Mục lục
Chàng rể siêu cấp (Hàn Tam Thiên) – Bản dịch chuẩn (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Hạ Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mắt Tần Sương đột nhiên trở nên tức giận, nàng vội vàng ngồi xổm xuống, dùng năng lượng của chính mình thăm dò thân thể của Hàn Tam Thiên.

Nhưng hy vọng càng lớn thì thất vọng cũng càng nhiều. Trong cơ thể Hàn Tam Thiên không có một chút dao động năng lượng nào, thậm chí ngay cả những đặc điểm bình thường nhất của sinh mệnh con người. Không có nhịp thở, không có nhịp tim,..

Những điều này đủ để chứng minh rằng bình thường nhất đã chết.

"Có lẽ, hắn ta đã tự mình phá vỡ khế ước tại thời điểm biết mình không thể tiếp tục kiên trì được nữa.” Lúc này, Thần Hư Tử nhẹ giọng nói.

Ngay khi những lời này nói ra, vẻ mặt mỉm cười của tiểu Bạch và Lân Long đột nhiên cứng lại, bởi vì điều này quả thực là có thể. Điều này cũng có thể giải thích tại sao mọi thứ lại phát triển như vậy. Bọn hắn không có việc gì, nhưng Hàn Tam Thiên đã chết.

Hai con thú đồng loạt lâm vào bị thương. Chúng không ngờ rằng khi Hàn Tam Thiên sắp chết lại còn cân nhắc đến hai người bọn hắn.

"Sư tỷ Trần Sương, Tam Thiên hắn thật sự là .." Lân Long nhìn thân thể của Hàn Tam Thiên không thể tin được.

Tần Sương không trả lời, nhưng nước mắt lại rơi xuống một lần nữa, điều đó đủ để chứng minh tất cả.

Cả người Lân Long không ổn định, suýt nữa lảo đảo ngã xuống đất, trong ánh mắt hiện lên đầy vẻ khó tin: "Hắn... hắn thật sự đã chết?"

Tiểu Bạch và Thần Hư Tử lúc này đều im lặng cúi đầu, trong mắt tràn đầy vẻ u buồn.

"Hàn Tam Thiên, ngươi không thể chết. Ngươi đã quên ngươi đã nói gì với ta sao? Ngươi còn có việc riêng chưa làm xong, ta cũng cần ngươi giúp ta một chuyện. Chúng ta còn phải cùng nhau sóng vai làm chiến đầu, làm sao ngươi có thể buông tay không quan tâm đến ta?” Lân Long nước mắt ròng ròng. Nếu nói như nói đến lúc trước, hắn vẫn luôn hoang mang không biết phải làm gì, Hàn Tam Thiên vẫn làm chủ nhân của hắn, hắn cũng sẽ không bối rối. Mà lúc này đây, sau khi biết Hàn Tam Thiên thật sự đã chết, Lân Long rốt cuộc không cách nào đè nén được sự bị thương ở trong lòng của mình.

Hắn là một con vật, nhưng ở trong khoảng thời gian với Hàn Tam Thiên, hắn đã có một cuộc sống rất hạnh phúc.

Với sự giúp đỡ của Hàn Tam Thiên, xây dựng nên một thứ không giống với lòng tin, cũng không giống như dã tâm. Nhưng mới đến nửa đường, hắn ta lại đột ngột buông tay.

Hàn Tam Thiên là chủ nhân của hắn ta, nhưng đối với Lân Long, hắn ta thậm chí còn là bạn của mình nữa!

"Ngươi muốn một con rồng như ta sau này làm thế nào đây?" Lân Long đau khổ cười một tiếng, nhìn lên bầu trời, như thể thật không công bằng: “Hay là, ta lẽ ra nên trở về, tiếp tục làm chính ta, một tên khốn kiếp?”

"Coi như khế ước đã giải trừ, ta cũng sẽ không bao giờ nhận người khác làm chủ nhân nữa.” Tiểu Bạch nghiến răng, nói ra lời thề của chính mình.

Hàn Tam Thiên đã giải cứu nó. Tuy nó là vua của muôn loài nhưng không có nghĩa là nó không có lương tâm.

Nhưng đúng vào lúc này, khi giọt nước mắt của Tần Sương rơi xuống trên người của Hàn Tam Thiên. Nó bắt đầu từ từ xuyên qua lớp tro đen trên da của Hàn Tam Thiên, cuối cùng rơi lên trên da của Hàn Tam Thiên.

Các ngón tay của Hàn Tam Thiên bỗng nhiên giật giật.

Ngay sau đó, khi hai người và hai con yêu thú đang vô cùng thê lương thì đột nhiên có một giọng nói truyền đến.

"Rút kiếm rất mệt, mấy người các ngươi không thể để cho tôi yên tĩnh nghỉ ngoi một chút sao? Thật sự rất ồn ào."

Ngay khi giọng nói dứt, Hàn Tam Thiên khó khăn mở mắt ra, khó nhọc ngồi dậy.

Nhìn thấy động tác này, cả người Tần Sương đột nhiên bị cứng đờ.

Ngay sau đó. Tần Sương vui mừng đến phát khóc, lớn tiếng kêu lên: "Ngươi chưa chết, ngươi không chết, Hàn Tam Thiên chưa chết."

Nghe giọng nói của Tần Sương, nhìn Hàn Tam Thiên đang ngồi dậy, Lân Long không khỏi cười khổ, Tiểu Bạch kinh ngạc nhìn hắn.

Còn Thần Hư Tử thì cười cười lắc đầu bất lực. Thật sự là bị tên chiết tệt này làm cho sợ chết khiếp.

Hàn Tam Thiên lắc đầu bất lực, anh quả thực đã chết rồi, nhưng là trạng thái chết giả.

Ngọn lửa mãnh liệt gần như cắt đứt kinh mạch của anh, đồng thời năng lượng quỷ dị khổng lồ cũng tiến vào trong cơ thể, khiến thân thể vốn không chịu tiếp nhận thêm bất kỳ nặng nề nào càng thêm nặng nề. Sau khi rút Thần Kiếm Trấn Yêu ra, cơ thể của anh cũng gần như hoàn toàn bị rỗng tuếch.

Mặc dù Hàn Tam Thiên có năng lượng của chính mình để hộ thể, nhưng rốt cuộc anh đã không sử dụng, dựa vào năng lượng hoàn toàn tự chủ để bảo vệ chính mình, đơn giản là không thể chịu được hai đòn liên hợp tấn công mạnh mẽ như vậy của năng lượng bên ngoài.

Hai cỗ lực chiến đấu trong cơ thể của Hàn Tam Thiên. Cuối cùng, hai cỗ năng lượng có khuynh hướng lưỡng bại câu thương, năng lượng công kích ở bên ngoài hoàn toàn biến mất, nhưng hai cỗ năng lượng bên trong cơ thể gần như cũng bị dập tắt.

Cộng thêm với bên trong cơ thể hoàn toàn bị biến mất và trống rỗng, vì vậy Hàn Tam Thiên đã chết.

Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, anh đúng là đã chết. Nhưng nước mắt của Tần Sương rơi xuống đã phá vỡ sự cân bằng.

Giống như trong một cái cân, hai mặt vốn dĩ đã hoàn toàn cân bằng bỗng nhiên có thêm một thứ gì đó, dù chỉ là một sợi lông, nó sẽ làm thay đổi kết quả.

Nước mắt của Tần Sương chính là sợi lông này. Nội kình bên trong cơ thể của Hàn Tam Thiên đã được đánh thức một lần nữa và nó cũng nhanh chóng chữa trị cơ thể của Hàn Tam Thiên nhanh chóng.

Anh tỉnh dậy một lần nữa.

Nhìn thấy Hàn Tam Thiên tỉnh lại, sau khi Tần Sương hét lên kích động. Hệt như một con gấu lớn ôm lấy, trực tiếp ôm Hàn Tam Thiên, cả người mừng rỡ đến phát khóc.

Thật lâu sau, Tần Sương rốt cục ngượng ngùng nhớ ra, nhanh chóng nới lỏng nhẹ nhàng buông Hàn Tam Thiên ra. Bởi vì cái ôm này, quần áo màu xanh trên người của Hàn Tam Thiên cũng bị lộ ra mất một nửa, rất nhiều tro cốt dính vào quần áo của Tần Sương. Tro tàn dính trên người Hàn Tam Thiên khiến cho phần lớn cơ thể của anh cũng lộ ra.

Tần Sương xấu hổ cúi đầu bởi vì vừa nãy đã thất thố. Nhưng lúc cúi đầu, bởi vì mặt đối mặt với nhau, mà quần áo của Hàn Tam Thiên bị đốt cháy hết, ít nhiều đã bị đốt thành tro, bị Tần Sênh ôm cái, lúc này cơ thể đã có phản ứng...

Gương mặt lạnh lùng của Tần Sương cũng trong nháy lập tức đỏ bừng, nóng lên...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK