Mục lục
Chàng rể siêu cấp (Hàn Tam Thiên) – Bản dịch chuẩn (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Hạ Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không ít người nhao nhao che miệng cười trộm, ăn vạ ăn đến trên người Băng Thần, ngoại trừ nói một câu thật con mẹ nó, đám người cũng chỉ có thể chế giễu mà thôi. 

Cho dù cái bà tám này da mặt dày hơn cả thân cây, nhưng vào giờ phút này cũng không còn mặt mũi, cho dù muốn chế giễu bà ta vài câu, lại phát hiện hôm nay vô luận như thế nào thì căn bản không mở miệng được. 

Co đầu rụt lại, bên trong tiếng cười nhạo của mọi người cụp đuôi tranh thủ thời gian đi mất. 

Hai mắt của Tô Nghênh Hạ có nước mắt đảo quanh, cả người cảm động không thôi, nhìn qua trong mắt người nam nhân vĩnh viễn chỉ có mình, một giây sau, nàng cũng bất chấp những thứ khác, nhào vào trong ngực Hàn Tam Thiên, nghẹn ngào khóc rống. 

"Không." Phương Khôn ghé vào bên cạnh bệ đá vỡ vụn, sinh tử kiệt lực rống lên. 

Kia là vợ của hắn, cho dù vẫn chưa bước 

vào cửa, thế nhưng chuyện này chẳng phải đang nhục nhã hắn hay sao, hắn đã công bố thiên hạ và tất cả khách khứa bát phương, ai cũng biết nữ tử trên đài đang nhào vào trong ngực Hàn Tam Thiên là thế tử mà Phương Khôn hắn muốn cưới. 

Đây có nghĩa là gì? 

Người có tình cuối cùng thành đôi? Hay là trên đầu Phương Khôn hắn có thêm một cái nón màu xanh? 

Tối thiểu thì trước mặt người bình thường, Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ là về trước, mà hắn tất nhiên là người sau. 

Nhớ tới đây, không biết từ nơi nào sinh ra một cỗ lực lượng, Phương Khôn nắm chặt nắm đấm, cắn răng một cái, hướng thẳng đến Hàn Tam Thiên vọt tới. 

Ôm Tô Nghênh Hạ, Hàn Tam Thiên cũng đang chìm trong bị thương, nhưng dù vậy, với bản lĩnh của anh thì có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào mà anh lại không biết? 

Chỉ là, đối mặt với Phương Khôn khí thế hung hăng, Hàn Tam Thiên căn bản không nhúc nhích chút nào, chỉ là ôm Tô Nghênh Hạ thật chặt, hưởng thụ lấy một chút vuốt ve an ủi khó có được. 

"Cẩn thận." 

Bên kia, Tô Nhan nhìn thấy tình huống này, nhất thời vội vàng la lên, nhưng thực tế chuyện xảy ra quá mức đột nhiên, nàng và Lục Châu muốn giúp đỡ, hiển nhiên đã trễ. 

Nhưng mà ngay thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, hai đạo bóng đen đột nhiên bay ra, ngay sau đó đám người kinh hô một tiếng, một tiếng hét thảm cũng theo đó vang lên. 

Quay mắt nhìn lại, chỉ thấy Phương Khôn tay cầm trường kiếm khí thế bức người, chẳng biết lúc nào, vậy mà trực tiếp té ngã trên đất, như một con chó ngã xuống bùn. 

Mà lúc này, hai đạo thân ảnh kia vừa vặn đứng bên cạnh Phương Khôn, khi tất cả người nhìn thấy hai người này, không khỏi cau chặt lông mày, xôn xao nổi lên bốn phía. 

Mà khi Phương Khôn chịu đựng đau đớn kịch liệt miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn về phía hai người kia, cũng không khỏi hoảng sợ vô cùng. .. 

"Nghịch tử, ngươi còn muốn làm gì?" 

Ở bên cạnh Phương Khôn, Phương Biểu đứng ở nơi đó, vẫn chưa hoàn toàn thu hồi chân, đã nói rõ vừa rồi người đánh bại hắn. không phải là người khác mà chính là cha hắn. 

Một bên khác, Sài Vinh nắm chặt tay cũng đã nói rõ, nếu không phải vừa rồi Phương Khôn trượt chân, như vậy điều chờ đợi hắn. chính là bị Sài Vinh khóa cổ. 

Hai người mạnh nhất và có uy nghiêm nhất của Hoang mạc chi giới, gần như cùng một thời gian xuất thủ, càng quan trọng hơn. 

chính là hai người kia vẫn có mối quan hệ với Phương Không 

Một trong hai người đó còn lại phụ thân của hắn. 

"Phụ thân? Người làm cái gì?" Phương Không gần như gầm thét hướng về phía Phương Biểu quát, hắn không hiểu, hắn vô cùng không hiểu, phụ thân đây là ý gì? "Con của ngươi, ngay trước mặt khách khứa bị người đoạt tân nương, ngươi không giúp con của người cũng thôi đi mà lại còn giúp người ngoài đánh ta?" 

Sắc mặt Phương Biểu lạnh lẽo, nếu như bình thường, đương nhiên hắn sẽ khiến người cướp đoạt VỢ của con hắn phải trả giá bằng máu, dù sao, chuyện này có liên quan đến thanh danh của nhà họ Phương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK