Editor: Noelle
Beta: iamaanh
P/s: Hi vọng không gây hiểu lầm. Nội dung đưa tin và chính văn không cùng tuyến thời gian.
Kính gửi các phù thủy và pháp sư: Ông Rufus Scrimgeour đã bất hạnh qua đời ngoài ý muốn vào đêm qua, cựu Giám đốc Ban Thi hành Luật Pháp thuật Pius Thicknesse sẽ thay thế ông làm Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, và mọi việc sẽ tiếp tục như thường lệ.
《 Nhật báo Tiên tri 》Bản đầu tiên ngày 1 tháng 7 năm 1997
"Snape, Snape dẫn giám ngục vào trường học!" Thân thể cồng kềnh của Hagrid lao vào tháp thiên văn, "Ông ta là phản đồ! Ông ta nói đêm nay sẽ canh giữ trường học, nhưng ông ta lại đến chỗ Volde — Ôi Merlin, người trên mặt đất kia là Malfoy sao!"
Người khổng lồ lai giật mình nhìn tình cảnh trên tháp thiên văn:
Lucius Malfoy ngã xuống đất không có sức sống, mưa to không ngừng cọ rửa ông, để cho vết thương trên ngực ông hiện ra vẻ nhợt nhạt của tử vong sau khi bị lấy đi màu máu;
Draco quỳ gối bên cạnh, phí công vì cha hắn che mưa... Người thanh niên này không khóc la — đây là một chuyện khiến cho Hagrid ấn tượng với hắn — nhưng biểu cảm của hắn trông còn tồi tệ hơn là khóc, đó là một loại Hagrid thường xuyên nhìn thấy trong chiến tranh, sẵn sàng đánh mất chính mình sau khi chịu đựng sự mất mát;
Bellatrix là người duy nhất đang cười, mụ ta cuồng nhiệt ca ngợi sự vĩ đại của Voldermort, lớn tiếng chế giễu sự tin tưởng sai lầm của cụ Dumbledore vào Snape — Hagrid phải thừa nhận rằng ông cũng muốn biết ý kiến của cụ Dumbledore, Snape - người đàn ông đã hứa sẽ bảo vệ Hogwarts, hiện tại đang xen lẫn vào các Giám Ngục để tấn công trường học — nhưng mà Dumbledore thoạt nhìn rất suy yếu, tựa như sức mạnh chống đỡ cho cụ cũng bị trận mưa này rửa tan, cụ nói với giọng rất nhỏ: "Bảo vệ các học sinh."
Harry vào lúc này đứng lên từ bên người Draco, cơn mưa làm cho cặp kính của cậu rối tung lên, khiến Hagrid không thể nhìn rõ vẻ mặt của cậu: "Bác đi gọi Quân đoàn Dumbledore tới giúp đi, tất cả bọn con đều đã thực hành cách đối phó với bọn Giám ngục."
"Potter." Giọng của Draco gần như hòa vào trong cơn mưa.
"Sẽ không sao đâu, tôi vẫn nghĩ suy luận trước đó của chúng ta là đúng." Harry nói chắc chắn, "Nếu có thể, cậu có thể đưa học sinh xuống hầm Slytherin trú ẩn được không, tôi nghĩ..."
"Tôi nghĩ cha tôi hẳn là đã dặn dò qua không nên tấn công tầng hầm." Draco nắm chặt đũa phép của mình, chậm rãi đứng thẳng người. Rời bỏ cha mình.
"Draco."
"Tôi sẽ dẫn bọn họ đi." Draco dùng đũa phép chĩa vào cặp kính dính đầy mưa của Harry, nhẹ nhàng đọc thần chú, "Không thấm nước."
Qua kiểm chứng, đêm 30 tháng 6 phát sinh bạo loạn trong Trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts, là do Harry Potter cùng đồng bọn của cậu ta gây ra. Cái gọi là 'Ngôi sao cứu thế' hoàn toàn là một lời nói dối bịa đặt và có lý do để tin rằng sự biến mất của Dumbledore là có liên quan đến một âm mưu lớn. Hiện tại thầy Severus Snape sẽ đảm nhiệm chức hiệu trưởng Hogwarts.
《 Nhật báo Tiên tri 》Bản đầu tiên ngày 2 tháng 7 năm 1997
"Tính dùng câu thần chú mà ta đã phát minh ra để chống lại ta sao, cậu Potter?"
"Không, tôi không định đối phó thầy. Tôi cũng biết là tôi không cần đối phó với thầy." Harry nói dồn dập, "Tôi biết thầy chính là Hoàng tử Lai, cũng biết thầy vẫn luôn giúp cụ Dumbledore..."
Snape nói: "Hiển nhiên, hiện tại ta không phải. Trở về tìm một cái hố trốn đi, Potter, mi nên cảm thấy may mắn vì mục tiêu thực sự của Chúa tể Hắc ám tối nay không phải là Hogwarts mà là Bộ Pháp thuật."
Harry nhạy bén nắm bắt được tin tức mà ông muốn tiết lộ: "Chuyện gì đã xảy ra với Bộ Pháp thuật?"
Snape nhìn chăm chú vào cậu: "Ngoại trừ đám tạp nham Lucius mang đi, tất cả Tử Thần Thực Tử đều đến Bộ Pháp Thuật, mi cho rằng sẽ xảy ra chuyện gì?"
"Bây giờ là buổi tối." Harry cảm thấy cổ họng thắt lại, "Bộ Pháp thuật sẽ không có quá nhiều người..."
"Thực đáng tiếc." Snape cứng nhắc nói, "Giám đốc Ban Thi hành Luật Pháp thuật Thicknesse đã báo cáo một vấn đề khẩn cấp, tất cả các quan chức cấp cao, bao gồm cả Bộ trưởng Bộ Pháp thuật Scrimgeour, đã vội vã đến đây. Ồ, hiện tại Thicknesse là Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật, phần thưởng cho sự cống hiến kiệt xuất của lão."
"Ông ấy bị ếm Lời nguyền Độc đoán?"
Snape không trả lời, xoay người chuẩn bị rời đi: "Không liên quan tới mi."
"Thầy Dumbledore đã giao tất cả những gì tiếp theo cho con."
Bước chân Snape dừng lại: "Ta không đồng ý với ông ấy. Mi vẫn còn là một học sinh."
"Các thầy có liên hệ với nhau? Thầy có biết tình trạng sức khỏe của cụ Dumbledore bây giờ thế nào không?" Harry nhanh chóng truy vấn, "Các thầy vốn thương lượng chuyện tối nay như thế nào?"
"Chúng ta không thương lượng."
"Các thầy có." Harry khẳng định, "Cụ Dumbledore vốn là chuẩn bị cho thầy lấy cái 'lợi thế' này đi đổi lấy sự tín nhiệm của Voldemort, đúng không?"
"Ta nghe không hiểu."
"Mạng sống của cụ Dumbledore! Cụ vốn dĩ muốn kêu thầy giết cụ!"
Snape xoay người lại. Sự cay nghiệt và trào phúng trên mặt hắn hoàn toàn biến mất.
Harry hỏi: "Hiện tại thầy không có lợi thế này, Voldemort sẽ còn tin tưởng thầy sao?"
Snape nhìn Harry với một ánh mắt hoàn toàn mới, như thể đó là lần đầu tiên ông nhìn thấy học sinh này (người đã vật lộn với lớp Độc dược của mình trong năm năm).
"Con có thể giao Bellatrix cho thầy, mụ ta sẽ nói thay thầy trước mặt Voldermort." Harry bình tĩnh đưa ra điều kiện trao đổi, "Nhưng thầy phải đi gặp cụ Dumbledore tối nay để xác nhận xem thân thể cụ ra sao."
Snape lại lần nữa xoay người: "... Chúa tể Hắc ám đang dần điên cuồng."
Dựa trên một nghiên cứu mới nhất của Sở Bảo mật, Bộ Pháp thuật đã quyết định thành lập Ủy ban Đăng ký Xuất thân Muggle để giúp các phù thủy hiểu rõ hơn về phép thuật của họ. Các vị phù thủy gốc Muggle trước ngày 5 tháng 7 mang theo đũa phép của mình, chủ động đến Ủy ban tiến hành đăng ký, cảm ơn sự hợp tác.
《 Nhật báo Tiên tri 》Bản thứ hai ngày 3 tháng 7 năm 1997
"Draco, cậu đang đùa đấy à, để một nhóm Gryffindor vào phòng sinh hoạt chung của chúng ta!" Pansy thét lớn, "Cậu sẽ không thực sự nhảy từ tháp xuống vì Potter đấy chứ!"
"Thả lỏng nào, tiểu thư." Blaise nhìn thoáng qua các học sinh đi theo sau Draco, "Cũng không phải tất cả đều là Gryffindor, còn có Ravenclaw. Từ trên tháp nhảy xuống hẳn là thật."
"Không được đi ra ngoài, giáo sư sẽ tới rất nhanh thôi." Draco giống như hoàn toàn không nghe thấy những lời chế nhạo về hắn, nói nghiêm túc, "Nếu không thích để Máu bùn ở phòng chung của Slytherin, thì để bọn họ lên giường của cậu nhé, Pansy."
"Không thể được! Tôi không thích Máu Bùn!" Pansy hét lớn bác bỏ đề nghị này, lại thấy Draco xoay người đi ra ngoài, "Cậu không ở lại đây sao, Draco?"
Draco đương nhiên không thể ở lại đây. Hắn phải tìm cho mình một cái gì đó để làm, bất cứ điều gì, miễn là hắn có thể tạm thời lấp đầy bộ não của hắn... Hắn đã tham gia vào nhóm một Thần Sáng trên hành lang để đánh bại Amycus một cách tàn nhẫn, thậm chí còn như Gryffindor cao thượng, giúp Hermione và Ron cứu một số học sinh nhà Hufflepuff bị thương
Chỉ cần đừng để hắn dừng lại. Chỉ cần không cho hắn thời gian suy nghĩ về người mà hắn đã vĩnh viễn mất đi...
"Mẹ kiếp, Malfoy! Mấy thứ đó hướng về phía cậu!"
Hermione đứng trên cầu thang không ngừng di chuyển lên cao, nôn nóng hô to: "Dùng bùa chú gọi Thần Hộ mệnh đi, chú ngữ là 'Expecto Patronum'!"
Thần chú gọi Thần Hộ mệnh.
Draco đương nhiên biết câu thần chú đó. Câu thần chú mà hắn đã thất bại vô số lần. Tử thần Thực tử không có Thần Hộ mệnh — khi hắn đối mặt với hai Giám Ngục đang tới gần, lần đầu tiên nhìn thấy vẻ ngoài xấu xí của chúng — hắn có lẽ cũng chẳng có thứ cảm xúc tích cực nào để chúng hút đi...
"Malfoy!"
Draco theo bản năng giơ đũa phép lên.
... Ký ức vui vẻ.
Hogwarts hòa bình, hắn cầm chổi bay, tình cờ đi về phía sân Quidditch.
Vượt qua mỗi một đêm Giáng Sinh. Ấm áp, nặng nề, có Potter...
Lucius nghiêm mặt kiểm tra bài tập của mình, Narcissa ngồi trên ghế lặng lẽ lật xem một quyển tạp chí.
"Draco, đi đến cửa hàng kẹo Công tước Mật à?"
"Draco!"
Potter hung tợn trừng mắt nhìn hắn, giây tiếp theo liền nhào tới, đặt mạnh đôi môi nóng bỏng lên cằm hắn...
"Expecto Patronum."
Ánh sáng bạc như thác nước tỏa ra từ cây đũa phép của Draco, biến thành một con cá voi khổng lồ lấp lánh ánh sáng, với kích thước của nó gần như lấp đầy toàn bộ không gian, không cần cố cũng đánh bật tất cả các Giám ngục đang cố gắng đến gần hắn.
Ron giật mình hỏi: "Tại sao của Malfoy lại lớn như vậy?"
Draco ngơ ngẩn nhìn về phía bàn tay cầm đũa phép của mình.
— Hắn từ trong thống khổ đã hiểu được thứ gì mới là hạnh phúc chân chính.
Mưa to không ngừng đập vào cửa sổ, như là muốn đem ngôi nhà cổ xưa này phá nát. Khi mở cửa, Harry thấy Draco ngồi im lặng trong bóng tối như một bức tượng, nắm chặt chiếc nhẫn ngọc lục bảo trong tay.
Harry đến gần hắn, còn chưa kịp ngồi xuống đã bị ôm chặt lấy. Cậu cảm thấy hơi thở của Draco dồn dập bên tai mình, cánh tay dùng sức quá mạnh khiến giữa hai người bọn họ không để lại một khe hở nào, thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng nhịp tim của đối phương.
Harry nhỏ giọng nói: "Em biết, lúc này khóc ra sẽ tốt hơn."
Một bàn tay lặng lẽ che kín mắt Harry, tạo cho cậu một lớp bóng tối thứ hai.
Tiếp theo, một nụ hôn mạnh mẽ đè lên môi Harry, mãnh liệt, dài đằng đẵng, tựa như cơn mưa xối xả của một đám mây đen cuối cùng cũng có thể trút xuống... Harry mơ hồ cảm thấy cậu đã nhìn thấy làn sóng, nhìn thấy tia chớp, cậu nói trong một khoảng dừng ngắn: "Em vẫn còn ở đây. Vẫn còn tồn tại mà, Draco."
— Cơn mưa và nụ hôn trở nên ngày càng nặng nề.