• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ta còn không biết Đại Hạ Kiếm Tông ta, lại có phần tử biến chất không bằng cầm thú như vậy!"

Lúc này, Đồ Khuê đang quỳ dưới đất không nói được câu nào, bởi vì hắn ta biết đệ tử của mình đã phạm vào tội lớn tày trời.

Vào lúc mọi người vẫn còn hơi mờ mịt, thanh niên bị trói trên không trung kia giận dữ gào lên.

"Ta xem trọng nữ nhân đó là phúc của nàng ta!"

"Dựa vào đâu mà ta phải bị phạt? Huống hồ ta còn cho nàng ta trăm lượng bạc! Nàng ta mới là kẻ được hời!"

Lục Khang Niên giơ tay ra hút thanh niên kia vào trong tay, bóp chặt cổ của hắn ta!

Gương mặt cương nghị đó kề sát tên thanh niên rồi lạnh lùng quát: "Chuyện đã đến nước này mà ngươi vẫn nghĩ là ngươi không sai ư?"

"Đệ tử tiên môn mà làm bậy!"

Thanh niên bị bóp cổ sắc mặt đỏ bừng, nhưng đôi mắt trợn to kia lại nói cho mọi người biết, hắn ta không phục.

Tay phải của Lục Khang Niên vỗ mạnh vào bụng tên thanh niên!

Rầm!

Mọi người nhìn thấy chỗ bụng của tên thanh niên tản ra một đạo khí hoàn.

"Ụa! khụ khụ! a!"

Thanh niên ụa một tiếng nôn ra một ngụm máu.

Một thiên tài hai mươi tuổi đã bước vào Trúc Cơ Cảnh cứ thế bị phế bỏ đan điền.

Đệ tử phía dưới nhất thời câm như hến, đến thở cũng rất dè dặt.

Lục Khang Niên nổi giận giải linh chú trói buộc, thanh niên lập tức ngã xuống đất.

Lục Khang Niên phẫn nộ nói: "Vốn dĩ ba ngày sau nữ tử kia sẽ thành thân."

"Tiểu cô nương đó đã nói cho ngươi chuyện này, còn hết lời cầu xin."

"Ngươi lại cưỡng bức...! Còn ra tay đánh bị thương bà lão kia nữa."

"Tiểu cô nương tự cảm thấy không còn mặt mũi nào đối diện với phu quân tương lai, sau khi ngươi đi liền treo cổ tự sát!"

"Đệ tử tiên môn ư?"

"Đại Hạ Kiếm Tông ta thấy xấu hổ!"

"Nhục nhã!"

Keng!

Trong tay Lục Khang Niên xuất hiện một thanh trường kiếm, lão giơ cao lên!

Lúc này, cuối cùng người thanh niên đã biết sợ rồi, hắn ta bị phế bỏ đan điền, cùng lắm là bị chặt đứt con đường trường sinh mà thôi.

Nhưng lúc này rõ ràng là Lục Khang Niên muốn giết hắn ta!

Tên thanh niên vốn ngã trên mặt đất chật vật đau đớn thì lúc này đã bò dậy.

Hắn ta quỳ gối trước Lục Khang Niên rồi liên tục xoa hai tay, điên cuồng dập đầu, dập vài cái trán hắn ta đã chảy máu, có thể thấy hắn ta dập mạnh thế nào.

Bụp bụp bụp!

Tên thanh niên liên tục lặp lại trong miệng: "Tông chủ! Tông chủ, ta biết sai rồi!"

"Ta biết sai rồi! Ta sẽ bồi lễ xin lỗi bà của cô nương đó, bồi thường vàng bạc."

"Ta sẽ rời khỏi Đại Hạ Kiếm Tông, làm trâu làm ngựa cho bọn họ!"

Bụp!

"Ta biết sai rồi, ta thật sự biết sai rồi! Tha cho ta đi, tha cho ta được không..."

Bụp bụp!

"Ta thật sự biết sai rồi, người xem, ta chết đi thì chỉ còn lại một mình bà lão đó, đến cả một người chăm sóc bà ấy cũng không có nữa."


"Đừng giết ta, bây giờ ta sẽ xuống núi đi đến nhà bọn họ hầu hạ bà lão đến cuối đời."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK