"Ừm." Thiên Nhã gật đầu lên tiếng trả lời.
Lúc này Độc Cô Thành cũng xuống lầu, thấy chị cậu ta đang ăn sáng cùng một người phụ nữ dáng vẻ không tệ, cũng ngồi xuống.
"Cô chính là Tiêu Cửu Thành?" Độc Cô Thành nhìn chằm chằm Tiêu Cửu Thành, người phụ nữ này thật sự có thể dùng được sao? Thoạt nhìn bộ dạng vừa nhu nhược vừa hiền lành, hoàn toàn không phù hợp với hình tượng phụ nữ mạnh mẽ nơi thương trường trong ấn tượng của cậu ta.
"Tôi là Tiêu Cửu Thành." Tiêu Cửu Thành bị Độc Cô Thành nhìn chằm chằm, dường như cũng không bị ảnh hưởng, giọng điệu vẫn ôn nhu trước sau như một.
"Cô thật sự có thể khiến Tập đoàn Chính Hiên đầu tư cho Tập đoàn Thái Cực sao?" Độc Cô Thành hỏi.
"Tôi mới vừa xác nhận với chị cậu, cậu có thể xác nhận lại với chị mình." Tiêu Cửu Thành không có nhẫn nại với Độc Cô Thành như với Thiên Nhã để có thể giải thích thêm một lần nữa.
Độc Cô Thành nhìn về phía chị mình.
"Trước mắt việc hợp tác cùng Tập đoàn Chính Hiên tạm thời không có vấn đề gì." Độc Cô Thiên Nhã nói với Độc Cô Thành.
"Nếu chị quyết định hợp tác với cô, tôi cũng sẽ không có ý kiến gì, chỉ hi vọng cô đừng chơi đùa hai chị em tôi, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô." Độc Cô Thành uy hiếp Tiêu Cửu Thành.
"Tôi đến đây vì đôi bên cùng có lợi, thế giới của người trưởng thành sẽ không nhàm chán như vậy." Tiêu Cửu Thành cười nói, nghĩ thầm Độc Cô Thành và Thiên Nhã quả nhiên là chị em ruột, suy nghĩ rất giống nhau, đơn giản lại thẳng thắn.
"Chị, bữa sáng của em đâu?" Độc Cô Thành còn chưa ăn sáng, hỏi.
"Chị chưa đặt cơm hộp, em tự đặt đi." Thiên Nhã nói.
"Chị, từ khi nào mà chị lại nấu cơm vậy?" Vẻ mặt Độc Cô Thành kinh ngạc hỏi.
"Không phải chị làm, Tiêu Cửu Thành làm." Thiên Nhã nhìn biểu tình kinh ngạc như gặp quỷ của Độc Cô Thành, tức giận nói.
"Bên trong vẫn còn nguyên liệu nấu ăn, nếu em trai muốn ăn, tôi có thể làm thêm một phần." Tuy trong lòng Tiêu Cửu Thành cũng không tình nguyện nấu cơm cho ai ngoài Thiên Nhã, nhưng Độc Cô Thành chính là em vợ tương lai, nói không chừng sau này có tác dụng trợ giúp, giữ gìn quan hệ vẫn là cần thiết.
"Vậy phiền cô làm thêm một phần." Độc Cô Thành thẳng thắn hoàn toàn không khách khí làm phiền Tiêu Cửu Thành.
Tiêu Cửu Thành chỉ có thể quay lại phòng bếp làm thêm một phần bữa sáng nữa, so với vừa rồi dùng tâm tư, bữa sáng của Độc Cô Thành tùy ý và đơn giản hơn rất nhiều.
"Tiêu Cửu Thành này nhìn cũng không tệ." Độc Cô Thành ngay lập tức thể hiện bản tính muốn ăn thịt, nói tốt về Tiêu Cửu Thành. Thấy Tiêu Cửu Thành bận rộn ở phòng bếp, nhìn giống một người phụ nữ tốt bụng hiền huệ, cũng không giống kẻ sẽ tính kế mình, Độc Cô Thành đột nhiên nghĩ, có phải mình muốn cưới một người phụ nữ hiền huệ về để chăm sóc hai chị em mình không? Độc Cô Thành trực nam* theo chủ nghĩa 'đại nam tử' càng nghĩ càng thấy được, còn cảm thấy Tiêu Cửu Thành trước mắt là một lựa chọn tốt.
*trực nam: trai thẳng, tính cách thẳng thắn, lỗ mãng
"Em đừng có ý với cô ta, cô ta thích phụ nữ." Độc Cô Thiên Nhã nghĩ em trai vừa ý Tiêu Cửu Thành, để tránh Độc Cô Thành tự chuốc nhục nhã, Thiên Nhã thẳng thắn tiết lộ tính hướng của Tiêu Cửu Thành.
"Thì ra cô ta thích như vậy, hai người phụ nữ làm*, có vẻ rất thú vị. Chị, chị còn không phải phụ nữ sao?" Độc Cô Thành nói một câu xong, còn hiểu ra bổ sung thêm một câu.
*'làm' là làm gì tự hiểu nha mọi ngừi
Độc Cô Thiên Nhã nghe vậy, ánh mắt nhìn về phía Độc Cô Thành giống như mũi tên bắn xuyên qua, Thiên Nhã cảm thấy có đôi khi em trai nàng rất thiếu suy nghĩ.
Độc Cô Thành bị ánh mắt sắc bén nguy hiểm của chị gái nhà mình bắn vào, không dám nói gì nữa, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy ý tưởng của mình chẳng có gì sai, chính cậu ta làm đàn ông cũng cảm thấy đàn ông chẳng có gì tốt, bình thường đàn ông đều không quản được cái chân thứ ba* của mình, so với việc chị gái bị đàn ông cướp đi, cậu ta thà rằng chị gái đi tìm phụ nữ!
*chân thứ ba là cái gì lại tự hiểu nha mọi ngừi
Tiêu Cửu Thành rất nhanh đã làm một phần bữa sáng ra đưa cho Độc Cô Thành.
"Cô thích phụ nữ, vậy sao phụ nữ lại thích phụ nữ thế?" Độc Cô Thành tò mò hỏi, hỏi đến mức tương đối ngay thẳng.
Tiêu Cửu Thành nhìn Độc Cô Thành, lại nhìn Thiên Nhã, Độc Cô Thành biết tính hướng của mình, vậy hiển nhiên là Thiên Nhã nói cho, nàng có hơi tò mò, hai chị em này nói về đề tài gì, lại nói đến tính hướng của mình.
Thiên Nhã bị Tiêu Cửu Thành nhìn vô cùng xấu hổ và lúng túng, giống như mình là kẻ nhiều chuyện, đi khắp nơi tuyên bố chuyện riêng tư của Tiêu Cửu Thành vậy, giờ phút này Thiên Nhã đặc biệt muốn đấm chết tên Độc Cô Thành thiếu suy nghĩ này, lại còn hỏi Tiêu Cửu Thành vì sao thích phụ nữ.
"Độc Cô Thành, em không nói gì, cũng không ai nghĩ em câm!" Thiên Nhã thật sự muốn bịt miệng Độc Cô Thành lại.
"Sao đàn ông các cậu lại thích phụ nữ thế?" Tiêu Cửu Thành dường như không thèm để ý hỏi ngược lại.
"Đàn ông thích phụ nữ, đó là bản năng sinh học, đâu cần phải hỏi." Độc Cô Thành thấy Tiêu Cửu Thành cũng không phải da mặt mỏng giống phụ nữ bình thường, Tiêu Cửu Thành này rất thú vị.
"Phụ nữ thích phụ nữ và đàn ông thích phụ nữ, không có gì khác nhau." Tiêu Cửu Thành lại thật sự nghiêm túc trả lời Độc Cô Thành.
Thiên Nhã không nghĩ tới Tiêu Cửu Thành lại đi tán gẫu cùng Độc Cô Thành thiếu suy nghĩ, chỉ cảm thấy xấu hổ vô cùng, nàng làm người đứng xem cũng cảm thấy ngượng ngùng, thái độ Tiêu Cửu Thành lại thản nhiên, dường như mình mới là người nghĩ quá.
"Tôi ăn xong rồi, đi trước." Thiên Nhã không muốn tiếp tục nghe đề tài của bọn họ nữa, ăn xong muốn nhanh chóng thoát khỏi hiện trường.
Tiêu Cửu Thành nhìn thoáng qua bóng lưng Thiên Nhã vội vàng rời đi, nghĩ thầm, da mặt Thiên Nhã đúng là rất mỏng.
"Cô thấy chị của tôi thế nào?" Độc Cô Thành nhiều chuyện hỏi.
"Rất tốt, rất xinh đẹp." Tiêu Cửu Thành thành thật trả lời.
Độc Cô Thành cảm thấy Tiêu Cửu Thành quả nhiên rất tinh mắt, rất biết tốt xấu.
"Muốn tán tỉnh sao?" Độc Cô Thành không có ý tốt hỏi.
Tiêu Cửu Thành chỉ cười không nói, nghĩ thầm, Độc Cô Thành đang coi mình như anh em sao? Nhanh như vậy đã thẳng thắn với nhau, đúng là đứa trẻ đơn giản.