước, còn trả đũa.
"Giúp ngươi tắm?" Cố Thần Hi ý vị thâm trường kéo dài giọng, ánh mắt dần dần sâu thẳm lên.