Hoàng My ngồi trong phòng khách sạn sắp xếp tài liệu, mới đó mà đã chiều tà rồi. Từ lúc đến vị diện này, cô có chút kĩ càng hơn trước. Cảm giác như mình đã biến thành một con người khác.
- "Hệ thống, ngươi có cảm thấy ta rất kì lạ không?"
Hệ thống im lặng một lúc, rồi mới trở lại chiếc giọng bình thường máy móc của mình để trả lời Hoàng My.
- [ Tiểu thư khác so với trước kia ]
- "Thật vậy sao?"
Hoàng My cười, tay vuốt nhẹ lên tập tài liệu. Bỗng cảm nhận được gì đó, cô trực tiếp ném cây bút trên bàn vào góc phòng.
Điều kì lạ là cây bút không đập vào tường rơi xuống mà nó lơ lưng trên không trung, như thể có ai đang cầm nó.
- Đến đây làm gì!?
Giọng Hoàng My chứa sự mất bình tĩnh. Có lẽ cái gia đình này rất thích quản cô, hết cha mẹ cô, đến Hoàng Long, Hoàng Hưng và giờ là ai đây...!
- Chị mạnh tay quá rồi!
Từ chỗ đó xuất hiện một bóng đen rồi dần dần có một hình dạng con người. Bóng đen trở thành một cô gái xinh đẹp, mái tóc được cắt ngắn ngang vai, đôi mắt màu Sapphire híp lại. Tổng thể đều vô cùng kì lạ.
- Hà Hà...em đến đây làm gì!?
Giọng Hoàng My hơi dịu lại, đôi mày vẫn nhíu chặt không vui. Hai người có một đôi mắt màu Sapphire sáng chói giống nhau. Nhưng khác với đôi mắt to tròn chứa đựng sự lạnh nhạt và lười biếng của Hoàng My bản gốc thì Hoàng Hà có một đôi mắt mờ mịt và sâu hoắm như đại dương.
- Em đến để gọi chị về.
- Không đi!
Hoàng My đứng dậy, đi vào bếp pha trà. Hoàng Hà chỉnh lại mái tóc ngắn của mình rồi đặt cây bút đè lên một phong thư lên bàn và biến mất. Sau khi Hoàng My pha trà xong thì cũng không có ý định mở phong thư ra.
Thời tiết ở đây quả thật rất nóng bức. Hoàng My chỉ hận không thể ra biển mà nhảy xuống. Uống trà cũng khiến cho cô đỡ căng thẳng và đỡ bức bối hơn.
Một lát sau, để bảo tồn số trà thượng hạng thì Hoàng My quyết định không uống nữa mà đi tắm rửa lại cho mát, dù gì còn mấy tiếng nữa là đến giờ gặp đối tác làm quen. Lần này cô có lẽ chủ quan quá nên chỉ mang một hộp trà đi thôi, quả thật là không đủ cho ba ngày hai đêm nếu cô uống như bình thường.
Khi Hoàng My đang tắm thì Cao Thiên gõ cửa phòng, anh muốn cùng cô kiểm tra kĩ lại tài liệu hợp đồng cho chắc chắn. Gõ cửa mãi mà không thấy ai ra mở, Cao Thiên cũng mất kiên nhẫn mà trực tiếp bước vào.
Vào trong phòng thì không có ai cả, chỉ có tiếng nước xối xả. Cao Thiên nghĩ rằng Hoàng My đang tắm nên định ngồi xuống sofa gõ máy tính chờ cô.
Vừa ngồi xuống sofa thì bỗng Cao Thiên nhìn thấy một phong thư kì lạ trên bàn. Tính anh không mấy tò mò chuyện riêng tư của người khác nên không để ý.
Một lát sau, Hoàng My không nghĩ là mình đã tắm quá lâu. Cô búi tóc, thay một bộ quần áo mát mẻ bình thường rồi bước ra khỏi phòng ngủ.
- Boss, anh đến từ lúc nào vậy?
- Vừa đến.
Cao Thiên một thân quần đùi áo thun ngồi trên sofa gõ máy tính. Thấy Hoàng My thì cũng không có phản ứng gì.
Hoàng My gật đầu rồi tiến đến ngồi cạnh Boss. Tay cô cầm lấy tập tài liệu trên bàn, dù đang tập trung vào công việc nhưng mắt cô vẫn lia sang nhìn phong thư kia.
Cao Thiên cũng nhận ra sự lơ đễnh của Hoàng My, nhìn vẻ mặt không vui của cô thì cũng nảy sinh chút tò mò.
- Có chuyện gì sao?
- Không có gì.
Hoàng My cầm phong thư rồi mở ra, cô không rảnh rỗi để đấu tranh tâm lí. Phong thư nhìn khá mới, có lẽ vừa mới được viết.
Gửi chị My!
Gia đình có chuyện cần bàn. Mong chị có thể thu xếp cuộc đi chơi và mau chóng về Thiên Giới. Mọi người đang đợi, lý do em viết thư là để rèn lại chữ thôi chứ không có gì đặc biệt.
- Yên Hoàng Phát -
Hoàng My nhìn rồi vò nát tờ giấy, trực tiếp vứt nó vào thùng rác. Cao Thiên nhìn vẻ mặt của cô, gương mặt vẫn điềm tĩnh không một mảnh gợn sóng nhưng hành động thì hoàn toàn trái ngược.
Cô và anh tiếp tục bàn bạc lại về vấn đề hợp đồng và tài liệu. Cao Thiên có thể nhận ra lời nói của Hoàng My có chút sắc bén hơn, như đang trút giận lên công việc.
Cao Thiên và Hoàng My ngồi trong một phòng ăn cao cấp của nhà hàng đợi đối tác đến. Cô có thể thấy nam chủ này hơi bị kĩ càng quá đáng, đến sớm hơn trước hẳn một tiếng, hại cô chưa kịp mang trà theo. Hai người ngồi lảm nhảm về công việc để đợi chờ.
- Xin chào Cao Tổng!
Một người thanh niên xuất hiện trước cửa phòng. Cao Thiên và Hoàng My liền đứng dậy, bắt tay chào hỏi.
- Khang Tổng, rất vui được gặp.
Khang Duy nhìn vẻ mặt của người đang nói kia, có lẽ là "vui"... Anh ta cùng thư ký ngồi xuống đối diện Hoàng My và Cao Thiên.
Hoàng My luôn luôn chú ý đến từng chi tiết. Chi tiết hôm nay: Người đi cùng Cao Thiên bàn hợp đồng làm ăn vốn dĩ là Lâm Tiêu Tiêu, người ngồi đây bây giờ cũng vốn dĩ là Lâm Tiêu Tiêu. Người trước mặt là Khang Duy, nam phụ, cũng bị vẻ đẹp và sự sắc bén của Lâm Tiêu Tiêu mê hoặc.
Nếu như cô ta ở đây thì lát nữa cô ta sẽ giả vờ đi vệ sinh để báo cáo tình hình với Boss của mình. Khang Duy cũng đi theo, kết quả là nghe được cô ta làm nội gián. Xảy ra vụ ngược luyến đầu tiên của nam nữ chủ khi nam phụ đe doạ nói với nam chủ và sau đó nam chủ sẽ kéo nữ chủ về.
Hoàng My cũng không phải là nữ chủ, dù lời nói có sắc bén đến đâu thì khả năng cao là sẽ không thu hút nam phụ. Cô cũng không phải con người quá tham lam, một người đàn ông tốt là đủ.
Cuộc nói chuyện diễn ra suôn sẻ, sau khi bàn bạc hợp đồng xong thì Hoàng My đánh giá Khang Duy là một người tùy hứng, ngông cuồng, đào hoa. Một phiên bản khác của Hứa Minh...
- [ Mong tiểu thư vui lòng không hồi tưởng quá khứ ]
Mỗi lần Hoàng My nhớ đến Hứa Minh hoặc Hứa Mặc hoặc bất cứ một điều gì liên quan đến vị diện trước thì giọng nói đều đều mang tính cảnh báo của hệ thống sẽ vang lên. Cô cũng không truy cứu, vẫn là không nên lưu luyến...!
- Nói chuyện mãi vẫn không biết tên vị tiểu thư này, không biết cô tên là gì?
- Tôi là thư ký của Cao Tổng. Khang Tổng gọi tôi là thư ký Minh là được.
Hoàng My nhấc kính, có lẽ lời này đánh động vào tâm Khang Duy. Anh ta chưa từng trải nghiệm cảm giác nói chuyện một cô gái nghiêm túc như vậy. Nhưng cũng là quá khô khan, không hợp gu anh ta!
Hoàng My nhìn vẻ mặt cười xã giao của Khang Duy. Nói chuyện thêm vài ba câu rồi bắt đầu ăn tối.
Hoàng My như thói quen gắp thức ăn cho Cao Thiên, hành động này được Khang Duy thu vào tầm mắt. Một thư kí và một Boss không thân thiết đến vậy chứ? Anh ta còn nghe nói là Cao Tổng rất khó mà!!
Sau khi xong bữa cơm tràn đầy vẻ kì dị thì bốn người người hai ngả lên xe đi về.
Hoàng My ngồi tựa đầu lên thành giường, sáng ngày mai mới là ký hợp đồng chính thức. Mọi chuyện vẫn đi theo hướng bình thường, không có hiệu ứng cánh bướm quá nhiều.
Bỗng cô nghe thấy tiếng gõ cửa, vừa ra mở cửa thì đã thấy Cao Thiên mang một gương mặt khác bình thường đến
- Hoàng My, cà phê của tôi...
- Bây giờ là 9 giờ tối!
Hoàng My nói một câu rồi trực tiếp đóng sầm cửa lại. Cao Thiên vẫn đứng trước cửa, gương mặt có đôi chút rầu rĩ, nhưng mà sự rầu rĩ đó thể hiện qua mặt của anh nó sẽ biến thành giận dữ đấy!
Nhiều người đi ngang qua nhìn thấy còn tưởng anh là người chồng không dám vào bắt quả tang vợ ngoại tình trong đó. Ôi thế giới thật đáng sợ!