Sau 1 đêm kịch liệt tưởng chừng sẽ sập luôn cả chiếc giường ngủ. Lạc Y Y ngồi trên bàn ăn sáng với vẻ mặt vô cùng bất mãn
Ngay cả Lạc An ngồi bên cạnh cũng nhận ra điểm khác thường. Bé nhỏ nhẹ dò xét
'' Mama, tối qua không ngủ được sao?''
Lạc Y Y vuốt ve cái đầu nhỏ của con trai, mỉm cười dịu dàng
'' Bảo bối lo cho mẹ sao?''
'' Dạ, mẹ phải giữ gìn sức khoẻ. Nếu bệnh con sẽ đau lòng'' – Bạch Dạ Lạc An buồn rười rượi
Lạc Y Y đưa ánh mắt về phía người nào đó đang giả vờ không biết gì kèm theo biểu cảm lo lắng tiến về phía mình
Bạch Dạ Phi Ưng thấy cô xù lông, không dám trêu, nhanh chóng bế con trai lên rồi nói
'' Tiểu An phải ngoan thì mẹ mới mau chóng khoẻ được''
Bạch Dạ Lạc An bĩu môi, bất mãn với câu nói của cha, đấm lên ngực hắn thùm thụp
'' Con rất ngoan nha!!!''
Chủ tịch mặt dày xoa xoa đầu con trai, bắt đầu kế hoạch dụ dỗ khi con mồi đã mắc bẫy
'' Tiểu An rất ngoan, vậy nên con không được làm phiền mẹ nghỉ ngơi, có biết không?''
Lạc An ngây thơ suy suy nghĩ nghĩ 1 lúc rồi vui vẻ cười
'' Dạ''
Lạc Y Y ngồi lườm, vẻ mặt hiện lên suy nghĩ
– Xem như anh lợi hại
Cô thật sự nuốt không trôi cục tức này nha. Đã thế, mỗi khi rãnh rỗi hắn luôn ở bên cạnh nài nỉ cô kết hôn. Thật là hết nói mà
Rõ ràng đã kết hôn, ai ai trong thành phố cũng đều biết, còn bày ra trò này làm gì?
Quá đáng hơn, cô đã đuổi hắn ra ghế sofa mà ngủ. Kết quả đêm đến khi cô say giấc hắn lại mặt dày mò lên giường, gắt gao ôm lấy cơ thể mềm mại rồi thoả mãn ngủ
Đêm nay cô quyết định không ngủ sớm, đợi tên vô liêm sỉ nào đó bén mảng đến sẽ cho hắn biết tay
Quả không phụ sự kỳ vọng. Đêm đến, chủ tịch trèo lên giường. Chỉ đợi đến lúc này, cô giơ chân đạp hắn ngã lăn xuống đất
Nhìn chồng mình quằn quại nằm dưới nền nhà cứng rắn lạnh lẽo, cô hả hê lắm
Sửa sang lại váy áo bị xốc lên, Lạc Y Y kéo chăn che kín cơ thể. Miệng nhỏ khinh miệt lên tiếng
'' Ha, cảm giác thế nào? Anh mà còn dám mò lên đây thì em không khách sáo nữa đâu''
Bạch Dạ Phi Ưng xoa xoa phần tiếp đất đau nhói, ánh mắt hắn loé lên tia xảo quyệt nhanh chóng trèo lên giường
Lạc Y Y gối mình trong chăn cười thống khoái nhất thời không phản ứng được liền bị hắn đè lên người, cô vùng vẫy hệt như chú cá bị mắc lưới
Còn hắn, vui vẻ hưởng thụ con mồi đang phản kháng phía dưới thân
'' Anh mau tránh ra, em la lên đó'' – cô căm phẫn
Bạch Dạ mặt dày vuốt nhẹ sợi tóc đang rũ xuống gương mặt kiều diễm của vợ mình, trong con ngươi sâu thẳm hiện lên vẻ sủng nịch
Lạc Y Y né tránh động tác đáng ghét đó, cô như con nhộng đang nằm trong kén chỉ thừa mỗi cái đầu ra ngoài, làm cách nào cũng không thể chạy được
'' Anh sẽ vì hành động này của bản thân mà phải trả giá đắc'' – cô cắn răng nghiến lợi
Hắn nghĩ ngợi vài giây, cười khiêu khích đáp trả lại
'' Chính em mới phải trả giá đắc cho hành động của mình. Dám thẳng chân đá chồng mình xuống giường… xem anh~ trừng phạt em thế nào''
Nói xong, hắn xốc cái chăn lên rồi ném xuống đất, doạ cô 1 phen sợ hết hồn
'' Á… anh… anh muốn làm gì? Đừng có làm bậy''
Bạch Dạ Phi Ưng lắc đầu
'' Chậc chậc, em nói gì vậy? Là vợ chồng với nhau, anh sẽ không ăn thịt em đâu vợ à <3''
Không khí chung quanh hắn toả ra những trái tim lớn nhỏ khác nhau, vây lấy người nằm dưới
Lạc Y Y nhìn thấy con sói đói ngày càng tiến về phía mình, không nhịn được mà thét lớn
'' Cứu… cứu mạng!!!''
'' Em thét lớn cũng vô ích thôi, chẳng lẽ em quên phòng này cách âm sao?''
Hắn lao đến, lột sạch những thứ có trên người mình và cô gái đối diện
Lại 1 đêm đàm phán nóng bỏng