Còn không đợi cho bọn hắn kịp phản ứng, giữa không trung bỗng nhiên có một đạo kiếm quang đánh tới. Kiếm quang kia giống như xuất hiện từ hư không, vô cùng quỷ dị, cũng nhanh chóng đến cực điểm. Ba vị lão chấp sự kia thấy thế thì gần như không chút nghĩ ngợi, lập tức lôi kéo Phương Nguyên nhún người nhảy lên, trốn sang một bên, chỉ tiếc là chiếc ngân toa kia lại tránh không kịp, chỉ trong nháy mắt đã bị kiếm quang bổ trúng, lập tức biến thành hai đoạn bóng loáng như gương. . .
"Ha ha, ngươi thật sự nghĩ rằng Âm Sơn Cam công tử không có chút phòng bị nào, tùy tiện để cho Thanh Dương tông thả ngươi đi sao?"
Ở phía sau đạo kiếm quang kia, một tiếng cười rùng rợn chợt vang lên.
Chung quanh không người, chỉ có Thanh Phiên nho nhỏ kia phiêu phiêu đãng đãng, trông mười phần quỷ dị.
Giọng nói kia, thế mà cũng không ai biết nó phát ra từ đâu.
"Cam Long Kiếm thế mà còn bố trí hậu thủ ở bên ngoài sao?"
Phương Nguyên thấy thế thì có hơi giật mình, nhưng khuôn mặt thì lại không có bất kỳ biểu lộ nào, còn Ma Ấn Kiếm thì đã bị hắn cầm trong tay. Có điều lão chấp sự bên cạnh hắn lập tức đưa tay giữ vai hắn lại, ra hiệu rằng hắn không nên hành động thiếu suy nghĩ. Lão chấp sự đạm mạc quét mắt về phía trước, u lãnh nhìn đạo Thanh Phiên kia, thản nhiên nói: "Chúng ta vô ý đối địch với Cửu U cung, mong rằng chưởng kỳ sứ từ bi, xin tha cho chúng ta một con đường. . ."
"Gặp cờ không gặp người, thiên kim đổi một mạng. . ."
Giọng nói rùng rợn kia lại một lần nữa vang lên: "Các ngươi đã biết chúng ta là người của Cửu U cung mà còn cầu xin chúng ta nhường đường, đó chẳng phải là chuyện tiếu lâm hay sao? Để tiểu tử trẻ tuổi kia ở lại đây đi, sau đó muốn đi đâu thì đi. Cam công tử trả tiền để sai chúng ta nhìn chằm chằm hắn, cũng không nhắc tới ba người các ngươi. Nếu như nhất định phải giết chết ba tên Trúc Cơ các ngươi thì chúng ta sẽ bị lỗ vốn. . ."
Cửu U cung. . .
Phương Nguyên nghe lão chấp sự và đối phương nói chuyện, sắc mặt cũng dần dần trở nên lo lắng.
Hắn đã nhớ ra Cửu U Thanh Phiên này đại diện cho thế lực nào. . .
Bình thường hắn đọc thuộc lòng các loại điển tạ, cũng coi như có kiến thức rộng rãi, cái tên Cửu U cung này, hắn cũng đã từng nghe nói qua.
Cửu U cung này cũng không phải là một tiên môn, mà là tổ chức thích khách trong giới tu hành, phân tán tự do giữa các đại tiên môn, ẩn hiện trong vùng Vân Châu và Ma Thành. Nghe nói là bọn hắn có rất đông đệ tử, nhân ma yêu quái không ai không thu, đều được đối xử như nhau, Hơn nữa bọn hắn cũng đối xử bình đẳng với người mình muốn giết, nhân ma yêu quái, không ai không giết, chỉ cần xuất ra nổi giá tiền thì bọn hắn sẽ làm việc bán mạng vì người đó. . .
Ai cũng không thể ngờ rằng, vị chân truyền Âm Sơn tông này thế mà còn có an bài như thế!
Tiên môn sẽ thả cho mình chạy trốn, đây là chuyện mà Phương Nguyên cũng không ngờ được, thế mà vị chân truyền Âm Sơn tông kia lại đoán ra được ư?
Trước đó, tất cả mọi người đều cho rằng vị chân truyền Âm Sơn tông này một mình đi đến Thanh Dương tông, bởi vì không thấy tùy tùng bên cạnh hắn, hơn nữa các đại tiên môn cũng đều không phát giác ra sự xâm nhập của những nhân mã khác vào trong lãnh địa Thanh Dương tông. Chỉ là không ngờ rằng, vị chân truyền Âm Sơn tông này quả thực không dẫn theo đệ tử Âm Sơn tông, cũng không dẫn theo Yêu Binh Yêu Tướng của Nam Hoang thành, mà hắn lại tiêu tốn tiền tài để mời tới Đoạt Mệnh Thanh Phiên.
Đây chính là thích khách trong truyền thuyết a, Phương Nguyên cũng không biết rằng mình có đủ tư cách để bị thích khách truy sát. . .
Lão chấp sự cầm đầu nhẹ nhàng nói: "Thanh Phiên thích khách các vị đến đây chắc hẳn chính là vì nhìn chằm chằm vị đệ tử cảnh giới Luyện Khí này của chúng ta đúng không? Nếu như nhất định liên lụy ba vị Trúc Cơ chúng ta, vậy thì trong trận mua bán này, các ngươi thật đúng là lỗ lớn rồi. . ."
Trong lúc nói chuyện, hắn và hai vị chấp sự khác, đều đã chậm rãi thôi động một thân pháp lực.
Nhìn bộ dạng này, có vẻ bọn hắn đúng là đang muốn cứng chọi cứng với đối phương!
Thế nhưng khi một thân khí cơ của bọn hắn đều đã khởi động, sắp sửa xuất thủ thì lão chấp sự dẫn đầu lại đột nhiên khẽ quát một tiếng: "Đi!". Cùng lúc đó, hai ống tay áo trên người hắn đều trướng lên, sau đó ầm ầm rung động. Một đầu Hỏa Long dài đến vài chục trượng chợt xuất hiện trước người hắn, im ắng rít gào, trực tiếp nhào tới chỗ Thanh Phiên quỷ dị kia!
Cũng đúng vào lúc này, hai vị lão chấp sự bên cạnh Phương Nguyên lập tức kéo theo Phương Nguyên, quay người bỏ chạy!
"Việc này. . ."
Phương Nguyên kinh hãi, quay lại nhìn lên, chỉ thấy bên người vị lão chấp sự kia đã xuất hiện đầy rẫy kiếm quang.
"Cửu U thích khách, không thể cứng rắn đối chọi, nên đi trước thì hơn. . ."
Trong đó có một vị lão chấp sự giống như nhìn ra nghi vấn trong lòng Phương Nguyên, vì vậy hắn trầm giọng quát.
"Thế nhưng vị tiền bối kia. . ."
Phương Nguyên khẩn cấp hỏi, trong thâm tâm cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
"Hắn không định đi!"
Vị chấp sự ở phía bên trái Phương Nguyên cũng không nhiều lời, chỉ vô cùng bình tĩnh nói ra một câu.
Phương Nguyên lộp bộp trong lòng một tiếng, hắn đã minh bạch những gì ba vị lão chấp sự này muốn nói. . .
"Ha ha, lấy mạng đổi mạng sao?"
Hai vị chấp sự kia muốn dắt theo Phương Nguyên chạy thoát, thế nhưng giọng nói rùng rợn kia lại vang lên ở trước mặt bọn hắn: "Thế mà còn nuôi dưỡng được cả tử sĩ, xem ra quả nhiên đúng như lời Cam công tử nói, Thanh Dương tông có mưu đồ không nhỏ. Chỉ có điều Cửu U cung Đoạt Mệnh Thanh Phiên đã bị các ngươi nhìn thấy, các ngươi còn nghĩ rằng mình có thể tuỳ ý rời đi hay sao?"
Khi giọng nói này vang lên, bốn phương tám hướng bỗng nhiên đều là kiếm quang gào thét, hỗn loạn tuôn ra.
"Bạch!"
Hai vị lão chấp sự kia đồng thời tách nhau ra, che chở hai bên trái phải của Phương Nguyên. Sau đó bọn hắn nhấn lên đầu vai Phương Nguyên một cái, ba người liền đồng thời lao xuống tầng mây. Lão chấp sự phía bên trái Phương Nguyên nắm chặt kiếm trong tay, nhỏ nhẹ nói một câu. . .
"Nhớ kỹ, dù cho rơi vào tình cảnh nào thì cũng phải bảo đảm tính mệnh của chính ngươi!"
Phương Nguyên hít sâu một hơi, không có trả lời, nhưng trong lòng thì giống như bị một tảng đá lớn chèn ép.