18. Đi Tiệc Cùng Anh (2)
Tô Giản An bước ra khỏi phòng , xuống lầu , . Lục Tư Thần ngồi sopha đợi cô thấy cô xuống cũng đơ cả con người
Chiếc váy màu tím huyền ảo, lấp lánh. Chân váy đuôi cá, phần eo cũng ôm trọn lấy vòng eo con kiến của cô , cánh tay trễ vai thiết kế theo kiểu tơ lụa . Gương mặt cô vốn dĩ đã xinh đẹp , giờ trang điểm trông cô như thiên thần vậy
Anh đứng đần người ra một lúc
-“Này, tôi…trông tôi kì lắm hả?”
Giản An thấy anh cứ nhìn mình vậy, vừa thẹn vừa khó hiểu liền lay tay anh hỏi
-“À à .. ừm tạm được , đi thôi”
Anh đen mặt xấu hổ liền quay ra xe trước
-Xừ, ngồi cả hai tiếng đồng hồ mà chỉ tạm được . Đúng là khó tính .
Tô Giản An tức giận nghĩ bụng
….
Xe dừng tại nơi tổ chức tiệc . Lục Tư Thần bước xuống xe , quay sang mở cửa , dắt tay Tô Giản An bước vào bên trong
Bao nhiêu nhà báo , phóng viên cùng nhiều nhà đầu tư, khách hàng xô nhau chụp ảnh , ồ ạt.
-Ồ, Lục Phu nhân đây sao?
-Lần đầu tiên thấy cô ấy, chẳng lẽ?
-Cô ấy xinh đẹp thật
-“Này, sao đông người thế? Tôi…tôi thấy hơi kì”
Giản An ngại ngùng kéo kéo tay áo Lục Tư Thần nói nhỏ
-“Cứ đi theo tôi, trước sau gì cũng sẽ quen. Đừng lo”
Luc Tư Thần quay sang vỗ nhẹ tay cô, giọng nói nhỏ nhẹ có vẻ như trấn an cô, miệng cười khẽ.
-“…”
Tô Giản An thấy vậy cũng nhẹ nhõm hơn chút
-“Xin chào , ngài Maste”
-“Ồ, chào cậu Lục. Nghe danh đã lâu giờ mới biết mặt . Mong sẽ được làm việc lâu dài .Cô gái này….”
Maste - nhà đầu tư lớn chừng khoảng 50 tuổi .
-“Chào ngài,tôi là Tô Giản An , rất vui được gặp mặt “
Tô Giản An gắng gượng chào hỏi
-“Đây là phu nhân của tôi. Mới gặp mặt nên có chút ngại , mong ngài bỏ qua cho .”
-“Haha không sao không sao, tôi hiểu”
-“Em qua kia chơi chút, tôi bàn việc chút rồi qua . Nhớ đừng chạy lung tung”
Anh nói nhỏ vào tai cô khiến cô rùng mình vi nhột
-“Hm…tôi..tôi biết rồi”
Tô Giản An đỏ mặt chạy đi
Cô lên tầng thượng thư giãn , hít thở không khí chút .
-Đúng là ngột ngạt mà, cuộc sống của những người giàu chắc khổ lắm , lúc nào cũng phải chen chúc nơi đây …
-“Cô gái , không thoải mái sao?”
Một người phụ nữ xinh đẹp bước tới chào hỏi cô
-“Chị…à , tôi đang hít thở không khí chút, bên dưới hơi ngột ngạt”
-“Vậy, tôi có thể đứng cùng cô chút không?”
-“À dạ, được ạ”
Tô Giản An cười mỉm . Cô nghĩ bụng
-Chị ấy xinh thật
-“Chị à, chị tên gì vậy?”
Cô cố gắng mở miệng bắt chuyện trước
-“Chị là Mina , vậy còn em?”
-“Em tên Tô Giản An, chị cứ gọi em là Giản An nha”
-“À chị, chị bao nhiêu tuổi vậy, trông chị trẻ quá”
-“Chị đã 50 rồi haha. Em phải gọi chị là cô đó cô bé . Chị biết em mới có hai mấy mùa xuân thôi”
Mina nói có chút ghẹo cô .
-“Hả? Trông chị còn đẹp hơn em nữa á. Em cứ gọi chị la chị, không gọi cô đâu”
Giản An phụng phịu , lay lay tay Mina như hờn dỗi
-“Hâh được rồi được rồi , chị được chưa .Em đừng có dễ thương như thế chứ”
Mina cũng không thể cưỡng nổi mà đồng ý
-“Chị à, chúng ta đi xuống đi , trên này lạnh lắm , đứng lâu không tốt”
Hai người khoác tay nhau đi xuống lầu dưới . Mới nói chuyện làm quen thôi mà như hai chị em thân thiết đã lâu vậy
-“À chị à, chắc chị có chồng rồi nhỉ, chồng chị là ai vậy? Người đó chắc may mắn lắm “
-“Ông ấy kia kìa”
Mina chỉ tay tới phía Lục Tư Thần cùng Maste .
Tô Giản An hoảng hốt giật mình
Đúng lúc ấy Lục Tư Thần và Maste cũng hướng mắt đến họ , gọi tới
-“Phu nhân Mina, tôi..tôi xin lỗi , lúc nãy có gì không phải xin phu nhân bỏ qua cho”
-“Hả? Em sao vậy Giản An”
Mina quay sang cười khó hiểu
-“Không sao mà. Nếu em thấy chị làm phu nhân của ông ấy mà ngại thì em cứ coi chị như vừa nãy đi , đừng nói phu nhân gì cả , khó nghe lắm”
-“Dạ …dạ chị”
Tô Giản An cười mỉm đáp lại
-“Cô cũng khéo quá nhỉ, đã thân thiết với phu nhân ngài Mas như vậy”
Lục Tư Thần ôm lấy eo cô thì thầm bên tai
-“Tôi..tôi đâu biết .. anh buông ra, nhiều người nhìn đấy”
Cô ngại ngùng kéo tay anh ra
Bữa tiệc trải dài cả tiếng đồng hồ cũng kết thúc . Mọi người cũng chào tạm biệt rồi ra về .