CHƯƠNG 372: CHỈ LÀM MÌNH MỀM LÒNG
“Ngọn gió nào thổi anh Lý đến đây.” Kỳ Chiến híp mắt lại.
Lý Hằng cười cười, ngồi xuống sofa bên cạnh.
“Lượng tiêu thụ của mấy loại thuốc của Lý Thị đã lên rồi, tôi đây không phải sốt ruột sao?”
“Trước mắt các doanh nghiệp dược lớn đều không có đưa ra loại thuốc men cùng loại lên thị trường, chỉ sợ là Lý thị muốn lũng đoạn, chỉ trong nay mai.” Kỳ Chiến trầm giọng nói.
“Chuyện này đối với Kỳ thị mà nói, chính là đả kích không nhỏ.”
“Đúng vậy, Lý Hằng, anh muốn làm gì?”
Lý Hằng sẳng giọng cười, đưa một bộ tài liệu đến.
“Mặc dù thuốc của Lý thị dễ bán, nhưng mà nhìn trước mắt, là cao hơn giá thị trường, chúng ta không ngại nghiên cứu phát triển một loại thay thế giá thấp hơn.”
Kỳ Chiến nhíu mày, mặc dù bất ngờ, nhưng mà, lại là một biện pháp tốt.
Hơn nữa, trước mắt muốn nhanh chóng nghiên cứu phát triển ra được mà nói, chỉ có Kỳ thị có năng lực như thế.
“Lý Thị gặp chuyện không may, tôi đương nhiên sẽ giúp anh nắm quyền.”
“Bây giờ ông cụ muốn chuyển tôi đến châu Phi, tôi chỉ có thể tạm rời cương vị công tác ở Lý Thị, thân phận trước mắt của tôi chỉ là cổ đông.”
“Yên tâm, anh sẽ nhanh chóng quay lại.”
…
Sau khi Kỳ Chiến xuất viện, vụ án Lý Tú Tú cố ý gây thương tích cũng bắt đầu xét xử rồi.
Chuyện này bị phóng viên truyền thông tung ra, hình tượng của Lý thị cũng lập tức bị đả kích theo, giá cổ phiếu Kỳ Thị dưới đáy vực lại bắt đầu bắn lên.
Bên ngoài Lý thị không ít phóng viên tụ tập, vừa nhìn thấy Lý Thế Nhiên ra lập tức vây lại.
“Sếp Lý, về chuyện Lý Tú Tú bị khởi tố, anh có ý kiến gì không?”
“Tại sao Lý Tú Tú phái cố ý gây thương tích với người nhà họ Kỳ, là có ân oán gì sao?”
“Sếp Lý…”
“..”
Lý Thế Nhiên không nói một câu, vẻ mặt vẫn luôn căng thẳng, hơi thở khắp người lạnh thấu xương.
Ngồi vào trong xe, anh dặn dò Cao Bân: “Làm quan hệ xã hội cho tốt.”
Người tung chuyện này ra, chỉ có thể là Kỳ Chiến.
Quay về nhà họ Lý, Lý Thành cũng không bình tĩnh, bây giờ tin tức khắp nơi đều nói về chuyện Lý Tú Tú, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến Lý thị thậm chí là nhà họ Lý.
“Thế Nhiên, ông nội cũng không lo lắng gì, chỉ là lo lắng Tú Tú.” Lý Thành trầm giọng nói.
Cháu gái của ông, sao có thể bị người đưa tin lung tung như vậy.
Lúc trước cô đã bị thương, bây giờ sao còn có thể chịu đựng được những chuyện này.
Bây giờ Lý Tú Tú còn chưa biết, nhưng mà chỉ cần cô ấy ra ngoài, tất nhiên sẽ biết chuyện nay.
“Đêm nay tất cả tin tức đều bị loại bỏ.” Lý Thế Nhiên lạnh lùng nói.
“Tốt nhất là như vậy, lúc nào mở phiên tòa?”
“Thứ hai.”
Nhận đồ ăn người hầu bưng đến, Lý Thế Nhiên đi về phía phòng của em gái.
Gần đầy đều là anh và Tống Dự thay phiên nhau chăm sóc Lý Tú Tú.
Nhìn thấy anh trai, trên mặt Lý Tú Tú vẫn lạnh nhạt.
Nhìn ra cửa sổ, ngay cả ánh mắt cũng không có tiêu cự.
“Tú Tú, đến dùng cơm.”
“Anh, công bố chuyện năm đó ra đi.”
Nghe vậy, ánh mắt Lý Thế Nhiên trầm xuống.
Đây là kết quả anh không muốn thấy nhất.
“Anh sẽ không đồng ý.” Anh vẫn là câu nói đó.
Lúc này Lý Tú Tú cũng rất quật cường, lạnh lùng cười: “Bằng không, em chỉ có thể bị nhốt vào tù, không phải sao?”
Ý lạnh trong ánh mắt Lý Thế Nhiên thay đổi hoàn toàn, con ngươi đen nặng nề.
Rời khỏi phòng Lý Tú Tú, anh đứng ở sân thượng, đầu ngọn tay kẹp thuốc lá đang cháy, nhưng vẫn luôn không hút, cho đến khi tàn thuốc làm phỏng da thịt của anh, anh mới vẫy vẫy tro.
Máy tính bản trong tay phát video năm đó Lý Tú Tú bị hại, dừng một chút, anh nhanh chóng xóa bỏ.
Ánh mắt lạnh thấu xuống, anh nắm chặt tay.
Thời gian đến ngày mở phiên tòa càng lúc càng gần, chuyện này ở Nam Thành làm loạn đến ồn ào, dư luận nhằm vào Lý thị mặc dù tạm thời được quan hệ xã hội xử lý, nhưng vẫn có một số tin tức rải rác xuất hiện như trước.
Lý Thế Nhiên vẫn luôn ở Lý thị, mặc dù là vẫn xử lý công việc như bình thường, nhưng người nào cũng cảm thấy cảm xúc Lý Thế Nhiên không ổn, quản lý cấp cao ra vào phòng tổng giám đốc từng người khủng hoảng.
Dù là Cao Bân bình thường vô cùng tỉnh táo cũng đau khổ, một báo cáo bị Lý Thế Nhiên bác bỏ nhiều lần, anh ta đã không còn cách nào nữa rồi.
Người có thể ổn định tâm trạng của boss…anh ta chỉ có thể nghĩ đến Hứa Như mà thôi.
Nhưng mà…Anh ta không dám đi tìm cô, dù sao hai người cũng là quan hệ đã ly hôn.
Đêm đã khuya, đoàn đội nghiên cứu phát triển thuốc Lâm Đạt cũng đã sắp xếp xong, phòng thí nghiệm của Lý Thị cũng đã sửa chữa xong, ngày mai là có thể khôi phục quá trình nghiên cứu phát triển bình thường.
Chuyện này đương nhiên cũng thông báo đến Hứa Như, nghĩ đến ngày mai phải đến Lý thị, tâm trạng Hứa Như có chút không yên.
Đã ba ngày không gặp Lý Thế Nhiên, nhưng giống như là qua một thời gian không ngắn.
Đối diện, Lăng Diệu đang gọi điện thoại cho Lý Tú Tú, ngày mai chính là ngày mở phiên tòa vụ án Lý Tú Tú cố ý gây thương tích, nhưng trước mắt, tất cả chứng cứ bất lợi đều nhắm vào Lý Tú Tú, có thể cô ấy sẽ chịu án phạt.
Hôm sau, Hứa Như sáng sớm đã đến Lý thị.
Cửa ra vào, cô đúng lúc gặp Cao Bân,
Nhìn thấy Hứa Như, anh ta lễ phép chào hỏi: “Cô Hứa.”
“Xin chào.”
“Gần đây tình hình của Sếp Lý, không tốt lắm.” Cao Bân nhịn không được mở miệng.
Hứa Như nhíu mày, nghi ngờ nhìn Cao Bân.
Có chút bận tâm nhưng cũng không muốn biết nhiều hơn.
Sẽ chỉ làm mình mềm lòng.
“Chuyện của anh ấy…không liên quan gì đến tôi.” Hứa Như lạnh lùng nói.
Dứt lời, nhanh chóng vào thang máy.
Chỉ là, đến cùng cũng vì lời nói của Cao Bân mà tâm trạng có chút khác thường.
Bởi vì là đã đổi mới đội nghiên cứu phát triển, bây giờ có một số việc phải bắt đầu va chạm lần nữa, kết quả nghiên cứu phát triển lần nữa cũng phải lật ngược toàn bộ, bắt đầu lại lần nữa.
Thời gian buổi sáng nhanh chóng qua đi, khoảng đến xế chiều mới đi ăn cơm.
Cùng với bạn học xuống nhà ăn của Lý Thị, bởi vì đã sớm qua giờ ăn, cũng không có nhiều người.
“Cậu nói sao lại thay đổi đội nghiên cứu phát triển, rõ ràng nghiên cứu phát triển đã bắt đầu được một thời gian, bây giờ bắt đầu lại lần nữa, Lý Thị không phải lãng phí tài nguyên sao?” Một người bạn học trong đó hỏi.
“Có thể là Sếp Lý không hài lòng với tiến độ nghiên cứu trước đây, tâm tư của lãnh đạo chúng ta không thể nào đoán được.” Một người khác nói.
Chỉ là, ánh mắt anh ta nhìn qua Hứa Như, đột nhiên hỏi Hứa Như: “Hứa Như, không phải cậu rất thân thiết với Sếp Lý sao, cậu có biết là vì sao không?”
Hứa Như vẫn luôn cúi đầu ăn cơm không nói chuyện với bọn họ, nghe vậy, ngẩn người.
Cô biết, hình như là vì cô bị bài xích nên Lý Thế Nhiên mới thay cả đội.
Nhưng cho đến bây giờ cũng không phải là kết quả cô muốn nhìn thấy.
Cô cũng không muốn thấy chuyện như vậy xảy ra, nhưng Lý Thế Nhiên lại làm như vậy.
“Hứa Như?” Thấy Hứa Như không lên tiếng, người bạn học kia nghi ngờ nhìn cô.
Hứa Như phục hồi tinh thần lại, lắc đầu: “Tôi không biết.”
Lúc này, cửa nhà ăn có một bóng dáng cao lớn, áo trắng quần đen, thể hiện ra thân phận kiêu ngạo ưu nhã khắp hơn, làm người ta ngưỡng mộ.
Người đàn ông đó, vẫn có sức hấp dẫn như vậy.
Ánh mắt Hứa Như nhanh chóng rời đi, mà Lý Thế Nhiên, đương nhiên cũng nhìn thấy cô.
Nhíu chặt mày, đi về phía Hứa Như.
Cao Bân đi theo sau lưng Boss, cảm xúc căng thẳng lúc sáng sớm cuối cùng cũng giãn ra không tí.