• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất nhiên là Uyển Hân từ chối rồi, cô kêu đi xe bus với mọi người cho vui nên hai người cũng cất xe đi chung. Ngồi trên xe mà ai cũng nhìn, tự nhiên một nhóm mặc áo Bách Khoa đi xe bus cũng hơi chấn động.

Đến trường quay Uyển Hân phải đi tìm Nhật Trường để lấy vé còn Thanh Hoa tìm bé An Đức, may mà kịp giờ để đi vào. Mọi người chọn ngồi ở hàng thứ hai bên trái, Lam Phong ngồi đầu tiên tiếp đến Uyển Hân rồi tới người yêu Khánh Uyên, Trường Khánh, Vân Như, Quốc Anh, Tuấn Hải, Phan Nhung, Hoàng Oanh, Thanh Hoa và ngồi ngay bên cạnh là chị gái của An Đức và người nhà của bé đó. Không biết có phải do mọi người đều mặc áo Bách Khoa nên máy quay, quay vào chỗ mọi người quá trời, thấy cũng ngại mà thôi cũng kệ. Cuộc thi Quý nên các câu hỏi cũng khó hơn, được một lúc chị gái An Đức muốn ra ngoài, họ nhường đường, Lam Phong còn lịch sự đứng lên cho cô ấy đi qua. Cô ấy xinh lắm, kiểu nhìn mê cực, Lam Phong nhìn theo, Uyển Hân quay sang cười rồi nói:

"Để ý rồi đúng không?"

"Đâu có."

"Có cần chị xin thông tin cho không?"

"Em thích em tự xin chứ cần gì chị."

Uyển Hân cực kỳ thích ghép đôi nhưng chưa lần nào thành cả.

Hôm đó Nhật Trường giành chiến thắng, khá là thuyết phục, Uyển Hân rất tự hào về đứa em này. Kết thúc, cô đợi Nhật Trường ra để chụp hình, cậu ấy đưa cho cô mượn vòng đội đầu, và chụp hình cùng cô và mọi người. Trường Khánh chụp được một bức thì phải đi về trước tại nhà khá xa, Lam Phong vì bị cô khịa lần trước bỏ về sớm nên lần này cậu cũng ở lại chụp rồi mới về. Thanh Hoa đi cùng hướng nên cả hai về chung còn cô và mấy người còn lại có kế hoạch ở nhà Hoàng Oanh. Mọi người bắt xe về, đi bộ một đoạn cũng không xa lắm, mua một chút đồ ăn, về tới phòng nghỉ ngơi một chút rồi kiếm trò chơi. Cô nhắn tin cho Lam Phong xem cậu đã về đến nhà chưa, chị em mà quan tâm nhau là chuyện bình thường:

"Về chưa?"

"Em đang tìm chìa khoá."



Lam Phong vừa về tới nhà, cậu được ông grap chở ra tận sân vận động Mỹ Đình, sau cậu bắt ông ấy chở về đến nhà chứ không đi bộ cũng xa lắm. Về đến nhà thì lại không thấy chìa khoá đâu.

"Thấy chưa?"

"Em thấy rồi, giờ về ăn hành."

"Cho chết."

"Chị là đồ vô tâm."

Uyển Hân thích khịa người khác hơn là nói mấy lời ngọt ngào.

"Bị chửi thì bảo tao."

"Không bị."

"Đang định an ủi."

"Em đâu có yếu lòng như vậy."

Đang nhắn tin thì Hoàng Oanh lấy bộ Uno ra, rủ mọi người chơi, ai chơi thua sẽ bị chọn sự thật hay thử thách. Cô bị thua và Duy Bảo - người yêu Khánh Uyên là người hỏi cô:

"Em có thích Lam Phong không?"

Mọi người nhìn Uyển Hân, chờ đợi câu trả lời từ cô, cô suy nghĩ một chút rồi trả lời.

"Không có thích nhưng có rung động."

"Ồ." Mọi người "ồ" lên một tiếng rất to.



"Còn Lam Phong thích em đấy." Nghe Duy Bảo nói vậy Uyển Hân ngạc nhiên lắm, bình thường Lam Phong toàn bán thính chứ không có thích, cậu bán rất nhiều chỗ không phải chỉ có mình chỗ cô.

"Thôi, đừng nói linh tinh, người ta sắp có người yêu rồi đấy, nãy mới xin nick facebook bạn nữ kia kìa."

Ngồi chơi một lúc biết được rất nhiều chuyện, Duy Bảo uống nhiều nên đi vệ sinh, Uyển Hân muốn xác nhận chuyện lúc nãy nên đã đi theo. Cô đứng đợi cậu ấy ở cầu thang, Duy Bảo vừa bước ra giật mình:

"Mày làm cái gì vậy?"

"Lúc nãy anh bảo Lam Phong thích em là ý gì?"

"Em không thấy à?"

"Nãy nó còn muốn xin thông tin gái kìa."

"Lúc ngồi xem ghi hình ấy, nó nhìn em suốt, anh quay qua thấy nó để ý em."

"Thật không?"

"Thật mà, với lại lần nào anh rủ nó đi chơi nó cũng kêu rủ em đi cùng."

Uyển Hân tự nhiên cười một mình khi nghe mấy lời này, cô không biết nhưng có lẽ giây phút ấy cô không chỉ rung động mà đã chuyển sang thích thích rồi. Cô thấy Lam Phong đang hoạt động trên Facebook nên nhắn tin:

"Chưa ngủ à?"

"Em chưa vừa mới tắm, đang sấy ạ, chờ tóc khô cày game."

"Lại game."

"Chị lại say rồi à?" Lúc nãy Lam Phong có nghe mọi người về nhà Hoàng Oanh tụ tập nên cậu nghĩ cô uống bia nên mới quan tâm cậu như vậy.

"Không mọi người uống thôi chứ chị không uống."

"Chị ngủ sớm đi."

"Ừ. Tý ngủ ngon."

Uyển Hân nhắn tin xong mới đi vào, thấy mấy người đã đi ngủ nên cô dọn dẹp chút rồi cũng đi ngủ.

Sáng ngày hôm sau, Quốc Anh phải về đi học, cô với mấy người kia mệt nên ngủ thêm một lúc. Tới tầm bảy giờ, anh ấy nhắn tin cho cô:

"Dậy chưa?"

"Em dậy rồi, giờ mọi người chuẩn bị đi ăn ạ." Tới gần mười giờ Uyển Hân mới trả lời.

"Ok, anh đang ở trên lớp, buồn ngủ quá."

Quốc Anh gửi ảnh cậu ấy đang học cho Uyển Hân còn cô ấy gửi bàn ăn cho cậu ấy.

Tới mười hai giờ cô bắt xe đi về, tới đoạn Nguyễn Chí Thanh, Uyển Hân đang quay đường thì một chàng trai mặc áo Bách Khoa, đeo tai nghe lọt vào đoạn video ấy. Cô lấy điện thoại ra gửi cho người ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK