Mục lục
Nô Lệ Bóng Tối
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sunny nhìn chằm chằm vào Caster với vẻ mặt nặng nề.

Dù Caster đang mỉm cười thân thiện và giọng điệu trấn an, cậu biết chính xác điều mà hậu duệ đẹp mã này đang làm.

Dù sao thì cậu cũng lớn lên ở vùng ngoại vi.

Caster đã nói, "Tôi sẽ giúp cậu."

Nhưng điều hắn thực sự muốn nói là "Tôi sẽ nắm giữ cậu."

Vì chẳng có đòn bẩy nào tốt hơn là một bí mật ghê tởm. Sự giúp đỡ này của hắn chắc chắn sẽ phải trả giá.

Nhưng Sunny thực sự có lựa chọn nào khác không?

Trừ khi cậu sẵn sàng chiến đấu và giết chết Caster ngay tại đó, xóa sạch nhân chứng duy nhất về tội ác của mình mãi mãi, cậu không thể từ chối.

Thêm vào đó… điều Caster nghĩ sẽ xảy ra và điều thực sự xảy ra không cố định như vậy.

Miễn là cậu còn sống, vẫn còn hy vọng có thể xoay chuyển tình thế, bằng cách nào đó.

Cậu chỉ cần vượt qua từng bước một.

Sunny cố nặn ra một nụ cười.

"Cảm ơn, Caster. Tôi sẽ… sẽ không quên chuyện này."

Rồi, cậu nhìn xuống xác chết nằm dưới chân mình và lùi lại một bước, tránh khỏi vũng máu đang nhanh chóng lan rộng.

Khuôn mặt cậu vẫn giữ bình tĩnh, nhưng một cơn rùng mình nhỏ, gần như không thể nhận thấy, lướt qua cơ thể cậu.

"Vậy… bây giờ chúng ta làm gì?"

Caster ngừng lại một chút, rồi nói với giọng điệu trang nghiêm:

"Trước tiên, không thể để ai nhìn thấy cậu trong tình trạng này. Đợi ở đây một lát. Tôi sẽ mang thứ gì đó để cậu có thể lau sạch bản thân."

Sunny thở dài. Thực sự cậu không muốn ở gần Harper, nhưng Caster nói đúng. Đi lại với người đầy máu không phải là ý hay.

"Và sau đó?"

Caster chần chừ.

"Rồi chúng ta sẽ phải tìm cách phi tang cái xác. Nhưng… sẽ không dễ để làm mà không bị phát hiện, nếu không phải bởi lũ chuột cống ở khu ổ chuột thì là bởi Guards. Đừng lo… Tôi sẽ nghĩ ra cách. Cứ đợi tôi quay lại."

Sunny lưỡng lự, tự hỏi liệu mình có thể tin tưởng vị hậu duệ này không.

Điều gì sẽ ngăn hắn quay lại cùng một đám đông? Nhưng không, giữ Sunny trong tầm kiểm soát sẽ có lợi cho Caster hơn là loại bỏ cậu hoàn toàn.

Dù vậy, cậu vẫn cử cái bóng theo dõi mọi chuyện sau khi chàng trai trẻ đẹp mã rời đi.

Bị bỏ lại một mình với xác chết, Sunny thở dài và ngồi xuống sàn, tựa lưng vào bức tường ọp ẹp của túp lều.

Cậu mệt mỏi quá.

Đêm đang dần buông xuống tàn tích, nhấn chìm mọi thứ trong bóng tối êm dịu.

Tất nhiên, cậu vẫn có thể nhìn thấy xác chết đẫm máu đang nằm bất động trên những phiến đá bên cạnh.

Lần đầu tiên, Sunny ước rằng mắt mình không thể xuyên qua bóng tối.

Đôi mắt của Harper vẫn mở, nhìn chằm chằm vào cậu đầy buộc tội.

'Mình… mình sẽ bị kẹt với cậu mãi mãi, phải không?'

Không cần nhìn vào Biển Linh Hồn, Sunny cũng biết rằng một cái bóng mới đã gia nhập vào hàng ngũ lặng lẽ của mọi sinh vật mà cậu từng giết.

Tất cả những gì cậu có thể làm là chờ đợi.

Thời gian trôi qua chậm chạp.

Caster mất nhiều thời gian để chuẩn bị mọi thứ cần thiết mà không gây nghi ngờ. Hắn phải tránh những ánh mắt tò mò và tiêu tốn không ít thời gian để trò chuyện với những người luôn muốn thu hút sự chú ý của hắn.

Đến một lúc nào đó, thậm chí Cassie đã nói chuyện với hắn:

"Này, Caster. Cậu có thấy Sunny không?"

Cách xa nơi trú ngụ của họ, ngồi trên sàn gần xác của chàng trai trẻ mà cậu đã giết, Sunny cười nhạt và lắng nghe cái cớ mà hậu duệ này sẽ bịa ra để giải thích cho sự vắng mặt của cậu.

Sau một lúc, những suy nghĩ của cậu bắt đầu lang thang.

Cậu lắng nghe tiếng mưa rơi trên những phiến đá bên ngoài và cau mày.

Mưa luôn khiến tâm trạng cậu trở nên tồi tệ.

Chính vì điều đó, Sunny luôn bị nhắc nhở về quá khứ.

Không giống Nephis, người có quá khứ mù mờ và tràn đầy bi kịch, cậu xuất thân từ một gia đình bình thường. Câu chuyện của cậu bình thường hơn là bi kịch. Một câu chuyện tầm thường về những người kém may mắn sống một cuộc sống gian khổ và cay đắng trong một thế giới đang chết dần.

Cha mẹ của Sunny đều là công nhân.

Họ nghèo, nhưng không đến mức túng thiếu. Cha cậu làm việc cho một trong số nhiều đội bảo trì chăm sóc các hàng rào bên ngoài của thành phố. Mẹ cậu làm việc trong một nhà máy ngầm sản xuất hệ thống lọc không khí. Thu nhập của họ chỉ vừa đủ để trả tiền thuê một ô nhỏ trong một khu ổ chuột ở ngoại vi.

Vài tháng sau khi em gái cậu, Rain, ra đời, khi Sunny khoảng bốn tuổi, cha cậu đã bị thiệt mạng trong một tai nạn lao động, điều không hiếm xảy ra với những người làm bảo trì trong thành phố.

Ba năm sau đó, mẹ cậu mắc bệnh và cuối cùng qua đời.

Những người lao động nhà máy như bà thường mắc bệnh và chết vì điều kiện làm việc khắc nghiệt, vì vậy kết cục đó cũng không phải là điều hiếm gặp.

Sunny và Rain được đưa vào một cơ sở chăm sóc trẻ em của chính phủ.

Em gái cậu còn nhỏ và dễ thương, nên cuối cùng đã được nhận nuôi. Sunny, tuy nhiên, lớn tuổi hơn và có "vấn đề về hành vi," khiến cậu trở nên không mấy ai mong muốn.

Sau khi chịu đựng vài năm trong một loạt các gia đình nhận nuôi ngày càng tệ hơn, cuối cùng cậu đã trốn thoát và học cách sống sót trên đường phố vùng ngoại vi.

Ngoài kia, trên đường phố, có rất nhiều đứa trẻ giống cậu, phải làm đủ mọi thứ đáng ghét mỗi ngày chỉ để sống sót đến bình minh hôm sau.

Tuy nhiên, ngay cả khi đó, phần lớn chúng cũng không kéo dài được lâu. Cần một loại sinh vật đặc biệt mới có thể sống sót ở đó.

Sunny là một sinh vật như vậy.

Một phần nhờ vào may mắn, một phần vì cậu thông minh. Nhưng phần lớn là vì cậu có một mục tiêu.

Sunny từ chối chết trước khi tìm thấy em gái mình.

Bằng cách nào đó, cậu đã tự thuyết phục mình rằng Rain đang chờ đợi cậu tìm và cứu cô.

Một ngày nào đó, họ sẽ lại sống hạnh phúc, như một gia đình, bên nhau.

Mục tiêu sai lầm này đã giữ cho cậu sống sót hơn bất cứ thứ gì khác.

…Tất nhiên, chuyện đó không kết thúc tốt đẹp.

Chẳng điều gì kết thúc tốt đẹp trong thế giới khốn kiếp này.

Ngồi cách vũng máu người chỉ vài centimet, Sunny bật cười khẽ và chà xát mặt.

Liệu có tồn tại thứ gì gọi là một kết thúc hạnh phúc không?

'Tên khốn đó mất bao lâu thế chứ?'

Thật ra, cậu biết chính xác Caster đang ở đâu và đang làm gì.

Hiện tại, hắn đang giơ tay để mở cánh cửa túp lều của Harper.

Sunny mệt mỏi đứng dậy từ sàn nhà và rũ bỏ gánh nặng của những hồi ức.

Việc nhớ lại quá khứ có ích gì chứ?

Cậu phải sống sót cho tương lai…..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Thanh Hưng
17 Tháng mười, 2024 22:09
Truyện mới 3 ngày mà khoảng 30k views, hơn 150 thảo luận, cũng đỉnh thiệt :)) Cảm ơn mọi người ạ
GpDUm61583
17 Tháng mười, 2024 21:50
hay qua di
Thanh Hưng
17 Tháng mười, 2024 21:16
Nay mình hông lên chương nha, tối mai mình lên bù ạ (50-100c hoặc hơn cho thứ 7 và chủ nhật luôn ạ)
KLNQy58339
17 Tháng mười, 2024 21:02
Ra chương tiếp đi bác, từ chiều đến giờ hóng như nghiện mai thuý rồi
JDrjL17556
17 Tháng mười, 2024 20:53
Cầu chương a
Fxnzb98336
17 Tháng mười, 2024 19:31
ầy năng lực của chị mù loà bá phết tính ra từ đầu tới h toàn đúng ko luôn
Hỗn Ma
17 Tháng mười, 2024 18:21
bộ này có hay không các đh, tôi thấy trên Reddit bàn luận nhiều phết
BlueNight
17 Tháng mười, 2024 17:40
Truyện thật sự rất hay. Đỉnh của chóp
GBKxt09197
17 Tháng mười, 2024 17:30
tác giả người hàn à? hay kiểu dịch của cvt vậy?
ThiênMãHànhKhông
17 Tháng mười, 2024 15:45
cuối cùng main vẫn là nô lệ, với cái tên truyện như vậy thì chắc cú main làm nô lệ đến hết truyện, chỉ là không biết có đổi chủ nhân hay không thôi:))
Thanh Hưng
17 Tháng mười, 2024 15:33
Chương nào hiện tại đã làm rồi, mà xưng hô đang thấy không khớp mà nó diễn ra nhiều ở chương đó, các bạn vui lòng báo lỗi hoặc comment bên dưới bình luận này, để mình tổng hợp lại và sửa nha, ưu tiên sửa những chương quan trọng ạ.
Vong
17 Tháng mười, 2024 15:29
link hình nhân vật với chủ thớt ơi
Nhã Nhặn Thư Sinh
17 Tháng mười, 2024 14:35
Mắm nào ác ghê, tác tả Kai sao mà vẽ hề thiệt chứ:)))
Thanh Hưng
17 Tháng mười, 2024 12:46
Tầm chương 4xx sẽ thay đổi cách xưng hô cho hợp ngữ cảnh nha, tại dịch 1 chương cũng không có nhanh, bác nào từng dịch tiếng anh rồi sẽ biết, mấy chương đã dịch mình để Cậu/Tôi/Cô...để việc dịch đơn giản hơn, để dịch nhanh hơn, mình còn job chính nữa, cái này làm vì đam mê nhưng cũng tốn rất nhiều thời gian của mình, dạo này mình cũng phải gác lại một số việc của bản thân để đẩy tiến độ truyện, giờ nghỉ trưa, hoặc tối rãnh đều dịch cho anh em, mình hay nên tầm xế chiều là vì buổi trưa có thời gian rãnh dịch thêm đó, anh em thông cảm. Bộ này cũng free, không thương mại hoá.
Cao Tɧật Siêu
17 Tháng mười, 2024 12:38
Truyện này người việt viết hả các bác ?
smDcB11316
17 Tháng mười, 2024 12:27
Mấy h có chương vậy bác Hưng em nghiện bộ này r. Tại bác đấy
Mân Tơ Nhít
17 Tháng mười, 2024 12:00
Cái mục hình ảnh tôi dùng PC cũng k thấy nhở, hay là chỉ có Cvt mới mở được hè, có ai rõ không chỉ với, muốn xem ảnh nv mà tìm hoài mấy ngày không thấy :D
Yêu Anh Tên Minh
17 Tháng mười, 2024 10:08
khi phiên dịch các đại từ nhân xưng như "you," "him," "her,"... từ tiếng Anh sang tiếng Việt, bác dịch cũng phải lựa từ để hợp hoàn cảnh chứ ... đang đánh nhau, combat với kẻ thù thì lại dùng từ "cậu ấy" "người ấy" thì nó trật quẻ quá, làm mất hết chất u ám của truyện.
Fxnzb98336
17 Tháng mười, 2024 09:13
ủa sao mất kha khá bl r vậy
Diệp Phàm S
17 Tháng mười, 2024 08:53
Cày 2 ngày, xong khát *** chương, truyện đỉnh vlllllll
Fxnzb98336
17 Tháng mười, 2024 07:32
hảo t đã hiểu lầm tại hại r ?
SWaXD89337
17 Tháng mười, 2024 06:36
có bác nào có tổng hợp sơ lược về cấp bậc của người, quái , v·ũ k·hí trong truyện không ạ
fMnGU55216
17 Tháng mười, 2024 04:58
Hết quyển 2 main giờ là nô lệ không biết thích roi da hay ngọn nến đây
Hữu Trí Trần
17 Tháng mười, 2024 01:54
Dịch dùng ta, ngươi, hắn thì dễ nhập cảm hơn, "tôi" cứ thấy ớn ớn
ss2002
17 Tháng mười, 2024 01:13
bộ này có phải truyện trung không vậy, dùng nhiều từ tiếng anh quá?
BÌNH LUẬN FACEBOOK