Mục lục
Phong Vũ Thần Đế Chuyển Kiếp - Lâm Mặc (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2: Đến tiệc sinh nhật
 
             Anh hận nhà họ Lâm, hận Lâm Tiêu!  

             Anh muốn trả thù.  

             Nhưng mà ngày thứ hai sau khi mẹ anh chết, trong đêm đó, anh mất đi tất cả sức lực, cũng mắc phải căn bệnh nan y giống như mẹ anh, bác sĩ chẩn đoán anh chỉ có thể sống thêm ba năm!  

             Anh vô cùng tuyệt vọng.  

             Có lẽ xuất phát từ cảm giác mắc nợ, hoặc cũng có thể bởi vì công lao nhiều năm của Lâm Mặc nên Lâm Tiêu đã mua cho Lâm Mặc một căn nhà cao cấp ở Phúc Châu tam tỉnh khu Hoa Đông, lấy một cô vợ chủ tịch xinh đẹp, cũng chính là Bạch Lạc.   

             Kiếp trước Bạch Lạc cũng không rời bỏ mà vẫn luôn âm thầm chăm sóc anh.   

             Nhưng sau khi võ công của anh yếu đến cực điểm thì cứ gặp chút việc nhỏ là sẽ trút giận lên người Bạch Lạc.   

             Thậm chí bởi vì cô là người vợ do Lâm Tiêu lấy về cho mình nên Lâm Mặc càng sỉ nhục Bạch Lạc hơn, cho rằng cô là người do Lâm Tiêu phái đến để giám sát mình!  

             Ngày này kiếp trước anh còn nổi giận vô cớ, mắng chửi Bạch Lạc phát khóc, sau khi Bạch Lạc rời đi trong nước mắt đã để em gái Bạch Vy Vy đến đưa thuốc cho mình, nhưng cô lại chưa từng quay lại lần nào nữa.   

             Sau đó Lâm Mặc mới biết được ngày này lại chính là sinh nhật của Bạch Lạc.   

             Trong buổi tiệc sinh nhật của mình, cô đã uống thêm vài ly trong tình trạng chán nản, lại bị Vương Khải – người luôn theo đuổi cô cùng bạn thân Vương Văn Văn hạ thuốc mê. Sau khi bị đưa vào trong khách sạn, bởi vì không khống chế được lượng thuốc nên Bạch Lạc đã tỉnh táo lại.   

             Vì giữ gìn sự trong sạch, Bạch Lạc đã lựa chọn nhảy lầu tự sát.  

             Mà chính mình, trong cơn thịnh nộ đã đi tìm Vương Khải liều mạng nhưng lại bị đàn em của Vương Khải đánh cho trọng thương sau đó ném vào nơi núi rừng hoang vắng chờ chết.   

             Nếu như kiếp trước không được người của Tinh Nhẫn phát hiện, còn mang về Đại lục Thiên Vũ thì bản thân đã bị sói trong núi ăn thịt từ lâu rồi!  

             "Vương Khải. . ."  

             Lâm Mặc thầm mặc niệm trong lòng cái tên này, bưng chén thuốc lên, ngửa đầu uống một ngụm uống cạn thuốc nước màu đen.  

             Vị chua cay, tanh hôi, chua sót bùng nổ bên trong khoang miệng, đầu lưỡi giống như bị thiên đao vạn quả, nhưng trên mặt Lâm Mặc vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ánh mắt sâu thẳm tựa giếng sâu.   

             Anh đứng dậy đi tới bên cạnh Bạch Vy Vy đang nhìn mình chằm chằm, thản nhiên nói: “Đi thôi”.  

             "Cái gì? Anh muốn đi đâu?", Bạch Vy Vy sửng sốt, có chút không phản ứng kịp.  

             Mà Lâm Mặc đã đi qua người cô ta, chỉ để lại một giọng nói thản nhiên: "Tham gia buổi tiệc sinh nhật của chị cô”.  

             Bạch Vy Vy nhìn bóng lưng của Lâm Mặc, tức đến mức dậm chân, trong lòng thầm mắng: "Tên khốn kiếp nhà anh, anh nói đi là đi, nói không đi là không đi sao! Chẳng lẽ là đến tiệc sinh nhật của chị là để bắt nạt chị sao?"  

             Mặc dù oán giận nhưng Bạch Vy Vy vẫn đuổi theo.  

             Bạch Lạc là vợ của Lâm Mặc, tuy mình không thích người anh rể này nhưng nếu Lâm Mặc tham gia tiệc sinh nhật của vợ mình thì cô ta cũng không có bất cứ lí do nào ngăn cản.   

             Có lẽ chị cũng sẽ rất vui mừng nhỉ…  

             Chẳng qua là nếu tên khốn kiếp này lại dám bắt nạt chị nữa thì cô ta chắc chắn sẽ cho anh ta đẹp mặt cho mà xem.   

             Bạch Vy Vy hung hăng nghĩ thầm trong lòng, cắn chặt hàm răng trắng ngà, nhưng chỉ mới ngây người đã đụng vào lưng của Lâm Mặc.   

             "Đột nhiên anh dừng lại làm gì!"   

             Bạch Vy Vy thở phì phò nói.  

             Lâm Mặc vỗ lên mui chiếc BMW trước mặt, nói: "Tôi đợi cô lái xe, vừa nãy cô ngơ ngác nghĩ cái gì thế, cũng không thèm nhìn đường à? Cô cứ bất cẩn như vậy thì không gả đi được đâu”.  

             Lâm Mặc nhìn Bạch Vy Vy nhìn minh với vẻ mặt giận dữ, bộ dạng có vẻ hung dữ, trong lòng khẽ thở dài.   

             Anh biết mặc dù kiếp trước cô gái này luôn nhắm vào anh, nhưng cũng là vì Bạch Lạc, cô gái này vốn dĩ là một cô gái ngoài lạnh trong nóng, tâm địa lương thiện.  

             "Không cần anh quan tâm, tôi ở với mẹ vẫn tốt lắm!"  

             Bạch Vy Vy nín nhịn phun ra mấy chữ từ trong kẽ răng, sau đó thở phì phò mở cửa xe, đợi sau khi Lâm Mặc chui vào trong xe liền dồn sức nhấn ga giống như đang phát tiết.   

             Chiếc BMW giống như mãnh thú xông ra ngoài, Lâm Mặc cũng không nói gì nhiều, anh nhìn màn đêm bị chiếc BMW xé tan, ánh mắt có chút lạnh lùng.   

             "Vương Khải, Lâm Mặc tôi đến đây!"  

             Là nữ chủ tịch của một trong mười doanh nghiệp lớn hàng đầu Phúc Châu có tài sản hơn trăm triệu tệ, sự nghiệp mạnh mẽ nên tiệc sinh nhật của Bạch Lạc được tổ chức ở sơn trang Lưu Kim ở ngoại ô, vì để tiết kiệm thời gian, Bạch Vy Vy lái BMW lên cao tốc quanh thành phố.   

             Dược lực ở trong cơ thể bùng nổ, cơn đau truyền đến từ bên trong cơ thể bệnh tật tựa như mũi khoan. Dưới ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua của Bạch Vy Vy, Lâm Mặc nhắm mắt lại, vẻ mặt như thường.   

             "Linh lực ở Trái Đất quá loãng, nhưng cũng may là có thuốc nước màu đen mà nhà họ Lâm gửi đến hàng tháng, mặc dù linh lực bên trong cũng rất loãng, nhưng tốt xấu vẫn có thể đáp ứng nhu cầu tu tiên lần đầu”.  

             Lâm Mặc nhắm mắt nhìn vào bên trong, thuốc nước màu đen phân thành hơn trăm phần, giống như hắc xà thè lưỡi bò xuyên qua kinh lạc đã vỡ nát, nơi nào nó đi qua liền hóa thành dược lực tinh túy cố gắng vá ghép những đoạn kinh mạch đã bị nghiền nát, nhưng kinh mạch cũng chỉ nối lại được một chút, căn bản khó có thể ngăn cản xu hướng sắp vỡ tan.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK