• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa bước chân ra khỏi cửa, hai người đã thấy trên đường tập trung thành nhiều tốp nhỏ, nhanh chóng di chuyển về địa điểm tập kết dưới chân núi.



Năm nay, tân sinh tổng số hơn hai ngàn người nhưng trong đó có những kẻ đã bước chân vào Siêu Phàm, thế nên dĩ nhiên sẽ tu tập tại cấp trung học, không đi chung với đám người Phạm Văn Long.



Trong lúc này, một vài ánh mắt bất thiện đảo tới đảo lui dò xét. Phạm Văn Long nhận ra một trong số đó, chính là gã nam sinh Đức Viễn tu vi Nhân Vực cấp mười hai. Hắn cảm thấy buồn bực vô cùng, từ khi xuyên không đến đây vô tình có thêm không ít kẻ thù.



Phạm Văn Long cũng đảo mắt tìm quanh nhưng lượng người quá đông, nhất thời không thấy bóng dáng Tố Uyên đâu.



Sau khi dùng Dòng Chảy Thời Không truyền tống, mọi người xuất hiện ở một không gian xa lạ. Địa phương này chính là ngọn Hoà Bình Phong, điểm đến dành cho tân sinh sơ học.



Đi qua một đoạn đường khá dài, phát hiện phía đằng xa là rất nhiều kiến trúc trang hoàng rực rỡ, còn có một lá cờ màu đỏ cực lớn, đang bay phần phật giữa không trung.



Khi đến gần mới thấy hết quy mô hoành tráng của khu vực này. Ngay cả nền đất cũng được lát bằng đá xanh, in hoa văn rất tinh tế, bề ngoài tinh quang loé sáng, khí tức như ẩn như hiện mang đến cảm giác mát mẻ dễ chịu.



Về tổng thể, công trình trên Hoà Bình Phong được xây dựng chia làm ba khu riêng biệt. Chính diện là tòa nhà dành cho Võ giả, bên phải là tòa dành cho Linh giả và còn lại bên trái là các chức nghiệp đặc biệt.



Điều khiến mọi người kinh ngạc nhất chính là nồng độ linh khí nơi này vô cùng dày, còn bỏ xa ngọn Hưng Yên Phong. Một số kẻ thèm thuồng, thiếu chút nữa đã ngồi xuống hấp thu tu luyện.



Nhìn một màn này Phạm Văn Long âm thầm đánh giá, tài nguyên của Thánh Viện quả nhiên dồi dào, không tiếc tinh lực để bồi dưỡng lớp thanh thiếu niên trẻ tuổi.



Mọi người theo hướng dẫn của Đỗ Quang và An Tập Bình, lục đục kéo vào quảng trường. Nằm tại trung tâm có tám bậc thang hướng thẳng lên một đài cao. Thoạt nhìn khá giống với cảnh tượng trong kỳ tuyển sinh diễn ra ở khu vực ngoại viện.



Đám tân sinh chờ đợi khá lâu, đến khi có kẻ nôn nóng nhịn không được phun ra mấy câu chửi thề thì từ bên ngoài xuất hiện một nhóm khoảng hai mươi người. Trong số đó, nam có nữ có, già có trẻ có, dáng vẻ mỗi người phi phàm thoát tục, thông qua khí tức hiển nhiên đều đã vượt qua Nhân Vực bước vào hàng Siêu Phàm, phần lớn tu vi ở hậu kỳ, chỉ cách Xuất Trần một quãng ngắn.



Bọn họ nhanh chóng bước lên đài cao. Trên đài vốn có bày sẵn tám bộ bàn ghế nhưng hai mươi người tự động phân chia đứng ở hai bên trái phải, hàng ngũ chỉnh tề.



Bên dưới, nhìn thấy ký hiệu trang phục trên người bọn họ, Kỳ Quan quay sang Phạm Văn Long nói nhỏ:



- Đây là những thành viên trong chấp sự đoàn. Không biết là vị tiền bối nào sẽ phụ trách chuyện tu luyện của chúng ta?



Sự xuất hiện của hai mươi người nhanh chóng hâm nóng bầu không khí, những âm thanh bàn luận lén lút liên tục vang lên.



- Các ngươi mau xem. Kia là…?



Không bao lâu sau, chợt có một tiếng kinh hô trong đám môn sinh.



Mọi người nhất thời giật mình nhìn trông, thấy trên bầu trời xuất hiện một chùm sáng, trong nháy mắt đã đến gần rồi vọt thẳng xuống bình đài, biến thành chín thân ảnh. Đặc biệt đi đầu đám người là một bóng hình xinh đẹp thành thục, từ vóc dáng, gương mặt, buớc đi đều toát lên vẻ quyến rũ, pha lẫn khí chất của một người phụ nữ trưởng thành.



Nàng khoác trên mình bộ y phục mỏng manh, phần trên ôm sát thân, hai tà xẻ đến vòng eo lộ ra da thịt trắng nõn nà. Mái tóc đen nhánh, nàng gọn gàng ôm lấy gương mặt đầy đặn, đôi mắt lấp lánh như sao, chiếc mũi cao cao cân xứng với khuôn mặt.



Nhìn tà áo dài thướt tha khêu gợi, đám nam tân sinh hai mắt như bốc hỏa, có kẻ nước miếng chảy ròng ròng.



Nhìn trông lên, Phạm Văn Long thầm khen ngợi dung mạo xinh đẹp, thiên kiều bá mị của đối phương.



Tám người nhanh chóng chia ra ngồi yên vị trên bình đài, riêng nữ nhân xinh đẹp ngồi tại vị trí trung tâm. Trong không gian, vô hình có một sự áp bức lan toả đến từ chín người này, khiến cho đám tân sinh cảm thấy ngột ngạt. Cũng may cảm giác này không kéo dài lâu, chỉ trong vài nhịp thở đã hoàn toàn biến mất.



Không lâu sau, một vị nam nhân trong đoàn chấp sự bước ra, đưa tay ra hiệu cho tất cả tân sinh im lặng, lạnh lùng nói:



- Các tân sinh chú ý. Đây là tám vị hộ pháp Thánh Viện, sau này sẽ trực tiếp phụ trách vấn đề tu tập của các ngươi.



Kế đến hắn hướng về phía nữ nhân xinh đẹp, cung kính nói:



- Vị này là Thảo Linh đường chủ. Mọi công vụ trên Hoà Bình Phong sẽ do Thảo Linh đường chủ quyết định.



Sau đó hắn quay xuống, thấy biểu hiện si ngốc của đám tân sinh thì sắc mặt xám xịt, tức giận nói:



- Các ngươi còn không mau hành lễ.



Âm thanh như tiếng trống khiến mọi người bừng tỉnh, lập tức cúi đầu đồng thanh:



- Chúng đệ tử bái kiến Thảo Linh đường chủ.



Đến đây, bỗng nhiên vị đường chủ xinh đẹp kia khẽ hé đôi mắt, mỉm cười nhẹ. Hành động này dĩ nhiên không thoát khỏi tầm mắt của mọi người bên dưới, lại vang lên một trận xôn xao.



Đám nam tân sinh trong lòng bực bội, ngứa ngáy, nhưng bỗng nghĩ đến cảnh giới nàng ta chí ít cũng thuộc hàng Xuất Trần thì ai nấy đều cố kìm nén hành vi, không dám bộc lộ thái quá nữa.



Thấy biểu hiện của môn sinh như vậy, nam nhân trong chấp sự đoàn tạm hài lòng, nói:



- Được rồi. Mỗi lượt tám người, theo hàng lối tiến lên báo danh vào các khoa. Hết thảy sẽ do tám vị hộ pháp xem xét.



Kế sau đó, lần lượt từng môn sinh tiến lên đài làm thủ tục. Trên cơ bản, vẫn là hai hệ Võ giả và Linh giả, riêng những chức nghiệp khác nếu trong quá trình tu tập phát hiện môn sinh có tiềm năng thì Thánh Viện sẽ có cân nhắc.



Đứng trước những tồn tại thực lực Xuất Trần, chúng tân sinh vô cùng thành thật, không hề dám biểu hiện lỗ mãng.



Chủ yếu trong báo danh vẫn là Võ giả và Linh giả. Võ giả rèn luyện thể chất nên có chung một giáo trình tu tập. Về phần Linh giả được phân tách làm nhiều khoa dựa vào thuộc tính linh mạch của mỗi môn sinh.



Mỗi lượt môn sinh đăng ký diễn ra rất nhanh, chỉ cần báo tên, sau đó người phụ trách sẽ tra xét thông tin, cấp cho một tấm ngọc bài chứng minh thân phận, rồi phẩy tay lui xuống.



Thỉnh thoảng, một vài tên thực lực nổi bật, tu vi cấp mười bốn, mười lăm Nhân Vực hoặc sở hữu Linh mạch hoàn mỹ lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người xung quanh.



Vì số lượng môn sinh khá đông mà Phạm Văn Long và Kỳ Quan lại đứng mãi phía sau nên đợi một khoảng thời gian mới đến lượt.



Sau khi Kỳ Quan báo danh, đến lượt Phạm Văn Long bình tĩnh bước lên. Đối diện một lão giả đầu tóc hoa râm, hắn không nóng không lạnh, cung kính nói:



- Đệ tử Phạm Văn Long, xin được ra mắt tiền bối.



Ở vị trí trung tâm, Thảo Linh đường chủ vốn đang thả hồn lơ đễnh nhưng ngay sau khi nghe tên Phạm Văn Long, thân hình mềm mại khẽ lay động, liền dời mắt hướng về hắn.



Vị lão giả tóc hoa râm sau khi tra xét một hồi, thần sắc có nét biến hoá, nói:



- Phạm Văn Long. Hỏa, Thủy song hệ Linh mạch hoàn mỹ, Phong linh mạch thượng phẩm, Thổ linh mạch hạ phẩm?



Thanh âm không lớn nhưng như một tiếng sấm động, khiến số hộ pháp, chấp sự xung quanh chấn kinh, vội phóng thần niệm kiểm tra. Thấy hắn vẫn đang ở cảnh giới Nhân Vực cấp sáu, mọi người hơi sửng sốt, nghi hoặc song rất nhanh đã biến mất.



Bên dưới đài, nhiều tân sinh chưa nghe qua tên tuổi Phạm Văn Long nhưng lúc này ai nấy đều triệt để rung động.



Linh mạch hoàn mỹ tỉ lệ xuất hiện trên Quỳnh Phụ Tinh là cực kỳ nhỏ bé. Thế mà tên nhóc kia có đến tận hai loại linh mạch hoàn mỹ, còn thêm một thượng phẩm và một hạ phẩm nữa. Linh mạch hoàn mỹ đại biểu cho độ hoà hợp giữa con người và các loại thuộc tính thiên địa vô cùng cao. Sau này chủ tu một linh mạch, những loại khác vẫn có thể phụ tu, tuy bị áp chế ít nhiều, không phát huy tối đa công dụng song cũng thu lại lợi ích cực lớn. Thực lực so với người chỉ có một, hai linh mạch vượt trội hơn rất nhiều.



- Ha hả! Hắn là huynh đệ tốt của ta.



Ở một nơi, Kỳ Quan cất giọng cười sang sảng, dường như vì người huynh đệ này mà lấy làm tự hào.



Chư vị hộ pháp liền tạm ngưng công việc, đồng thời với vẻ tò mò chờ đợi xem Phạm Văn Long sẽ có lựa chọn như thế nào.



Đúng lúc này, Thảo Linh đường chủ hứng thú nhìn Phạm Văn Long, chẳng biết trong lòng đang suy nghĩ gì, một hồi cất giọng nhẹ nhàng hỏi:



- Ngươi muốn đăng ký vào khoa nào?



Thanh âm như mật ngọt rót vào tai, vô cùng êm ái.



Không ngờ đích thân Thảo Linh đường chủ lại mở miệng hỏi, nhiều nam tân sinh liền chuyển cái nhìn thù địch, ghen ghét hướng về Phạm Văn Long.



Phạm Văn Long hơi bất ngờ. Trong lòng đã có quyết định nên bình thản đáp:



- Đệ tử đăng kí vào Hỏa, Thủy, Phong, Thổ bốn khoa hệ Linh giả. Ngoài ra Võ giả vãn bối cũng muốn kiến thức một phen.



Ngay sau khi Phạm Văn Long dứt lời, bên dưới vang lên một tràng xôn xao:



- Cái lều gì thế? Ta có nghe nhầm chăng?



- Hắn bị lú lẫn rồi à?



- Ta thấy thằng nhóc này mới có Nhân Vực cấp sáu. Chắc là còn ngu ngơ về chiều hướng tu luyện. Hắc hắc.



- Một đứa gà mờ thế này mà may mắn có hai linh mạch hoàn mỹ. Quá bất công…!!



Ai nấy như lỗ tai không đúng, vội quay sang hỏi đồng bạn. Sau khi xác nhận chính xác liền giật mình kinh ngạc.



Lão giả tóc hoa râm ngưng thần, trong đầu thầm bảo hắn đăng ký tạp nham như vậy thật quá ngu xuẩn.



- Phạm Văn Long! Tuy ngươi sở hữu nhiều linh mạch, có quyền lựa chọn nhưng không biết chỉ nên chuyên tu một loại thuộc tính mới có thể phát huy tối đa sức mạnh của Linh mạch đang sở hữu sao? Ngươi muốn tu luyện hết thảy không phải không có biện pháp, cường giả Chí Tôn sau khi ngưng tụ phân thân mới có khả năng đồng thời phụ tu các loại thuộc tính khác nhau. Ở cấp độ Nhân Vực nhỏ bé của ngươi muốn làm việc này chính là người si nói mộng.



Kiến thức thông thường, một người dù sở hữu nhiều linh mạch nhưng khởi điểm vẫn nên lựa chọn một theo chiều hướng cố định. Về sau, khi đến Chí Tôn ngưng tụ phân thân mới có thể kết hợp tu luyện những thuộc tính còn lại, có điều về uy lực căn bản không cách nào so sánh với chủ thuộc tính của bản thể.



Hết thảy đều không sai nhưng không ai ngờ Phạm Văn Long lại có cơ duyên lớn vô tình quen biết lão Kim, sau đó còn được Bạch Mai nhẫn hỗ trợ nên đã tu luyện thành công Đại Việt Linh Quyết, một tồn tại nghịch thiên xưa nay chưa từng có. Bản thân hắn về sau có thể tuỳ thời phát động công kích của cả bốn loại thuộc tính mà không cần đến phân thân.



Thảo Linh đường chủ ánh mắt khẽ loé tia sáng, suy đoán rằng Phạm Văn Long đang tuỳ ý lựa chọn, muốn tìm hiểu thêm thông tin rồi mới quyết định. Nàng che tay cười duyên dáng, trong lòng thầm nghĩ:



- Phạm Văn Long vốn được đích thân Lê Châu trưởng lão dặn dò cần đặc biệt chiếu cố. Mà Lê Châu trưởng lão là Thủy hệ Linh giả, nếu không sai hẳn là có ý muốn bồi dưỡng hắn theo con đường của lão. Chẳng ngờ hắn lại tham lam lựa chọn cả bốn khoa. Nếu ta không tác động phỏng chừng sẽ hỏng việc lớn.



Nhìn dáng vẻ anh tuấn của người thanh niên áo xanh, khóe môi Thảo Linh khẽ cong lên, đôi mắt long lanh đong đưa như câu hồn dẫn phách, nói:



- Ngươi chắc chắn chứ? Ta thấy vẫn nên lựa chọn Thuỷ hệ Linh giả là hơn.



Thảo Linh chăm chú nhìn thẳng vào mắt Phạm Văn Long, trong nụ cười nhẹ ấy, ánh mắt nàng phát ra những tia lấp lánh, khiến cho Phạm Văn Long thấy đầu óc quay cuồng, trống rỗng. Chỉ còn thấy trước mắt là một người con gái xinh đẹp, nhân diện hoa đào, nguyệt mi tinh nhãn, đang dịu dàng nhìn hắn. Sắc mặt nàng phớt hồng, vừa có nét ngượng ngùng xấu hổ, vừa có nét giận dỗi, oán trách. Dưới chiếc cổ trắng ngần là bộ ngực cao cao, phập phồng theo từng hơi thở, quyến rũ mê hồn.



Kỳ lạ nhất, trong mắt nàng dường như có luồng hào quang nhàn nhạt, vừa mê hoặc, vừa dụ dỗ làm Phạm Văn Long không có cách nào thoát ra được.



Đầu óc u mê, Phạm Văn Long không tự chủ muốn cất giọng đáp ứng:



- Đệ tử xin tuân…!!!



Bỗng nhiên vào thời khắc này, một tiếng hừ nhẹ nổ vang trong đầu, rồi một luồng năng lượng vô hình từ trong chiếc nhẫn Bạch Mai nhẹ nhàng di chuyển lên thiên linh cái, không bao lâu, nét đờ đẫn trong đôi mắt Phạm Văn Long vụt biến mất, thần sắc tỉnh táo dị thường.



- Nhóc con nên cẩn thận một chút. Nữ nhân này tu luyện mị công thành tựu không kém.



Thanh âm của lão Kim vang lên cảnh báo.



Tuy thời gian mê muội rất ngắn nhưng Phạm Văn Long vẫn mơ hồ cảm nhận rõ rệt sự đáng sợ từ Thảo Linh đường chủ. Hắn sợ hãi không dám nhìn vào đối phương nữa, vội lảng tránh qua hướng khác.



Thảo Linh thấy Phạm Văn Long mới đó đã thoát khỏi mị hoặc, nàng hơi ngạc nhiên, chưa kịp lên tiếng bỗng bị Phạm Văn Long cắt ngang:



- Đệ tử thành tâm tu luyện. Mong đường chủ cho phép.



Thấy thái độ kiên quyết của hắn, Thảo Linh không biết suy nghĩ gì, sóng mắt đong đưa, phong tình vạn chủng cười nói:



- Nếu ngươi đã kiên quyết như vậy ta cũng không cưỡng ép. Về Võ giả thì thực lực của ngươi không đạt điều kiện chuẩn vào nội viện nên quên đi. Có điều vẫn nên nhắc nhở ngươi nên chú ý một chút, cần sáng suốt lựa chọn thuộc tính chủ tu nếu không rất khó đạt thành tựu ngày sau.



- Đa tạ đường chủ chỉ điểm. Đệ tử xin cáo lui!



Thân hình Phạm Văn Long dứt khoát quay trở xuống bên dưới đài. Đứng ở trên này, hắn luôn cảm giác khí huyết toàn thân nhộn nhạo, hít thở khó khăn.



Phạm Văn Long không biết Thảo Linh đường chủ này đã dùng yêu pháp gì với mình nhưng nếu không có lão Kim hỗ trợ có lẽ còn rất lâu mới thoát ra khỏi trạng thái đó. Trong lòng hắn đối với vị Thảo Linh đường chủ này liền đề cao cảnh giác. Chưa rõ nàng ta có ý định ra sao song tốt nhất nên tránh càng xa càng tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK