Trong giây lát, Sunny sợ rằng họ đã đi vòng tròn suốt thời gian qua và giờ đã trở về đúng nơi họ bắt đầu.
Nhưng rồi, cậu trấn tĩnh lại và nhận ra rằng dòng sông này, mặc dù kỳ lạ như dòng sông họ đã băng qua bằng thuyền gỗ, lại khác biệt.
Cậu không thể giải thích rõ ràng, nhưng cảm giác không giống nhau.
Hơn nữa, không có bến tàu nào với hai chiếc thuyền buộc vào các cột đá ở đây… hay đúng hơn là, cậu không cảm nhận thấy.
Thay vào đó, có một cây cầu.
Sunny có thể cảm nhận thấy cái bóng của nó đổ xuống mặt nước lạnh lẽo, chắc chắn và vững chãi như đá mà nó được xây dựng từ đó.
Cây cầu vươn qua dòng sông, dẫn xa vào bóng tối.
Không muốn dành thêm một phút nào nữa trong mê cung kinh hoàng mà không một sinh vật sống nào có thể thấy nếu muốn sống sót, Sunny dẫn nhóm tiến về phía cây cầu.
Nếu Cassie đúng, họ sẽ an toàn sau khi băng qua con sông thứ hai.
Sunny thực sự hy vọng rằng điều đó là đúng, vì hành trình dài mà cậu phải đóng vai trò là người dẫn đường cho năm người mù đã thật sự mệt mỏi.
Sau bảy... hay đã là tám tháng rồi?... ở Bờ Biển Bị Lãng Quên, Sunny đã nghĩ rằng mình có khả năng chịu đựng nỗi sợ hãi khá tốt.
Nhưng thử thách cuối cùng này đã kiểm tra giới hạn của sức chịu đựng tinh thần của cậu.
Đi bộ qua nơi tối tăm đó mà mất đi tầm nhìn…
Thật kỳ diệu khi Cassie vẫn có thể giữ được sự tỉnh táo.
Cậu căng thẳng khi bước lên cây cầu, dự đoán rằng điều gì đó khủng khiếp sẽ xảy ra vào phút cuối.
Nhưng sự im lặng không bị phá vỡ bởi bất cứ thứ gì ngoại trừ tiếng nước chảy, tiếng bước chân và hơi thở mệt nhọc của họ.
Cả nhóm đi bộ qua cây cầu, rời khỏi mê cung tối tăm.
Chẳng mấy chốc, họ có thể cảm nhận được lớp sương mù xung quanh trở nên mỏng hơn.
Và vào lúc nào đó, nó biến mất.
Họ đã băng qua con sông mà không gặp rắc rối gì và trở lại vùng đất vững chắc.
Đi thêm vài bước nữa, Sunny dừng lại và cuối cùng cũng cho phép bản thân run rẩy.
Rồi cậu mở miệng và nói bằng giọng khàn khàn:
"Chúng ta đã qua chưa?"
Dù Cassie không nói gì về việc cần phải giữ im lặng, mỗi người trong số họ đều vô thức tránh nói chuyện kể từ khi bước vào sương mù.
Vì vậy, âm thanh giọng nói của chính mình khiến Sunny hơi giật mình.
Vài giây sau, Cassie trả lời bằng giọng ngập ngừng:
"Tôi... tôi nghĩ vậy?"
Không lãng phí thêm thời gian, Sunny tháo miếng vải bịt mắt và gỡ lớp sáp ra.
Rồi cậu cẩn thận mở mắt và nhìn xung quanh.
Họ đang đứng trên bờ đá bên trong một hang động rộng lớn, nơi dòng sông ngầm đang chảy qua mà không bị cản trở.
Cách đó không xa, bức tường của hang động hạ xuống, với miệng của một đường hầm rộng hiện ra trong đó.
Bên cạnh cậu, các thành viên khác của nhóm đang tháo dải vải.
Sunny có thể nghe thấy những tiếng thở phào nhẹ nhõm phát ra từ họ.
Tuy nhiên, sự chú ý của cậu ngay lập tức bị thu hút bởi Nephis, người đã mở đôi mắt xám bình tĩnh của mình và đang nhìn vào một thứ gì đó phía sau cậu.
Quay người lại, Sunny nhìn theo ánh mắt của cô… và sững người.
Chỉ cách họ vài mét, trên bờ của dòng sông đen, cậu nhìn thấy một bộ xương người.
Bộ xương ngồi trên những viên đá lạnh lẽo, lưng thẳng, đối diện với dòng nước.
Không giống như những xác chết sống dậy hung dữ từ hầm mộ của Thành Phố Bóng Tối, bộ xương này yên bình và không bị ảnh hưởng bởi sự tha hóa của Bờ Biển Bị Lãng Quên.
... Đây là nơi mà Chúa Tể Đầu Tiên của Lâu Đài Bright đã qua đời.
---
Chàng trai trẻ mà các thành viên của nhóm chỉ biết qua danh hiệu của mình đã chết trên bờ sông ngầm lạnh lẽo, chỉ cách cây cầu mà cậu ta đã sử dụng để trốn thoát khỏi nơi khủng khiếp mà theo lời Cassie, không sinh vật sống nào có thể thoát khỏi.
Bằng cách nào đó, cậu ta đã sống sót mà không biết rằng bất kỳ ai bước vào sương mù phải nhắm mắt lại mọi lúc.
Nhưng cuối cùng, những vết thương mà cậu ta nhận được ở đó — hoặc có lẽ ở đâu đó phía trước — hóa ra lại quá nghiêm trọng.
Trước khi những tàn tích cuối cùng của sự sống rời bỏ anh ta, chàng trai trẻ — Chúa Tể Đầu Tiên, người đã giành lấy Lâu Đài Bright từ tay các Nightmare Creatures (Sinh Vật Ác Mộng) tạo ra một nơi an toàn cho loài người bị đày đến Bờ Biển Bị Lãng Quên để sinh sống, và dẫn đầu một cuộc thám hiểm tìm cách thoát khỏi nơi bị nguyền rủa này — đã ngồi xuống và nhìn về phía mê cung sương mù, tối tăm.
... Nơi mà bạn bè và đồng đội của cậu ta đã chết, để lại cậu ta một mình trong bóng tối của thế giới ngầm bị lãng quên này.
Nhìn vào bộ xương ngồi lặng lẽ trên bờ sông, Sunny không thể không cảm thấy một cảm giác kính trọng sâu sắc… và buồn bã.
Cậu chưa bao giờ gặp chàng trai trẻ này, nhưng bằng cách nào đó, cậu cảm thấy như thể họ đã biết nhau rất rõ.
Tất cả những gì mà loài người có ở Bờ Biển Bị Lãng Quên đều nhờ vào lòng dũng cảm, sức mạnh và kỹ năng của anh ta.
... Thật đáng tiếc rằng cậu ta đã chết ở đây, trong nơi cô độc này, không ai chia sẻ khoảnh khắc cuối cùng của mình và kể lại câu chuyện về những việc làm cuối cùng của anh ta.
Bộ xương được bảo quản một cách kỳ lạ.
Nó ngồi với hai chân bắt chéo, lưng thẳng, tay đặt trên hông, như thể đang thiền định.
Hộp sọ của Chúa Tể Đầu Tiên nhìn ra sông với những hốc mắt trống rỗng, yên tĩnh và bình yên một cách kỳ lạ.
Điều mà Sunny chú ý, tuy nhiên, không phải là sự trắng muốt của xương hay nụ cười vĩnh cửu của chiếc hộp sọ trần trụi, mà là một dải kim loại mỏng nhẹ đặt trên đó như một chiếc vương miện khiêm tốn.
Có một viên đá quý sáng duy nhất trên dải kim loại, nằm ngay phía trên giữa trán của hộp sọ.
Sau khi cả sáu người họ tập trung quanh hài cốt của Chúa Tể Đầu Tiên và đứng đó trong im lặng một lúc để bày tỏ sự kính trọng đối với con người phi thường này, Nephis thở dài và tiến đến gần bộ xương.
Nhẹ nhàng, cô cầm dải kim loại và tháo nó ra khỏi đầu của Chúa Tể Đầu Tiên.
... Chỉ một khoảnh khắc sau, dải kim loại bất ngờ tan thành vô số tia sáng, rồi biến mất, được hấp thụ vào Lõi Linh Hồn của cô.
Mắt Sunny mở to.
Vương miện của Chúa Tể Đầu Tiên… là một Memory...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
17 Tháng mười, 2024 15:29
link hình nhân vật với chủ thớt ơi
17 Tháng mười, 2024 14:35
Mắm nào ác ghê, tác tả Kai sao mà vẽ hề thiệt chứ:)))
17 Tháng mười, 2024 12:46
Tầm chương 4xx sẽ thay đổi cách xưng hô cho hợp ngữ cảnh nha, tại dịch 1 chương cũng không có nhanh, bác nào từng dịch tiếng anh rồi sẽ biết, mấy chương đã dịch mình để Cậu/Tôi/Cô...để việc dịch đơn giản hơn, để dịch nhanh hơn, mình còn job chính nữa, cái này làm vì đam mê nhưng cũng tốn rất nhiều thời gian của mình, dạo này mình cũng phải gác lại một số việc của bản thân để đẩy tiến độ truyện, giờ nghỉ trưa, hoặc tối rãnh đều dịch cho anh em, mình hay nên tầm xế chiều là vì buổi trưa có thời gian rãnh dịch thêm đó, anh em thông cảm.
Bộ này cũng free, không thương mại hoá.
17 Tháng mười, 2024 12:38
Truyện này người việt viết hả các bác ?
17 Tháng mười, 2024 12:27
Mấy h có chương vậy bác Hưng em nghiện bộ này r. Tại bác đấy
17 Tháng mười, 2024 12:00
Cái mục hình ảnh tôi dùng PC cũng k thấy nhở, hay là chỉ có Cvt mới mở được hè, có ai rõ không chỉ với, muốn xem ảnh nv mà tìm hoài mấy ngày không thấy :D
17 Tháng mười, 2024 10:08
khi phiên dịch các đại từ nhân xưng như "you," "him," "her,"... từ tiếng Anh sang tiếng Việt, bác dịch cũng phải lựa từ để hợp hoàn cảnh chứ ... đang đánh nhau, combat với kẻ thù thì lại dùng từ "cậu ấy" "người ấy" thì nó trật quẻ quá, làm mất hết chất u ám của truyện.
17 Tháng mười, 2024 09:13
ủa sao mất kha khá bl r vậy
17 Tháng mười, 2024 08:53
Cày 2 ngày, xong khát *** chương, truyện đỉnh vlllllll
17 Tháng mười, 2024 07:32
hảo t đã hiểu lầm tại hại r ?
17 Tháng mười, 2024 06:36
có bác nào có tổng hợp sơ lược về cấp bậc của người, quái , v·ũ k·hí trong truyện không ạ
17 Tháng mười, 2024 04:58
Hết quyển 2 main giờ là nô lệ không biết thích roi da hay ngọn nến đây
17 Tháng mười, 2024 01:54
Dịch dùng ta, ngươi, hắn thì dễ nhập cảm hơn, "tôi" cứ thấy ớn ớn
17 Tháng mười, 2024 01:13
bộ này có phải truyện trung không vậy, dùng nhiều từ tiếng anh quá?
17 Tháng mười, 2024 00:11
vô liêm sĩ thật :))
16 Tháng mười, 2024 21:47
Anh Liêm Tsundere còn chị Sao thì Yandere sợ vvl =)) nếu như chủ thớt hiểu ý tôi và đọc qua đoạn ở Nam cực lúc thoát khỏi Trái Tim Bóng tối :^)
16 Tháng mười, 2024 20:18
:)))) hiện tại hơn 1k9 chương nhưng thằng main vẫn bị hành như tró nha ae,đánh đấm vẫn phải chơi theo team không quái nó đì c·hết
16 Tháng mười, 2024 19:25
mình thắc mắc điểm yếu main là you cant lie. thì nó có thể ko trả lời mà?
thứ 2 là có thể ko nghe thấy. bằng items nào đó hỗ trợ nghe. hoặc nhờ cái bóng nghe hộ. @@
16 Tháng mười, 2024 18:49
Hay quá lão Hưng, bộ này đỉnh thật sự
16 Tháng mười, 2024 17:04
Truyện tác ra full chưa ha?
16 Tháng mười, 2024 16:55
Main về sau có tranh thoát kiểm soát ko vậy ae t dị ứng nhất đọc truyện main bị xích như tó (giống như mô tả cái true name chương 15):v
16 Tháng mười, 2024 16:55
bác Hưng ác quá, bác đăng quả truyện bánh cuốn quá làm e mấy hôm nay thức tới sáng để đọc.
16 Tháng mười, 2024 16:40
nói đúng ổng là người trung thực nhất thế giới vì ổng chỉ có thể nói thật thôi kkkk
16 Tháng mười, 2024 16:37
kết thúc quyển 2 rồi nha, có gì cho em xin đánh giá bên ngoài, e cảm ơn ạ
16 Tháng mười, 2024 16:34
không biết góp ý này có hợp lý không:
app có chế độ đọc và chế độ nghe
riêng ta rất ít có thời gian đọc, có đến 90% là vừa nghe vừa làm, đọc thì không nói.
nhưng nghe thì, nó khá khó chịu vì giọng đọc nó đọc tiếng anh như loàn.
nếu như có thể thì mong cvt gim riêng một cái danh sách các cụm từ đặc biệt và nghĩa tiếng việt của nó sau đó trong chuyện thì để nghĩa tiếng việt thôi, nghe nó mượt hơn.
biết là đó là cách dịch chung của dòng chuyện này nhưng cũng nên chỉnh một chút để phù hợp với cách tiếp cận hơn podcast dù sao đang là xu hướng.
BÌNH LUẬN FACEBOOK