• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông lão mỉm cười rồi vươn tay ra vỗ lên lưng hắn, lúc này cảm xúc của chàng thiếu niên mới dịu lại.

Thần thức tiếp xúc với túi trữ vật, hắn phát hiện bên trong này lại còn có một không gian rộng khoảng mười trượng!

Ông lão cười nhẹ rồi nói: "Con thử lấy đồ ở trên bàn cất vào túi trữ vật đi."

Xoẹt!

Chỉ thấy Lý Tuấn Huy vừa nghĩ một cái, vậy mà đồ vật ở trên bàn đều bị thu hết vào trong túi trữ vật.

Lý Tuấn Huy cong môi cười rồi mừng rỡ nhận lấy chiếc túi trữ vật.

Sau đó, ông lão lại kể cho Lý Tuấn Huy rất nhiều chuyện liên quan đến Tu Chân giới.

Mỗi một chuyện đều khiến cho Lý Tuấn Huy vô cùng thích thú và được mở rộng tầm mắt.

Ví dụ như thế gian này thật sự có ma!

Khuyết thiếu ba hồn bảy vía, hoặc là oán khí quá sâu đậm, các kiểu nguyên nhân làm ma không đi vào luân hồi.

Còn có trên thế gian này có rất nhiều hoa cỏ tinh thạch tinh quái, sau khi khai mở linh trí thì có thể tu luyện.

Có vẻ tất cả mọi người đều đang theo đuổi việc tu đạo trường sinh.

Còn hệ những hoa cỏ tinh quái thì theo đuổi việc tu đạo để hóa thành hình người.

Lý Tuấn Huy không biết rằng, chẳng bao lâu nữa hắn sẽ tận mắt nhìn thấy những điều mà sư phụ hắn đang kể.

Hôm nay, một già một trẻ đã ngồi trong viện trò chuyện rất lâu.

Ông lão vô cùng nhẫn nại giảng giải cho Lý Tuấn Huy những vấn đề có khả năng gặp phải trong khi tu hành.

Hơn nữa, ông ấy còn bảo hắn rằng cái giá tập quyền kia hắn có thể đánh hai lượt mỗi ngày, đừng vì tu luyện mà bỏ bê nó.

Bởi vì sau lần đó ông lão đã suy nghĩ rất lâu, ông ấy nhận ra rằng bộ quyền đánh trên cái cọc gỗ kia không đơn giản chỉ là chiêu thức quyền cước.

Mỗi một chiêu thức trong đó đều chứa rất nhiều biến hóa, và có sức kiểm soát cực kỳ tuyệt vời đối với thân thể của người tu đạo.

Thậm chí ông ấy còn từng nghĩ hay là xin ý kiến của chàng thiếu niên rồi cho tất cả các đệ tử ở đỉnh Thiên Lôi tập với cái giá tập quyền này.

Sáng sớm hôm sau.

Lý Tuấn Huy đang ngủ say ở biệt viện của sư phụ thì bị tiếng chuông chói tai đánh thức!

Lúc ngồi dậy, hắn phát hiện sư phụ đang đứng chờ ở ngoài cửa.

Ông lão nói với vẻ mặt ngưng trọng: "Con mau ngồi dậy rồi đi đến quảng trường đỉnh Thiên Kiếm!"

Lý Tuấn Huy bối rối nhưng hắn cũng sửa soạn nhanh một chút rồi dậy.

Lúc đi cùng ông lão xuống núi, hắn thấy tất cả đệ tử trong môn phái đều đang chạy tới đỉnh Thiên Kiếm.

Lúc này, chỉ cần là đệ tử trong tông môn thì hầu như đều đang chạy đến đó.

Trên đường đi, Lý Tuấn Huy tò mò hỏi: "Sư phụ, đã xảy ra chuyện gì thế ạ? Tiếng chuông trước đó là sao?"

Ông lão giải thích với vẻ mặt nghiêm túc: "Đây là tiếng chuông báo động của Đại Hạ Kiếm Tông, rất ít khi gõ."

"Một khi tiếng chuông vang lên, tất cả đệ tử trong tông môn đều phải nhanh chóng chạy đến quảng trường đỉnh Thiên Kiếm."

"Chắc là đã có đệ tử vi phạm môn quy rồi!"

Lý Tuấn Huy chấn động, rốt cuộc đã vi phạm môn quy gì mà phải làm to chuyện như này!

Nhưng hắn cũng không dám hỏi nhiều, trên đường đi rất nhiều đệ tử dừng chân thi lễ với ông lão.

Và bọn họ cũng đều nở nụ cười thân thiện với chàng thiếu niên.

Còn Lý Tuấn Huy thì cũng lễ phép đáp lễ từng người một, rồi mỉm cười gọi sư huynh sư tỷ.


Lý Nam Đình thấy cứ như thế này thì quá tốn thời gian, ông ấy trực tiếp mang Lý Tuấn Huy phi lên ngự không bay về phía đỉnh Thiên Kiếm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK