Trong khi đó, Tinh Hà Entertainment.
Trong văn phòng, Trần Văn Hinh đang bị mắng.
“Tôi không thể hiểu được, lúc đầu tại sao cô lại trở mặt với Tang Tịch Lâm, khó khăn lắm công ty mới có một đỉnh lưu, còn do một tay cô nâng đỡ, cô lại đẩy anh ta đi!”
“Cho dù tác phong của anh ta có vấn đề thì cô cũng không nên hành động theo cảm tính, cô có biết anh ta có thể kiếm được bao nhiêu tiền cho chúng ta trong một năm không? Phần lớn hoạt động của công ty đều phụ thuộc vào anh ta. Chỉ một mình anh ta mới có thể mang lại cho chúng ta rất nhiều thương vụ. Hiện tại anh ta đã chuyển đến Thần Quang, bên Thần Quang có nằm mơ cũng cười tỉnh.”
Trần Văn Hinh cụp mắt xuống không nói gì, kể từ sau khi xảy ra chuyện, cô đã bị trách mắng không chỉ một lần.
Ông chủ rõ ràng đã nói chán chê rồi, xoa ấn đường: “Những nghệ sĩ trong tay cô đều không muốn đi theo cô nữa, tôi đã sắp xếp quản lý khác cho họ rồi, cô tự mình nghĩ cách đi.”
“Nhưng...”
“Văn Hinh, công ty đã thế này rồi, tôi chỉ có thể kịp thời ngăn chặn tổn thất thôi.”
Trần Văn Hinh im lặng hồi lâu, cuối cùng chỉ nói ra một câu: “Tôi biết rồi.”
Tinh Hà vốn dĩ là một công ty nhỏ bé, toàn bộ đều nhờ vào đỉnh lưu Tang Tịch Lâm, cô ấy có thể hiểu được sự tức giận của ông chủ.
Kể từ sau khi Tang Tịch Lâm chấm dứt hợp đồng rồi hợp tác với một công ty lại bôi nhọ cô trên mạng, sự nghiệp của cô gần như bị đẩy xuống vực thẳm trong một tháng qua.
Trần Văn Hinh khẽ thở dài, quay người đi ra ngoài.
Nào ngờ lại gặp Bành Phong vừa từ bên ngoài trở về.
Bành Phong tức giận vì không ký được hợp đồng tốt, vừa về đã nghe tin Trần Văn Hinh bị gọi đến văn phòng nghe mắng, anh ta lập tức vui mừng.
“Chà, đây chẳng phải là chị Hinh của chúng ta hay sao? Nghe nói là những nghệ sĩ trong tay chị đều sắp bỏ chạy rồi?”
Cả hai đều là quản lý của cùng một công ty nhưng lại rất không hợp nhau trong công ty.
Điều quan trọng nhất là Bành Phong không thích cô.
Cả hai đều vào công ty cùng năm, Bành Phong có quan hệ thân thiết với cấp cao, có tài nguyên tốt, nhưng lại không có nghệ sĩ nổi tiếng, thậm chí trong tay còn không có minh tinh tuyến ba.
Trần Văn Hinh lại một đường hát vang tiến mạnh, thậm chí còn nâng được một đỉnh lưu hàng đầu, trở thành một người quản lý có tiếng trong giới giải trí.
Bành Phong đương nhiên không phục, theo anh ta, người phụ nữ thích hợp ở nhà chăm chồng nuôi con, còn về đi làm thì nên tìm một vị trí nhàn hạ, nơi làm việc là thế giới của đàn ông.
Trần Văn Hinh lại dựa vào cái gì mà cưỡi lên đầu anh ta?
Trong văn phòng, Trần Văn Hinh đang bị mắng.
“Tôi không thể hiểu được, lúc đầu tại sao cô lại trở mặt với Tang Tịch Lâm, khó khăn lắm công ty mới có một đỉnh lưu, còn do một tay cô nâng đỡ, cô lại đẩy anh ta đi!”
“Cho dù tác phong của anh ta có vấn đề thì cô cũng không nên hành động theo cảm tính, cô có biết anh ta có thể kiếm được bao nhiêu tiền cho chúng ta trong một năm không? Phần lớn hoạt động của công ty đều phụ thuộc vào anh ta. Chỉ một mình anh ta mới có thể mang lại cho chúng ta rất nhiều thương vụ. Hiện tại anh ta đã chuyển đến Thần Quang, bên Thần Quang có nằm mơ cũng cười tỉnh.”
Trần Văn Hinh cụp mắt xuống không nói gì, kể từ sau khi xảy ra chuyện, cô đã bị trách mắng không chỉ một lần.
Ông chủ rõ ràng đã nói chán chê rồi, xoa ấn đường: “Những nghệ sĩ trong tay cô đều không muốn đi theo cô nữa, tôi đã sắp xếp quản lý khác cho họ rồi, cô tự mình nghĩ cách đi.”
“Nhưng...”
“Văn Hinh, công ty đã thế này rồi, tôi chỉ có thể kịp thời ngăn chặn tổn thất thôi.”
Trần Văn Hinh im lặng hồi lâu, cuối cùng chỉ nói ra một câu: “Tôi biết rồi.”
Tinh Hà vốn dĩ là một công ty nhỏ bé, toàn bộ đều nhờ vào đỉnh lưu Tang Tịch Lâm, cô ấy có thể hiểu được sự tức giận của ông chủ.
Kể từ sau khi Tang Tịch Lâm chấm dứt hợp đồng rồi hợp tác với một công ty lại bôi nhọ cô trên mạng, sự nghiệp của cô gần như bị đẩy xuống vực thẳm trong một tháng qua.
Trần Văn Hinh khẽ thở dài, quay người đi ra ngoài.
Nào ngờ lại gặp Bành Phong vừa từ bên ngoài trở về.
Bành Phong tức giận vì không ký được hợp đồng tốt, vừa về đã nghe tin Trần Văn Hinh bị gọi đến văn phòng nghe mắng, anh ta lập tức vui mừng.
“Chà, đây chẳng phải là chị Hinh của chúng ta hay sao? Nghe nói là những nghệ sĩ trong tay chị đều sắp bỏ chạy rồi?”
Cả hai đều là quản lý của cùng một công ty nhưng lại rất không hợp nhau trong công ty.
Điều quan trọng nhất là Bành Phong không thích cô.
Cả hai đều vào công ty cùng năm, Bành Phong có quan hệ thân thiết với cấp cao, có tài nguyên tốt, nhưng lại không có nghệ sĩ nổi tiếng, thậm chí trong tay còn không có minh tinh tuyến ba.
Trần Văn Hinh lại một đường hát vang tiến mạnh, thậm chí còn nâng được một đỉnh lưu hàng đầu, trở thành một người quản lý có tiếng trong giới giải trí.
Bành Phong đương nhiên không phục, theo anh ta, người phụ nữ thích hợp ở nhà chăm chồng nuôi con, còn về đi làm thì nên tìm một vị trí nhàn hạ, nơi làm việc là thế giới của đàn ông.
Trần Văn Hinh lại dựa vào cái gì mà cưỡi lên đầu anh ta?