Mục lục
Truyện Đấu La Đại Lục 1 - Đường Tam (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: A Bờ

Biên: A Lá

"Là."Đại sư ý nghĩ cùng Đường Tam không hẹn mà trùng, Đường Tam lập tức đáp ứng.

Thu hồi Bát chu mâu, Đường Tam một lần nữa mặc áo vào.

Đại sư thở dài một tiếng, "Tiểu Tam, chuyện Tiểu Vũ ngươi cũng đừng khổ sở. Đã có thể làm cho nàng sống lại, chung quy chúng ta vẫn có cơ hội. Lần này trở về ngươi tính toán làm như thế nào?"

Đường Tam suy nghĩ một chút nói: "Sư phụ, xem ra trước mắt, chỉ sợ Võ Hồn Điện mưu đồ thống trị cả đại lục, tiến thêm một bước tăng cường quyền lực và tiếng nói của mình tại đại lục. Đem tất cả tai tiếng ảnh hưởng đến mình toàn bộ quét sạch. Bất luận ngài hay là con, chỉ bằng vào lực lượng của bản thân đều khó có khả năng thay đổi hết thảy. Ngài chọn lựa phụ thuộc vào Thiên Đấu đế quốc, nhưng ta không làm như vậy."

"Nga, vậy ngươi muốn như thế nào?" Đại sư lần này tới, chính là muốn tìm Đường Tam hảo hảo nói chuyện. Hắn vốn muốn khuyên bảo Đường Tam cùng mình hiệp trợ Thiên Đấu đế quốc. Dẫu sao thế lực của một đại đế quốc cũng khổng lồ. Chỉ cần vận dụng thỏa đáng, chính là đường tắt để có thể cùng Võ Hồn Điện đối kháng."

Đường Tam nhíu mày nói: "
Sư phụ, mượn thực lực Thiên Đấu đế quốc dĩ nhiên là phương pháp có thể. Nhưng ta cho rằng, tình huống bên trong hoàng thất phức tạp, con không có thời gian, cũng không nguyện ý tham dự vào nội bộ tranh đấu phức tạp đó. Như vậy đối với tu vi của con cùng với bước phát triển thế lực sau này đều sẽ sinh ra ảnh hưởng quá lớn. Trước lúc con đến học viện, con đã gặp Độc Cô Bác tiền bối. Lời hắn một phen làm con càm giác rất sâu. Ngài cũng phải cẩn thận mới được …."

Lập tức, Đường Tam đem lời Độc Cô Bác nói cới chính mình hướng Đại sư kể lại rõ chi tiết tự thuật lại một lần.

"
….., Độc Cô Bác tiền bối cũng chưa chắc là biết toàn bộ, con cũng không cho rằng Tuyết Băng kia so với Tuyết Thanh Hà sẽ tốt hơn. Mối quan hệ trong đó quá mức phức tạp. Con sợ chúng ta khổ cực hồi lâu, cuối cùng cũng không có đạt được mục đích, ngược lại còn bị liên lụy trong đó. Nếu như đã thế, tốt hơn hết là tự thân phát triển lực lượng, có lẽ con,một, hai ngày không đối phó được Võ Hồn Điện. Nhưng muốn cấp cho Võ Hồn Điện một chút phiền toái vẫn là rất dễ dàng."

Nghe xong Đường Tam nói, Đại sư sắc mặt đã trầm, hắn vẫn đắm chìm trong thù hận. Lựa chọn cùng Thiên Đấu đế quốc tiến hành hợp tác mật thiết cơ hồ không trải qua nghĩ sâu tính kĩ. Lúc này sau khi nghe đệ tử mình nói, hắn cũng dần dần tỉnh ngộ lại.

"
Như vậy xem ra, cái gã Tuyết Thanh Hà này thật không đơn giản. Không chỉ là chúng ta, e rằng ngay cả Trữ Tông Chủ cũng chẳng hay biết gì. Chỉ là hỗn độc ngươi nói tới là từ đâu đến? Chẳng lẽ, so với Độc đấu la còn có hồn sư dụng độc lợi hại hơn sao?"

Đường Tam lắc đầu nói: "
Con cũng không biết. Nhưng nếu như để con giả thiết mà nói, hồn sư dụng độc so với Độc đấu la càng mạnh hơn chưa chắc không có, nhưng hồn sư xuất sắc như vậy nhưng lại chưa xuất hiện qua ở trên đại lục, mà chỉ phục vụ Tuyết Thanh Hà. Như vậy có thể chứng minh một việc, sau lưng gã hồn sư này tất nhiên có một thế lực khổng lồ duy trì. Mà Độc Cô Bác tiền bối vì tình huống trị liệu Tuyết Dạ đại đế đến xem, thế lực sau lưng này hiển nhiên khó có khả năng là bên trong Thiên Đấu đế quốc. Như vậy, cũng chỉ có thể từ bên ngoài mà đến." Đại sư biến sắc, "Ý ngươi nói là, có khả năng là Tinh La đế quốc?"

Đường Tam lắc đầu."
Không. Con sợ nhất là thế lực sau lưng là thuộc về Võ Hồn Điện."

Bên trong gian phòng không khí chợt trầm mặc xuống. Đại sư cùng Đường Tam hai thầy trò đều có chút tự hỏi trầm mặc. Nghe xong Đường Tam đơn giản phân tích, trong lòng Đại sư chợt cảm thấy trầm trọng. Nếu chân tướng chuyện Đường Tam nói mà như vậy. Như thế, bản thân mấy ngày này huấn luyện hồn sư còn có ý nghĩa gì đây?

"
Sư phụ. Con là nghĩ như vậy địa. Con chuẩn bị tự thành lập một tông môn. Nhưng con muốn chậm rãi phát triển dưới một lớp vỏ bọc nào đó. Cứ như vậy, con thì có đầy đủ thời gian để xúc tiến từ nền móng, mà lại có được lực lượng cũng là thuộc về riêng mình. Bất luận sau này đối phó Võ Hồn Điện như thế nào, có tông môn để dựa vào. Tiến lên thì có thể công, lùi về có thể thủ, cũng có thể thong dong hơn nhiều."

Đại sư nói: "
Ngươi muốn ta đi giúp ngươi không?"

Đường Tam lắc đầu nói: "
Hiện tại Tuyết Dạ hoàng đế đối với ngài tín nhiệm đã cao hơn nhiều. Mặc dù tình huống bên trong hoàng thất Thiên Đấu đế quốc rắc rối phức tạp. Nhưng chúng ta cũng không có thể hoàn toàn buông tha cho bọn họ. Một khi ổn định lại. Ta nghĩ. Thiên Đấu đế quốc cùng Võ Hồn Điện khi đó tranh đấu là không thể tránh khỏi. Bọn họ lợi dụng ngài tới huấn luyện hồn sư cho bọn họ. Chúng ta tại sao không lợi dụng bọn họ để đối phó với Võ Hồn Điện đây?"

Đại sư đáy mắt đột nhiên toát ra một tia quang mang vui mừng."
Tiểu Tam. Ngươi thật sự trưởng thành. Xem ra, rất nhiều chuyện ngươi đã không cần sư phụ chỉ điểm, tự mình cũng có thể làm tốt lắm rồi. Kể lại rõ chi tiết kế hoạch của ngươi một chút đi. Nếu có thể giúp ngươi, sư phụ nhất định sẽ tận hết sức lực."

Đường Tam mỉm cười, mấy ngày nay hắn một lần nữa suy nghĩ thật kỹ kế hoạch của mình trong đầu, đã có định hướng đại khái.


Truyền âm nhập mật, Đường Tam bắt đầu đem chi tiết kế hoạch của mình hướng Đại sư giải thích. Thầy trò hai người ở bên trong căn phòng suốt hai canh giờ thảo luậnếtau khi Đại sư từ căn phòng của Đường Tam rời đi, trong mắt hàn ý đã giảm đi rất nhiều, ngoại trừ vui mừng ra, trên gương mặt cứng ngắc mỉm cười cũng không biến mất sau khi rời đi.

Cùng với sư phụ thương lượng, kế hoạch của Đường Tam đã trở nên càng thêm đầy đủ, sau khi tiễn Đại sư, hắn trực tiếp đi tới trong viện tử. Tinh thần lực phóng thích, hướng về căn phòng tu luyện của Trữ Vinh Vinh cùng Mã Hồng Tuấn tìm kiếm.

Mã Hồng Tuấn mới vừa tu luyện xong. Đường Tam tinh thần ba động lập tức ngưng tụ lại, liên hệ với tinh thần lực của Mã Hồng Tuấn gọi hắn ra ngoài. Mà Trữ Vinh Vinh lúc này vẫn còn đang trong trạng thái tu luyện. Trong mấy ngày nay, nàng đã bị đả kích thật sự không nhỏ. Trong lòng vẫn tưởng niệm Áo Tư Tạp, tông môn lại vừa xảy ra đại sự như vậy, nàng ở lại học viện bên này, chính là để khuây khỏa, làm cho mình không tự đi tìm hiểu tình hình của tông môn.

Vốn, cho dù là làm người kế thừa giả tông môn, nàng không nên trốn tránh như thế, nhưng ngay cả hiện tại Thất Bảo Lưu Ly tông tông môn của mình cũng đã bị phá hủy. Trữ Phong Trí tại cực độ phẫn nộ bên trong cũng có chút tâm tro ý lạnh. Vinh Vinh như thế nào cũng là con gái duy nhất của hắn, tự nhiên không hi vọng nữ nhi bởi vì tình hình của gia tộc mà càng thêm bi thương. Cho nên, mới để nàng ở lại Sử Lai Khắc học viện tu luyện.

"
Tam ca. Gọi ta có việc gì vậy?" Mập mạp hơi duỗi một chút thân thể của mình, đôi mắt nhỏ trên mặt bị thịt béo dồn lại sắp nhìn không ra, nhưng thỉnh thoảng quả thật lại lộ ra con ngươi bắn ra tinh quang bốn phía.

Mã Hồng Tuấn có thể nói là một người vô ưu vô lo nhất trong Sử Lai Khắc thất quái, cũng là người hạnh phúc nhất. Cảm giác vô ưu vô lo giúp cho hắn không có gì cố kị.

Huynh đệ không có gì quanh co lòng vòng, Đường Tam nhìn Mã Hồng Tuấn nói: "
Mập mạp ta định thành lập một tông môn, hy vọng ngươi có thể giúp đỡ ta."

Mã Hồng Tuấn sửng sốt một chút, "
Thành lập tông môn? Tam ca, ngươi không phải định nói giỡn chứ?"

Đường Tam trong mắt quang mang chợt léo, "
Võ Hồn Điện không phải muốn một năm sau tiến hành bảy đại tông môn luận võ địa vị sao? Lúc đó chúng ta sẽ khiến bọn chúng trở nên rối tung."

Mập mạp cười hắc hắc, "
Gây rối a. Ta thích. Nói không chừng, tại thời điểm khi bảy đại tông môn tranh nhau thi đấu, biểu hiện anh tuấn uy vũ của ta có thể hấp dẫn khiến không ít thiếu nữ yêu thương nhớ nhung đây."

Đường Tam tức giận nói: "
Trong đầu ngươi ngoại trừ nữ nhân còn có cái gì khác không?"

Mập mạp cười khổ nói, "
Ta cũng không muốn a! Nhưng còn bé đã bị tà hỏa ảnh hưởng thành ra quen mùi vị nữ nhân. Hiện tại nếu vài ngày không gặp mặt nữ nhân, ta trong lòng lại ngứa ngáy khó chịu. Các ngươi sáu người đều có đôi có cặp, ta một người cô đơn. Nếu không kiếm cách vui chơi, chẳng phải là muốn buồn bực mà chết."

Nghe Mập mạp nhắc tới có đôi có cặp, ánh mắt Đường Tam nhất thời ảm đạm vài phần rồi, nhìn một chút Tiểu Vũ đang ôm trong ngực, im lặng không nói.

Mã Hồng Tuấn tự nhiên nhìn cũng nhìn ra tâm tình ảm đạm của Đường Tam, chặn lại nói: "
Cái mồm của ta há ra, toàn nói những lời không nên nói, Tam ca, người đừng để ý. Người muốn chuẩn bị một cái tông môn a? Ta khẳng định giúp người. Huynh đệ một nhà, ngươi lại còn cần trưng cầu ý kiến của ta sao? Ngươi trước nói cho ta tên tông môn, ta giúp người xuất ra chủ ý. Chúng ta dù sao cũng phải chuẩn bị một cái tên có phong cách a!"

Đường Tam trong mắt tinh quang tăng vọt, "
Tên tông môn ta đã nghĩ kĩ. Gọi là:Đường Môn."

"
Đường Môn? Như thế nào nghe có điểm quái?"Mã Hồng Tuấn khó hiểu nhìn Đường Tam.

Đường Tam hít sâu một ngụm khí. Đường Môn. Từng là gia đình trong suốt gần ba mươi nắm trước, ta cũng chỉ có thể dùng đến phương thức này hoài niệm ngươi.

Sau khi đi đến thế giới này, khi còn rất nhỏ, Đường Tam đã từng có giấc mộng thành lập Đường Môn, để cho tuyệt học của Đường Môn tại phiến Đấu La đại lục này phát dương quang đại. Hiện tại hắn muốn bắt đầu thực hiện nguyện vọng này, cũng không thể như khi còn nhỏ tưởng tượng đơn thuần như vậy.

Mã Hông Tuấn nói: "
Tam ca ngươi không phải Hạo Thiên Tông sao? Chính ngươi sáng lập tông môn, Hạo Thiên Tông các ngươi không ý kiến sao?"

Đường Tam lạnh nhạt cười."
Hạo Thiên Tông đã phong bế, ta mặc dù đã nhận tổ quy tông, nhưng Đường Môn cùng với Hạo Thiên Tông không xung đột. Sau này có thể là quan hệ phụ thuộc lẫn nhau. Về phần sau này như thế nào sẽ phải xem chúng ta làm sao phát triển bộ dáng Đường Môn đã."

Mã Hông Tuấn cười a a nói: "
Tam ca, ta hiện tại mới phát hiện ngươi thật sự là người có lý tưởng kinh nhân. Dù sao ta sẽ đi theo ngươi rồi. Hiện tại Đường Môn hai người đứng đầu, ngươi là tông chủ, ta là phó tông chủ có được hay không?"

Đường Tam bật cười nói: "
Tông môn còn chưa có thành lập mà ngươi lại lo nghĩ tới việc làm quan. Phương thức thành lập Tông môn cụ thể ta đã nghĩ kĩ. Mấy ngày nay đã bắt đầu tiến. Ngươi muốn làm phó tông chủ, vậy thì cứ làm phó tông chủ đi. Ta trước ra ngoài một chuyến, bàn bạc sự tình, nếu như Vinh Vinh từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại, ngươi để cho nàng chờ ta, ta có việc cùng nàng nói."

Không đợi Mã Hồng Tuấn đáp ứng, thanh âm Trữ Vinh Vinh đã từ căn phòng truyền ra, "
Tam ca có lời gì ngươi hiện tại nói đi. Ta kết thúc tu luyện rồi."

Cửa mở ra Trữ Vinh Vinh từ trong phòng đi ra. Dĩ vãng nàng cực kì hoạt bát hiếu động, hiện tại đã trở nên vài phần trầm ổn. Trên mặt cười thậm chí có vài phần tang thương.

Ánh mắt nhu hòa liếc mắt nhìn Tiểu Vũ trong lòng Đường Tam một cái, Trữ Vinh Vinh cố gắng không cho tâm tình bi thương chính mình toát ra lan sang Đường Tam.

Đường Tam nói: "
Vinh Vinh, hiện tại Thất Bảo Lưu Ly tông các ngươi tình huống như thế nào?"

Trữ Vinh Vinh thở dài một tiếng nói: "
Còn có thể như thế nào? Vừa mới tới Thiên Đấu thành, tạm thời ở trong học viện một đoạn thời gian. Sau đó theo yêu cầu Tuyết Dạ đại đế, ba ba mang tộc nhân cùng đi đến hoàng cung. Tuyết Dạ đại đế vì chúng ta, đặc biệt mở ra một cái địa phương khác trong hoàng cung."

Đường Tam nói: "
Ta muốn gặp mặt Trữ thúc thúc một lần, nhưng không phải ở bên trong hoàng cung, nơi đó người hỗn tạp khó giữ bí mật. Ta có chuyện muốn cùng thúc thúc thương lượng. Vinh Vinh ngươi có thể mời thúc thúc đến nơi đây một chuyến."

Từ góc độ thân phận mà nhìn, tự nhiên đáng lẽ Đường Tam phải tới nhà bái kiến, nhưng Trữ Vinh Vinh từ vẻ mặt ngưng trọng của Đường Tam lại nhìn ra được, đã biết vị Tam ca tìm phụ thân nhất định có chuyện bàn bạc trọng yếu. Lập tức không chút do dự gật đầu nói: "
Hảo, ta phải đi tìm phụ thân. Hẹn đêm nay đi. Ngươi xem được chứ?"

Đường Tam mỉm cười nói: "
Không thành vấn đề. Như vậy phiền toái ngươi rồi. Bất quá, ngoại trừ Trữ thúc thúc ra, đừng cho bất luận kẻ nào biết ta đã trở về. Nhất là những người thuộc về Thiên Đấu đế quốc hoàng thất. Ngươi đem nguyên lời ta nói cho Trữ thúc thúc, hắn sẽ minh bạch nỗi khổ của ta."

Trữ Vinh Vinh nhoẻn miệng cười, "
Phiền toái cái gì. Chúng ta cần phải nói những lời như thế sao? Yên tâm đi. Ba ba cũng nhất định rất muốn nhìn thấy ngươi. Năm năm không gặp, ta nếu không nói, hắn nhất định không nhận ra ngươi."

Mã Hồng Tuấn một bên không nhịn được cười nói: "
Những lời nói này của ngươi rất mập mờ, nếu để cho người khác nghe được, còn tưởng rằng các ngươi quan hệ mờ ám đó."

Trữ Vinh Vinh liếc mắt trừng mắt một cái nhìn hắn nói: "
Mập mạp chết tiệt. Trước mặt Tiểu Vũ đừng nói lung tung. Ta đi đã."

Đường Tam nói: "
Cùng nhau đi thôi. Ta cũng muốn ra ngoài một chuyến." Hắn muốn tổ chức kiến thiết Đường Môn cũng không phải ý nghĩ nhất thời. Mà là trải qua nghĩ sâu tính kĩ. Một cái tông môn, chung quy không thể chỉ có hắn cùng Mã Hồng Tuấn hai người.

Ra khỏi Sử Lai Khắc học viện, Trữ Vinh Vinh mặt hàm chứa mỉm cười hướng Đường Tam cáo từ, hướng phương hướng hoàng cung đi.

Khi đang chuẩn bị đi trước chuẩn bị kế hoạch của mình, đột nhiên, tinh thần lực hắn ba động rất nhỏ. Một loại cảm giác bị nhìn trộm làm hắn cảnh giác đại tăng.

Cho dù không có sử dụng Lam Ngân lĩnh vực, nhưng theo tinh thần lực tăng lên, cho dù Đường Tam không tận lực khống chế, thân thể chung quanh cũng sẽ có một tầng tinh thần lực từ trường tồn tại, phạm vi này không lớn, nhưng nếu rõ ràng ba động nhằm vào tinh thần lực của hắn, hắn có thể lập tức phát hiện ngay.

Nơi này là thuộc Sử Lai Khắc học viện, Đường Tam tự nhiên không sợ cái gì, ánh mắt ngưng trọng lại. Một cỗ sát khí lạnh lẽo chợt từ trên người lan tràn ra, hướng về hướng kẻ nọ nhìn trộm mình tràn tới.

Chỗ rẽ, một bóng người thân áo xám đi ra. Người này trên người lưu lộ một chút hơi thở không nắm chắc, dưới tình huống không dùng Sát Thần lĩnh vực, Đường Tam ngạc nhiên phát hiện, mình dĩ nhiên cũng không có cách nào phong kín đối phương.

Người này hơi thở làm cho hắn cảm giác cùng Quỷ đấu la có điểm giống nhau, mặc dù còn xa không có cường đại như Quỷ đấu la, nhưng trên người hắn năng lượng ba động lại làm trái tim Đường Tam như bị bóp chặt. Đáy mắt sát khí nhất thời đại thịnh.

Quỷ đấu la với Cúc đấu la dẫn đầu cao thủ Võ Hồn Điện liệt sát Tiểu Vũ, bọn họ đều là cừu địch trong lòng mà Đường Tam cần phải giết, lúc này xuất hiện một người có hơi thở có chút giống Quỷ đấu la, lại rình mò mình, nhất thời đốt lên ngọn lửa báo thù trong lồng ngực Đường Tam.

Người áo xám không chỉ là mặc áo xám. Trên đầu còn mang mũ rộng vành, mũ rộng vành có lưới che màu xám thả xuống dài chừng một thước, che khuất khuôn mặt chính mình.

"
Ngươi là ai?"Đường Tam lạnh lùng hỏi.

Một cỗ đồng dạng sát khí lạnh thấu xương cũng từ đối phương lan tràn ra, lạnh như băng, mùi máu tanh mặc dù không nồng nặc như Sát Thần lĩnh vực của Đường Tam, nhưng mà càng ở gần sát khí trên người đối phương Đường Tam có thể phán đoán ra, kẻ trước mắt không phải hồn sư học viện bình thường, mà thật là kẻ đã qua máu tươi tẩy lễ. Hơn nữa, đối phương rõ ràng tràn ngập địch ý với mình.

Người Võ Hồn Điện phái tới? Đây là ý nghĩ đầu tiên của Đường Tam. Từng bước một hướng đối phương đi đến, mỗi một bước bước đi, trên người hắn tản mát ra lực áp bách mạnh thêm vài phần. Hắn còn không nghĩ dễ dàng dùng ra võ hồn chính mình, rốt cuộc, màu đỏ nọ đúng là hồn hoàn mười vạn năm rất dễ thấy.

Vì phòng ngừa nguy cơ không cần thiết rơi trên người Tiểu Vũ, Đường Tam đem Tiểu Vũ để vào túi Như Ý Bách Bảo của mình. Trên người sát khí một lần nữa tăng lên. Một khi xác nhận đối phương là thân phận Võ Hồn Điện, hắn là tuyệt đối không hạ thủ lưu tình.

Người áo xám hai tay đột nhiên ở sau lưng, một trận âm thanh leng keng rất nhỏ từ sau lưng hắn vang lên.

Nghe thấy cái âm thanh này, Đường Tam sửng sốt một chút. Bởi vì cái âm thanh này hết sức quen thuộc. Tâm thần khẽ nhúc nhích. Cước bộ dừng lại, nhìn chăm chú vào đối phương, lần nữa hỏi: "
Ngươi là ai?"

Người áo xám tại trước mặt Đường Tam phóng thích lực áp bách không một chút nào có giảm xuống. Trên người cũng không có sinh ra tâm tình ba động, cái này chứng minh hắn hồn lực cấp độ cũng không thấp hơn nhiều so với Đường Tam.

Chỉ thấy hắn một tay cho vào trong cái khăn che mặt bên trong tìm kiếm, Đường Tam thông qua Tử Cực Ma Đồng, miễn cưỡng nhìn thấy trong lòng bàn tay đối phương tựa như có cái màu bạc gì đó hiện lên.

"
Vậy ngươi là ai? Tại sao cùng Trữ Vinh Vinh ở cùng một chỗ?" Thanh âm có chút khan khan từ dưới cái khăn che mặt truyền đến.

Nghe thấy âm thanh này, Đường Tam nhất thời cảm thấy vài phần quen thuộc, trong lồng ngực sát khí hạ thấp vài phần, "
Ta cùng Vinh Vinh là cái quan hệ gì, liên quan gì đến ngươi?"

"
Vinh Vinh? Gọi thật là thân thiết quá a!" Người áo xám hơi thở bắt đầu trở nên bạo lệ, cánh tay sau lưng đột nhiên vung ra, tiếng leng keng liên tiếp vang lên, một chuỗi hư ảnh thẳng đến chỗ Đường Tamphóng tới.

Từ khi trước rất nhỏ âm thanh tiếng leng keng nọ xuất hiện thì, Đường Tam cũng đã có chút chuẩn bị, tay trái nhẹ nhàng vung ra, hơn mười đạo quang ảnh rất nhỏ từ đầu ngón tay xạ ra.

Một trận âm thanh va chạm chói tai mang theo hoa lửa tại không trung bạo khởi. Đường Ta phát ra mười sáu miếng phi châm mặc dù không có thể đem công kích của đối thủ đạp bay đi, nhưng cũng đủ để khiến chúng nó thay đổi phương hướng. Nói về sử dụng ám khí, tại trên Đấu La đại lục này, chỉ sợ không có ai có thể so với hắn được.

Cùng lúc đó, lam quang lưu động, Đường Tam rốt cuộc không nhịn được ra tay, Lam Ngân Hoàng đột nhiên xuất ra, mang theo vô số quang mang hồng, kim hai từ trong cơ thể hắn phóng xuất ra, bay nhanh hướng đối thủ bắn tới.

Lấy thực lực cùng phương thức chiến đấu của Đường Tam, vốn là tuyệt đối không phải dùng phương thức này công kích đối thủ. Nhưng đối với công kích của đối thủ lại làm hắn thay đổi ý nghĩ, trên người hắn sát khí cũng đã biến mất rất nhiều.

Chỗ Sử Lai Khắc học viện cũng không phải khu vực phồn hoa gì, lúc này là giữa trưa trên đường không có một ai, chỉ có đệ tử của học viện phụ trách canh gác thấy được một màn trước mắt này.

Hai vàng, một tím, hai hắc.một đỏ, sáu cái hồn hoàn lặng lẽ xuất hiện trên người Đường Tam. Nhất là cái cuối cùng kia yêu dị, tràn ngập quầng sáng đỏ như máu, dường như làm người khác rơi vào tình cảnh nghẹt thở. Sáu cái hồn hoàn vừa xuất hiện, trên người Đường Tam lực áp bách sinh ra nhất thời hoàn toàn bất đồng.

Người áo xám nọ hơi thở rõ ràng bị kiềm chế, hai vàng, hai tím, hai đen, đồng dạng sáu cái hồn hoàn hiện lên trên người. Một đoàn ngân quang từ đầu hắn bộc phát ra, thân rung động nhoáng lên một cái, dĩ nhiên huyễn hóa thành ra một thân ảnh giống nhau như đúc.

Phân thân? Đường Tam trong lòng cả kinh, từ trên người hắn phóng xuất ra Lam Ngân Hoàng nhất thời tản ra. Một tầng vầng sáng màu lam trên người hắn phóng xuất ra, Lam Ngân lĩnh vực đã được thi triển.

Tại dưới tác dụng Lam Ngân lĩnh vực, tất cả Lam Ngân Hoàng phía trước đều từ mặt đất đứng thẳng lên. Tựa như một mảng rừng rậm phóng ra bay nhanh đem người áo xám nọ bao phủ trong phạm vi.

"
Chư Cát Thần Nỏ ngươi từ đâu mà có?"

"
Ngươi như thế nào lại có Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ?"

Hai người đồng thời mở miệng. Chỉ bất quá âm thanh Đường Tam tràn đầy kinh ngạc, mà đối phương âm thanh còn lại là sát khí tăng lên.

Nhìn chằm chằm vào hai tay đối phương, đó là hai cái tay to cực kì bành trướng, mạnh mẽ lực lượng ba động từ trong đó phát ra.

Đường Tam không khỏi có chút vò đầu, Chư Cát Thần Nỏ hắn chỉ là đã cho Sử Lai Khắc thất quái cùng người Thất Bảo Lưu Ly tông. Xem lực lượng ba động từ trên người đối phương thì cũng không phải người kia như hắn phỏng đoán, chẳng lẽ là người Thất Bảo Lưu Ly tông? Như vậy cũng không cần phải bởi vì mình cùng Trữ Vinh Vinh cùng một chỗ mà sinh ra địch ý lớn như vậy chứ!

Đường Ta cổ tay vừa lộn, Chư Cát Thần Nỏ đã rơi vào trong tay hắn, "
Bất luận là Chư Cát Thần Nỏ hay Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ. Những đồ vật này vốn là thuộc về ta. Ta tại sao không thể có chứ?"

Người áo xám tâm tình bắt đầu trở nên kích động, "
Ngươi thúi lắm, đó là thuộc về Tiểu Tam."

Đường Tam trong mắt quang mang chợt loé, giật mình nói: "
Áo Tư Tạp, thật sự là ngươi?"

Nghe Đường Tam kêu tên mình, Áo Tư Tạp rõ ràng ngây cả người, thanh âm có chút quái dị nói: "
Ngươi ngươi nhận ra ta?"

Đường Tam nhanh thu hồi võ hồn của mình, cả giận nói: "
Nói nhảm. Ngươi cầm Chư Cát Thần Nỏ ta tặng bắn ta, còn có thể nói Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ là của ta, làm ra như vẻ thần bí như vậy, còn có thể là ai. Ngươi thật sự còn sống trở về?"

Áo Tư Tạp cũng ngây người, trước mặt người thanh niên này, bất luận tướng mạo hay là khí chất, cùng với Đường Tam trước kia không có chút nào giống nhau. Nhưng sự kích động toát ra trong mắt hắn lúc này không phải là làm bộ. Từ nơi cực bắc lạnh lẽo lịch lãm năm năm trở về, hắn so với trước kia thành thục hơn nhiều. Lúc này vẫn không dám dễ dàng tin tưởng Đường Tam. Rất nhanh lui về phía sau hai bước. Trầm giọng nói: "
Ngươi trước tiên đừng đến đây."

Đường Tam cước bộ dừng lại, tức giận nói: "
Tiểu Áo. Ngươi còn chưa tin ta sao? Đi. Có sư phụ chứng minh, ngươi sẽ tin thôi. Ngươi nếu trở về, làm gì lại lén lén lút lút như thế? Ngươi biết Vinh Vinh có bao nhiêu nhớ ngươi không?"

"
Ta …"Áo Tư Tạp có chút chần chừ, "Ngươi thật là Đường Tam?"

Đường Tam có chút không biết nói gì, nhìn chăm chú hắn, "
Đi, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện. Ta giải thích cho ngươi nghe." Nói xong hướng về bên trong học viện đi đến.

"
Chờ một chút, ta không thể vào trong học viện. Chúng ta ra ngoài tìm một chỗ nói chuyện."Áo Tư Tạp vội vàng ngăn trở Đường Tam. Vừa nói, hắn thu hồi phân thân của mình. Mặc dù hắn không thể khẳng định trước mắt người thanh niên này chính là Đường Tam, nhưng việc Đường Tam từ Sử Lai Khắc học viện đi ra, mới vừa rồi còn có bộ dáng kích động, cũng làm địch ý trong lòng hắn giảm dần. Đương nhiên, phòng bị cũng không có thả lỏng.

Đường Tam sửng sốt một chút, nhưng không hỏi nhiều. "
Vậy đi thôi."

Đi trước dẫn đường, Đường Tam mang theo Áo Tư Tạp đến một trà lâu gần học viện nhất đi vào. Hắn vốn là có việc muốn làm, nhưng mà so với chuyện Áo Tư Tạp trở về, tầm quan trọng lại kém hơn rất nhiều. Bất luận thanh âm hay những dấu hiệu khác, đều lộ ra cái người áo xám này chính là Áo Tư Tạp, nhưng Đường Tam mơ hồ cảm giác được hiện tại Áo Tư Tạp có chút không đúng. Cụ thể là nơi nào xảy ra vấn đề hắn cũng không rõ ràng.

Hai người đều ngồi vào chỗ của mình, Đường Tam hướng Áo Tư Tạp nói: "
Ngươi bỏ mũ rộng vành ra đi, là đại nam nhân, chẳng lẽ còn thẹn thùng sao?" Hắn cũng muốn trước tiên xác định người trước mắt này là Áo Tư Tạp, nếu không, tao ngộ những năm qua của mình có thể nào tùy tiện nói ra đây?

Áo Tư Tạp đối với Đường Tam có cảnh giác. Đường Tam cũng đồng dạng đối với hắn có cảnh giác, từ việc Đường Tam không có đem Tiểu Vũ ra là có thể thấy.

"
Trước cho ta xem một chút Hạo Thiên Chuỳ. Còn nữa, ngươi thử nói xem ngày trước đã từng tặng vật gì cho ta ăn."Áo Tư Tạp trầm giọng nói.

Đường Tam không do dự giơ tay trái lên, Hạo Thiên Chuỳ lặng yên xuất hiện trong lòng tay trái hắn, dưới sự tận lực khống chế của hắn, cũng không có tản mát ra hơi thở vốn bá đạo.

Đồng thời. Trong miệng hướng Áo Tư Tạp nói: "
Lúc đầu ta cho ngươi ăn sáu cánh hoa tiên lan, hiện giờ hẳn phải đã hấp thu trọn vẹn rồi chứ. Kì thật, giống chúng ta tuổi này đạt tới lục hồn hoàn có mấy người? Tiểu Áo, ngươi biết không, tất cả mọi người rất nhớ ngươi. Vinh Vinh trong mấy năm nay, bởi vì ngươi mà đã chịu không ít thống khổ."

"
Tiểu Tam thật là ngươi?" Sáu cánh tiên lan, khi bốn chữ này từ trong miệng Đường Tam nói ra thì, Áo Tư Tạp đã tin. Bí mật này là chỉ có bọn họ Sử Lai Khắc thất quái cùng đại sư mới có thể biết được.

Giơ tay phải lên. Áo Tư Tạp tháo xuống chiếc mũ rộng vành trên đầu.

Hiện ra tại trước mắt Đường Tam là Áo Tư Tạp, gương mặt bị râu quai nón gần như che lấp toàn bộ tướng mạo hắn. Tóc cũng rối loạn bù xù. Trong ngũ quan, duy nhất có thể nhìn thấy cặp mắt hoa đào hơi tang thương kia. Tại dưới mắt khóe bên trái hắn. Một vết sẹo kéo dài đến tận chòm râm dưới quai hàm.

Hai người bốn mắt giống nhau, kích động, tâm tình hưng phấn lộ rõ ra bên ngoài. Dường như đồng thời động thân, cho đối phương một cái ôm mạnh mẽ hữu lực.

Đường Tam giơ tay đấm một cái lên ngực Áo Tư Tạp, "
Ngươi đã trở về, tại sao không tới học viện đi? Thất Bảo Lưu Ly tông phát sinh sự tình ngươi hẳn biết rồi sao. Ngươi vừa rồi đối với ta địch ý mạnh mẽ như vậy, là bởi vì thấy ta cùng Vinh Vinh đi cùng nhau, ghen tị phải không?"

Áo Tư Tạp cũng không có che giấu, yên lặng gật gật đầu, giơ tay chỉ vào vết sẹo trên chính khuôn mặt mình. "
Bộ dáng ta bây giờ như thế này, làm sao mà đi gặp Vinh Vinh. Có thể âm thầm thấy nàng vài lần, ta cũng đã thỏa mãn."

"
Nói nguyên nhân bởi vì vết sẹo, ngươi sẽ không đi gặp Vinh Vinh?"Đường Tam ngữ điệu lên cao vài phần.

Áo Tư Tạp không trả lời, một lần nữa ngồi trở lại vị trí của mình.

"
Áo Tư Tạp, ngươi tên hỗn đản này, ngươi nghĩ Vinh Vinh là ai? Ngươi có biết nàng tưởng niệm ngươi đến cỡ nào không? Ngươi nghĩ rằng Vinh Vinh sẽ bởi vì ngươi dung mạo bị phá sẽ không thích ngươi?" Một phát túm lấy cổ áo Áo Tư Tạp, Đường Tam mạnh mẽ nhấc hắn lên.

Áo Tư Tạp có chút không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Đường Tam, ảm đạm nói: "
Tiểu Tam, ngươi không hiểu. Vinh Vinh so với năm năm trước đẹp hơn nhiều, ta vốn không xứng với nàng. Hiện tại biến thành thế này, ngươi bảo ta như thế nào tìm nàng?"

Chậm rãi buông Áo Tư Tạp ra, đem hắn thả lại chỗ ngồi, Đường Tam lẳng lặng bước quay về vị trí của mình ngồi xuống. Hắn hiểu được, Áo Tư Tạp đối với Trữ Vinh Vinh vẫn luôn có chút tự ti. Áo Tư Tạp xuất thân bình thường, Trữ Vinh Vinh lại là người thừa kế Thất Bảo Lưu Ly tông, hai người thân phận có thể nói là một trời một vực. Hơn nữa Áo Tư Tạp vẫn là một gã thực vật hệ hồn sư. Khó tránh khỏi sẽ sinh ra cảm giác tự ti. Nếu không lúc đầu Áo Tư Tạp cũng sẽ không lựa chọn rời đi. Một mình xuất ngoại lịch lãm.

Đường Tam đột nhiên bình tĩnh làm cho Áo Tư Tạp có chút không thích ứng. Nhìn hắn ngồi ở trước mặt mình, Áo Tư Tạp muốn nói cái gì. Nhưng vẫn không thoát ra khỏi miệng

Vài ngày trước hắn cũng đã trở về. Đầu tiên đã đến Thất Bảo Lưu Ly tông, kết quả nơi đó lại là nhà trống, sau khi nghe ngóng mới biết được, Thất Bảo Lưu Ly tông có đại sự xảy ra. Lúc ấy trong lòng Áp Tư Lạp khuẩn trương, e sợ cho Trữ Vinh Vinh chịu khổ kiếp, thăm hỏi nhiều mặt, mới đuổi tới Thiên Đấu thành. Tại phụ cận Sử Lai Khắc học viện, nghe nói Vinh Vinh không có việc gì, lại một mực chờ nàng xuất hiện ở cửa.

Hôm nay rốt cuộc để cho hắn đợi được rồi, khi hắn gặp lại Trữ Vinh Vinh thì, tim như từ trong lồng ngực muốn nhảy ra ngoài, nhưng mà, rất nhanh hắn từ trong tâm tình hưnng phấn lại bắt đầu trở nên thống khổ. Mắt thấy Trữ Vinh Vinh cùng một gã thanh niên cực kì anh tuấn bước ra ngoài học viện, lại ngẫm lại vết sẹo trên mặt, hắn đau lòng như bị treo cổ. Tự nhiên đối với Đường Tam sinh ra địch ý mãnh liệt. Lúc này biết hiểu lầm, nhưng hắn lại như trước không có dũng khí đi gặp Trữ Vinh Vinh.

Năm năm không gặp, Đường Tam thì trở nên anh tuấn, nhưng bản thân thì mặt mày lại trở nên hốc hác. Điều này làm cho hắn vốn là tự ti làm sao đối mặt với nữ nhân trong tim mình đây!

Ngồi trở lại vị trí của mình, Đường Tam đem Tiểu Vũ trong túi Như Ý Bách Bảo ra ngoài, con thỏ nhỏ bộ lông tuyết trắng trong suốt bi thương lập tức tại cọ cọ vào tay Đường Tam.

Nhẹ nhàng vuôt vuốt cái lỗ tai thật dài Tiểu Vũ, Đường Tam thản nhiên ôm nàng trong ngực mình nói: "
Ngươi ít nhất còn có thể từ xa yên lặng nhìn người mình yêu nhưng mà, Tiểu Vũ của ta ngay cả hình người cũng được nhìn. Ngươi có thể tự ti mà thương cảm, nhưng mà, cho dù ta có lại bi thương, hiện tại cũng không có cách gặp lại Tiểu Vũ của ta."

Đường Tam ánh mắt rất bình tĩnh, nhưng từ trong ngôn ngữ lời nói của hắn, Áo Tư Tạp cảm giác rõ ràng được bi ý thật sâu.

"
Tiểu Tam, ngươi lời này là có cái ý tứ gì?"Áo Tư Tạp nhìn bạch thỏ bộ dáng sợ hãi trong lòng Đường Tam.

Đường Tam ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào cặp mắt hoa đào của hắn kia, "
Ta muốn nói cho ngươi là, nó chính là Tiểu Vũ. Tiểu Vũ của ta."

Áo Tư Tạp ngây dại: "
Này, đây là chuyện gì xảy ra?"

Đường Tam trên mặt toát ra một tia khổ sáp, "
Trở nên anh tuấn có tách dụng gì? Nếu như ta có thể lựa chọn mà nói, ta thà rằng trở nên xấu xí vô cùng, cũng không hi vọng Tiểu Vũ bị bất cứ cái gì tổn thương. Nhưng hiện tại cho dù là ta nguyện ý nỗ lực hết thảy, nàng cũng không có thể sống lại. Ngày đó, sau khi ta cùng Tiểu Vũ được phụ thân cứu đi…."

Áo Tư Tạp yên lặng nghe Đường Tam kể lể tao ngộ mấy năm qua, Đường Tam nói đến phụ thân tàn phế, mẫu thân đã chết, còn vì cứu mình mà Tiểu Vũ hiến tế. Hết thảy toàn bộ, giọng kể của hắn bình tĩnh nhưng lại gây xúc động trong thật sâu tâm Áo Tư Tạp.

Áo Tư Tạp vốn tưởng rằng mấy năm đã đủ khổ, nhưng cùng Đường Tam trước mắt so sánh, hắn đột nhiên cảm giác, bản thân mình chịu khổ không tính là gì.

Giống như theo lời Đường Tam vậy, mặc kệ, nói như thế nào, Trữ Vinh Vinh hiện tại ít nhất vẫn còn sống sờ sờ đó, có nhìn thấy nhưng Tiểu Vũ cũng chỉ có thể hóa thành một con thỏ không có ý thức.

"
…., hiện tai ngươi biết mười vạn năm hồn hoàn của ta là từ đâu mà đến rồi chứ. Nếu có lựa chọn, ta chỉ muốn Tiểu Vũ của ta. Nói thế này, ta chỉ là muốn nói cho ngươi một đạo lý, quý trọng người trước mắt. Nếu có một ngày ngươi thật sự mất đi, thì cho dù có hối hận cũng không kịp nữa rồi "

Áo Tư Tạp mắt hoa đào đã đỏ, "
Tiểu Tam, xin lỗi. Không nghĩ tới ngươi cùng Tiểu Vũ dĩ nhiên …."

Đường Tam phất phất tay, cắt đứt lời nói của Áo Tư Tạp, "Không nên nói xin lỗi với ta. Ngươi nên nói với Vinh Vinh mới đúng. Đúng vậy, có lẽ ngươi trước kia không có năng lực bảo vệ nàng. Nhưng là nàng lại càng hi vọng có ngươi ở bên mình. Hiện tại là thời điểm Vinh Vinh yếu ớt nhất, ngươi đã trở về, nếu như còn không đi bảo hộ nàng, vậy, ngươi thật sự có thể sẽ mất nàng vĩnh viễn, ngươi hiểu được chứ?"


"Ta hiểu. Tiểu Tam, là ta sai lầm rồi. Đi, ta hiện tại cùng với ngươi trở về. Bất luận sau này thế nào bất luận Trữ tông chủ có hay không cho ta cùng Vinh Vinh ở cùng một chỗ, ta đều không rời nàng mà bỏ đi. Dù chỉ là thủ hộ bên người nàng, ta cũng cảm thấy mỹ mãn."


Vừa nói, Áo Tư Tạp mạnh mẽ đứng dậy, quang mang trong đôi mắt đào hoa của hắn đã không còn chút bi thương nào nữa.


Đương Tam trên mặt toát ra một tia tươi cười vui mừng, nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông Tiểu Vũ, trong lòng thầm nghĩ, Tiểu Vũ, ngươi xem rồi chứ? Vinh Vinh cùng Tiểu Áo rốt cuộc có thể ở cùng nhau, ngươi cùng ta thay họ cao hứng đi. Chúng ta sau này nhất định ở cùng nhau. Bất luận nỗ lực bao nhiêu phải trả giá bao nhiêu, ta cam đoan.


Trước kia, khi còn chưa nghĩ thông suốt, tâm Áo Tư Tạp vẫn bị thống khổ hành hạ. Lúc này nghĩ thông suốt rồi. Hắn cũng không thể chờ đợi được mà muốn nhìn thấy Vinh Vinh ngay lập tức. Cầm lấy mũ rộng vành đang để trên mặt bàn, đứng dậy bước ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK