Bóng người lặng lẽ đứng trong màn sương mù, lạ lùng tách biệt và bất động.
Khi Sunny kéo sợi dây vàng để ra lệnh cho đồng đội dừng lại, cái bóng khẽ di chuyển và quay đi, rồi lại đứng yên một lần nữa.
Sunny cảm thấy một luồng lạnh lẽo và đáng sợ tràn ngập trong tim.
Khả năng gặp một con người khác ở nơi tối tăm và kinh hoàng này đã đủ khiến cậu lo lắng.
Cậu không tin rằng một thành viên nào đó của đoàn thám hiểm mất tích có thể sống sót ở đây, trong bóng tối, suốt bao nhiêu năm qua. Trừ khi họ không còn là con người nữa.
Nhưng ngay cả điều đó cũng không phải là nguyên nhân khiến cậu cảm thấy lạnh lẽo và sợ hãi.
Lý do thực sự không liên quan gì đến logic mà tất cả đều liên quan đến Khía Cạnh đặc biệt của cậu. Nhờ vào nó, Sunny cảm nhận được có điều gì đó rất sai lầm và kỳ quái với cái bóng này.
Cảm giác mà cậu nhận được từ nó là sự kỳ lạ và hoàn toàn sai trái.
Tuy nhiên, nó không có vẻ gì là nguy hiểm hay thù địch. Thay vào đó, nó cảm thấy lạc lõng, trống rỗng, và… đau khổ.
Cái bóng đầy nỗi buồn và đau đớn mà cậu không thể diễn tả thành lời.
Sunny không phải là người nhạy cảm với con người, nhưng lạ lùng thay, cậu không thể không chia sẻ nỗi đau của cái bóng cô đơn này.
Có lẽ vì, theo một cách nào đó, họ là đồng loại.
Khi cậu đang quan sát cái bóng, không chắc phải làm gì, nó bước vài bước theo một hướng ngẫu nhiên rồi dừng lại do dự, lặng lẽ đứng yên. Sau đó, nó bước ngược lại và lại đứng im.
Dường như cái bóng đã bị lạc.
Vài giây sau, Sunny cuối cùng cũng hiểu ra bản chất của cảm giác kỳ lạ sâu sắc mà cậu cảm nhận được từ cái bóng cô đơn đó.
Khi cậu hiểu ra, một cơn rùng mình lạnh lẽo chạy dọc khắp cơ thể cậu.
Lý do khiến cái bóng này kỳ lạ và đáng sợ như vậy là vì nó không còn liên kết với bất kỳ ai.
Không còn ai chiếu rọi nó.
Ít nhất là không còn nữa.
Con người mà cái bóng từng thuộc về đã biến mất, bị cắt đứt khỏi tồn tại bởi một sức mạnh không rõ.
Sunny cũng không cảm nhận thấy bất kỳ bộ xương nào ở xung quanh.
Như thể con người đó không bị giết, mà đơn giản là… bị xóa sổ.
Trong khi cái bóng vẫn còn, lang thang không mục đích trong màn sương mù mãi mãi.
'Đây thật là một số phận khủng khiếp...'
Nhưng câu hỏi vẫn còn... cậu phải làm gì bây giờ?
Cái bóng đang chắn đường cậu.
Sunny phải đi qua nó hoặc quay lại và cố gắng tìm con đường khác qua mê cung.
Nhưng một thứ đáng thương như thế này có thể gây ra mối đe dọa gì?
Dù sao thì nó cũng chỉ là một cái bóng.
Cái bóng của chính cậu cũng không thể làm hại được ngay cả một con ruồi dù có cố gắng thế nào.
Cái bóng này chắc cũng giống như thế.
Thở dài nặng nề, Sunny chậm rãi bước về phía trước.
Với mỗi bước cậu đi, cậu có thể cảm nhận cái bóng cô đơn đó rõ ràng hơn.
...Đến một lúc nào đó, nó cũng cảm nhận được cậu.
Quay về phía Sunny, cái bóng do dự trong vài giây, rồi lướt đến gần một cách ngập ngừng.
Cậu có thể cảm nhận được một cơn bùng nổ của những cảm xúc mờ nhạt phát ra từ nó: ngạc nhiên, hy vọng... và sau đó là tuyệt vọng đột ngột.
Nhận ra rằng cậu không phải là chủ nhân đã mất từ lâu của nó, cái bóng đứng yên.
Đôi vai của nó trùng xuống.
Cảm nhận được cái giếng sâu thẳm của sự cô đơn, đau khổ và buồn bã trước mặt mình, Sunny nghiêng đầu sang một bên.
Sau đó, theo một xung lực, cậu đưa tay ra với cái bóng:
'Đây… cầm lấy tay ta. Ngươi không cần phải cô đơn nữa.'
Cái bóng run rẩy, như thể nó nghe thấy lời mời gọi thầm lặng của cậu.
Rồi, nó lưỡng lự trong giây lát và đến gần cậu với sự không chắc chắn.
Cuối cùng, nó nâng tay lên và ngập ngừng đặt tay mình vào tay cái bóng của Sunny.
Một khoảnh khắc sau, nó biến mất.
Sunny thở dài.
[Shadow của ngươi đã mạnh mẽ hơn.]
Bước vào Biển Linh Hồn, cậu đi dọc theo hàng ngũ những cái bóng im lặng đứng trên mặt nước yên tĩnh.
Và ở đó, đúng như cậu mong đợi, cậu thấy một cái bóng mới.
Một cái bóng của một cô gái trẻ duyên dáng đang đứng giữa họ, lặng lẽ và yên tĩnh như tất cả những cái bóng khác.
Nỗi đau khổ, buồn bã và cô đơn của cô ấy đã biến mất.
Cái bóng dường như cuối cùng đã được bình yên.
Sunny nhìn cô ấy trong vài giây, trái tim nặng trĩu.
Cuối cùng, cậu nói:
"Chào mừng. Nghỉ ngơi đi. Cơn... cơn ác mộng của ngươi đã kết thúc."
Với điều đó, cậu rời khỏi Biển Linh Hồn yên tĩnh và lại thở dài.
Đứng trong bóng tối với đôi mắt bịt kín, Sunny đứng im lặng một lúc lâu.
Sau đó, cậu kéo sợi dây vàng và dẫn nhóm người tiếp tục tiến vào trong làn sương mù.
Sunny không biết họ đã lang thang bao lâu trong mê cung tối tăm.
Hơn một lần, cậu đã đi vào ngõ cụt và phải tìm một con đường khác.
Thật khó để không mất dấu các ngã rẽ trong các đường hầm quanh co, nhưng bằng cách nào đó cậu vẫn giữ được phương hướng.
Trên đường đi, cậu đã tìm thấy thêm ba cái bóng nữa.
Mỗi cái đều giống như cái bóng đầu tiên, lạc lối và cô đơn.
Và cũng như cái đầu tiên, cuối cùng chúng đã nắm lấy tay cậu và được hấp thụ vào Biển Linh Hồn của cậu.
Bốn cái bóng - một cô gái trẻ và ba người đàn ông - giờ đứng lặng lẽ bên nhau, đoàn tụ một lần nữa dù chủ nhân của họ đã ra đi từ lâu.
...Nhìn thấy họ cùng nhau đã mang lại cho Sunny một chút an ủi, dù nó có phần sai lầm.
Có năm viên đá được sắp xếp xung quanh đống lửa ở trại mà đoàn thám hiểm mất tích để lại, gợi ý rằng năm người đã xuống mỏ cổ này.
Bốn trong số họ cuối cùng đã bỏ mạng tại nơi tối tăm, kỳ lạ này.
Nhưng dù Sunny có cố gắng thế nào, cậu cũng không thể tìm thấy cái bóng thứ năm.
First Lord không ở đây.
Có thể nào ông ta đã bằng cách nào đó sống sót và rời khỏi mê cung sương mù này?
Tại một thời điểm, Sunny cảm thấy có ai đó kéo sợi dây vàng.
Quay lại, cậu bước vài bước và dừng lại bên cạnh Cassie.
Cảm nhận được sự tiếp cận của cậu, cô gái mù giơ tay lên và chỉ vào một trong những đường hầm.
Hiểu được điều cô muốn nói, Sunny dẫn nhóm đi theo hướng đó.
Chẳng mấy chốc, âm thanh của dòng nước chảy đã vang lên trong tai cậu.
Một lúc sau, họ đã đến bờ của một con sông ngầm khác.
Họ đã đến ranh giới thứ hai...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
18 Tháng mười, 2024 08:27
Nào có quyển 3 vậy cvt ơi
18 Tháng mười, 2024 07:59
Vừa lướt qua chương 350, sau main có g·iết con tiên tri k thế:)) k là khó theo bộ này đấy
17 Tháng mười, 2024 23:49
Ln với tiểu thuyết mạng khác nhau chỗ nào hay chỉ là tên gọi đặc điểm của mỗi châu?
17 Tháng mười, 2024 23:04
pha cuối cảm động thật :(
17 Tháng mười, 2024 22:26
Đây là tình yêu nhưng cả neph và sunny ko nhận ra. Hy vọng sẽ có cách cả 2 cùng đoàn tụ
17 Tháng mười, 2024 22:09
Truyện mới 3 ngày mà khoảng 30k views, hơn 150 thảo luận, cũng đỉnh thiệt :))
Cảm ơn mọi người ạ
17 Tháng mười, 2024 21:50
hay qua di
17 Tháng mười, 2024 21:16
Nay mình hông lên chương nha, tối mai mình lên bù ạ (50-100c hoặc hơn cho thứ 7 và chủ nhật luôn ạ)
17 Tháng mười, 2024 21:02
Ra chương tiếp đi bác, từ chiều đến giờ hóng như nghiện mai thuý rồi
17 Tháng mười, 2024 20:53
Cầu chương a
17 Tháng mười, 2024 19:31
ầy năng lực của chị mù loà bá phết tính ra từ đầu tới h toàn đúng ko luôn
17 Tháng mười, 2024 18:21
bộ này có hay không các đh, tôi thấy trên Reddit bàn luận nhiều phết
17 Tháng mười, 2024 17:40
Truyện thật sự rất hay. Đỉnh của chóp
17 Tháng mười, 2024 17:30
tác giả người hàn à? hay kiểu dịch của cvt vậy?
17 Tháng mười, 2024 15:45
cuối cùng main vẫn là nô lệ, với cái tên truyện như vậy thì chắc cú main làm nô lệ đến hết truyện, chỉ là không biết có đổi chủ nhân hay không thôi:))
17 Tháng mười, 2024 15:33
Chương nào hiện tại đã làm rồi, mà xưng hô đang thấy không khớp mà nó diễn ra nhiều ở chương đó, các bạn vui lòng báo lỗi hoặc comment bên dưới bình luận này, để mình tổng hợp lại và sửa nha, ưu tiên sửa những chương quan trọng ạ.
17 Tháng mười, 2024 15:29
link hình nhân vật với chủ thớt ơi
17 Tháng mười, 2024 14:35
Mắm nào ác ghê, tác tả Kai sao mà vẽ hề thiệt chứ:)))
17 Tháng mười, 2024 12:46
Tầm chương 4xx sẽ thay đổi cách xưng hô cho hợp ngữ cảnh nha, tại dịch 1 chương cũng không có nhanh, bác nào từng dịch tiếng anh rồi sẽ biết, mấy chương đã dịch mình để Cậu/Tôi/Cô...để việc dịch đơn giản hơn, để dịch nhanh hơn, mình còn job chính nữa, cái này làm vì đam mê nhưng cũng tốn rất nhiều thời gian của mình, dạo này mình cũng phải gác lại một số việc của bản thân để đẩy tiến độ truyện, giờ nghỉ trưa, hoặc tối rãnh đều dịch cho anh em, mình hay nên tầm xế chiều là vì buổi trưa có thời gian rãnh dịch thêm đó, anh em thông cảm.
Bộ này cũng free, không thương mại hoá.
17 Tháng mười, 2024 12:38
Truyện này người việt viết hả các bác ?
17 Tháng mười, 2024 12:27
Mấy h có chương vậy bác Hưng em nghiện bộ này r. Tại bác đấy
17 Tháng mười, 2024 12:00
Cái mục hình ảnh tôi dùng PC cũng k thấy nhở, hay là chỉ có Cvt mới mở được hè, có ai rõ không chỉ với, muốn xem ảnh nv mà tìm hoài mấy ngày không thấy :D
17 Tháng mười, 2024 10:08
khi phiên dịch các đại từ nhân xưng như "you," "him," "her,"... từ tiếng Anh sang tiếng Việt, bác dịch cũng phải lựa từ để hợp hoàn cảnh chứ ... đang đánh nhau, combat với kẻ thù thì lại dùng từ "cậu ấy" "người ấy" thì nó trật quẻ quá, làm mất hết chất u ám của truyện.
17 Tháng mười, 2024 09:13
ủa sao mất kha khá bl r vậy
17 Tháng mười, 2024 08:53
Cày 2 ngày, xong khát *** chương, truyện đỉnh vlllllll
BÌNH LUẬN FACEBOOK