“Tôi chỉ là muốn giúp cô nhớ lại chuyện tốt cô đã trải qua, không xằng bậy.” Phong Thánh lạnh mặt, nói đến vẻ mặt nghiêm túc.
“Anh đừng tới đây!” Thấy Phong Thánh từng bước ép sát, Lạc Ương Ương sợ tới mức liên tục lui về phía sau.
Tối hôm qua là cô đầu óc không thanh tỉnh, mới có thể gây thành sai lầm lớn, cô không muốn lại có bất kỳ gút mắt gì với Phong Thánh.
“Cô rất sợ tôi?” Phong Thánh cởi áo khoác âu phục đen, ném ở trên sô pha phía sau.
“Ai nói sợ?” Trong lòng Lạc Ương Ương sợ tới mức đều sắp run rẩy lên, nhưng vẫn là cứng cổ, cho chính mình thêm can đảm, “Tôi không sợ!”
Chỉ là mặt than lạnh kia của Phong Thánh, người bình thường, phỏng chừng đều sẽ sợ anh đi?
“Không sợ? Vậy cô lui làm gì?” Phong Thánh nện bước kiên định đi về phía cô.
Khí trạng không giận mà uy kia của anh, khiến cho Lạc Ương Ương không dám không lùi.
“Tôi, tôi không lui.” Lạc Ương Ương chống đỡ áp lực cực lớn, chính là ngừng lui về phía sau, cứng đờ đứng ở bên sô pha.
Chịu đựng, loại thời điểm này nhất định không thể biểu hiện quá yếu, bị ăn đến gắt gao mà sẽ hoàn toàn mất đi chỗ xoay người.
Lạc Ương Ương xoắn tâm, muốn vì chính mình tranh thủ một chút quyền lên tiếng, nhưng cô không lưu ý đến chính là, sau khi bị bắt lên xe từ quán nướng, cô liền vẫn luôn ở vào hạ phong, cách bị ăn chết tựa hồ cũng không xa.
Lạc Ương Ương mới vừa đánh răng xong, cánh môi phấn nộn thủy nhuận nhuận, hơn nữa cô tự tin không đủ khẽ run, môi phấn anh đào mê người, nhìn cô rõ ràng sợ hãi, lại thần sắc quật càng đáng thương, Phong Thánh hơi nhấp môi, yết hầu có chút căng thẳng.
Tối hôm qua sau khi khai trai hưởng qua tốt đẹp của cô, cả ngày hôm nay, hình ảnh dụ người phạm tội của cô đều thỉnh thoảng hiện lên ở trong đầu anh.
Anh quen với cấm dục, lần đầu tiên cảm thấy khắc chế dục vọng là khó chịu như vậy.
Quan trọng là, sau khi trải qua tối hôm qua, anh phát hiện vẫn luôn cấm dục chưa chắc là chuyện tốt, ngẫu nhiên phóng túng một chút tựa hồ cũng không tệ lắm.
Theo Phong Thánh tới gần, Lạc Ương Ương cảm thấy ánh mắt anh càng nguy hiểm, cô còn chưa có nghĩ tốt đường lui, Phong Thánh lại đột nhiên duỗi tay bắt lấy bả vai cô, thân hình cường kiện của anh chợt nghiêng tới đây, cô liền như vậy bị áp về phía sô pha.
“A!” Lạc Ương Ương kinh hô một tiếng, khi cả người chợt ngã ở trên sô pha, Phong Thánh cũng cưỡng chế xuống theo, cô theo bản năng liền đi đẩy anh, “Phong Thánh! Anh……”
Chương 20: Cường hôn ở dưới lúc thanh tỉnh.
Nhưng mà, cô mới vừa kinh hô ra mấy chữ, đã bị Phong Thánh cường thế bắt lấy môi phong bế miệng.
Lúc này, suy nghĩ Phong Thánh rất đơn giản, lên cũng đã lên qua, nếu Lạc Ương Ương dụ hoặc anh, ở dưới tình huống anh có nhu cầu, anh không ngại lại đến lần nữa.
Tay nhỏ của Lạc Ương Ương xô đẩy ở trên vai Phong Thánh, còn chưa có đẩy anh, đè nặng trên môi liền dọa cô sợ tới mức mở to hai mắt.
Phong Thánh đang hôn cô?
Hôn cô ở dưới tình huống hai người đều thanh tỉnh?
Trong khiếp sợ sét đánh giữa trời quang, trong đầu Lạc Ương Ương vụt ra ý niệm Phong Thánh điên rồi.
“Không thể……” Lạc Ương Ương giãy giụa dùng sức đẩy Phong Thánh, cô không muốn mắc thêm lỗi lầm nữa.
Anh là con trai cha dượng, ngày hôm qua hôn lễ qua đi, cũng coi như là anh hai trên danh nghĩa của cô, bọn họ không thể như vậy.
Thân hình cao lớn đĩnh bạt của Phong Thánh đè lên, Lạc Ương Ương giãy giụa đến lại lợi hại cũng không nhấc lên chút tác dụng gì, đôi tay Phong Thánh bắt lấy cổ tay cô đè ở trên đỉnh đầu của cô, nhẹ nhàng liền hoàn toàn chế phục cô.
“Ừ……” Phong Thánh hôn quá mức cường thế và bá đạo, ngang ngược đến làm Lạc Ương Ương lui không thể lui, trừ bỏ thừa nhận thì không còn biện pháp khác.
Bao phủ ở dưới hơi thở hormone giống đực mãnh liệt, khuôn mặt nhỏ lộ vẻ non nớt của Lạc Ương Ương, càng ngày càng hồng, không biết là hô hấp không được bị nghẹn hay là quá ủy khuất bị tức đến hồng.
Lạc Ương Ương vô lực giãy giụa càng ngày càng yếu, thẳng đến lồng ngực hơi thở không đủ, khi bị hôn đến sắp hít thở không thông, lúc này Phong Thánh mới hảo tâm buông tha cô.
Vừa nhận được giải phóng, Lạc Ương Ương liền thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, mắt to nho đen nhiễm một tia mê loạn, đáy mắt có chứa sợ hãi thanh minh.
Vì sao Phong Thánh muốn hôn cô?
Cô là con gái của mẹ kế anh, anh điên rồi sao!
“Đau.” Trên cổ đau xót, nhận thấy được Phong Thánh đang gặm cắn cô, Lạc Ương Ương vội hoảng loạn nói, “Không cần, tôi đến bây giờ còn đang đau, anh đừng chạm vào tôi, hơn nữa tôi không muốn lại uống thuốc tránh thai.”
Vưu Vưu từng nói với cô, thuốc tránh thai khẩn cấp nguy hại lớn, một năm nhiều nhất chỉ có thể uống hai lần, ăn thuốc kia còn có khả năng nội tiết hỗn loạn mắc bệnh xấu vân vân.