• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit by Góc nhỏ của Nguyệt

🚫Do not reup🚫

----------------------------

----------

"Em nói đúng, tất cả anh đều muốn." Cố Thần Hi sâu kín nhìn cô, sau một hồi cúi người hôn cô, "Tất cả những thứ có liên quan đến em, anh đều muốn."

"Thật tham lam."

"Anh cũng đem tất cả của anh cho em." Anh dịu dành dỗ cô, "Em muốn cái gì cũng đều cho em."

Phòng nghỉ lộn xộn, nhưng bởi vì những lời này của người đàn ông, Lâm Lạc Lạc bỗng hoảng hốt có loại ảo giác, xung quanh như thể tràn ngập bong bóng hồng phấn.

"Hiện tại em đây muốn anh buông em ra." Cô cố ý chọc anh.

Anh càng ôm cô sát hơn, lời lẽ chính đáng nói: "Cái này không được."

"Quả nhiên miệng đàn ông đều là quỷ gạt người, mới vừa nói ra đã nuốt lời." Ngón tay nhỏ dài của cô nhẹ chọc môi mỏng của anh.

Anh lại hé môi, ngậm ngón tay của cô vào, còn nhẹ nhàng cắn một ngụm.

Ngón tay vừa nóng vừa ngứa xen lẫn chút tê dại hơi đau, cảm giác vô cùng rõ ràng, nhưng thứ càng có cảm giác tồn tại hơn cái này, là tầm mắt hiện giờ của anh, ánh mắt ấy sâu thẳm, giữa trung tâm như là có lốc xoáy, từng chút một cuốn lấy cô.

"Yêu tinh." Lâm Lạc Lạc vô cớ có chút đỏ mặt, "Nam yêu tinh."

Cố Thần Hi cười, đối với phản ứng của cô rất vừa lòng.

Cuối cùng cô cũng bởi vì anh mà đỏ mặt.

Cho dù có khát vọng như thế nào, Cố Thần Hi cũng không có khả năng tùy tiện tìm một gian phòng nghỉ vượt qua lần đầu tiên, vì thế quấn người âu yếm một lát, chờ trạng thái bình phục tốt, hai người liền rời đi.

Bọn họ đều là người theo trường phái hành động, nếu đã đồng ý công khai, thì tất nhiên chuyện này sẽ được sắp xếp trên nhật trình (chương trình trong một ngày).

Tuy nhiên cái gọi là công khai, cũng không phải chỉ đơn giản thô bạo đăng lên trên Weibo là được, hai người hiện có lưu lượng cực lớn, Cố Thần Hi càng là đỉnh lưu trong đỉnh lưu, loại việc lớn này tự nhiên là phải an bài thật tốt.

Bước đầu tiên phải làm, là nói trước cho hai người đại diện.

Đồng thời bị mời đến, hai người đại diện run run rẩy rẩy tiến vào: "Hai người, chắc là không gây ra họa gì đi?"

"Kia tự nhiên là không có." Lâm Lạc Lạc cùng Cố Thần Hi ngồi đối diện bọn họ, khóe miệng cô mỉm cười, "Nghiêm túc mà nói, hôm nay mời hai người tới, là có một chuyện vui muốn tuyên bố."

"Ha ha, hai đứa thì có thể có chuyện vui gì?" Hai người đại diện cùng ngượng ngùng cười.

"Bọn tôi yêu đương." Cố Thần Hi nhàn nhạt nói.


Nụ cười trên mặt hai người đại diện đồng thời cứng lại, sau một hồi Trần Tiệp cúi đầu xem di động: "Hôm nay là ngày mấy?"

"Dù sao cũng không phải là ngày cá tháng tư." Cố Thần Hi giúp Lâm Lạc Lạc vén tóc mái nghịch ngợm bên má ra sau tai, còn nhẹ nhàng nhéo nhéo vành tai trắng như tuyết của cô, "Chuyện của bọn tôi cũng là sự thật."

Nhìn thấy cử chỉ thân mật như vậy của anh, hai người đại diện đồng thời run lên, ánh mắt hoảng sợ nhìn cô và anh.

"Hai đứa, thật sự không phải chơi bọn chị?" Trần Tiệp thật cẩn thận hỏi.

"Hai đứa sao có thể chứ? Lâm Lạc Lạc cùng Cố Thần Hi?" Trương Phong cũng khó có thể tin đầy mặt.

Cố Thần Hi gõ gõ cái bàn: "Bọn tôi định qua đoạn thời gian này sẽ công bố, hai người chuẩn bị sẵn sàng trước đi."

Trần Tiệp: "......"

Trương Phong: "......"

Hai người đại diện giống như mộng du hoảng hốt đi ra ngoài, cũng không biết phải mất bao lâu mới có thể tiêu hóa xong.

Giải quyết người đại diện, kế tiếp chính là cha mẹ hai nhà.

- ---

Cố Thần Hi một mình về nhà giải quyết ba mẹ mình, anh mang theo một chai rượu ngon trở về.

Đúng với câu không ai hiểu con bằng cha, Cố Thanh Hằng nhìn đến rượu liền cười: "Nói đi, có chuyện gì?"

"Con yêu đương."

Vợ chồng Cố Thanh Hằng đầu tiên là sửng sốt, sau đó kinh hỉ hỏi: "Thật sao?"

"Tất nhiên." Cố Thần Hi cười nói.

"Vậy thật sự quá tốt." Hai vợ chồng đều thật cao hứng, con trai một lòng gia nhập giới giải trí, còn lập tức trở thành đại minh tinh lưu lượng, bọn họ còn tưởng rằng ít nhất phải đợi mười năm hoặc là lâu hơn, không nghĩ tới anh lại thông suốt, vậy mà sẽ tìm bạn gái!

"Ha ha ha ha, ba nhớ rõ con nhóc Lâm gia kia còn độc thân đi? Con kể cho ba nghe về bạn gái của con trước, đợi chút nữa ba phải gọi điện cho Lâm Tử Vân." Cố Thanh Hằng hồng quang đầy mặt, "Hâm mộ chết ổng!"

Cố Thần Hi: "......"

"Ba, cô ấy cũng có bạn trai."

"Con nhóc kia tốc độ nhanh như vậy?" Lạc thú của Cố Thanh Hằng tức khắc giảm một nửa, nhíu mày suy nghĩ một lát, liền thử thăm dò hỏi, "Con trai, tình cảm giữa hai đứa con ổn định không? Đại khái khi nào có thể kết hôn?"

Nếu yêu đương không nhanh hơn được, vậy kết hôn trước, tốt nhất có thể mau chóng bế cháu trai, để Lâm Tử Vân hâm mộ chết đi.

Cố Thần Hi tưởng tượng bộ dáng Lâm Lạc Lạc mặc váy cưới, biểu tình cùng ánh mắt không tự chủ được mà trở nên dịu dàng hơn: "Rất nhanh sẽ đề cập trong nhật trình."

Hai vợ chồng liếc nhau, xem ra con trai là thật sự lâm vào lưới tình.

"Ha ha ha ha, vậy thì càng sớm càng tốt." Cố Thanh Hằng lòng tràn đầy vui sướng, "Lâm Tử Vân a Lâm Tử Vân, cùng tôi so, ông thua chắc rồi."

Cố Thần Hi ho khan một tiếng, uyển chuyển nói: "Lâm Lạc Lạc sẽ cùng một ngày kết hôn với con."

Hai vợ chồng đầu tiên là sửng sốt, Cố Thanh Hằng cảm thấy nơi nào quái quái: "Làm sao mà con biết được?"

"Ông quên rồi ư? Không phải gần đây bọn trẻ có cùng nhau quay cái chương trình kia sao?" Mẹ Cố cười nói, "Cô bé kia đúng là càng ngày càng thủy linh*, càng xem càng làm người thích, nếu không phải con bé là con gái Lâm gia, mẹ thật muốn......"

*Thủy linh (水灵): bộ dáng tốt đẹp, có thần khí.

Bà ho khan một tiếng, không có nói ra, gần đây thấy không ít video về con trai và Lâm Lạc Lạc, cùng với đủ loại bình luận của các fan, đến bà cũng có chút động tâm.

Nếu là đứa trẻ hai người sinh ra, thì sẽ đẹp thành dạng gì a?

Đáng tiếc là con gái Lâm gia, quan hệ với con trai cũng thực không xong, nguyện vọng này của bà không có biện pháp thực hiện.

Thấy ba mẹ nhất thời không có phản ứng, Cố Thần Hi cũng không vội, anh đi lên tắm rửa trước.

Vợ chồng Cố thị vẫn còn cảm thấy kỳ quái: "Tôi vẫn cảm thấy không đúng chỗ nào."

Quản gia ở bên cạnh nghe xong hồi lâu nhịn không được nhắc nhở: "Thiếu gia còn chưa xác định ngày kết hôn, sao cậu ấy biết được Lâm tiểu thư sẽ cùng một ngày kết hôn với mình?"

"Đúng vậy!" Cố Thanh Hằng vỗ đùi đứng lên, thịch thịch thịch chạy lên lầu, vỗ vào cửa phòng tắm Cố Thần Hi, "Con trai, con ra đây nói cho rõ ràng."

Vài phút sau, Cố Thần Hi mặc áo tắm dài bước ra, tóc không ngừng chảy nước, Cố Thanh Hằng ném cho anh một chiếc khăn lông, mặt mày tương tự anh nhìn chằm chằm: "Con có ý gì? Cái gì gọi là cùng một ngày kết hôn với con? Con chọn xong ngày rồi?"

"Chưa chọn." Cố Thần Hi ngồi xuống, ngửa đầu nhìn ba mình, "Nhưng con và cô ấy, chính là sẽ cùng một ngày kết hôn."

"Con con con con con......" Cố Thanh Hằng hạ giọng, "Con hạ mê hồn dược cho con nhóc kia uống sao?"

Cố Thần Hi cụp mắt xuống, nhẹ giọng nói: "Rõ ràng là cô ấy hạ mê hồn dược cho con uống."

Thanh âm tuy rằng không lớn, nhưng Cố Thanh Hằng vẫn nghe được, ông ngơ ngác đứng thẳng hồi lâu, ở trong phòng đi vòng vòng, không ngừng lẩm bẩm: "Không xong rồi."

Lấy quan hệ giữa ông và Lâm Tử Vân, nếu con trai muốn cưới con gái bảo bối của ông ta, thì như khó lên trời a!

"Không thể, đổi người khác sao?" Ông thử thăm dò hỏi.

"Ba, có muốn có con dâu không?"

Cố Thanh Hằng: "......"

Ông lảo đảo đi ra ngoài, vừa đi vừa cảm thán: "Tạo nghiệt a!"

Bắt đầu từ hôm nay, Lâm Tử Vân phát hiện, Cố Thanh Hằng thay đổi!

Cố Thanh Hằng luôn lạnh như băng, trong tối ngoài sáng trào phúng ông trước kia, hiện tại nhìn thấy ông vậy mà lại sẽ cười, mà còn là cái loại từ đáy lòng cơ; Cố Thanh Hằng luôn cùng ông tranh cao thấp trước kia, hiện tại thế mà sẽ chủ động nhường cho ông; không chỉ có như vậy, Cố Thanh Hằng còn tặng đồ cho ông, cũng toàn là thứ ông thích; hẹn nhau cùng đi đánh golf, cùng đi câu cá......

Ngay cả trong bữa tiệc doanh nhân mới tham gia gần đây, thái độ của Cố Thanh Hằng đối với Lâm Tử Vân cũng đại biến, trở nên nhiệt tình như lửa, cho dù Lâm Tử Vân vẫn châm chọc mỉa mai như cũ, thì Cố Thanh Hằng cũng không ngại chút nào. Không chỉ làm các đại lão thương nghiệp khác kinh ngạc rớt cả tròng mắt, mà ngay cả Lâm Tử Vân cũng bị kinh hách, sau khi trở về càng nghĩ càng không thích hợp.

"Tuyệt đối không thích hợp." Lâm Tử Vân đi qua đi lại trong phòng, "Cái lão tiểu tử* Cố Thanh Hằng này không thích hợp, ông ta sẽ không có âm mưu gì đó, chuẩn bị chọc tức tôi đi?"

*Lão tiểu tử (老小子): chỉ những người về tuổi sinh lý thì đã xem như người già, nhưng tác phong hành sự và suy nghĩ còn giống một người trẻ tuổi hoặc trẻ nhỏ (đàn ông là những đứa trẻ mãi mãi không chịu lớn =))))).

"Lại nói tiếp cũng kỳ quái, gần đây tôi cũng thường xuyên gặp được Cố phu nhân, bà ấy còn hẹn tôi đi ngâm suối nước nóng, đi bảo dưỡng toàn thân với nhau." Lý Xảo Thiến cầm lấy một bộ mỹ phẩm trên bàn, "Bộ mỹ phẩm này cũng là bà ấy đưa cho tôi."

"Bên trong không trộn lẫn độc đi?" Lâm Tử Vân ghét bỏ đầy mặt, "Ném ném, chúng ta mua cái mới."

Lý Xảo Thiến che chở mỹ phẩm giống như đứa trẻ: "Mua không được, cái này phải hẹn trước, toàn thế giới chỉ có một ngàn bộ, nhưng tôi quên mất, đến giờ vẫn chưa tìm ra cách mua lại được, hiện tại thật vất vả mới có được, cũng không thể ném."

"Vô sự hiến ân cần*, hai vợ chồng này gần đây thay đổi lớn như vậy, là đang tính làm cái gì đây?" Hai người suy tư hồi lâu, cuối cùng từ bỏ, "Thôi, gameshow của bảo bối phát sóng, xem gameshow đi."

*Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo (无事献殷勤,非奸即盗-): khi không mà tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp.

- ---

Hôm nay quay chính là tập thứ sáu của Minh Tinh Đại Quyết Đấu.

Bởi vì năm tập trước đó, Lâm Lạc Lạc cùng Cố Thần Hi đều cùng một đội, vô luận tổ tiết mục ra chủ đề gì, bất luận là hình thức quyết đấu nào, thì sự hợp tác giữa hai người cũng đều thiên y vô phùng, cho dù là khách mời nào đến, thì cũng đều sẽ bị hai người đánh bại.

Khán giả liền ở trên Official Weibo kêu:【Cầu ra một tập hai người làm đối thủ!】

Người chờ mong như vậy càng ngày càng nhiều, mỗi khi bình luận luôn là cái đầu tiên, fans cá nhân của Lâm Lạc Lạc và Cố Thần Hi càng là đồng tâm hiệp lực nhấn thích.

Dưới yêu cầu nhiệt liệt như vậy của khán giả, tổ tiết mục tự nhiên sẽ không làm như không thấy, một tập này chính là kế hoạch tỉ mỉ của bọn họ: Nam nữ quyết đấu!

Tổ tiết mục lại mời tới ba nam ba nữ làm sáu khách mời, mười hai người chia làm hai đội nam nữ, lấy giả thiết là một bối cảnh huyền huyễn phức tạp lại hồi hợp, yêu cầu khách mời tìm kiếm manh mối, cởi bỏ manh mối, giải quyết đối thủ.

Lâm Lạc Lạc cùng Cố Thần Hi từng người thuộc về một đội, ngoài mặt thì chính là địch nhân, nhưng tổ tiết mục còn âm thầm làm việc khác, bởi vì thân phận chân chính của bọn họ là gian tế, tổ tiết mục đưa tin tức cho hai người là muốn bọn họ chung sức hợp tác, thắng được mười khách mời khác.

Nhưng càng rắc rối chính là, đây vẫn chỉ là ngoài mặt, bởi vì Lâm Lạc Lạc cùng Cố Thần Hi thông qua cởi bỏ các manh mối khác nhau, còn ẩn hàm một chuyện quan trọng nhất: Cho dù thắng được những người khác, thì cuối cùng cũng chỉ có một người trong cả hai mới có thể sống, muốn giành chiến thắng, thì cần phải giải quyết người còn lại.

Một tập này là chân chính đấu trí đấu dũng, đua kỹ thuật diễn, đua nhanh trí, đua tố chất tâm lý, đua các năng lực tổng hợp khác, toàn bộ hành trình vừa khẩn trương kích thích rồi lại khôi hài, khán giả xem vừa kích động lại chờ mong.

Lâm Lạc Lạc và Cố Thần Hi gần như là đồng thời biết việc chỉ có một người thắng, lúc này khán giả từ các nơi khác nhau, đều phát ra tiếng hò hét giống nhau: "A a a a a, kích thích quá!"

Nhưng hai người đều không thể hiện ra ngoài, khi gặp mặt lại lần nữa họ đều chuyện trò vui vẻ, rồi lại tự mình thăm dò, qua lời nói sắc bén đánh rất nhiều lần cơ phong*, khán giả xem lại là hò hét, liên tục hô kích thích.

*Cơ phong (机锋): cố ý hiểu lầm, tự mâu thuẫn, hỏi một đằng, trả lời một nẻo, mặc định tiền đề.

Cuối cùng hai người đồng tâm hiệp lực giải quyết hết mười khách mời khác, khi cùng nhau đi đến tế đàn đặt chiến lợi phẩm, khán giả càng khẩn trương nín thở.

Trên màn hình hai người đều mặc trang phục cổ trang, vạt áo phất phất, làn váy và tóc dài cùng nhau tung bay, một cao một thấp, hai thân ảnh một hồng một đen, đi từng bước một trên bậc thang đến tế đàn. Xung quanh một mảnh hiu quạnh, lá cây héo úa theo gió rơi rụng xuống, an tĩnh đến mức khán giả phảng phất có thể nghe được tiếng lá cây rơi xuống trên mặt đất.

"Ai giết ai? Ai đạt được thắng lợi?"

"Kết cục sẽ như thế nào?"

Chiến lợi phẩm ở trước mắt, chỉ cần một người tùy ý cầm lấy, đóng một cái dấu trên người đối phương, là có thể đạt được thắng lợi cuối cùng, nhưng hai người vẫn không nhúc nhích.

"Cuối cùng vẫn là đi đến một bước này." Lâm Lạc Lạc cảm thán.

"Đúng vậy!" Trên người Cố Thần Hi vẫn luôn treo một bầu hồ lô, lúc này anh cầm lấy hồ lô, chính mình uống một ngụm rồi ném cho cô, "Uống không?"

Bên ngoài hồ lô thì như chứa rượu, thực tế bên trong lại là nước, Lâm Lạc Lạc cười nhận lấy, cũng uống một ngụm.

Mặt vợ chồng Lâm thị đều đen, bình luận cũng chia làm hai phái, một phái là đủ loại kinh hỉ:【A a a hôn môi gián tiếp!】

Một phái khác là các kiểu kêu khóc:【Anh trai uống qua, bọn em cũng muốn!】

【Lạc Lạc, không cần uống!】

Mặc kệ những tiếng hoan hô hay kêu rên ngoài màn hình, hai người vẫn anh một ngụm tôi một ngụm, rồi ngồi dựa cạnh nhau bên tế đàn, chậm rãi uống xong nửa bầu hồ lô nước, hai người vai sát vai lẳng lặng ngồi, đều không có ý tứ muốn động.

Tổ đạo diễn lần lượt nói vào tai hai người: "Nhanh lên, trước khi mặt trời xuống núi, chỉ có một người được sống, bằng không hai người đều sẽ chết."

Thời điểm phát sóng có cố ý cắt cảnh đạo diễn nói chuyện vào, đạo diễn luyện nói đoạn này rất lâu, cho nên khán giả đều nghe ra một loại cảm giác bức thiết, cả trái tim đều vì hai người mà khẩn trương.

Nhưng hai người trên màn hình, lại bất vi sở động*.

*Bất vi sở động (不为所动): không có động tĩnh, không bị thuyết phục, nói chung là không vì tác động của bên ngoài mà biến động, thay đổi.

Lâm Lạc Lạc thở dài: "Anh đã biết đúng không? Việc chỉ có một người được sống."

"Ừm, trên đường biết được, cô cũng biết đúng không?" Cố Thần Hi nhàn nhạt trả lời, khóe miệng hơi hơi cong lên, "Thời điểm đánh cơ phong với tôi, cô hẳn là sẽ biết đi?"

"Đúng vậy! Tôi đoán anh lúc ấy cũng biết."

Hai người đồng thời quay đầu lại, nhìn nhau cười, hoàng hôn dừng ở trên mặt hai người, chói lọi rực rỡ, lại cũng tỏ rõ: Thời gian không còn nhiều.

"Thật đẹp." Lâm Lạc Lạc nâng tay lên, nhìn như muốn che đậy ánh mặt trời đi, rồi năm ngón tay lại hơi hơi mở ra, có một tia nắng mặt trời dừng trên môi đỏ, cô liếm liếm môi, "Tư vị của ánh mặt trời."

"Tôi cũng muốn nếm thử, tư vị của ánh mặt trời." Cố Thần Hi bỗng nhiên nói.

"Hửm?" Lâm Lạc Lạc kinh ngạc quay đầu nhìn anh.

Lại thấy Cố Thần Hi xoay người, khuôn mặt anh trong tầm nhìn của cô càng phóng càng lớn.

Thân ảnh Cố Thần Hi ngăn trở camera phía sau, khán giả chỉ nhìn thấy khoảng cách giữa hai người rất gần, nhìn cứ như là hôn môi, lại không thấy được đến tột cùng là có hay không.

Anh thật lâu không nhúc nhích, một tia nắng mặt trời cuối cùng chiếu trên người anh, sau đó chậm rãi tối đi, cuối cùng hoàn toàn biến mất, vạn vật thế gian chìm vào bóng tối.

Thẳng đến cuối cùng, hai người đều không có đi lấy bảo vật trên tế đàn.

"A......" Không biết bao nhiêu người bộc phát ra tiếng thét chói tai như vậy.

Bình luận xuất hiện như giếng phun*.

*Giếng phun là mạch nước nóng tự nhiên phun nước liên tục mà cần bổ sung, ý trong đây là nói bình luận xuất hiện cuồn cuộn không ngừng lại.

【Vì sao tôi xem một cái gameshow cũng có thể xem đến khóc thế này?】

【Cho nên cuối cùng hai người đều từ bỏ cơ hội sống phải không? Hai người cùng chết ô ô ô.】

【Hai người cuối cùng là thân hay không thân????】

【Là diễn kịch sao? Vì sao tôi cứ cảm giác hai người họ là thật vậy?】

- ---

Tập thứ sáu của Minh Tinh Đại Quyết Đấu, lại lần nữa lên hot search vài tin, Cố Thần Hi Lâm Lạc Lạc gian tế, Cố Thần Hi hôn Lâm Lạc Lạc, Cố Thần Hi Lâm Lạc Lạc đồng sinh cộng tử......

Mười khách mời khác, cũng có không ít người lên hot search, tỷ như "Vương Mộc Đức đáng thương", "Liêu Nhất Thống thật thảm", "Tưởng Chân Tâm bị hố" linh tinh. Ngay từ đầu các netizen đều đang đau lòng cho các khách mời khác, nhưng sau nhìn thấy kết cục, lại phát hiện Lâm Lạc Lạc và Cố Thần Hi mới là người khiến cho bọn họ cảm động.

Cái đề tài hôn hay không hôn cũng bị mọi người lôi ra thảo luận đủ kiểu, thậm chí còn có người cố ý bắt chước cảnh tượng cùng góc độ ngay lúc đó, thí nghiệm xem đến tột cùng có hôn hay không, nhưng mọi người vẫn xôn xao, cho nên cuối cùng vẫn không có kết quả.

Trên thực tế, là có hôn.

Thời điểm Cố Thần Hi cúi người lại đây, Lâm Lạc Lạc cũng ngốc luôn rồi, cô theo bản năng liền muốn né tránh, ở đây nhiều camera lắm đó!

Nhưng ánh mắt lúc này của anh, lại làm cô không đành lòng tránh né, vì thế cô ngồi không nhúc nhích, thẳng đến khi trên môi cảm nhận được xúc cảm mềm mại.

"Hương vị của ánh mặt trời, anh nếm được rồi." Cố Thần Hi vẫn luôn gắt gao ôm cô, sau khi xung quanh trở nên tối tăm anh mới nhẹ giọng nói, "Là ngọt."

Thời điểm hai người hôn nhau, khách mời cùng nhân viên công tác đều sợ ngây người, toàn bộ ngây ngốc nhìn họ, ngay cả tay nhiếp ảnh gia cũng run nhè nhẹ, đến khi quay xong, hai người tách ra, mọi người mới giật mình kinh nghi bất định*, khiếp sợ nhìn bọn họ.

*Kinh nghi bất định: không biết nên tin hay không.

"Hai người là, nhập vai quá sâu?" Đạo diễn thử thăm dò hỏi, trong lòng ông cảm thấy may mắn vì tính riêng tư của chương trình hôm nay, không để fans vào xem, ở đây chỉ có nhân viên công tác và khách mời, bằng không sẽ phải nổ mạnh.

Cố Thần Hi lôi kéo Lâm Lạc Lạc đứng lên, thoải mái hào phóng nắm tay cô rời đi, kiêu ngạo không trả lời.

"Này này này, chuyện này đến cuối cùng như thế nào a?" Đạo diễn ở phía sau hô to.

Kế tiếp, hai người dùng hành động tỏ vẻ chuyện gì đang xảy ra với bọn họ.

Khách mời cùng nhân viên công tác hốt hoảng: Ha ha, hai đối thủ một mất một còn này, thật sự yêu đương.

Kỳ thật thời điểm ghi hình có rất nhiều máy quay, có một số góc độ chụp được cảnh hai người hôn nhau, nhưng mà đạo diễn suy tư hồi lâu, cuối cùng chọn một cái nhìn không ra, một là do góc độ này có ý cảnh nhất, hai cũng là vì lưu lượng.

Không biết, mới là hấp dẫn người nhất.

Trên thực tế cũng là như vậy, đề tài rốt cuộc hôn hay không hôn của hai người bạo đỏ, lúc sau vẫn luôn cao không xuống, độ hot của chương trình tương ứng cũng chưa từng giảm đi.

Tin đồn về Lâm Lạc Lạc và Cố Thần Hi cũng bắt đầu lan truyền trên mạng, có người nói đi ra ngoài ăn cơm, gặp được hai người tay trong tay, có người nói nhìn thấy hai người có cử chỉ thân mật, có nói nhìn thấy bọn họ cùng đi khách sạn......

Mấy tin tức này có thật có giả, là để chuẩn bị trước cho việc công khai của bọn họ, đương nhiên nói nhìn thấy hai người đi khách sạn khẳng định là giả.

Thời điểm tập thứ sáu được phát sóng, hai người liền ở trong nhà Cố Thần Hi, rúc vào bên nhau, cũng đang xem Minh Tinh Đại Quyết Đấu.

"Thời điểm anh hôn em, đến em cũng cảm thấy bất ngờ." Lâm Lạc Lạc cười nói.

"Cũng không biết vì sao, lúc ấy đặc biệt muốn hôn em." Tay Cố Thần Hi ôm cô dùng sức một chút, "Hiện tại cũng vậy......"

"Còn nói cái gì mà nếm hương vị của ánh mặt trời." Lâm Lạc Lạc nhéo mặt anh, "Hương vị của ánh mặt trời ngọt hay không em không biết, nhưng cái miệng này của anh thì càng ngày càng ngọt đấy."

"Ngọt sao? Vậy cho em nếm." Cố Thần Hi thuận theo đó trèo lên, lập tức hôn xuống.

Sau một hồi anh mới buông ra, trong phòng một mảnh an tĩnh, tiếng thở dốc của hai người cũng hết sức rõ ràng, anh lẳng lặng nhìn cô, như thể toàn bộ thế giới đều là cô vậy.

Hôn lâu nên có chút thiếu oxy, tay chân Lâm Lạc Lạc rụng rời, bị anh bế lên, có chút vội vàng đi đến phòng ngủ.

Phòng ngủ của anh là cố ý thu thập, vốn dĩ là tông màu đen trắng xám đơn giản, lúc này lại tràn đầy hơi thở hồng phấn, anh buông cô xuống rồi cũng đè lên.

"Bài hát em muốn anh viết, anh viết xong rồi." Giọng nói khàn khàn của anh vang lên bên tai cô, đôi tay lại tác loạn trên người cô, "Anh hiện tại liền hát cho em nghe."

Trên xương quai xanh bị cắn một ngụm, thanh âm mềm mại của Lâm Lạc Lạc vang lên: "Vậy thì anh hát đi!"

"Không vội, chúng ta có thời gian cả một đêm, anh có thể chậm rãi hát." Cố Thần Hi cắn vành tai cô một ngụm, "Đây là bài hát anh viết vì em, em cần phải nhớ kỹ lời đấy."

Tuy rằng anh quả thật có hát, giai điệu cũng rất êm tai, nhưng Lâm Lạc Lạc một chữ cũng không nhớ được, cô chỉ cảm thấy bức tranh đối diện treo trên tường rung lắc thật là lợi hại, rung lắc đến mức cô chóng mặt.

"Nhớ kỹ không?" Anh ở bên tai cô cười khẽ, một tay lau đi mồ hôi trên trán cô.

"Không có, em muốn đi ngủ." Lâm Lạc Lạc có chút đau, còn rất mệt, cũng không biết anh vì sao còn sinh long hoạt hổ như vậy.


"Chúng ta lại đến thêm một lần nữa." Rõ ràng lăn lộn hồi lâu, Cố Thần Hi vẫn hứng thú bừng bừng như cũ, "Yên tâm, anh nhất định sẽ làm bà xã nhớ kỹ."


"Tê...... Anh cút ngay." Như vậy ai nhớ rõ được a!


Bên tai là giọng hát khàn khàn từ tính của anh, bức tranh đối diện lại bắt đầu đong đưa lên, Lâm Lạc Lạc giữa hôn hôn trầm trầm, mơ hồ nghe được anh nói: "Không nhớ kỹ lời cũng không sao, nhớ kỹ anh yêu em là được."


Cô hừ hừ hai tiếng, ôm cổ anh, hôn một cái trên môi mỏng, lại đưa tới nụ hôn kịch liệt đáp lại khác của anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK