"Ngươi... Ngươi không phải là muốn chiếm tiện nghi
xong, còn muốn giết người chứ?"
"Cẩu tặc, ta cảnh cáo ngươi, ngươi không được qua đây."
Nhưng lúc này Hàn Tam Thiên lại chưa dừng lại, trái lại mấy bước đi đến trước mặt của nàng...
Sau đó, ngay khi đại mỹ nữ sợ hãi nhắm mắt lại, nàng cũng không có cảm nhận được Hàn Tam Thiên dùng kiếm đánh tới, kỳ quái mở ra nửa con. mắt nhìn một cái, lại ngạc nhiên phát hiện kiếm thật sự đã tới, nhưng đối mặt với mình không phải lưỡi kiếm, cũng không phải mũi kiếm, mà là chuôi kiếm.
Nàng hoàn toàn mở mắt, là lạ nhìn Hàn Tam Thiên, không biết anh đang làm cái gì.
Hàn Tam Thiên lúc này mở miệng: "Nếu không,
người giết ta đi?"
"Hả?" Đại mỹ nữ sững sờ.
"Chỉ cần người đừng kêu như thế là được rồi."
Mặc dù nơi này có thể ẩn nấn tốt nhưng không
chịu nổi tiếng hét liên tục trong đêm yên tĩnh như vậy, nếu cứ tiếp tục như thế, đại mỹ nữ có hét anh đến chết hay không thì anh không biết, nhưng người khác tìm tới cửa chơi chết anh là khẳng định.
"Ngươi cho rằng ta không dám sao?" Đại mỹ nữ dứt lời, tiếp nhận ngọc kiếm, liên trực tiếp đứng lên, rồi mới gác kiếm lên trên cổ Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên thậm chí không né cũng không
tránh, mặc cho nàng xử trí.
"Ngươi không tránh?" Đại mỹ nữ nhướng mày.
"Tại sao muốn tránh?" Hàn Tam Thiên nói: "Ta hành xử ngay thẳng, có lý do gì muốn tránh?"
"Ngươi thân mật ki ta còn tay cầm +
" Đai m
.
nữ kiều cả giận nói.
"Ngươi cho rằng ta muốn sao? Lỡ như người thật sự chết rồi, có hóa thành lệ quỷ đến trách ta thấy chết không cứu hay không?" Hàn Tam Thiên quay đầu sang một bên, khinh thường nói.
Đại mỹ nữ lập tức nghẹn lời, nhìn bộ dáng Hàn Tam Thiên, nàng tức giận đến dứt khoát quay đầu sang một bên: "Thôi đi, ta vẫn tình nguyện cho dù chết cũng không nguyện ý để người chạm vào ta."
Hai người cứ như vậy, người hướng một bên, ta hướng một bên, lời nói cũng không nói nữa, trong lúc nhất thời bầu không khí trong động trở nên lúng
túng.
Một lát sau, Hàn Tam Thiên mở miệng trước: "Ngươi không giết được? Nếu ngươi không giết, làm phiền người buông kiếm, vẫn luôn gác ở trên cổ người cho rằng không lạnh sao?"
"Còn nữa, mặc dù ta đã giúp người thanh lọc độc trong cơ thể rồi, nhưng không có nghĩa là không còn sót lại, nếu người động khí, tốt nhất lập tức chém ta, còn không thì nếu độc lại bộc phát thì cũng chỉ có trách ta."
Nghe nói như thế, trong miệng đại mỹ nữ ngươi người người không ngừng, nhưng kiếm trong tay vẫn không hề dùng lực.
"Ai muốn giết người chứ?" Nàng trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên một chút, sau đó ném thanh kiếm cho
Hàn Tam Thiên, đánh giá chung quanh hang động.
Hàn Tam Thiên cười khổ một tiếng, cầm ngọc kiếm, thu hồi.
"Ngươi ở nơi này sao?" Đại mỹ nữ dò xét hoàn tất, lông mày có một chút nhíu lại mà nói.
"Trời làm chăn, đất làm giường, không tốt sao?" Hàn Tam Thiên nhẹ giọng cười một tiếng, sau đó quay người đi đến bên cạnh đống lửa vẫn chưa hoàn toàn dập tắt, lấy một chút đồ ăn nướng xong phía trên đưa cho đại mỹ nữ: "Thân thể người rất hư nhược, ăn vài thứ bồi bổ một chút đi."
Đại mỹ nữ liếc mắt nhìn Hàn Tam Thiên đưa đồ ăn tới, không thể nói bề ngoài không tốt, chỉ có thể nói
đen nhánh thành một cục than, thậm chí nói là than củi đốt cháy khét cũng tuyệt đối sẽ không có bất kỳ người nào hoài nghi.