• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Uyên lập tức giơ tay đầu hàng: “Duyệt Duyệt, đừng đổ oan anh mài Bạn học tụ hội, nhiều nam nữ sinh ở cùng một phòng như vậy, có chút mùi hương chẳng phải là rất bình thường sao?”

Lâm Duyệt vẫn có chút hoài nghỉ: “Vậy tại sao anh lại về muộn như vậy? Em suýt nữa thì ngủ gật trong lúc đợi!”

“Anh vướng vào một ít rắc rối, nhưng mà đã được giải quyết rồi!”

“Thật sự không có chuyện khác chứ?”

Lâm Uyên nói chắc như đỉnh đóng cột: “Thật mài!”

Lúc này Lâm Duyệt mới buông áo của Lâm Uyên ra, sau đó nói: “Mẹ của chúng ta đã nói thế này, nếu anh dám có lỗi

với chị dâu, bà ấy sẽ lập tức đến trừng trị anh!”

“Được rồi, được rồi, anh biết rồi, xem ra ngay cả em cũng bị chị dâu em mua chuộc!”

Thủ đoạn của Tô Chỉ Tình thật sự quá lợi hại rồi, mẹ và em gái đã bị cô đánh bại triệt để.

Lâm Uyên cũng ngày càng cảm thấy, việc kết hôn giữa cô và mình thật sự chỉ là để trả thù Tô Chính Sơn thôi sao?

Chẳng lẽ việc trả thù là giả, gả cho mình mới chính là mục đích thực sự?

Sau đó, Lâm Duyệt lại nói: “Đúng rồi anh, không phải anh đã nói giúp em hỏi về công việc mùa hè sao? Có công việc nào phù hợp với em không?”

“Tạm thời chưa có, em đừng lo lắng, trước tiên cứ ở Giang Thành chơi một chút!”

Vậy được, hôm nay em đi dạo một vòng, mệt chết đi được, em đi ngủ trước đây!”

Lâm Duyệt trực tiếp trở về phòng ngủ mình chọn rồi đi ngủ.

Còn về Lâm Uyên, anh cũng tắm rửa một hồi sau đó trở về phòng nghỉ ngơi.

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại tamlinh247.vn nhé cả nhà.

Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ tamlinh247.vn để vào đọc truyện nhé

Chỉ là khi Lâm Uyên vừa mới nẵm lên giường thì nghe thấy tiếng la hét ở tầng trên truyền tới, âm thanh rất to, cho dù là cách một sàn nhà cũng có thể nghe thấy rất rõ ràng.

Lâm Uyên đột nhiên cau mày, bây giờ đã quá mười một giờ rồi phải không? Nửa đêm nửa hôm, tầng trên còn đang làm gì vậy?

Tuy rằng Lâm Uyên có chút bất mãn, nhưng sống trong cùng một tòa nhà, tình huống này cũng không thể tránh khỏi, anh điều chỉnh tâm trạng, chuẩn bị tiếp tục ngủ.

Chỉ là hơn mười phút sau, ngay lúc Lâm Uyên sắp buồn ngủ trở lại thì tầng trên lại truyền đến tiếng reo hò, anh lập tức hết cảm giác buồn ngủ.

Mà lúc này, cửa phòng ngủ của Lâm Uyên cũng bị gõ cửa, anh ra mở cửa thì nhìn thấy Lâm Duyệt với vẻ mặt không vui: “Anh ơi, tình huống ở tầng trên là như thế nào? Đã gần mười hai giờ rồi, sao lại ồn ào như vậy?”

Lâm Uyên vẫn luôn cưng chiều em gái mình, thấy Lâm Duyệt không vui như vậy, ngay lập tức anh nói: “Được rồi, em về phòng nằm xuống trước đi, anh sẽ lên tầng trên nói chuyện với bọn họ.”

Lâm Duyệt nghe xong nói: “Ừm, vậy anh lên nói chuyện với bọn họ cho tốt, khách sáo một chút.”

“Được rồi, anh biết rồi.”

Sau đó, Lâm Uyên đi dép lê, trực tiếp lên tầng trên, bấm chuông cửa.

Sau gần nửa phút, cửa được mở ra, một người đàn ông trung niên mập mạp cởi trần, có dáng người như Chu Bằng xuất hiện trước mặt Lâm Uyên: “Ai thế? Đã qua nửa đêm rồi, tới đây làm gì?”

Khi Lâm Uyên nghe thấy lời này cũng có chút tức giận, ông ta cũng biết đã qua nửa đêm rồi? Qua nửa đêm rồi mà còn kêu khóc om sòm gì chứ?

Chỉ là nghĩ đến lời khuyên vừa rồi của Lâm Duyệt, Lâm Uyên vẫn nói: “Bây giờ đã không còn sớm, có thể yên tĩnh một chút có được không? Chúng tôi ở tầng dưới còn phải đi ngủ!”

Khi người đàn ông trung niên mập mạp nghe thấy lời này, ông ta lập tức cau mày: “Mày quản được nhiều như vậy sao? Tao đang ở trong nhà riêng của mình, tao có thể làm bất cứ điều gì tao muốn, nếu mày chê ồn ào, thì con mẹ nó sống ở biệt thự đi!"

'Tên mập này nói xong, không đợi Lâm Uyên lên tiếng, ông †a đã đóng sầm cửa lại.

Qua cánh cửa, Lâm Uyên vẫn nghe thấy giọng nói của ông ta truyền đến: “Ông đây chỉ đang xem một trận bóng mà thôi, lắm chuyện như vậy làm gì, lo chuyện bao đồng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK