Edit: Yan
Lúc Sơ Ân mới vào đoàn quay phim ngày nào cậu cũng chờ mong Ngụy Lai đến thăm ban Diêu Triều Vụ, mỗi khi không có việc gì là lại lập tức ngóng về phía Diêu Triều Vụ sợ bỏ lỡ mất cơ hội mắng Ngụy Lai.
Nhưng mà, Ngụy Lai chả thấy đâu ngược lại ánh mắt Diêu Triều Vụ nhìn Sơ Ân lại ngày càng kì lạ.
Diêu Triều Vụ không rõ vì sao Sơ Ân lại thường xuyên dùng ánh mắt ngập tràn chờ mong quan sát mình, gã hoài nghi cậu có mưu đồ gây rối. Diêu Triều Vụ và Sơ Ân là đối thủ hàng thật giá thật, đoàn đội của hai người thi nhau phân cao thấp cướp tài nguyên, áp phiên vị, bên ngoài tạo cp mua cảm tình mê li ái muội của hủ nữ hủ nam sau lưng lại ước gì đối phương lưu lạc đầu đường xin ăn.
Hôm nay Sơ Ân và Diêu Triều Vụ quay một cảnh đánh nhau trong mưa.
Sương mù lượn lờ, rừng trúc xanh biếc, Sơ Ân mặc một bộ thanh y phiêu dật treo dây thép đánh nhau với Diêu Triều Vụ trên không.
Lúc Ngụy Lai xách một túi trà sữa đến lập tức thấy Sơ Ân cầm trong tay một trường kiếp sáng lóa, mũi chân điểm một cái đã nhẹ nhàng dừng trên mái hiên, phải nói là phóng khoáng lẫm liệt không lời nào tả nổi, ai có thể ngờ sau lưng Sơ Ân lại là một nhóc con điệu đà chứ.
(Nhóc con điệu đà, gốc là 嘤嘤怪 (anh anh quái) từ này ý chỉ những cô gái thích làm nũng bán manh, cố làm ra vẻ ý, cho dù là nói cái gì thì cuối cùng cũng sẽ thêm một từ 嘤(anh, từ tượng nhanh) vào. Là kiểu điệu chảy nước đó ạ, nhưng mà em bé Ân rất là đáng yêu nên là mình để ẻm là bé điệu nhennn)
Ngụy Lai đứng phía sau nhân viên không khỏi giơ trà sữa lên hút một ngụm trân châu.
"Anh Ngụy, anh tới thăm anh Triều Vụ hả? Hôm nay em lại có thêm cơm rồi!" Một nhân viên quen hắn hỏi đùa.
Trước đây lúc Ngụy Lai đến thăm ban luôn mang quà cho nhân viên trong đoàn, từ trên xuống dưới đều được xử lý thoả đáng như là mẹ già sợ con trai ăn không đủ no vậy.
Cơ mà hôm nay Ngụy Lai đến chỉ để bàn giao công việc thôi, nếu không phải bị Sơ Ân thu hút thì hắn đã chả nhìn nhiều thêm hai mắt rồi.
Không bao lâu, Diêu Triều Vụ tay cầm một cây dù đen bay tới, hai người đánh mấy chiêu trên mái hiên rồi đột nhiên ôm nhau lăn từ trên xuống.
Ngụy Lai bị hoảng sợ, một ngụm trân châu mắc lại yết hầu làm hắn sặc suýt chết.
Đạo diễn: "Ặc! hai người bọn họ ngã rồi!"