Lý Thi nhẹ nhàng bước ra đài, nhìn quần hùng đứng phía dưới thi lễ rồi nói “ Võ lâm hậu tiến đệ tử Vụ Ẩn phong Lý Thi xin thề giữa trời, Lưu Phong cùng Lạc Kim Long mất tích đối với ta không hề có liên quan.”
Đám thanh niên hiệp sĩ ở dưới đài nghe thấy vậy tức thì gào lên “ Lý tiên tử, chúng ta tin nàng”
“Lý tiên tử, bọn ta ủng hộ nàng”
“ Không bằng không cứ sao có thể vô cớ đổ oan người tốt chứ?”
“Võ học thanh địa Vụ Ẩn phong, môn nhân đệ tử ai nấy đều trong sạch thì sao có thể nảy sinh vấn đề như vậy chứ”
……………
Người của Lưu gia cùng Lạc gia đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ quả thật không ngờ lại xảy ra tình huống như thế này, bất giác chỉ biết đứng yên một chỗ nhưng mà đứng yên cũng không được mà xuống cũng không xong. Cũng may người của Lạc gia đầu óc linh hoạt liền hỏi “ Xin hỏi Lý tiên tử, quý phái làm thế nào mà lại có được tinh nguyên thạch của Chiến Thiên vũ thánh?”
Lý Thi vừa muốn trả lời thì dưới đài truyền lên một giọng cười dài “ Ha ha…..”
Thanh âm không lớn nhưng khi đến ta từng người thì ai nấy cũng đều nghe rõ ràng. Chỉ thấy một trung niên nhân độ khoảng bốn mươi cả người từ từ bay lên, chân không hề co lại lướt tới rồi từ từ hạ xuống đài. Khuôn mặt người trung niên này trắng như ngọc, hai mắt lấp lánh thần quang tựa như ẩn chứa điện quang khiến cho người ta chỉ cần nhìn qua là biết đây chính là một tuyệt đỉnh cao thủ.
Lý Thi cùng các môn nhân Vụ Ẩn phong khác vừa nhìn thấy trung niên này tức thì tới trước hành lễ “ Sư phụ”
Trung niên nhân khoát tay nói” Không cần đa lễ. Các ngươi xuống đài trước đi”
Cả đám tức thì liền hạ đài
Dưới đài liền rộ lên “ Vương cấp cao thủ của Hán Đường đế quốc, tông chủ của Vụ Ẩn phong, Lưu Vân phi tiên thiên vương – Lăng Phi”
“Công lực thật thâm sâu”
“Là một tuyệt đỉnh cao thủ của Hán Đường đế quốc”
………….
Mọi người ở dưới đài ồn ào tranh luận. Lăng Phi sau khi hạ xuống đài liền vòng tay về phía hai người cười nhẹ “ Tinh nguyên thạch của Chiến Thiên vũ thánh là do một người tặng cho bổn phái, tuyệt không hề có ra tay tranh đoạt, càng không có quan hệ gì tới việc hai vị thiếu chủ của quý phái chết hay thất tung. Cũng bởi sự việc có lien quan tới an nguy của bằng hữu nên không tiện nói tên người đó ra. Ta lấy thân phận tông chủ của Vụ Ẩn phong xin thề, tinh nguyện thạch là do Vụ Ẩn phong quang minh chính đại mà có được”
Tông chủ của võ học thánh địa của Hán Đường đế quốc trịnh trọng phát thệ khiến cho mọi người có mặt càng thêm tin tưởng.
Người của Lạc gia và Lưu gia dưới đài đưa mắt nhìn nhau rồi hướng về Lăng Phi thi lễ nói “ Tiền bối nếu như đã nói như vậy thì bọn ta không thể không biết tiến thoái. Chúng ta tin rằng sự việc sau này thế nào cũng sẽ rõ ràng minh bạch. Thanh sơn bất cải, lục thủy trường lưu, xin cáo từ”
Nói xong hai người trên đài cũng phi thân xuống dưới gia nhập vào đám người đi mất.
Tư Đồ Hạo Nguyệt nói “ Không ngờ một trường phong ba lại có thể giải quyết êm xuôi như vậy”
Tư Đồ Mẫn Nguyệt than “ Bộ mặt của Vụ Ẩn phong thật sự quá lớn”
Độc Cô Bại Thiên thì thầm nhận xét : Lăng Phi công lực thật quá thâm hậu, thật không hổ danh là vương cấp cao thủ của Hán Đường đế quốc. Hắn nhớ lại khi xưa tại Trường phong trấn Lý Thi đã từng nói qua là sư phụ của nàng muốn nàng dùng mọi biện pháp thậm chí tùy lúc mà có thể bất chấp thủ doạn nhất định phải lấy cho bằng được tinh nguyên thạch vào trong tay mang về Vụ Ẩn phong đề phòng rơi vào tay “người có tâm”. Hắn nghĩ người có thủ đoạn như vậy sẽ rất khác người nhưng người này lời nói cử chỉ đều tỏ ra là phong thái một đại gia. Trong lòng hắn thầm kinh hãi, tông chủ Vụ Ẩn phong Lăng Phi không chỉ đơn giản là một nhân vật tư tưởng thông thoáng rõ ràng mà còn là một đại kiêu hùng ẩn tàng trong võ lâm thánh địa.
Lăng Phi sau khi lui xuống thì đại đệ tử Vụ Ẩn phong Lỗ Phong Khôn tiến lên nói “ Chư vị, bây giờ xin tiếp tục bàn luận vấn đề tinh nguyên thạch sẽ thuộc về ai”
Dưới đài có người kêu lên” Dùng võ công để tranh đoạt. Người thắng thì được, kẻ thua thì thôi”
Cũng có người nói “ Không thể dùng võ để quyết định vấn đề tinh nguyên thạch thuộc về ai. Không Không lẽ người có võ công cao tuyệt nhưng cùng hung cực ác, dùng võ công đoạt được tinh nguyên thạch thì ta cũng giao tinh nguyện thạch cho hắn sao. Như vậy chẳng khác nào trợ Trụ vi ngược?”
“Nói thừa, có tuyệt thế cao thủ như tông chủ Vụ Ẩn phong ở đây thì sao có thể cam tâm để tinh nguyên thạch rơi vào tay tà nhân chứ?”
Có người cười lạnh nói “ Nếu như vậy thì coi như tinh nguyên thạch sẽ thuộc về Vụ Ẩn phong rồi”
“Nói đúng lắm. Nếu vậy thì đại hội tinh nguyên thạch còn có ý nghĩa gì chứ. Vậy thì Vụ Ẩn phong cứ trực tiếp tuyên bố tinh nguyên thạch do Vụ Ẩn phong sở hữu thì hay hơn”
Có người cười “ Phi dã, nếu làm vậy thì sao anh hùng thiên hạ phục đượcViệc mở tinh nguyên thạch đại hội không giống với việc cử cao thủ đi tranh đoạt. Hơn nữa Vụ Ẩn phong còn có Lăng tông chủ là một vương cấp cao thủ trấn giữ ở đây thì ai có thể đoạt được tinh nguyên thạch từ tay ông ta chứ? Xem ra tinh nguyên thạch do Vụ Ẩn phong sở hữu là hợp lí nhất.
“Cao minh……”
……………
Bàn tán một hồi cuối cùng dẫn tới mọi người đều hướng về Vụ Ẩn phong mà công kích. Lỗ Phong Khôn đứng trên đài sắc mặt không hề thay đổi, đợi cho âm thanh bàn luận của quần hùng từ từ hạ xuống thì mới lên tiếng “ Đối với việc tinh nguyên thạch thuộc về ai, gia sư sẽ không tham gia, càng không tham dự vào việc tỉ võ đoạt bảo. Đồng thời Vụ Ẩn phong lần này chỉ cử bốn đệ tử tham dự, các vị trưởng lão đều không một ai tham gia.”
Dưới đài lại ồn ào hẳn lên. Quần hùng không thể nào ngờ Vụ Ẩn phong lại “hào khí” đến như vậy. Làm vậy chẳng khác nào công khai đem tinh nguyên thạch cho người khác sao. Không lẽ võ công đại để tử của Vụ Ẩn phong lại cao cường đến thế?
Độc Cô Bại Thiên thì lại hiểu rất rõ là bọn tông chủ, trưởng lão Vụ Ẩn phong đã sớm nhìn ra tinh nguyên thạch vốn chẳng còn cái gì nên mới ra vẻ “khí phách” như vậy.
Lúc này Lỗ Phong Khôn nói tiếp “ Mọi người nếu ai có đề nghị nào hay xin mời lên đài nói ra “
Một tiếng cười dài từ xa truyền tới. Một thanh niên phi thân lên đài nhìn Lỗ Phong Khôn vòng tay thi lễ rồi nói “ Tại hạ Tây Phong tại Tân Minh đế quốc xin ra mắt anh hùng thiên hạ. Ta nhận thấy nên dùng cách tỉ võ để quyết định tinh nguyên thạch thuộc về ai. Mọi người ở đây ai cũng đều là người tập võ. Chugn1 ta không dùng cách tỉ võ thì không lẽ lại so tài cắm hoa hay sao?”
Dưới đài mọi người cười rộ lên. Có người hét lớn “ Nói đúng lắm, tỉ võ luận thắng thua đi”
Lại có một người nữa phi thân lên đài. Người này hơi mập, hai mắt lấp lánh tinh quang cho thấy đây cũng là một nhân vật.
“Tại hạ Liễu Hướng Dương thuộc Bái Nguyệt đế quốc. Ta cũng nhận thấy ngoài việc tỉ thí võ công ra thì còn phải xét tới nhân phẩm của từng người, đó còn gọi là vũ đức. Võ công không chỉ đon giản là dùng để đánh nhau mà nó còn là một nghệ thuật. Không có võ đức thì rất khó mà đạt được cảnh giới tối cao của võ học. Nếu tinh nguyên thạch rơi vào tay một người như vậy thì trước sau gì cũng sẽ bị mai một mà thôi”
Sau khi Liễu Hướng Dương hạ đài thì mọi người không ngừng lên đài góp ý kiến. Cuối cùng có một người đưa ra ý kiến khá đặc biệt. Đó là hắn nhận thấy các tiền bối cao thủ của Vụ Ẩn phong đã không tham dự đại hội lần này thì các nhân vật tiền bối khác cũng nên rút lui mà trao cơ hội cho những người trẻ tuổi. Ý kiến này tức thì được đám thanh niên hoan nghênh nhiệt liệt. Các nhân vật tiền bối có mặt tại đó lúc này chỉ còn cách đưa mặt nhìn nhau, cuối cùng đành đem hết hy vọng ký thác lên người đệ tử của mình.
Hồi sau còn có người lên đài đưa ý kiến nên tỉ thí theo một cách mới lạ đó là tổ chức tham gia theo kiểu nhóm.
Vụ Ẩn phong cùng các trưởng lão của các môn phái khác sau khi thương lượng liền ra quyết định : tỉ võ phân thắng thua, các nhóm tự do nhưng nhân số không vượt quá mười người. Khi thi đấu tổ chức công khai, không phân biệt nhiều hay ít người. Ngoài ra còn có một điểm : cổ vũ các thanh niên tham gia nhưng cũng không phản đối những người lớn tuổi tham dự khiến cho bọn họ nghe xong chỉ biết cười khổ.
Phải mất hơn một giờ mới thống kê được hết. Tổng cộng có hơn bảy trăm nhóm tham gia. Độc Cô Bại Thiên, ba huynh đệ Tư Đồ, Lão Thích, Trương Bình cùng lão phiến tử bảy người tao thành một đội. Trong bảy người chỉ có lão phiến tử là đông nguyện ý tham dự. Lão phiến tử nói “ Lão nhân gia ta niên kỉ đã cao, chân tay không còn linh hoạt, lại càng không có ý tham gia tranh đoạt tinh nguyên thạch. Vậy ta tham gia làm cái gì chứ?”
Độc Cô Bại Thiên cười “ Binh đối binh, tướng đối tướng. Vạn nhất có một tổ nào đó đưa ra một tên ăn nhiều ra thì sao? Lúc đó thì phải thỉnh lão nhân gia xuất mã rồi”
Lão phiến tử nghe xong tức đến nỗi trợn mắt.
Độc Cô Bại Thiên lúc này vừa muốn đi báo danh thì tuyệt sắc thiếu nữ cải nam trang xuất hiện trước mặt hắn” Tên đầu to nhà ngươi muốn đi đâu thế?”
“Đi báo danh chứ đi đâu”
“Bổn tiểu thư, không, bổn công tử đành chịu hạ mình ở chung một tổ với các ngươi vậy” Thiếu nữ ra vẻ không muốn nói
“Không cần” Độc Cô Bại Thiên trả lời
“Ngươi…..” Thiếu nữ tức giận rồi sau đó hét lớn “ Có người có ý đồ với Lý Thi tiên tử của Vụ Ẩn phong đây”
Độc Cô |Bại Thiên cũng vội hét lớn “ Muội muội của ta muốn lấy chồng, quốc sắc thiên hương, ai có ý thì xin qua đây”
Hét xong hai người vội quay người bỏ chạy tới một nơi không người thì dừng lại trợn mắt nhìn nhau.
Mãi một lúc sau Độc Cô Bại Thiên mới nói “ Ngươi làm vậy thật quá đáng”
Thiếu nữ thì càng phẫn nộ nói “ Ngươi thật quá đáng lại dám đem thân phận thật của ta ra mà kêu vậy sao?”
Hai người lại trợn mắt nhìn nhau hồi lâu. Sau cùng Độc Cô Bại Thiên đành thỏa hiệp “ Được rồi. Ta đồng ý cho cô gia nhập vào tổ của ta”
“Hừm, coi như là ngươi có chút hiểu biết”
“Vậy bây giờ nói tên ngươi ra được chưa”
Thiếu nữ trầm ngâm một lúc rồi nói “ Thắng Nam”
“Ha ha……” Độc Cô Bại Thiên cười lớn
“Không được cười, câm miệng lại cho ta”
“Ha ha…..”
“Có người có chủ ý với Lý Thi tiên tử của Vụ Ẩn phong…..”
Độc Cô Bại Thiên tức thì ngậm miệng lại quay người bỏ chạy.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK