Mục lục
Cùng Ta Qua Từng Thế Giới - Tác giả: MyRio (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

#Cap riêng: Nam chủ à, anh mà xấu thì chắc không ai đẹp đâu!

Nếu mà bị cứa phải thì chắc chắn sẽ rất đau.

Hoàng My nghiêng đầu thanh tỉnh bản thân. Tay đút vào túi áo như thể sẽ rút Hoàng Hoàng ra bất kì lúc nào.

Giải thích về việc Hoàng My biết thanh chuỷ thủ Hoàng Hoàng thì cũng dễ thôi. Đơn giản là vì thông tin nó ở đấy, cô cũng coi đó như quà tân thủ mà sử dụng. Nhưng tuyệt nhiên không biết, hay nói đúng hơn là không nhớ sự hiện diện song song với "Hoàng Hoàng" là "Đoàn Đoàn"...

Tự Viên và Như Hạ là hai cô gái yếu mềm lập tức sợ hãi, rơm rớm nước mắt, ôm lấy nhau mà lùi lại. Hoàng My cảm thấy hai cô gái này ngu hết sức tưởng tượng, là người khác thì đã nhân cơ hội chạy đi báo cảnh sát rồi.

Ảo truyện ít thôi!

Tưởng mình là phe chính diện rồi muốn làm gì thì làm à!

Đả đảo tác giả!

Tác giả: "..." Im lặng là VÀNG!


Mang theo bực tức trong lòng, Hoàng My nhìn sang Kiên Trung đang rất đàn ông mà đứng chắn trước hai cô gái kia...sau lưng cô.

Hoàng My: "..." Ủa ủa ủa ủa ủa???

Không nghĩ được gì nhiều, máu *beep* dồn lên chơi với máu não, Hoàng My quay người, bay đến đạp thẳng vào mặt của Kiên Trung.

Không nhìn nhầm đâu.

Chính xác là bay đến đạp thẳng vào mặt!

Bổn công chúa không thể chấp nhận được thể loại đồng minh như thế này.

Việc màn bẻ lái cực gắt đến từ vị trí của cô gái xinh đẹp này không khỏi khiến cho quần chúng nhân dân có thể nhìn thấy một đàn quạ ba chấm đang bay trên đầu.

Cô gái này... cũng thật soái quá đi!?

Diên Thế Trường nhìn một màn như thế, cũng không có ý định tiếp tục di chuyển. Anh vẫn đứng đơ ở đấy, với một tư thế vẫn như lúc mới "bắt" được chiếc áo sơ mi của mình và chiếc váy ngắn của cô vợ xinh đẹp, kiêu căng, ngạo mạn đang làm trò kia.

Bổn thiếu gia chính là đang vô cùng đen mặt!

Giống như không quan tâm đến sự hiện diện của đối tượng công lược, Hoàng My hếch mặt nhìn Kiên Trung đang nằm bệt ra đất.

Này thì dại gái!

Bổn công chúa cho anh biết thế nào là cảm giác của tên đại ca kia thì đang mải mê ngắm cái nhan sắc này!

- Anh có sao không?

Kiên Trung lắc đầu, lồm cồm ngồi dậy với sự giúp đỡ ân cần của Như Hạ. Ánh mắt anh ta nhìn Hoàng My như nhìn đứa thần kinh, dù tâm trạng rất tức nhưng không làm được gì, anh ta còn biết là nãy giờ cô vẫn đang giúp mình lo chuyện bao đồng.

- Sao cô lại đánh anh ấy như thế!? Cô không biết phân biệt trái phải sao!?

Tự Viên lớn tiếng quát nạt, dường như mặc kệ việc nãy giờ Hoàng My đang giúp Hạ Hạ của cô ta mà tự bản thân mang của nợ vào người. Cô không có biểu hiện nào là tức giận, chỉ lẳng lặng nhìn Tự Viên khiến cô ta chột dạ.

- Tôi đây là dạy dỗ lại người không rõ phép tắc. Cô có ý kiến?

Trong khi Hoàng My đang nói chuyện với Tự Viên thì từ đằng sau đã xuất hiện mấy tên côn đồ. Họ không phải là yêu quái trong mấy bộ phim siêu nhân, mà phải đứng đợi siêu nhân thảo luận rồi biến hình xong mới đánh.

Đương nhiên là sẽ có người hét lên cảnh báo, tiếng hét vừa vang lên thì Hoàng My đã lập tức đạp Tự Viên ngã xuống, bản thân thì né sang một bên. Và thật ếu hiểu kiểu gì, Như Hạ lại lao đến như muốn chắn trước hai người họ.

Mọi người nghĩ sao? Sẽ là Hoàng My nhân ái tốt bụng đẩy cô ta ra và chắn cho Như Hạ, rồi cô ta sẽ rối rít xin lỗi và hỏi han, hay là Kiên Trung vội lao đến đẩy Như Hạ đi và lãnh một phát đòn, sau này tình duyên chớm nở như bông hoa đầu mùa?

Không!

Nói vòng mà thẳng là Đờ eo đeo sắc...!

Hoàng My vô cùng "tốt bụng" mà kệ cha Như Hạ, cô ta thích làm người tốt thì để cô ta làm, chết cũng là do cô ta tự chuốc lấy. Cô không phải là thánh mẫu hay nữ chánh như người ta, cô làm phản diện mà! Còn Kiên Trung thì lao đến làm sao được, ngồi thẳng người còn không nổi mà!

Và thật kì diệu thay, tên côn đồ lại đánh trượt. Một phát đánh trượt rất giả trân! Chiếc gậy gỗ đáng lẽ sẽ thẳng vào vai của Như Hạ lại bị lệch sang không khí, khiến cho tên côn đồ đang dồn trọng tâm vào cây gậy bị mất thăng bằng mà ngã xuống một cách "vụng về".

Hoàng My nhìn thấy liền giật giật khoé miệng. Không tin vào những gì trước mắt mình.

Lật bàn!

Tác giả lần này thiên vị con ghẻ! Con ruột bỏ nhà đi cho bà coi.

Tác giả: "Ta còn rất nhiều con, cứ thoải mái"

Hoàng My: "..."

Chợt nhớ ra cái gì, Hoàng My cười cong môi hết cỡ, Không quản bất kì nhân tố nào mà lập tức lao thẳng về một phía.

- Chồng yêu, anh xem kìa, bọn họ đều bắt nạt em. Chẳng ai thương em bằng anh cả. Hmu hmu!

Hoàng My: "Tôi biết tác giả rất thương con trai, còn anh ấy ở đây thì để xem bà đuổi tôi kiểu gì"

Tác giả: "..." Đúng là con gái của ta.

Diên Thế Trường: "..."

Everyone: "..."

Hệ thống 29147: "[...]"

#Kí chủ của tôi dù tốt là thế nhưng cô ấy rất thiếu liêm sỉ!

Diên Thế Trường đứng đực ra đó, nhìn cô gái đang vùi đầu vào ngực, ôm chặt lấy eo mình khóc hmu hmu. Khoé môi anh có chút giật giật.

Nếu không phải anh ta vẫn đang đeo kính và khẩu trang thì mọi người sẽ được chiêm ngưỡng một sắc thái biểu cảm đặc biệt của Diên thiếu gia này.

Diên Thế Trường rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, nhìn xuống cô gái chỉ cao đến cổ đang gục đầu vào ngực mình kia, vừa hay nhìn thấy một vài thứ từ phía trên.

Gần như ngay lập tức, Diên Thế Trường quấn lại chiếc váy vào hông của Hoàng My, kéo khoá đàng hoàng cho cô, sau đó lấy chiếc áo sơ mi của bản thân buộc lại vào hông cô. Tay cũng đã chạm phải một số "chỗ không nên chạm". Sau đó anh ta còn ôm cô rồi xoay người lại, hoán đổi vị trí hai người cho nhau, ánh mắt sau lớp kính vô cùng sâu xa và nguy hiểm.

Quần chúng nhân dân cùng Kiên Trung, những người trong cuộc, và Hoàng My đang ôm chặt Diên Thế Trường cũng bị hành động của anh làm cho không nói lên lời. Cô chỉ âm thầm kết nối với hệ thống:

- "Này hệ thống! Hình như nam chủ hơi dễ dãi quá đúng không?!"

- [ Hệ thống không có nghĩa vụ trả lời câu hỏi bậy bạ của tiểu thư ]

Vẫn là đoạn hội thoại quen thuộc đấy, 29147 cũng cảm thấy mình vẫn là nên nhỏ keo 502 vào mắt thôi. Ăn cơm tró của Hoàng My mãi, nó cũng cảm thấy đau mắt rồi.

Ông chủ cửa hàng nhìn một màn cơm tró, cảm thấy sự nghiệp quần chúng bị xúc phạm. Ông ta lại nhìn sang bên chỗ mấy tên côn đồ đang vật lộn với Kiên Trung, môi nhếch lên nụ cười sảng, giật lấy con dao của tên côn đồ đứng gần mình nhất, chạy thật nhanh về phía đó.

- Đứng im! Không tao giết chết con nhỏ này!

Từ miệng ông ta vang lên một giọng cười ghê rợn, giọng cười mà có lẽ Hoàng My cho là tởm lợn nhất trên thế giới này. Ông ta cầm con dao bấm sắc nhọn dí sát vào cổ của cô gái, như thể cô ta chỉ cần nhúc nhích thì máu sẽ lập tức tuôn ra vậy.


Hoàng My thì đang trong vòng ôm ấm áp của chồng yêu. Vậy cô gái nào bị uy hiếp? Còn phải hỏi sao??


Minh Như Hạ trợn mắt, cố gắng kéo lấy cánh tay của ông ta ra. Nhưng sức lực người đàn ông này rất lớn, siết tay vào cổ cô ta khiến Như Hạ cảm giác như thể trước khi chết vì bị dao cứa cổ, cô ta có thể chết vì bị ngạt thở rồi.


____________________


Nhìn số chương mà lại nghĩ đến bia nhỉ. Phải nói thì lần đầu được uống bia của ad là lúc Tết ngày xưa, về quê chơi được bà nội cho uống thử bia 333. Mặc dù lúc đó còn bé xíu, thấy vị nó kì cục làm sao ấy, nhưng nhớ lại cũng hoài niệm ghê!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK