Mẹ Lạc nhìn con gái mình, bà muốn cô nói kỹ lưỡng hơn
Ý của con là…
Lạc Y Y kiên định nhìn mẹ mình, lời nói phát ra không chút dao động
Nếu con muốn cùng hắn bắt đầu lại thì có quá đáng không?
Y Y… con… con điên rồi sao… con có biết con đang nói gì không?
Mẹ, con đã suy nghĩ cả đêm… đây chính là đáp án mà con tìm kiếm. Không phải nghĩ cho tiểu An hay bất kỳ người nào khác, mà là nghĩ cho chính mình
Bà tức đến mức bật dậy nhìn con gái mình mà nói
Chẳng lẽ con quên mất những chuyện cậu ta đã làm rồi sao? Mẹ nhất định không đồng ý để con ở đây
Mẹ… hãy để con tự mình giải quyết vấn đề này đi – Cô nắm lấy tay bà, cố gắng nói
Y Y, nghe mẹ nói. Dù bây giờ cậu ta đối xử tốt thì cũng chẳng nói lên được điều gì. Lỡ như sau này cậu ta cảm thấy chán ngán… ngựa quen đường cũ, lại ngược đãi con giống khi xưa thì phải làm thế nào? Cha con đi rồi… mẹ chỉ còn lại mình con thôi, mẹ không thể đặt cược khiến con rơi vào nguy hiểm thêm lần nữa
Bà không muốn con gái mình phải chịu hành hạ. Lòng dạ con người thăm sâu khó lường, dù có thật lòng đối xử thì cũng không thể đảm bảo rằng sau này khi cùng nhau trải qua bao nhiêu việc cũng sẽ không đổi thay
Hắn ta bù đắp bao nhiêu cũng không thể làm lành những tổn thương con gái bà đã chịu
Lạc Y Y kiên định nhìn mẹ mình không nói lời nào, bà nhìn thấy vừa bất lực vừa đau lòng. Khẽ thở dài
Đã muộn rồi… không thể quay đầu được nữa
Cô không hiểu mẹ mình đang nói gì, chỉ có thể dò xét hỏi
Ý mẹ… là sao?
Hôm qua cậu ta đã chấp nhận ký vào đơn ly hôn
Y Y nghe xong không thể tin vào những gì mình nghe thấy, tức tốc chạy đi
Mẹ Lạc muốn đưa tay cản con gái nhưng chỉ đành nhìn theo bóng dáng cô rời khỏi phòng
Dù sao cuộc đời cũng là của con bé, bà trao cho con hình hài nhưng vẫn phải tôn trọng quyết định
Trước nay là vậy, bây giờ cũng không thể làm khác
Có không muốn, có sợ con tổn thương đi nữa…cũng đành chấp nhận mà thôi
Lạc Y Y chạy đi khắp nơi, thậm chí mở tung cửa phòng để tìm
Khi hắn né tránh chạm mặt, cô đã phần nào đoán được hắn sẽ để cho cô tự mình lựa chọn việc ở lại nơi này cùng nhau chăm sóc con cái hoặc rời đi
Nhưng không ngờ hắn sẽ đồng ý ký vào đơn ly hôn
Cô như con ngốc, vừa chạy khắp nơi, vừa kéo những người xung quanh lay lắc họ đến mức chóng mặt buồn nôn. Thở hổn hển hỏi gấp
Bạch Dạ Phi Ưng… hắn ta… hắn ta đang ở đâu?
Đa số đều trả lời không biết, khó khăn lắm mới nghe được hắn đang ở hoa viên
Cô không bận tâm, lập tức lao đi như cơn gió
Chủ tịch đứng giữa giàn hoa hồng thoang thoảng hương thơm, đưa tay mân mê cánh hoa đỏ thẳm mềm mượt. Bất giác nở nụ cười, ánh mắt đau lòng nhìn ngắm đoá hoa yêu kiều
Đây là loại hoa cô yêu thích nhất, khu vườn này cũng được cô chăm sóc tỉ mỉ
Sau ngày hôm nay… có lẽ khi nhớ đến em, anh chỉ có thể đến đây nhìn cảnh nhớ người
Trái tim hắn như có hàng ngàn viên đạn xuyên thủng, so với 3 phát đạn kia thì bây giờ nhói đau hơn nhiều
Nên kết thúc rồi, buổi tiệc vui cách mấy cũng có lúc tàn. Thế giới người trưởng thành vốn dĩ tàn khốc, cầm lên được thì bỏ xuống được
Bạch Dạ Phi Ưng xoay người, nhắm mắt đau lòng muốn rời đi
Phía sau, hình bóng nhỏ bé đang đứng cách đó không xa thở dốc. Gương mặt hiện lên 2 chữ tức giận
Hắn nắm chặt bàn tay, xoay mặt không dám đối diện
Sợ bản thân sẽ không nhịn được, bao nhiêu quyết tâm sụp đổ
Hắn sẽ không màn mà bắt nhốt, ép buộc cô phải ở bên cạnh mình mất
Lạc Y Y đi đến gần, hắn không chạy trốn. Chỉ là tránh né ánh mắt của cô gái trước mặt
Anh… muốn ly hôn?
Hắn cắn chặt môi, giọng nói khàn đặc khó khăn nói
Anh đã sắp xếp cho em 1 căn nhà bên Mĩ, về phía truyền thông cũng sẽ lo liệu ổn thoả. Em đừng lo gì cả, về phía tiểu An… con ở với em sẽ tốt hơn ở với kẻ cuồng công việc như anh
Hắn sẽ cho trợ thủ đắc lực âm thầm bảo vệ 2 mẹ con. Vì hắn biết, khi cô đi rồi hắn sẽ chẳng còn tâm trạng mà lo lắng cho con trai