• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Nguyệt bất ngờ nhìn Lâm Uyên: “Anh lựa chọn đứng về phía tôi sao?”

“Đúng thế! Cô là người tốt, tôi cũng là người tốt, tất nhiên là tôi sẽ đứng về phía cô rồi!"

Vốn dĩ Lâm Uyên rất coi thường việc tranh đấu trong băng đảng xã hội đen, nhưng những lời vừa rồi của Mặt Sẹo đã khiến tình hình trở nên rõ ràng hơn.

Sau khi Sở Nguyệt tiếp quản băng đảng, cô ta đã dẹp bỏ hết các hoạt động ma túy và mại dâm, từ bỏ tám mươi phần trăm tổng thu nhập và sa thải hơn một nửa thành viên.

Rõ ràng bà trùm của Bang Mãnh Hổ là một người rất tốt.

Cô ta chỉnh đốn lại băng đảng, từ bỏ rất nhiều mối lợi nhuận kếch xù nhưng lại là nguy hiểm lớn cho xã hội, còn cắt giảm lượng lớn biên chế.

Cô ta đã có những đóng góp to lớn cho an toàn của Giang Thành, không hề nói quá một chút nào.

Nếu là người tốt thì nên nhận được đền đáp! Lâm Uyên tự nhiên muốn ra tay giúp cô tal

Mặt Sẹo nhìn Lâm Uyên, chế nhạo: “Chỉ là người ngoài cuộc mà cũng muốn lao vào chỗ chết hay sao? Vậy để tao giúp mày!”

Sở Nguyệt cũng nhìn Lâm Uyên, nói: “Anh cũng ngốc quá đi. Chúng ta chỉ có hai người, bên kia có tận hơn trăm người!”

Lâm Uyên vẫn tỏ ra bình tĩnh: “Con gà con chó ở đẩu ở đâu, không đáng nhắc tới.”

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại tamlinh247.vn nhé cả nhà.

Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ tamlinh247.vn để vào đọc truyện nhé

Sở Nguyệt từ tốn nói: “Nói hay lắm! Bọn chúng cũng chỉ là đám gà chó lăng nhăng! Anh lùi về sau hai bước đi, tránh máu bắn tung tóe vào người!”

Lâm Uyên sửng sốt, sau đó lùi lại hai bước. Sở Nguyệt đột nhiên đá chân vào bàn trà trước mặt.

Chiếc bàn bay lên, đập trúng đám người Mặt Sẹo, chừng năm sáu người không chạy kịp, lập tức bị hất văng trên đất.

Lâm Uyên kinh ngạc, bà trùm của Bang Mãnh Hổ biết võ sao?

Một số anh em lấy vũ khí ra lao về phía Sở Nguyệt. Sở Nguyệt xé ra một mảnh vải trên váy cô ta.

Cô ta nhanh nhẹn cột gọn mái tóc, sau đó lao như một con hổ cái hung dữ về phía những người đã từng dưới trướng của mình.

Chiếc váy vốn chỉ vừa qua đùi giờ bị xé ra, để lộ cặp đùi trắng nõn như tuyết, trông rất bắt mắt.

Động tác của Sở Nguyệt gọn gàng và sắc bén, đôi chân dài duyên dáng mang theo lực sát thương không hề nhẹ.

Đôi giày cao gót của Sở Nguyệt cũng rất đặc biệt, hai bên mũi giày đều nhô ra dao găm.

Chỉ cần đối phương trúng phải mũi giày của cô ta thì lập tức sẽ xuất hiện lỗ máu.

Lúc này Sở Nguyệt giống như một bông hoa hồng có gai, nguy hiểm nhưng quyến rũ chết người!

Chỉ trong chốc lát, Sở Nguyệt đã hạ gục mười mấy tên, bản thân cũng thở dốc, mồ hôi đầm đìa.

Nhìn thấy một cảnh này, Mặt Sẹo lập tức võ tay tán thưởng: “Quả nhiên là con gái của Sở Ngọc Hổ, thực lực đã đạt đến cấp hai, trăm dao ngàn kiếm không thể tổn thương, chỉ tiếc là hôm nay lại gặp phải tao!”

Sở Nguyệt nhìn Mặt Sẹo, nói: “Ông còn có thủ đoạn gì nữa đây?”

Mặt Sẹo đút tay vào túi áo khoác, từ từ lấy ra một khẩu súng lục, nhắm thẳng vào Sở Nguyệt.

Ông ta nói: “Thực lực cấp hai thì sao chứ? Sắc bén như trăm dao ngàn kiếm thì sao? Có thể nhanh hơn đường đạn của tao không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK