Nghe xong mà tôi vừa sướng vừa ngại vì biết được hai bác đã chấm tôi từ trước khi hai đứa quen nhau.
- Ngoài chị ra anh còn chiều mẹ nữa. Nhà có 3 đàn ông mới đủ để chiều lòng mẹ.
- Sau này có một gia đình nhỏ êm ấm, hạnh phúc như này thì tốt. -tôi đáp. Nhà tôi không thuộc dạng thiếu quan tâm hay tình thương, mà chỉ vì thời gian làm việc của ba người không giống nhau. Do đó mà thời gian cả gia đình có đủ không nhiều lắm. Nhưng mà muốn thì tìm cách, không muốn tìm lý do mà. Không phải khoe nhưng có một đợt mẹ bận trên bệnh viện, ba và anh đều đi công tác, chúng tôi đã call video ăn cơm tối cùng nhau. Tình yêu luôn có nhiều cách để biểu hiện, chỉ là chúng ta có dám bộc lộ hay không thôi.
- Cũng không hạnh phúc đến đấy đâu.
Tính ra bọn tôi đã quen nhau được hơn 1 tháng rồi, nhưng Hoàng luôn là người dành nhiều tình cảm hơn. Hoàng không ngại biểu lộ ra ngoài nhưng tôi thì ngược lại. Tôi vô thức ngước lên nhìn cậu liền bị bóp má.
- Trông yêu quá đi mất!!!
- Yêu thì làm được gì?- tôi chu mỏ lên. Bất chợt cậu cúi đầu xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên môi tôi. Mọi thứ dường trở nên tĩnh lặng, tĩnh lặng đến độ tôi nghe được tiếng tim đập, hơi thở đầy nam tính của Hoàng ngay trước mắt.
- Được không?
Tôi không đáp lại, chỉ rướn người lên ôm lấy cổ cậu, chạm lại khóe môi như một câu trả lời trực tiếp thay cho lời nói. Góc phòng khách giờ chỉ còn tiếng hôn vụn vặt. Cậu vào không sâu nhưng vô cùng quấn quýt, ngậm môi tôi hôn mút nhiều lần. Âm thanh càng to cũng không khiến tôi thoát khỏi sự mê muội này được. Hoàng ôm chặt tôi hơn ban đầu còn tôi hoàn toàn bị chi phối bởi động tác của cậu, dần dần không còn quỳ dưới đất nữa mà ngồi lên đùi cậu. Cậu được thế càng lúc càng dấn sâu vào khiến tôi không theo kịp, mặc bị cậu làm cho nhũn cả chân. Tay đang từ ôm chặt eo tôi dần dần di chuyển vào trong áo. Thay vì ôm bên ngoài như ban nãy, giờ đã chuyển vào trong.
Khi thấy mọi chuyện sắp không ổn, tôi liền dùng chút lý trí còn sót lại đẩy cậu ra. Tách nhau ra rồi tôi lại dựa vào lồng ngực cậu lấy hơi thở. Sau đó liền mím chặt đôi môi bị hôn đỏ ửng lên đòi công bằng.
Cũng không để ý tay Hoàng từ trong áo giờ đang đặt trên lưng vuốt ve từ khi nào. Bọn trẻ giờ hiểu biết mà sung sức đến vậy sao!
Cái cảm giác mà mười tám năm qua chưa từng được trải nghiệm, giờ lại không biết dùng từ ngữ nào để diễn tả sự tuyệt vời và mê mộng đó.
- Lần sau không được dùng tay như thế.
- Vâng ạ. -Hoàng ngoan ngoãn đáp, tai đã phơn phớt đỏ. Nãy hôn khí thế lắm mà, sao giờ như cún con bị bắt nạt rồi.
Hoàng nhìn lén tôi, trong khi tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì cậu lại lấn tới hôn tiếp rồi. Nhưng lần này tôi có chừng mực, sau khi cố tránh được những nụ hôn rơi như mưa xuống thì tôi phải vội chấn chỉnh nhóc này liền.
- Chỉ được một lần thôi!!!
- Tại sao ạ?!- cậu nũng nịu nói, dựa đầu lên ngực tôi. Ánh mắt tha thiết cầu khẩn muốn xin một thứ gì đó lại xuất hiện. Nhưng chuyện này không phải là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa. Sau đó tôi phải hóa thành cô giáo giảng giải cho cậu.
- Hai đứa mình còn là học sinh, mọi thứ dù thích thế nào thì nên dừng ở đây là đẹp.
- Nhưng mà chị phải chờ em.
- Chị chỉ chờ người có bản lĩnh.
Lời tôi nói hôm đó có cực kì sức nặng và thuyết phục đối với cậu. Vì vậy mọi nụ hôn lần sau đều dừng có chuẩn mực. Dù vậy thì tên nào đó vẫn như nghiện vậy. Tôi toàn phải chiều theo, vì lúc lâm trận bị áp đảo hoàn toàn rồi.
Thi cuối kì xong là đến cuối năm. Hai tuần qua Hoàng kèm cặp môn lý cho tôi suốt, không chỉ dạy mà còn động viên tôi học. Lần nào cũng mang đồ ăn nước uống đến, nhờ vậy mà điểm lý tăng lên 9, còn cân nặng cũng tăng theo luôn. Giờ tôi mới hiểu sao lại không hiểu lý, ra là không tìm đc cách học phù hợp. Ờm...không có người yêu giỏi lý nữa.
Ngày cuối cùng trong năm, tôi hẹn Hoàng đi xem phim. Nhưng mà phải ngồi canteen đợi cậu bàn việc với đội bóng rổ. Do là vừa dọn dẹp lớp để chuẩn bị niêm phong nên giờ tôi khá mệt nên gọi chai nước giải khát uống.
- Bạn ơi!
- Sao vậy?
Tôi quay về phía người hỏi thì đập ngay vào mắt là nụ cười của một chàng trai đeo kính đẹp trai đầy thư sinh. Vậy sao lại gọi tôi, tôi ngồi nhầm chỗ hay sao?!
- À, mình thấy bạn xinh quá nên muốn làm quen.
- Hả???
Hừm, chuyện lạ có thật, tính từ lúc tôi có nhận thức về tình yêu nam nữ thì chưa bao giờ được xin làm quen. Chắc là do Hoàng chăm tôi như chăm em bé nên da dẻ hồng hào, người lên cân nên đầy đặn hơn. Nhưng mà bạn để ý tôi hơi thừa rồi.
- Đây là người yêu của mình bạn ạ.
Hoàng bước đến từ sau đặt tay lên vai bạn kia. Trừ Hoàng ra thì cả tôi và bạn đó đều hốt hoảng. Motip sau đó như nào thì khỏi bàn nữa. Hoàng dọa tên kia đi luôn rồi. Còn tôi giờ đang ngồi chờ suất chiếu phim, trước mặt là Hoàng đang tra hỏi.
- Ngoài chị ra anh còn chiều mẹ nữa. Nhà có 3 đàn ông mới đủ để chiều lòng mẹ.
- Sau này có một gia đình nhỏ êm ấm, hạnh phúc như này thì tốt. -tôi đáp. Nhà tôi không thuộc dạng thiếu quan tâm hay tình thương, mà chỉ vì thời gian làm việc của ba người không giống nhau. Do đó mà thời gian cả gia đình có đủ không nhiều lắm. Nhưng mà muốn thì tìm cách, không muốn tìm lý do mà. Không phải khoe nhưng có một đợt mẹ bận trên bệnh viện, ba và anh đều đi công tác, chúng tôi đã call video ăn cơm tối cùng nhau. Tình yêu luôn có nhiều cách để biểu hiện, chỉ là chúng ta có dám bộc lộ hay không thôi.
- Cũng không hạnh phúc đến đấy đâu.
Tính ra bọn tôi đã quen nhau được hơn 1 tháng rồi, nhưng Hoàng luôn là người dành nhiều tình cảm hơn. Hoàng không ngại biểu lộ ra ngoài nhưng tôi thì ngược lại. Tôi vô thức ngước lên nhìn cậu liền bị bóp má.
- Trông yêu quá đi mất!!!
- Yêu thì làm được gì?- tôi chu mỏ lên. Bất chợt cậu cúi đầu xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên môi tôi. Mọi thứ dường trở nên tĩnh lặng, tĩnh lặng đến độ tôi nghe được tiếng tim đập, hơi thở đầy nam tính của Hoàng ngay trước mắt.
- Được không?
Tôi không đáp lại, chỉ rướn người lên ôm lấy cổ cậu, chạm lại khóe môi như một câu trả lời trực tiếp thay cho lời nói. Góc phòng khách giờ chỉ còn tiếng hôn vụn vặt. Cậu vào không sâu nhưng vô cùng quấn quýt, ngậm môi tôi hôn mút nhiều lần. Âm thanh càng to cũng không khiến tôi thoát khỏi sự mê muội này được. Hoàng ôm chặt tôi hơn ban đầu còn tôi hoàn toàn bị chi phối bởi động tác của cậu, dần dần không còn quỳ dưới đất nữa mà ngồi lên đùi cậu. Cậu được thế càng lúc càng dấn sâu vào khiến tôi không theo kịp, mặc bị cậu làm cho nhũn cả chân. Tay đang từ ôm chặt eo tôi dần dần di chuyển vào trong áo. Thay vì ôm bên ngoài như ban nãy, giờ đã chuyển vào trong.
Khi thấy mọi chuyện sắp không ổn, tôi liền dùng chút lý trí còn sót lại đẩy cậu ra. Tách nhau ra rồi tôi lại dựa vào lồng ngực cậu lấy hơi thở. Sau đó liền mím chặt đôi môi bị hôn đỏ ửng lên đòi công bằng.
Cũng không để ý tay Hoàng từ trong áo giờ đang đặt trên lưng vuốt ve từ khi nào. Bọn trẻ giờ hiểu biết mà sung sức đến vậy sao!
Cái cảm giác mà mười tám năm qua chưa từng được trải nghiệm, giờ lại không biết dùng từ ngữ nào để diễn tả sự tuyệt vời và mê mộng đó.
- Lần sau không được dùng tay như thế.
- Vâng ạ. -Hoàng ngoan ngoãn đáp, tai đã phơn phớt đỏ. Nãy hôn khí thế lắm mà, sao giờ như cún con bị bắt nạt rồi.
Hoàng nhìn lén tôi, trong khi tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì cậu lại lấn tới hôn tiếp rồi. Nhưng lần này tôi có chừng mực, sau khi cố tránh được những nụ hôn rơi như mưa xuống thì tôi phải vội chấn chỉnh nhóc này liền.
- Chỉ được một lần thôi!!!
- Tại sao ạ?!- cậu nũng nịu nói, dựa đầu lên ngực tôi. Ánh mắt tha thiết cầu khẩn muốn xin một thứ gì đó lại xuất hiện. Nhưng chuyện này không phải là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa. Sau đó tôi phải hóa thành cô giáo giảng giải cho cậu.
- Hai đứa mình còn là học sinh, mọi thứ dù thích thế nào thì nên dừng ở đây là đẹp.
- Nhưng mà chị phải chờ em.
- Chị chỉ chờ người có bản lĩnh.
Lời tôi nói hôm đó có cực kì sức nặng và thuyết phục đối với cậu. Vì vậy mọi nụ hôn lần sau đều dừng có chuẩn mực. Dù vậy thì tên nào đó vẫn như nghiện vậy. Tôi toàn phải chiều theo, vì lúc lâm trận bị áp đảo hoàn toàn rồi.
Thi cuối kì xong là đến cuối năm. Hai tuần qua Hoàng kèm cặp môn lý cho tôi suốt, không chỉ dạy mà còn động viên tôi học. Lần nào cũng mang đồ ăn nước uống đến, nhờ vậy mà điểm lý tăng lên 9, còn cân nặng cũng tăng theo luôn. Giờ tôi mới hiểu sao lại không hiểu lý, ra là không tìm đc cách học phù hợp. Ờm...không có người yêu giỏi lý nữa.
Ngày cuối cùng trong năm, tôi hẹn Hoàng đi xem phim. Nhưng mà phải ngồi canteen đợi cậu bàn việc với đội bóng rổ. Do là vừa dọn dẹp lớp để chuẩn bị niêm phong nên giờ tôi khá mệt nên gọi chai nước giải khát uống.
- Bạn ơi!
- Sao vậy?
Tôi quay về phía người hỏi thì đập ngay vào mắt là nụ cười của một chàng trai đeo kính đẹp trai đầy thư sinh. Vậy sao lại gọi tôi, tôi ngồi nhầm chỗ hay sao?!
- À, mình thấy bạn xinh quá nên muốn làm quen.
- Hả???
Hừm, chuyện lạ có thật, tính từ lúc tôi có nhận thức về tình yêu nam nữ thì chưa bao giờ được xin làm quen. Chắc là do Hoàng chăm tôi như chăm em bé nên da dẻ hồng hào, người lên cân nên đầy đặn hơn. Nhưng mà bạn để ý tôi hơi thừa rồi.
- Đây là người yêu của mình bạn ạ.
Hoàng bước đến từ sau đặt tay lên vai bạn kia. Trừ Hoàng ra thì cả tôi và bạn đó đều hốt hoảng. Motip sau đó như nào thì khỏi bàn nữa. Hoàng dọa tên kia đi luôn rồi. Còn tôi giờ đang ngồi chờ suất chiếu phim, trước mặt là Hoàng đang tra hỏi.