Theo sự chuyển động tâm niệm của Vương Đằng, ảo ảnh của mười mãnh thú thái cổ cũng hóa thành từng đợt huyết quang rồi chảy vào giữa hai đầu lông mày của hắn.
Hai mắt hắn dần dần khôi phục lại độ sáng, đồng thời thực lực cũng trở lại trạng thái bình thường.
Tuy nhiên, bởi vì Kim Linh Quả trong cơ thể hắn còn đang phóng thích sức mạnh liên tục, Thái Cổ Thần Ma quyết cũng đang không ngừng tự động vận chuyển, luyện hóa hấp thụ sức mạnh của Kim Linh Quả, nên tu vi của Vương Đằng cũng liên tục tăng lên, giờ phút này đã đạt đến Ngưng Chân cảnh đỉnh phong tầng hai, khoảng cách đến Ngưng Chân cảnh tầng ba chỉ còn một đường mỏng manh.
Sau đó, Vương Đằng lại cố gắng thử điều khiển hung thần lệ khí và ảo ảnh của mười mãnh thú thái cổ trong cơ thể, sau khi phát hiện quả thật có thể tùy ý điều khiển, lúc này hắn mới thu lại tất cả lần nữa, trên mặt không nhịn được lộ ra vẻ vui mừng.
“Hung thần lệ khí này, còn có ảo ảnh của mười mãnh thú thái cổ, hay nên nói là tàn niệm của thái cổ mãnh thú dung nhập vào linh hồn của ta, dường như có tác dụng dọa nạt đám hoang thú này, vừa rồi nếu như không dọa con Thanh Dực Phục Hổ kia bỏ chạy, hôm nay chỉ sợ ta có chạy đằng trời cũng không thoát!”
Thu lại tâm trạng, Vương Đằng liếc nhìn về hướng Thanh Dực Phục Hổ bỏ trốn, trong lòng không khỏi suy nghĩ.
“Ngay cả hoang thú cấp năm cửu phẩm đỉnh phong như Thanh Dực Phục Hổ cũng sợ hãi trước ta, nói như vậy, sau này ta ở lại vùng Đại Hoang này chẳng phải sẽ như cá gặp nước sao?”
Ánh mắt Vương Đằng không khỏi sáng lên.
Sau đó cơ thể hắn lóe lên, lao về phía xa, tìm kiếm hoang thú để tiến hành thử nghiệm, muốn xem thử hung thần lệ khí này, còn có tàn niệm của thái cổ mãnh thú này, đối với những con hoang thú khác sẽ như thế nào.
Hắn rơi xuống trước mặt một con hoang thú cấp hai tứ phẩm – Liệt Diễm Quyết Điêu, phóng thích hung thần lệ khí trong cơ thể, trong lúc nhất thời, con Liệt Diễm Quyết Điêu đang định tấn công Vương Đằng sợ hãi kêu lên, lập tức nằm bò trên mặt đất.
“Ha ha quả thật là như vậy, hung thần lệ khí này đến từ mười mãnh thú thái cổ, có tác dụng uy hiếp rất lớn đối với hoang thú thông thường.”
Nhìn thấy con hoang thú cấp hai tứ phẩm Liệt Diễm Quyết Điêu khi bị hung thần lệ khí phóng ra từ cơ thể hắn dọa đến sợ hãi, ngoan ngoãn nằm bò trên mặt đất, hắn lập tức mừng rỡ.
Hắn cũng không nhân cơ thể này mà giết chết Liệt Diễm Quyết Điêu kia, cũng không rời đi mà tìm một địa điểm gần đó định tu luyện, mượn sức mạnh của Kim Linh Quả, đột phá lên Ngưng Chân cảnh tầng ba.
“Bây giờ ta phải tu luyện, ngươi ở lại đây, bảo vệ cho ta, biết chưa?”
Vương Đằng nhìn về phía hoang thú cấp hai tứ phẩm Liệt Diễm Quyết Điêu kia.
Hoang thú cấp hai đã có linh trí nhất định, tuy rằng trí lực không quá cao, nhưng đã có thể nghe hiểu lời Vương Đằng nói.
Nghe được lời Vương Đằng nói, Liệt Diễm Quyết Điêu lập tức kêu lên hai tiếng, sau đó đi tới đi lui cách Vương Đằng không xa, dừng ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh, làm hết trách nhiệm của một thủ vệ.
Vương Đằng nhìn lướt qua dáng vẻ bày trận sẵn sàng nghênh đón kẻ địch của Liệt Diễm Quyết Điêu, trên mặt lộ ra nụ cười, sau đó khoanh chân ngồi xuống.
“Nữ tử áo trắng kia cho ta ăn Kim Linh Quả, lấy ta làm mồi nhử dụ Thanh Dực Phục Hổ đến, nhưng cũng khiến ta gặp được phúc trong họa, chẳng những hóa giải được mối nguy hiểm tiềm ẩn sát khí xâm nhập ra, còn khiến tu vi của ta tăng lên.”
“Nhưng mà việc gì ra việc đó, người này tính kế ta, dùng ta làm mồi nhử, lòng dạ độc ác, nhất định sẽ có ngày ta báo thù!”
Cảm nhận được sức mạnh khổng lồ đang tràn ngập trong cơ thể, Vương Đằng không khỏi nghĩ đến nữ tử áo trắng, lần này tuy rằng hắn gặp phúc trong họa, thu hoạch được rất nhiều, nhưng cũng không có chút cảm giác cảm kích nào với nữ tử áo trắng kia, trong lòng chỉ có sát ý mãnh liệt.
Đối phương bắt hắn nuốt Kim Linh Quả, nếu như không phải thể chất hắn hơn người, Thái Cổ Thần Ma quyết mà hắn tu luyện cũng đủ mạnh mẽ, chỉ sợ đã sớm bị sức mạnh của Kim Linh Quả này làm nổ tung cơ thể rồi.
Ngoài ra, nếu không có hung thần lệ khí từ cân huyết của thái cổ mãnh thú cùng với tàn niệm của thái cổ mãnh thú trong cơ thể, đẩy lùi Thanh Dực Phục Hổ, chỉ sợ lúc này hắn đã nằm trong bụng của Thanh Dực Phục Hổ rồi.
Đây là một mối thù sinh tử!
“Chỉ là tu vi của người này quá cao thâm, ít nhất cũng là cường giả Tứ Cực bí cảnh, nếu ta muốn báo thù, chỉ sợ không dễ dàng.”
“Sức mạnh! Phải có sức mạnh mạnh mẽ, sức mạnh mạnh mẽ, chẳng những có thể nắm giữ vận mệnh của mình trong tay, còn có thể kiểm soát mạng sống của người khác!”
Vương Đằng tự lẩm bẩm, giọng điệu kiên định có chút lạnh lùng.
Những chuyện đã gặp phải ở Mạc gia lần này đã khiến hắn trưởng thành hơn rất nhiều, cũng hiểu được rất nhiều đạo lý.
Lòng người khó đoán, trong thế giới mà cường giả có tiếng nói, lợi ích tối thượng này, dễ dàng tin tưởng người khác chính là tự đào mồ chôn mình!
Mà lần này, trong đất Đại Hoang này, hành vi của nữ tử áo trắng kia cũng khiến Vương Đằng hiểu rõ thêm một chút, trong thế giới này, kẻ yếu chỉ có thể bị người khác tính kế, mặc cho người ta thao túng, lợi dụng!
Tuy rằng hắn và nữ tử áo trắng kia không có thù hận gì, chẳng qua chỉ là tình cờ gặp mặt mà thôi, nhưng đối phương lại không ngần ngại dùng hắn làm mồi nhử, đánh đổi mạng sống của hắn để đổi lấy sự an toàn của bản thân.
Nguyên nhân căn bản là vì hắn quá yếu!
Nếu thực lực của hắn đủ mạnh, sao đối phương lại dám tính kế hắn như vậy?
Vương Đằng thở dài: “Ta của trước đây quá ngây thơ, thế giới này chưa bao giờ tốt đẹp như ta tưởng tượng, ta coi Mạc gia như nhà của mình, coi người Mạc gia như người thân của mình, nhưng cuối cùng chỉ đổi lại sự lạnh lùng tàn nhẫn. Một Thần Mạch Chí Tôn đã khiến ta cửu tử nhất sinh.”
“Một lần tình cờ gặp gỡ, đã bị người khác tính kế mà không rõ lý do...”
“Từ giờ trở đi…”
Từ giờ trở đi thế nào?
Vương Đằng không nói ra, nhưn trong mắt hắn lại lộ ra huyết quang, lạnh lùng vô tận.
Vương Đằng lắc đầu, không suy nghĩ nữa, kiềm chế hung thần sát khí trong cơ thể.
Liệt Diễm Quyết Điêu quay lại nhìn lướt qua Vương Đằng, trong mắt lộ ra vẻ nghi ngờ, nhưng không có hành động nào khác lạ, nhanh chóng thu lại ánh mắt, cảnh giác nhìn xung quanh, như thể đang rất tận tậm với nhiệm vụ của mình.
Thời điểm Vương Đằng thu hồi hung thần lệ khí, hắn cũng âm thầm chú ý đến thái độ của Liệt Diễm Quyết Điêu, thấy nó không có thay đổi gì, lúc này mới yên tâm bắt đầu tu luyện.
Thái Cổ Thần Ma quyết nhanh chóng vận chuyển, bụng Vương Đằng tỏa sáng, dược hiệu của Kim Linh Quả không ngừng được phóng thích, tu vi của hắn cũng liên tục tăng lên.
Đến lúc chạng vạng, trong cơ thể Vương Đằng vang lên một tiếng động nhỏ, tu vi vừa đột phá cách đây không lâu lại đột phá, giờ phút này đã thành công đột phá lên Ngưng Chân cảnh tầng ba.
Nhưng vào lúc này, dược lực của Kim Linh Quả vẫn còn sót lại.
Dược hiểu của linh quả ngũ phẩm thượng đẳng quả nhiên phong phú, võ giả Ngưng Chân cảnh vốn dĩ không thể hấp thụ được linh quả thuộc cấp bậc này, dược lực khổng lồ có thể khiến người khác nổ tung.
Từ đó có thể thấy dược lực này rốt cuộc khủng bố đến mức nào.
Sau khi thăng cấp đến Ngưng Chân cảnh tầng ba, Vương Đằng vẫn không dừng việc tu luyện, tiếp thụ hấp thụ dược lực của Kim Linh Quả.
Cho đến lúc này, tuy rằng vẫn còn một lượng lớn dược lực chưa được hấp thụ chuyển hóa hoàn toàn, nhưng hiệu quả đã không được mạnh mẽ như trước nữa.
Mãi cho đến sáng sớm ngày thứ ba, Vương Đằng mở mắt ra, dược lực của Kim Linh Quả trong cơ thể đã hoàn toàn được hấp thụ, phần lớn dược lực đã dung nhập vào trong huyết nhục của hắn, cũng vì như vậy mà tu vi của Vương Đằng cũng tăng lên nhanh chóng.
Giờ phút này, tu vi của Vương Đằng đã đạt đến Ngưng Chân cảnh đỉnh phong tầng ba!
“Chi chi...”
Thấy Vương Đằng đã ngừng tu luyệt, Liệt Diễm Quyết Điêu nhanh chóng đi tới, kêu lên hai tiếng “chi chi” với Vương Đằng, tỏ vẻ mấy ngày qua nó đã rất nghiêm túc cảnh giác để bảo vệ hắn.