Rain đứng bất động, không dám nhúc nhích.
Ở đó, bên dưới cô, xa xôi trong bóng tối, có thứ gì đó đang chuyển động. Ánh sáng mặt trời không thể chiếu sâu xuống đáy hẻm núi, nhưng cô vẫn có thể phân biệt được một hình dạng mơ hồ và đáng sợ.
Sinh vật ấy khổng lồ và cúi rạp, với vô số cánh tay mọc lên như một khu rừng gân guốc từ lưng gù to lớn. Cô nghĩ mình nhìn thấy một bàn tay có móng vuốt vươn lên để bám vào những tảng đá mòn, và ngay sau đó, tiếng đá lăn vang lên từ hẻm núi.
Cơ thể Rain cứng lại vì căng thẳng.
Awakened Tyrant mà họ đã chiến đấu trước khi rơi vào dòng sông dường như vẫn còn sống. Tệ hơn, giờ nó đang ở đây, có thể là do tình cờ hoặc do đã theo dấu mùi của họ.
Trong khoảnh khắc, trái tim cô chìm đắm trong nỗi sợ hãi.
Cô đã từng chiến đấu và tiêu diệt nhiều Sinh Vật Ác Mộng. Hầu hết chúng đều đang ngủ, trong khi một số đã Thức Tỉnh. Kẻ mạnh nhất mà cô từng đối mặt là Huntsman… và cô chỉ may mắn sống sót sau trận chiến đó.
Cô không có cơ hội nào sống sót nếu phải đối mặt với một trận chiến với Awakened Tyrant. Sinh vật này không phải thứ mà người thường có thể giết được. Ngay cả một Awakened cũng không thể đối mặt một mình - thậm chí một đoàn quân hùng mạnh cũng không phải lúc nào cũng đủ sức đối phó với một Tyrant.
Với Rain, tên quái vật ghê tởm đó như một điềm báo của cái chết.
…Dù vậy, cô vẫn buộc mình phải bình tĩnh lại. Sợ hãi sẽ không giúp ích gì.
Nhưng thứ gì sẽ giúp? Không có gì nảy ra trong đầu cô.
‘Chạy thôi. Chúng ta phải chạy.’
Đó là kết luận duy nhất hợp lý.
Quên mất cả việc thở, Rain từ từ lùi lại khỏi mép vực, run rẩy khi quay lưng lại, và âm thầm đứng dậy. Sau đó, cô bước vài bước cẩn trọng, rồi lao vào chạy.
‘Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt...’
Tất cả kế hoạch ẩn náu trong tàn tích đã tiêu tan. Tất cả dự định đợi mười ngày đã vô vọng. Không những nguy hiểm đã tìm thấy họ, mà còn là loại nguy hiểm mà họ không có hy vọng chống lại.
Rain liếc nhìn cái bóng của mình và do dự, không biết có nên nói gì hay không. Thầy của cô đã im lặng một cách kỳ lạ từ sáng, như thể ông ấy không hề ở đó…
Cuối cùng, cô không nói gì cả.
Khi vào trong tàn tích, cô thấy Tamar đang nằm trên sàn, nhìn trần nhà với biểu cảm u tối. Cô gái trẻ trong tình trạng tồi tệ, vì vậy Rain đã hy vọng rằng cô ấy có thể có thời gian nghỉ ngơi và hồi phục chút ít.
Đáng tiếc, điều đó không còn khả thi nữa.
Nhận thấy những động tác vội vàng và vẻ mặt nghiêm trọng của Rain, Tamar chống khuỷu tay dậy và cau mày.
"Chuyện gì vậy?"
Rain đã cuộn những dải thịt quái vật vào áo khoác của mình, biết rằng cơn đói và gắng sức thể chất không hề hợp nhau. Trong tự nhiên, thức ăn là sự sống, và cơn đói là cái chết.
"Lên cáng đi."
Cô ngừng một chút, rồi nói thêm với giọng tối sầm:
"Tên Tyrant chết tiệt đó đã lần theo chúng ta. Nó đang trèo lên hẻm núi."
Đôi mắt Tamar mở to.
Cô cứng đờ trong giây lát, rồi nghiến răng và lặng lẽ bò lên chiếc cáng tạm thời.
Rain ném chiếc áo khoác đã cuộn lại cho cô ta, rồi nắm lấy tay cầm và rên rỉ.
'Ah...'
Cô gái trẻ Legacy không thực sự nặng, nhưng cô ấy vẫn nặng hơn nhiều so với sức mà Rain có thể mang thoải mái. Tệ hơn, trọng lượng này không phân bổ đều giữa vai và eo, như cách của một chiếc ba lô. Kéo cô ấy vào tàn tích đã là một thử thách... nhưng liệu Rain có thể kéo chiếc cáng đi qua nhiều cây số địa hình gồ ghề không?
Chắc chắn là không, nếu không muốn giết chính mình.
‘Chết tiệt tất cả!’
Không có thời gian để suy nghĩ. Tạm thời, cô cần tạo càng nhiều khoảng cách giữa họ và tên Tyrant càng tốt. Vẫn còn khả năng rằng sinh vật đó đã bị cuốn đến góc này của Vùng Đồng Bằng Moonriver do dòng chảy giống họ - nên, có thể nó ở đây vì tình cờ. Trong trường hợp đó, họ vẫn còn cơ hội để thoát thân.
Nếu không…
"Đi thôi."
Rain kéo cáng ra khỏi tàn tích và do dự một lát, vẻ mặt bối rối.
Họ nên đi về hướng nào?
Mọi hướng đều như nhau - trừ hướng mà hẻm núi, và tên Tyrant, đang ở đó. Vì vậy, Rain cảm thấy có xu hướng chạy về hướng ngược lại với quái vật, hướng về phía tây.
Nhưng cô quyết định hỏi ý kiến Tamar trước. Như đoán được suy nghĩ của cô, cô gái Legacy lên tiếng từ cáng một cách nhẹ nhàng.
"Các hẻm núi của Vùng Đồng Bằng Moonriver thường trải dài từ bắc xuống nam. Chúng ta đã bị dòng sông cuốn trôi rất xa về phía nam — vì vậy, trại chính có lẽ ở đâu đó về phía tây bắc của chúng ta."
Cô ngừng lại một chút, rồi nói thêm:
"Tuy nhiên, chúng ta không biết chính xác mình đã bị cuốn xa đến đâu. Có thể sẽ khôn ngoan hơn nếu đi tiếp về phía nam. Bằng cách đó, chúng ta có thể đến rìa của đồng bằng và tìm Lake of Tears (Hồ Nước Mắt)."
Lake of Tears (Hồ Nước Mắt) và thác nước vĩ đại, Weeping Goddess (Nữ Thần Đang Khóc) là nơi Citadel của Clan Sorrow tọa lạc.
Rain đứng yên trong giây lát, cân nhắc các lựa chọn của mình.
Trại xây dựng chính của đội đường bộ nằm ở phía tây bắc so với vị trí của họ. Lake of Tears (Hồ Nước Mắt) nằm ở đâu đó phía nam. Vấn đề là họ không biết nơi nào gần hơn.
Cuối cùng, cô quyết định quay về hướng nam.
Lựa chọn của cô rất đơn giản, và không liên quan gì đến khoảng cách. Cô chọn Lake of Tears (Hồ Nước Mắt) đơn giản vì họ sẽ phải đi dọc theo hẻm núi để đến đó… điều đó có nghĩa là họ có khả năng sẽ không phải băng qua các hẻm núi khác trên đường đi.
Với Tamar đang bị thương nặng, băng qua chỉ một hẻm núi thôi cũng có thể trở thành một trở ngại không thể vượt qua — chưa tính đến khả năng họ sẽ bị một Awakened Tyrant truy đuổi. Phí thời gian là một thứ xa xỉ mà họ không có.
Vì vậy, thực sự, Lake of Tears (Hồ Nước Mắt) không phải là lựa chọn tốt nhất. Nó chỉ đơn giản là lựa chọn duy nhất.
Nghiến răng, Rain dồn sức lực mệt mỏi của mình và kéo chiếc cáng nặng nề về hướng nam.
Lúc này, cô biết ơn vì bầu trời u ám và mưa phùn lạnh lẽo. Dù mặt và tóc cô đã ẩm ướt, bụi bao phủ đồng bằng đá đã chuyển thành bùn. Nhờ vậy, việc kéo cáng qua nó trở nên dễ dàng hơn.
Nhưng cô vẫn phải vật lộn.
‘Mình sẽ cần nghĩ ra cách tốt hơn.’
Ở đâu đó phía sau họ, có thêm những tiếng đá lở sâu trong hẻm núi. Tên Tyrant đã gần như bò ra khỏi bóng tối.
Rain vội vã bước đi nhanh hơn...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

17 Tháng mười, 2024 12:46
Tầm chương 4xx sẽ thay đổi cách xưng hô cho hợp ngữ cảnh nha, tại dịch 1 chương cũng không có nhanh, bác nào từng dịch tiếng anh rồi sẽ biết, mấy chương đã dịch mình để Cậu/Tôi/Cô...để việc dịch đơn giản hơn, để dịch nhanh hơn, mình còn job chính nữa, cái này làm vì đam mê nhưng cũng tốn rất nhiều thời gian của mình, dạo này mình cũng phải gác lại một số việc của bản thân để đẩy tiến độ truyện, giờ nghỉ trưa, hoặc tối rãnh đều dịch cho anh em, mình hay nên tầm xế chiều là vì buổi trưa có thời gian rãnh dịch thêm đó, anh em thông cảm.
Bộ này cũng free, không thương mại hoá.

17 Tháng mười, 2024 12:38
Truyện này người việt viết hả các bác ?

17 Tháng mười, 2024 12:27
Mấy h có chương vậy bác Hưng em nghiện bộ này r. Tại bác đấy

17 Tháng mười, 2024 12:00
Cái mục hình ảnh tôi dùng PC cũng k thấy nhở, hay là chỉ có Cvt mới mở được hè, có ai rõ không chỉ với, muốn xem ảnh nv mà tìm hoài mấy ngày không thấy :D

17 Tháng mười, 2024 10:08
khi phiên dịch các đại từ nhân xưng như "you," "him," "her,"... từ tiếng Anh sang tiếng Việt, bác dịch cũng phải lựa từ để hợp hoàn cảnh chứ ... đang đánh nhau, combat với kẻ thù thì lại dùng từ "cậu ấy" "người ấy" thì nó trật quẻ quá, làm mất hết chất u ám của truyện.

17 Tháng mười, 2024 09:13
ủa sao mất kha khá bl r vậy

17 Tháng mười, 2024 08:53
Cày 2 ngày, xong khát *** chương, truyện đỉnh vlllllll

17 Tháng mười, 2024 07:32
hảo t đã hiểu lầm tại hại r ?

17 Tháng mười, 2024 06:36
có bác nào có tổng hợp sơ lược về cấp bậc của người, quái , v·ũ k·hí trong truyện không ạ

17 Tháng mười, 2024 04:58
Hết quyển 2 main giờ là nô lệ không biết thích roi da hay ngọn nến đây

17 Tháng mười, 2024 01:54
Dịch dùng ta, ngươi, hắn thì dễ nhập cảm hơn, "tôi" cứ thấy ớn ớn

17 Tháng mười, 2024 01:13
bộ này có phải truyện trung không vậy, dùng nhiều từ tiếng anh quá?

17 Tháng mười, 2024 00:11
vô liêm sĩ thật :))

16 Tháng mười, 2024 21:47
Anh Liêm Tsundere còn chị Sao thì Yandere sợ vvl =)) nếu như chủ thớt hiểu ý tôi và đọc qua đoạn ở Nam cực lúc thoát khỏi Trái Tim Bóng tối :^)

16 Tháng mười, 2024 20:18
:)))) hiện tại hơn 1k9 chương nhưng thằng main vẫn bị hành như tró nha ae,đánh đấm vẫn phải chơi theo team không quái nó đì c·hết

16 Tháng mười, 2024 19:25
mình thắc mắc điểm yếu main là you cant lie. thì nó có thể ko trả lời mà?
thứ 2 là có thể ko nghe thấy. bằng items nào đó hỗ trợ nghe. hoặc nhờ cái bóng nghe hộ. @@

16 Tháng mười, 2024 18:49
Hay quá lão Hưng, bộ này đỉnh thật sự

16 Tháng mười, 2024 17:04
Truyện tác ra full chưa ha?

16 Tháng mười, 2024 16:55
Main về sau có tranh thoát kiểm soát ko vậy ae t dị ứng nhất đọc truyện main bị xích như tó (giống như mô tả cái true name chương 15):v

16 Tháng mười, 2024 16:55
bác Hưng ác quá, bác đăng quả truyện bánh cuốn quá làm e mấy hôm nay thức tới sáng để đọc.

16 Tháng mười, 2024 16:40
nói đúng ổng là người trung thực nhất thế giới vì ổng chỉ có thể nói thật thôi kkkk

16 Tháng mười, 2024 16:37
kết thúc quyển 2 rồi nha, có gì cho em xin đánh giá bên ngoài, e cảm ơn ạ

16 Tháng mười, 2024 16:34
không biết góp ý này có hợp lý không:
app có chế độ đọc và chế độ nghe
riêng ta rất ít có thời gian đọc, có đến 90% là vừa nghe vừa làm, đọc thì không nói.
nhưng nghe thì, nó khá khó chịu vì giọng đọc nó đọc tiếng anh như loàn.
nếu như có thể thì mong cvt gim riêng một cái danh sách các cụm từ đặc biệt và nghĩa tiếng việt của nó sau đó trong chuyện thì để nghĩa tiếng việt thôi, nghe nó mượt hơn.
biết là đó là cách dịch chung của dòng chuyện này nhưng cũng nên chỉnh một chút để phù hợp với cách tiếp cận hơn podcast dù sao đang là xu hướng.

16 Tháng mười, 2024 14:54
Cho e hỏi mục hình ảnh ở đâu z mấy bác? đọc app k thấy?

16 Tháng mười, 2024 14:33
phải công nhận là đọc cuốn thật
BÌNH LUẬN FACEBOOK