Mục lục
Truyện Đấu La Đại Lục 1 - Đường Tam (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch giả: Dangneo

Biên Dịch: Dangneo

Bộ dáng thay đổi nhanh chóng của Vinh Vinh khiến Cốt Gia Gia đang ngồi trên ghế Salon phải cố nhịn không cười ra tiếng.

Một trung niên cùng với một lão già mặc Bạch y đi vào đại sảnh, nếu lúc này Đường Tam cùng Tiểu Vũ ở đây thì nhất định họ sẽ nhận ra người trung niên này chính là người trong buổi đấu giá hôm trước, người mà ngay cả tên Hôn Vương Tuyết Tinh kia cũng không dám trêu chọc vào.

Mà người trung niên này lại chính là cha của Vinh Vinh, vị Tông chủ đương nhiệm của Thất Bảo Lưu Ly Tông, là người đứng đầu của giới phụ trợ hệ hồn sư, Trữ Phong Trí.

Trữ Phong Trí liếc mắt một cái đã thấy được nữ nhi, hắn vội vàng bước lên, "Nha đầu, tại sao lại đưa lưng về phía ba ba. Gần một năm không gặp con khiến mọi người nhớ con nhiều lắm đấy.!"

Trữ Vinh Vinh mạnh mẽ quay người lại. " Nhớ con sao? Con tưởng cha phải vui vẻ lắm khi con không có ở nhà mới đúng chứ.. "

Trữ Phong Trí nhìn nữ nhi với bộ dáng tức giận khiến trong lòng hắn không khỏi buồn bã, trước tiên hắn ngồi xuống ghế Salon rồi hai tay mạnh mẽ ôm chầm nữ nhi vào lòng, nhưng không ngờ lại bị Trữ Vinh Vinh xoay người một cái lách mình tránh khỏi cánh tay của hăn.


Không ôm được nữ nhi, Trữ Phong Trí không khỏi cả kinh, hắn mặc dù là phụ trợ hệ hồn sư. Nhưng đã đạt tới trên bảy mươi cấp, riêng hồn lực khổng lồ của hắn cũng khiến thân thể được cải tạo mạnh mẽ, so với người thường thì mạnh hơn không biết bao nhiêu. Mà Trữ Vinh Vinh lại được kế thừa vũ hồn của hắn, cũng là phụ trợ hệ hồn sư. Lúc này mặc dù hắn chỉ là tiện tay vung ra nhưng tốc độ cũng không chậm. Nhưng lại bị nữ nhi dễ dàng tránh thoát.

Trữ Vinh Vinh cũng không biết mình vừa khiến cha giật mình, hướng tới lão già áo trắng mà chui vào lòng hắn, "Kiếm gia gia. Kiếm gia gia, con nhớ người muốn chết. hu HU hu......" Cùng thân nhân xa cách gặp lại, dù sao Trữ Vinh Vinh vẫn còn là một tiểu cô nương. Dưới tình huống kích động, nàng nhất thời khóc nức nở..

Bạch y lão giả duỗi tay ra ôm thân thể mềm mại của nàng vào lòng. "Thôi mà tiểu bảo bối của ta, cuối cùng con cũng đã trở lại rồi, Kiếm gia gia cũng nhớ con nhiều lắm.. "

Trữ Vinh Vinh ngẩng đầu, "Thật hả?"

Bạch y lão giả nghiêm mặt nói: "Đương nhiên là thật rồi, không tin con cứ việc hỏi lão Cốt Gia Gia của ngươi đi. "

Trữ Vinh Vinh vẻ mặt có chút giảo hoạt nói, "Chính là lúc nãy Cốt Gia Gia có nói là Kiếm Gia Gia ngài cũng nhớ con nhưng người lại nhớ con nhiều hơn một chút...chút "

"Hắn thúi lắm. " Bạch y lão giả không hề cho lão già khô đét một chút mặt mũi nào cả "Rõ ràng là ta nhớ ngươi nhiều hơn hắn nhiều. "

" ngươi nói mới thúi lắm. " Khô lão giả mạnh mẽ từ Salon đứng lên, thân thể kinh khủng cao hơn hai mét của hắn đứng lên, lại kết hợp với giọng nói khàn khàn càng làm tăng thêm vẻ kinh khủng của lão..

"Không phục à? Đi, chúng ta tìm một chỗ nào đó rồi tính. " Bạch y lão giả ưỡn ngực. Không sợ hãi chút nào mà trừng mắt nhìn vào đối phương.

"Tốt lắm. Tốt lắm, Kiếm thúc, Cốt thúc, các người còn nhiều thời gian để đánh nhau mà, bây giờ Vinh vinh mới vừa quay lại, hai người hãy nhường nhịn một chút đi. " Trữ Phong Trí bất đắc dĩ nhìn hai lão già trước mắt mà nói.

"Hừ. " Bạch y lão giả cùng khô lão giả cơ hồ đồng thời hừ một tiếng. Ai cũng không thèm để ý đối phương nữa, Ánh mắt cơ hồ đều rơi vào trên người Trữ Vinh Vinh.

Đôi mắt to của Trữ Vinh Vinh đảo qua đảo lại rồi nói: "Ta có một cách để chứng minh trong hai vị Gia Gia thì ai nhớ con hơn. "

Trữ Phong Trí vỗ vỗ vào trán mình thầm nghĩ. Tiểu ma nữ dù sao cũng vẫn là Tiểu ma nữ, một hồi chứng kiến cảnh náo nhiệt này, hắn nhịn không được đành phải nói: "Vinh vinh. Không được nói linh tinh. "

Trữ Vinh Vinh lè lưỡi, nàng cả một chút cũng không sợ cha mình, Nếu không nàng cũng sẽ không được đặt danh xưng là Tiểu ma nữ nữa. "người không có nhớ đến ta nhưng hai vị gia gia lại không như vậy, nhân gia từ xa xôi một mạch về đây thế mà người cũng không có ở nhà mà đón con,. Hai vị gia gia hay là như vậy đi, Các ngươi mỗi người sẽ tặng con một kiện lễ vật, nếu lễ vật nào khiến con càng thích thì chứng tỏ người ấy nhớ con hơn một chút. "

"Ách......" hai lão già liếc nhau, đều không nghĩ đến lại là chiêu này.

Trữ Phong Trí phải cố nén cười mà nói: "Tốt lắm vinh vinh, mau tới đây. Cho cha nhìn con một chút, ai nói là ta không nhớ con chứ, Ta đã chuẩn bị cho con một món lễ vật cực hay, nhưng nếu con không chịu nghe lời thì ta cũng sẽ không cho con nữa.. "

"Lễ vật?Là cái gì?" Vừa nghe đến hai chữ lễ vật, Trữ Vinh Vinh không nhịn được nổi lên lòng hứng thú, chỉ với hai ba bước đã đến trước mặt cha.

Vẻ mặt Trữ Phong Trí không đổi, tay hướng nữ nhi mà bắt lấy, nhưng thật không ngờ, Thân thể Vinh Vinh chỉ lắc nhẹ một cái đã lại dễ dàng thoát ra khỏi tay hắn. Miệng trề ra: "...trước tiên con phải cầm lễ vật dã rồi mới để người ôm. "

Lúc này đây. Kinh ngạc cũng không phải chỉ có Trũ Phong Trí mà ngay cả hai lão già cũng giật mình nhìn nhau một cái.

Bởi vì thất bảo lưu ly tháp có tính đặc thù riêng, cho dù là Phong hào đấu la cũng không thể nhìn ra hồn lực của họ là bao nhiêu.

Trữ Phong Trí trong lòng vừa động. Hỏi: "Vinh vinh, con...trước tiên con hãy nói cho ta biết hiện tại hồn lực của con là bao nhiêu cấp. Nếu thật sự có tiến bộ thì ta mới cho con lễ vật này.. "

Vừa nghe cha hỏi đến hồn lực của mình, Trữ Vinh Vinh nhất thời đắc ý hẳn lên, "Ba ba, tư chất của ta chắc chắn còn tốt hơn người nhiều. trong một năm này con không lười biếng chút nào, Hồn lực tăng trưởng cũng không nhiều lắm, chỉ là khoảng hơn chục cấp mà thôi. "

"Ít như vậy thôi à, Vinh Vinh, con cần phải cố gắng nhiều thêm, " hả" chờ một chút, ngươi nói bao nhiêu?" Trữ Phong Trí đã quá quen thuộc với tính tình con mình, Từ nhỏ đến lớn. Trữ Vinh Vinh ghét nhất là việc tu luyện. Mặc dù thiên phú cực cao nhưng luôn phải bắt buộc mới khiến nàng luyện tập một chút, hơn nữa muốn được như vậy thì hắn cũng phải có nhiều thứ tốt để trao đổi lại.

Khi hắn ý thức được Trữ Vinh Vinh nói chính là mười cấp thì Trên mặt đã thể hiện ra vẻ không tin tưởng.

Trữ Vinh Vinh mở to, tỏ vẻ là vô tội mà nhìn. "Con nói là mười cấp mà! Quả thật còn ít một chút. Bất quá, con sẽ cố gắng hơn. "

Thanh âm Trữ Phong Trí thoáng có chút thay đổi, "Mười cấp? lúc ngươi đạt tới hai mươi bẩy cấp, vậy nếu theo lời ngươi nói thì bây giờ phải là ba mươi bẩy cấp rồi, ngươi không lừa gạt ta đấy chứ. "

Trữ Vinh Vinh nói: "Tức chết mất thôi, sao lại không tin nhân gia chứ, Vinh vinh ta mặc dù trước kia làm nhiều chuyện không hay nhưng cho đến bây giờ con chưa nói dối bao giờ, Không tin, thì con sẽ cho hai vị gia gia thấy. " Vừa nói, Nàng trực tiếp chạy đến trước mặt bạch y lão giả, đưa bàn tay nhỏ của mình cho lão cầm.

Bạch y lão giả cầm tay của Trữ Vinh Vinh, Chỉ chốc lát sau trên mặt đã là một sự ngạc nhiên. "Phong trí, đúng vậy. Nha đầu này hồn lực đã tới ba mươi bảy cấp rồi. Điều này thật là việc không thể tưởng tượng được. Từ trước tới nay ta còn chưa được nghe nói qua trong một năm người nào có thể tăng đến bẩy cấp, ngay cả vị Phong Hào Đấu La trẻ tuổi nhất cũng không được như thế, chẳng lẻ Vinh Vinh nhà ta thật sự là Thiên Tài? Thật không ngờ được Sử Lại Khắc Học Viện lại lợi hại như thế. "

Trữ Vinh Vinh tò mò hỏi: "Kiếm gia gia. Sao ngài lại biết con học tại Sử Lai Khắc học viện?"

Bạch y lão giả cười nói: "Sao lại không biết chứ? Con chính là bảo bối của chúng ta, hành tung của con đều được phụ thân con nắm trong lòng bàn tay. "

Sắc mặt Trữ Phong Trí lúc này đã trở nên ngưng trọng hẳn lên. Quá trình tu luyện của hồn sư thì cả hắn và hai vị Khách Khanh đều nắm rõ ( Khách khanh: những người không phải tộc nhân của gia tộc hay của môn phái mà chỉ là người đi theo môn phái tuy nhiên môn phái không thể bắt buộc họ phải làm theo ý mình mà chỉ khi họ cảm thấy cần giúp đỡ gì thì họ sẽ ra tay, nói chung Khách khanh là những vị khách đặc biệt của Môn Phái, chú ý chỉ là Khách thôi nhé – Dịch Giả). Một vị hồn sư muốn tu vi mình tăng cường thì phải do chính mình từ từ mà tiến lên, một khi quá cấp tốc sẽ khiến hắn bị nguy hiểm đến tính mạng.

Mà tại hồn sư giới cũng có một phương pháp tu luyện rất tà ác đó là mang tính mạng lực của mình đổi lấy thực lực, phương pháp này sẽ làm thực lực gia tăng nhanh chóng. Hắn tuyệt đối không hy vọng nữ nhi được Sử Lai Khắc Học viện dạy cho phương pháp tu luyện này.

Nếu là như vậy......

Nghĩ tới đây, trong mắt Trữ Phong Trí toát ra sát khí nặng nề.

Bạch y lão giả cùng khô cảo lão giả hiển nhiên cũng đã nghĩ tới khả năng này, sắc mặt hai người đồng thời trầm hẳn xuống.

Trữ Vinh Vinh nhìn hai vị gia gia trước mặt, sau đó lại nhìn cha, có chút khó hiểu nói: "Các ngươi sao lại như vậy? Sao lại không nói chuyện với con nữa?"

Trữ Phong Trí đứng thẳng thân lên, đi tới trước mặt nữ nhi, "Vinh vinh, ngươi lập tức đem việc tu luyện trong một năm vừa rồi kể lại cho ta nghe, không được bỏ qua vấn đề nào hết. Ta muốn biết nguyên nhân hồn lực của con lại tăng trưởng nhanh đến thế. "

Nếu thật sự nữ nhi tu luyện theo phương pháp tà ác kia thì với thời gian tu luyện một năm ngắn ngủi của nàng, hắn lại là kẻ có địa vị hàng đầu tại hồn sư giới biết đâu lại có biện pháp gì đó để vãn hồi lại.

Vẻ mặt Trữ Vinh Vinh có chút lạ lùng nhìn cha, "Cha à, người không sao chứ? Khi con không chịu tu luyện thì cha bảo con là lười, còn bây giờ hồn lực của con tăng nhiều như vậy thì sao cha lại khẩn trương như thế?"

Trữ Phong Trí nghiêm mặt nói: "Ta là sợ ngươi bị rơi vào tình huống không tốt, Cha cũng không nói giỡn con nữa, mau đen quá trình tu luyện của ngươi nói cho ta đi. "

Bình thương Trữ Vinh Vinh không sợ cha, nhưng một khi Trữ Phong Trí nghiêm túc mà nói truyện thì nàng vẫn cảm thấy có chút sợ hãi "Lúc đầu ta len lén chạy đến Sử Lai Khắc học viện, lúc gia nhập học viện rồi Ta mới phát hiện Mình chính là người yếu nhất trong số tất cả các học viên

Lập tức. Trữ Vinh Vinh bắt đầu kể từ việc mình tiến vào Sử Lai Khắc học viện như thế nào, nói về quá trình tu luyện của mình ra sao, rồi nàng còn miêu tả một chút về Thất Quái của Sử Lai Khắc.

Khi Trữ Vinh Vinh nói đến đoạn thất quái có tư tưởng bài xích nàng thì lão già Khô đét ở một bên không nhịn được mà nói "Vinh vinh. Con không có nhầm đấy chứ, mấy đứa nhỏ đó so với con còn bé hơn mà sao lại mạnh đến vậy?"


Trữ Vinh Vinh hì hì cười nói: "Ta biết các người không tin mà, mọi người có biết danh ngôn của Sử Lai Khắc học viện là gì không, đó là " Sử Lai Khắc học viện chỉ lấy quái vật, không thu người bình thường. Như vậy chúng ta có ai không phải là tiểu quái vật đâu cơ chứ. "


Bạch y lão giả nói: "Nếu theo đúng như ngươi nói như vậy Thì tất cả những đứa nhóc kia đều là những Tiểu Quái Vật cả, như vậy Sử Lai Khắc học viện Quả nhiên đúng là danh bất hư truyền. Nhưng chỉ có như thế, ta cũng không tin tưởng bọn họ có thể dạy ngươi trong vòng một năm tăng lên đến mười cấp hồn lực được. "


Trữ Vinh Vinh nói: "mọi người hãy nghe con nói đã......" Nàng lại tiếp tục kể đến việc Đại Sư đến Sử Lại Khắc Học viện rồi bắt đầu tiến hành khóa huấn luyện ma quỷ, Khi nghe nàng nói đến quá trình tu luyện này, cả Trữ Phong Trí và hai lão già đều không khỏi toát ra vẻ khâm phục.


Trữ Vinh Vinh vẫn tiếp tục nói đến quá trình tu luyện tại Sử Lai Khắc học viện "......Hai tháng trước. sau khi con đột phá Ba mươi cấp, dưới sự trợ giúp của các Sư Phụ, con đã thu được hồn hoàn thứ ba của mình. "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK