Ngày cuối cùng của một tuần giảng bài, Grendel nhìn còn lại 29 học đồ còn sống sót sau thời gian khó khăn vừa rồi, những học đồ này đều là những tinh anh hoặc là những kẻ may mắn đã lựa chọn phương thức an toàn để sinh hoạt tại Ellinel.
Kể từ ngày tiếp theo, ông sẽ để cho tụi nhóc này tự mình phát triển, các Pháp sư chính thức khác hiện tại đã đến lúc trở về Ellinel.
Trong khi các học đồ năm nay còn đang kiên trì học tập các Pháp thuật mới, Mặc Dương lúc này đang chật vật bám lấy dây leo né đòn tấn công của kẻ thù.
Một trong bộ ba quái vật được lựa chọn làm mục tiêu khảo hạch, nhưng lại rất hiếm có người dám tới khiêu chiến
Bướm ma!
Vật liệu mà Silver Fairy yêu cầu cũng bao gồm Cánh của Bướm ma, cùng bụi tiên của Bướm ác quỷ.
Đi xa hơn một chút nữa liền cần tới Đuôi của Evil Eye, chính xác là con quái vật mà Mặc Dương từng giết qua lần trước.
“15 đôi cánh của Bướm ma, 50 gram Bụi tiên của Bướm Ác Quỷ, cùng với 3 đuôi của Evil Eye, mấy thứ này thật sự có thể kiếm được?”
Thở dài tự nhủ, đồng thời hành động cũng không chậm, vận dụng Psychokinesis kéo bản thân theo sợi dây rời đi.
Pạch!
Một tia sáng bắn tới cắt đứt dây leo, từ xa là hình dạng một đôi cánh có khá nhiều hoa văn, chính giữa đôi cánh là một cơ thể giống như là nhân loại thu nhỏ, nhưng đôi mắt lớn và không có tiêu cự là đặc điểm đầu tiên để cậu nhận dạng.
Tiếp theo là hai sợi dây ở trên đầu, phần bụng tách ra thành từng đốt đốt nhỏ, nhìn kỹ thì kiểu gì cũng không liên tưởng được với con người hay là Elf.
Đây chính là Bướm ma, một con Bướm ma lạc đàn đang điên cuồng tấn công Mặc Dương.
Bọn chúng có cảm nhận ma pháp, cho nên đối với Mặc Dương đang lẫn trốn từ xa cũng không qua mắt được chúng.
Hoa văn trên đôi cánh là ma trận thực hiện ma pháp của loài quái vật này, đạn ánh sáng mà bọn chúng bắn mạnh hơn đạn bắn ra từ một khẩu súng lục.
Hơn nữa loài Bướm ma này còn có thể sử dụng pháp thuật nguyển rủa: Giảm tốc, nếu không phải Mặc Dương di chuyển bằng dây leo và Psychokinesis, cậu đã sớm bị bắn ra nhiều lỗ thủng rồi.
Rớt xuống bên dưới, tiếp đất an toàn, Mặc Dương từ trong không gian của bản thân gọi tới thật nhiều khối đa khống chế bằng Psychic Attack trực tiếp tấn công.
Pifff Piffff
Bướm ma phẫn nộ kêu lên tiếng gì đó, khoảng cách quá xa để nó thực hiện pháp thuật nguyền rủa, nó chỉ có thể dùng đạn ánh sáng tới bắn những khối đá.
“Thử xem ngươi có thể đánh được diện rộng không” Đây không phải là con Bướm ma đầu tiên mà Mặc Dương săn giết, tuy nhiên số lượng vật phẩm cần thu thập nhiều hơn là một, nên cậu cần phải đánh giá thật kỹ khả năng của loại quái vật này.
Hai tay cùng lúc vung lên, triệu tập các dây leo từ khắp nơi và những khối đá ở quanh đây tấn công, biến nơi con Bướm Ma đang đứng là trung tâm của lốc xoáy, cùng lúc tập kích.
Động tác của Bướm ma có hơi chậm, phạm vi quan sát không lớn, nó thu nhận tín hiệu từ hai sợi ăng ten trên đầu, nhưng mà cũng có giới hạn ‘quan sát’.
“Rộng đấy” Mặc Dương cân nhắc đến phạm vi nhìn của Bướm ma, tiếp đến dứt khoát kết liễu đối phương.
Phối hợp giữa hai loại kỹ năng cùng lúc, dùng Psychic Attack khống chế thanh kiếm thép, tiếp đấy dùng Psychic Force bắn nó bay đi.
Cứ như vậy cậu đã có một sát thương tương đối ổn, nhất là đối với quái vật phòng ngự yếu giống như Bướm ma.
Thanh kiếm đâm xuyên qua người của con Bướm ma, đến trước khi chết, nó còn không tin tưởng, phạm vi nhìn của nó không hề nhận được tín hiệu này.
“Ra vậy” Mặc Dương thu hồi psychokinesis, nhắm mắt lại ghi nhớ trận đấu vừa rồi, tiếp đến nhặt đôi cánh của đối phương vào trong không gian.
Hiện tại cậu đã nâng MP Boost lên cấp 7, ESP lên cấp 4, phạm vi quan sát trở nên rộng hơn, còn giới hạn năng lượng trong tế bào vì chưa trải qua cải tạo nên vẫn chưa có gì khác biệt nhiều.
Đã trôi qua nửa tháng tính từ lúc cậu đến thế giới này, lại trôi qua thêm một thời gian, Thiên phú Return and Location liền giải phóng.
Tiếp tục trèo lên trên cao, đi về tổ của những con Bướm ma, không khí xung quanh có hơi ẩm thấp, điều này làm Mặc Dương không thoải mái lắm.
“Có người?” Đột nhiên nghe thấy tiếng cười nói ở khá xa, Mặc Dương lập tức lách mình trốn đi.
Âm thanh vang lên là tiếng cười của một cô gái tóc vàng, mượt mà, đôi tai thon nhọn, cặp mắt xinh đẹp như hai viên đá quý, cơ thể cân đối lại thêm ba vòng cân xứng, ở tiêu chuẩn thế giới trước của cậu, đây hẳn là cấp bậc ‘Minh tinh’ rồi đi?
Đối phương nói “Phantom, cậu có thể bớt cà nhây đi được không? Lần này chúng ta trở về Ellinel là làm công chuyện đấy”
“Tớ có sao? Làm sao có công chuyện nào quan trọng bằng vẻ đẹp của cậu được, Mercedes” Anh chàng lãng tử với mái tóc nâu, đôi mắt tím, mặc một bộ đồ quý tộc, bên hông đeo một cây gậy, giống kiểu gậy pháp, nhưng thon gọn hơn và có một chút họa tiết hiện đại.
“Hai người giữ im lặng đi, hai anh chị đang thu hút sự chú ý của bầy Bướm ma đấy” Anh chàng có vẻ nhỏ tuổi nhất, ăn mặc cũng giản dị nhất nói.
“Evan, em không bênh chị được sao?” Mercedes than thở nói
“Hai người… thật là, A? bọn Bướm ma tới rồi!” Evan là nhóc nhỏ tuổi, nhưng động tác không hề chậm, vươn tay, một cây gậy lớn xuất hiện.
Nhìn vũ khí là đã biết được đẳng cấp không hề đơn giản, quyền trượng được nạm vàng, phía trên là viên đá quý tỏa ra ánh sáng lấp lánh.
Trên mu bàn tay có dấu ấn kỳ lạ màu đỏ, Evan vung tay ra, lập tức một tiếng gầm rống khổng lồ đánh ập tới.
Đứng ở xa xa Mặc Dương không đề phòng cũng bị thổi bay, nhưng cũng may cậu kịp thời bám trụ lại.
Hiện tại cậu đang ở trên Chimney Tree, là một phần địa bàn của Con đường hướng tới ngọn gió, gần với cảng bay của Ellinel.
Cậu đã trèo lên khá cao, nếu ngã xuống không kiểm soát có khi bản thân sẽ bị dập thành đống bùi nhùi.
Chưa dừng lại tại đó, nhóm ba người ở xa còn đang tiếp tục tấn công, đòn vung gậy phép của Evan chỉ thổi bay khoảng hai mươi đến ba mươi con Bướm ma, bọn họ trực tiếp tấn công vào hang ổ của loài quái vật này
“Để ta hiển uy nào!” Mercedes, cô gái tinh linh lập tức nhảy lên, sau lưng hiện ra đôi cánh màu xanh nhạt, hai bên cổ tay là hai cây nỏ nhỏ không ngừng bắn ra mũi tên ánh sáng.
“Light of Chaos!” Anh chàng lãng tử ở phía sau xoay tròn thân gậy, chống nó xuống đất, Evan và Mercedes liền được bao phủ bởi một ánh sáng nhàn nhạt, giống kiểu tăng phúc nào đấy.
Sức công phá của cô nàng tinh linh mạnh đến kinh hoàng, thật nhiều con quái, không những Bướm ma mà cả Bướm ác quỷ đều bị oanh đến chết khắp nơi trong khu rừng.
Ba người bọn họ đánh giết quái vật một cách dễ dàng, hiển nhiên là những con quái này hoàn toàn không cùng tầm xứng với bọn họ.
Như vậy Mặc Dương liền càng không tính xuất hiện, ai biết đối phương là thiện hay ác, lỡ như vừa ngó đầu ra liền bị tấn công liền không phải hối hận đến chết rồi sao?
Bất qua ba người bọn họ nói rằng có chuyện muốn về Ellinel, vậy cả ba đều là Pháp sư đi?
Không đúng, cô gái Tinh linh kia dùng vũ khí giống như một Bowman hơn, mục đích của bọn họ là gì?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK