Mục lục
Một Thai Ba Bảo Papa Tổng Tài Siêu Hùng Mạnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 222:Nợ tôi một đứa con

Lam Hân đi ra ngoài, cô vẫn có thể nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ của Lục Hạo Thành truyền đến từ trong phòng.

Lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông này, cô liền biết người đàn ông này rất nguy hiểm, thế nhưng, bây giờ người đàn ông này lại chủ động trêu chọc cô.

Bỗng nhiên Lam Hân có chút hối hận khi đến thành phó Giang, kế hoạch của cô là ở đây nửa năm.

Nhưng mà, đời người luôn xuất hiện nhiều điều ngoài ý muốn.

Lam Hân hít sâu một hơi, tự tin mỉm cười, ngoài ý muốn thì ngoài ý muốn? Cuộc đời cô ngoài ý muốn không ít mà? Cô nhìn biển dẫn đi vào nhà vệ sinh.

Còn trong phòng ăn, sau khi Lam Hân đi khỏi.

Lam Tử Tuần đột nhiên sầằm mặt nhìn Lục Hạo Thành, hỏi: “Lục tổng, rốt cục thì chú có mục đích gì với mẹ cháu? Còn lấy cháu làm cái cớ nữa, Lục tổng, ân huệ này của chú đều nợ hết lên người đứa trẻ là cháu rồi.” Lục Hạo Thành nhìn con trai đột nhiên trở mặt, trong lòng thầm kinh sợ, thằng bé diễn sâu thực sự, cả đường đi thằng bé đều diễn kịch để Lam Lam yên tâm.

Anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn giống mình như đúc, anh đột nhiên phát hiện, tính cách của tiểu Tuấn rất giống anh.

“Tiểu Tuấn, cháu yên tâm, chú sẽ không tổn thương các cháu, càng không tổn thương mẹ cháu, cho dù ta có tổn thương người trên toàn thế giới cũng sẽ không tổn thương cô ấy, điểm này cháu có thể yên tâm.” Vẻ mặt Lục Hạo Thành nghiêm túc bảo đảm.

“Chú đang theo đuổi mẹ cháu?” trong lòng Lam Tử Tuấn sớm đã nghĩ vậy nên hỏi.

Lục Hạo Thành cười xấu xa, thần bí nói: “Tiểu Tuấn, vẫn là hai người đàn ông chúng ta tự nói chuyện dễ hơn.” Lam Tử Tuấn nghe vậy liền biết câu trả lời.

Cậu bé cười lạnh nói: “Muốn làm cha chúng cháu thì bắt buộc phải là người yêu thương mẹ cháu nhất trên đời mới được.

Ví dụ như chú Nhạc…” “Dừng, tiểu Tuấn!” Lục Hạo Thành lập tức ngắt lời cậu bé.

Anh không muốn nghe lời muốn Nhạc Cần Hi làm cha của lũ nhóc từ miệng tiểu Tuấn.

Anh, Lục Hạo Thành, mới là cha lũ nhóc.

Anh hít sâu một hơi, duy trì nụ cười hoàn mỹ: “Tiểu Tuấn, chú Lục sẽ làm tốt hơn Nhạc Cần Hi, hai anh em cháu có thể tiếp tục quan sát.” “Được, chú cũng đẹp trai lại có tiền, nhưng mà, người nhà chú sẽ cho phép chú lấy người phụ nữ đã có con sao?” Giọng nói Lam Tử Tuấn trầm thấp giống như một tiểu đại nhân.

Lục Hạo Thành hơi sững sờ, có chút không tin nổi hỏi: “Tiểu Tuấn, chuyện này cháu không cần phải quan tâm!” Nhìn khuôn mặt nhỏ anh tuấn của con trai, đáy lòng anh liền đắc ý, Lục Hạo Thành anh sao có thể mạnh mẽ vậy chứ, vậy mà có thể khiến người phụ nữ của anh mang song thai.

Hơn nữa hai đứa con đều vô cùng thông minh.

Không được, không được, mỗi lần nghĩ đến chuyện này đều khiến anh kích động đến nỗi không thể bình phục.

“Lục tổng, chú muốn theo đuổi mẹ cháu thì phải suy nghĩ kĩ, nếu chú tổn thương mẹ cháu thì phải trả giá, hơn nữa còn là cái giá thảm hại nhất.” Vẻ mặt Lam Tử Tuấn lạnh lùng cảnh cáo, thời khắc này, Lục Hạo Thành vậy mà ngửi thấy mùi tàn nhẫn khát máu trên người một đứa bé.

Đứa bé này, thực sự quá giống Lục Hạo Thành anh, bồi dưỡng tiểu Tuấn trở thành người nối nghiệp mình thì thằng bé sau này tuyệt đối không phải là vương giả của giới kinh doanh sao.

Lục Hạo Thành cũng nghiêm túc nói: “Tiểu Tuấn, cháu có thể luôn giám sát chú Lục cho đến khi các cháu hài hòng thì thôi, có điều, các cháu phải giúp đỡ chú Lục, có thể thường xuyên gặp được mẹ các cháu.” Lam Tử Tuấn cười xấu xa, khuôn mặt xấu xa ấy khiến người ta có cảm giác tiểu ác quỷ đang đến hạ giới.

“Cháu nói rồi, muốn theo đuổi mẹ cháu thì phải thành tâm thành ý, dựa vào năng lực của chính chú, mẹ cháu là người mẹ dịu dàng nhất trên đời này.

Không phải ai cũng có may mắn có được mẹ cháu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK