• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc đầu Lương Khê vẫn không quá an tâm Triệu Ảnh Quân, dù gì anh cũng là người mới chưa có kinh nghiệm, nhưng rất nhanh thực tại đã cho cậu một cái tát. Vừa hô "diễn", gương mặt Triệu Ảnh Quân ngay tức khắc nhìn vào máy quay, góc độ hay tư thế tạo dáng đều có thể sánh ngang với người mẫu chuyên nghiệp.

Đôi mắt Tiểu Mai phát sáng, mang theo ngưỡng mộ cùng sùng bái vô điều kiện đối với người đàn ông hoàn mỹ phía trước: "Anh Quân giỏi quá!"

Lương Khê tuy không nói ra lời, nhưng từ đầu đến cuối ánh mắt cậu chưa từng rời khỏi người Triệu Ảnh Quân.

"Lương Khê." Cao Tuấn đột nhiên lên tiếng.

"..." Cậu lúc này mới miễn cưỡng quay đầu.

"Anh không biết Ảnh Quân cũng tốt nghiệp khoa diễn xuất sao?" Cao Tuấn hỏi.



Lương Khê ngơ ngác, hiển nhiên Triệu Ảnh Quân chưa từng nói qua vấn đề này. Giờ ngẫm lại, từ trước đến nay cậu chưa từng chủ động hỏi về gia cảnh hay cuộc sống của anh, một chút cũng không biết gì, bản thân phải chăng đã quá vô tâm…

"..." Gương mặt Lương Khê hiện tại là xác nhận đáp án của Cao Tuấn, người nọ chính là không biết.

Cao Tuấn có cảm giác đầu óc mình sắp không chịu đựng nổi nữa, tình cảm giữa hai con người này thật khiến người ngoài cuộc như cậu phát điên theo. Một tên thì cái gì cũng không nói, còn một tên thì trong đầu nghĩ gì không ai biết… Thử hỏi đến bao giờ mới thành một đôi?

“…”

Buổi chụp hình diễn ra vô cùng thuận lợi, chỉ mất khoảng ba tiếng đồng hồ.

"Anh Quân!" Tiểu Mai nhanh nhẹn chạy đến, đưa khăn và nước uống cho Triệu Ảnh Quân, anh cũng không từ chối nhận lấy.

Triệu Ảnh Quân bước đến chỗ Lương Khê, cậu ngồi trước màn hình máy tính, chăm chú nhìn những bức ảnh vừa chụp.

"Có vấn đề gì không?" Triệu Ảnh Quân hỏi.

"Rất tốt!" Vừa ngẩng đầu đã thấy Triệu Ảnh Quân đi tới, Lương Khê mỉm cười: "Còn hơn cả mong đợi."

Thấy Lương Khê vui vẻ, Triệu Ảnh Quân cũng nhẹ nhõm trong lòng. Nếu không phải Cao Tuấn nói, buổi chụp hình hôm nay bị hủy Lương Khê sẽ thương tâm, anh nhất định không can dự vào.



Lương Khê rời khỏi chỗ ngồi, cậu phát hiện Triệu Ảnh Quân cả người ướt sũng, đổ đầy mồ hôi, vươn tay đẩy vai anh: "Mau vào phòng thay đồ, trở về nhà tôi làm món ngon cho cậu."

Triệu Ảnh Quân bị cưỡng chế đi đến phòng thay đồ, giọng nói có chút bất đắc dĩ: "Được rồi, được rồi, vậy tôi muốn ăn lẩu."

"Phê duyệt!" Lương Khê hào sảng đáp ứng.

Cả studio yên tĩnh lạ thường, hầu như chỉ còn giọng nói Lương Khê và Triệu Ảnh Quân trò chuyện.

Ai có thể giải thích cho bọn họ, đây rốt cuộc là chuyện gì?

"Hai người họ sống chung."

"Còn hẹn cùng nhau ăn lẩu."

"Vậy buổi tối…"


Quần chúng "ăn dưa" bắt đầu bật chế độ tưởng tượng, suy diễn đủ thể loại, thậm chí chuyện trên giường cũng đã liên tưởng đến.


Tội nghiệt a… Bọn họ cũng bị ý nghĩ đen tối của mình dọa sợ.


"Còn không mau quay lại làm việc!" Tiếng quát của Cao Tuấn hù cho đám quần chúng "ăn dưa" giật cả mình, vội vã trở về vị trí.


Bỗng một bàn tay múp míp thò đến trước mặt Cao Tuấn, lòng bàn tay còn cầm theo khăn giấy, cậu vừa quay đầu liền thấy Tiểu Mai hướng mình cười mỉm.


"Có chuyện gì?" Cao Tuấn thật khâm phục Triệu Ảnh Quân, tìm đâu ra một thư ký cả người đều là thịt, giá trị nhan sắc cũng chỉ xếp hàng trung. Nghĩ lại thì cũng đúng, Triệu Ảnh Quân làm sao dám để Lương Khê ngày ngày ở cạnh mỹ nữ cơ chứ.


"Anh chảy máu mũi kìa." Tiểu Mai tính tình thật thà, nghĩ gì nói đó.


"..." Cao Tuấn vội lấy khăn giấy bịt chặt mũi, cậu không nhận vừa rồi mình cũng suy nghĩ lung tung đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK