Mục lục
Nô Lệ Bóng Tối
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Sunny đang vật lộn để giữ bản thân và Ananke toàn vẹn giữa cơn bão cuồng loạn, cậu có thể cảm nhận cơ thể nhỏ bé của cô run rẩy. Cơ thể cậu ngập trong nước lạnh và giá buốt đến tận xương. Đồng thời, cậu cảm nhận được hơi ấm từ ánh sáng của Neph.

Không chỉ là hơi ấm.

Biết rằng chính những cái bóng của Sunny đang bảo vệ họ, Nephis truyền ánh lửa của cô bao quanh cậu, củng cố cả thân thể lẫn linh hồn. Phần lớn ánh sáng của cô chuyển sang cho Sunny, trong khi một tia lửa cuối cùng dịu dàng phủ lên nữ tư tế nhỏ bé.

Khi ngọn lửa trắng bao quanh Ananke, những vết xước và bầm tím trên cơ thể nhỏ bé của cô ngay lập tức được chữa lành. Cô dường như thả lỏng được một chút.

...Tuy nhiên, chính Nephis lại không còn gì bảo vệ.

Cả hai ở rất gần nhau, vòng tay ôm lấy nhau, với chỉ Ananke run rẩy giữa hai người. Tựa đầu lên boong tàu ướt, Sunny im lặng nhìn vào đôi mắt của Neph.

Đôi mắt ấy tối tăm và mệt mỏi, tê dại vì đau đớn.

Không có gì để nói.

Cũng chẳng có gì để làm. Ba người chỉ cần chịu đựng, cố gắng, và cầu nguyện rằng lượng tinh chất của Sunny kéo dài lâu hơn cơn bão.

Nhưng điều đó không hề dễ dàng.

Chiếc thuyền bị những lực lượng cuồng nộ lay chuyển và ném qua lại như một quả bóng. Dù chiếc dây cương bóng tối giữ họ ở chỗ, trải nghiệm vẫn như tra tấn. Sunny phải căng mọi cơ bắp để giảm bớt cú sốc từ những cú va đập dữ dội, nắm chặt vào phần đế của cột buồm.

Công việc đó không hề dễ dàng hơn việc gồng mình múc từng gáo nước bằng chiếc bát sắt. Thực tế, nó còn khó hơn, bởi cậu thậm chí không thể đứng vững. Cậu còn phải bảo vệ Ananke nữa.

Bị lạc giữa cơn bão thảm họa không khác gì khoảnh khắc ngắn ngủi đầy hủy diệt mà cậu đã trải qua khi các quả bom bên dưới Falcon Scott phát nổ. Chỉ có điều, lần này sự hỗn loạn sẽ kéo dài lâu hơn rất nhiều... có thể là hàng giờ, hoặc thậm chí là vài ngày.

Không từ ngữ nào còn có ý nghĩa gì nữa.

Dòng thời gian vỡ vụn bao quanh họ trở nên ngày càng cuồng loạn và bất ổn. Sunny cảm thấy tác động kinh khủng của nó dù đã có lớp bảo vệ do Ananke tạo ra bao quanh ketch. Suy nghĩ của cậu trở nên rối ren, khó mà duy trì được sự tập trung.

Nhưng cậu phải làm... cậu phải giữ lớp bóng tối vẫn ổn định, liên tục tạo ra hình dạng và sửa chữa bất kỳ tổn hại nào đối với chiếc thuyền tạm thời. Nếu Sunny mất tập trung, cả ba sẽ chết.

‘Cố lên... chúng ta đã đi được rất xa rồi! Chỉ một chút nữa thôi!’

Nhưng giữ tập trung ngày càng khó khăn hơn.

Sự tàn phá của dòng thời gian vỡ vụn ngày càng dữ dội, trong khi lớp bảo vệ của Ananke ngày càng suy yếu.

Dần dần, Sunny cảm thấy bản thân không còn phân biệt được đâu là trước, đâu là sau. Chỉ còn lại khoảnh khắc hiện tại, cơn đau trong cơ thể kiệt quệ, màn sương lạnh buốt bám chặt lấy da, và hơi ấm từ ánh sáng của Neph đang cháy rực trong lòng cậu, cùng với cảm giác thân thể của cô và Ananke áp sát vào cậu.

Cậu chỉ có thể bám vào những cảm giác này, vào kết nối với những cái bóng, và tìm thấy sức mạnh trong sự hiện diện yên lặng của họ.

‘Mình phải cố gắng... phải...’

Nhưng rồi, dần dần, ngay cả những cảm giác đó cũng trở nên mờ nhạt và hỗn loạn.

Cơn bão của thời gian vỡ vụn xâm chiếm tâm trí cậu hoàn toàn, dập tắt khả năng nhận thức của Sunny về thế giới. Cậu bị bỏ lại trong một trạng thái đau đớn không phải là tỉnh táo, nhưng cũng không phải sự lãng quên của sự ngất xỉu.

‘Phải... cố gắng...’

Và rồi, sự tra tấn ấy cũng tan biến.

Không còn thời gian.

Không còn thế giới.

Chỉ còn cơn bão.

---

Một khoảnh khắc trôi qua.

Hoặc có lẽ là cả một vĩnh hằng.

Cậu không biết, cũng không thể biết.

Thế giới đung đưa nhẹ nhàng. Nhịp đung đưa như một bài hát ru.

Thế giới có mùi của gỗ ướt... và trống rỗng.

Thế giới tối tăm.

Sunny lạc trong biển đen u tối.

Rồi ánh mặt trời xuyên qua mí mắt cậu, nhuộm màu đỏ lên bóng tối.

‘...Ánh sáng mặt trời?’

Bị giật ra khỏi sự yên bình bởi sự hoảng sợ đột ngột, Sunny mở mắt và ngồi bật dậy.

‘Không, không, không...’

Cơ thể đau nhức của cậu gào lên trước chuyển động đột ngột.

Suy nghĩ đầu tiên là lớp bóng tối đã tan biến. Nếu không, sẽ không có ánh sáng mặt trời chiếu vào trong ketch... nghĩa là họ sẽ bị nhấn chìm bởi cơn bão trong vài khoảnh khắc.

Nhưng rồi, Sunny sững người.

Sao lại có ánh sáng mặt trời? Làm sao có thể có, trong bóng tối cuồng loạn của cơn bão?

Đó là khi cậu cuối cùng cũng nhìn thấy thế giới.

...Bầu trời xanh trong đẹp đẽ không một gợn mây. Bảy mặt trời treo trên nền trời rộng lớn, chiếu sáng dịu dàng.

Mặt nước của Great River bình yên và tĩnh lặng, dòng chảy đều đặn như vốn có. Nước sông lấp lánh phản chiếu ánh mặt trời.

Lớp bóng tối đã thực sự biến mất, nhưng chiếc ketch... vẫn nguyên vẹn.

Sunny hít một hơi run rẩy.

Họ đã thoát khỏi cơn bão. Họ đã thoát.

"Chúng ta... chúng ta làm được rồi."

Lời thì thầm của cậu khàn khàn và nhỏ bé.

Trong một khoảnh khắc, lòng cậu ngập tràn niềm vui và phấn khích.

"Chúng ta làm được rồi!"

...Nhưng rồi, một cảm xúc không tên bao trùm cậu trong vòng tay lạnh lẽo.

Sunny rùng mình.

‘Gì thế này... tại sao lại...’

"Nephis? Ananke?"

Cậu quỳ xuống và nhìn quanh, tìm kiếm hình bóng quen thuộc.

Neph ở đó, mệt mỏi ngồi dựa vào thành ketch. Nhưng...

Một nỗi đau vô hình đột nhiên đâm xuyên qua tim cậu.

‘Không...’

Vai Sunny sụp xuống.

‘Không thể nào...’

Ananke... đã biến mất.

Nữ tư tế nhỏ bé không để lại dấu vết nào.

Chỉ còn lại chiếc áo choàng đen trơ trọi nằm trên boong, cô độc và vô vọng.

Sunny quỳ xuống, cầm chiếc áo choàng lên, nhìn vào mảnh vải đen với đôi mắt vô hồn.

Cậu quỳ im trong một lúc lâu, không thể di chuyển... không thể suy nghĩ... không thể cảm nhận.

Linh hồn Sunny cảm thấy lạnh lẽo, lạnh hơn cả khi cậu đứng trên cánh đồng tuyết ngoài Falcon Scott.

Khi nhìn chiếc áo choàng đen, đông cứng, hai bàn tay quấn quanh vai cậu, và Nephis ôm cậu từ phía sau.

"Cô ấy đã đi rồi."

Hơi ấm từ cơ thể cô và giọng nói dịu dàng... giống như lưỡi rìu của đao phủ.

Sunny run rẩy.

Neph ôm chặt hơn, như thể không muốn buông tay.

"Cơn bão hẳn đã cuốn chúng ta quá sâu vào quá khứ, xa hơn cả nơi cô ấy được sinh ra. Và thế nên... cô ấy đã ra đi. Tôi rất tiếc, Sunny."

Chiếc áo choàng đen trượt khỏi tay cậu.

Nhìn xuống, Sunny nghẹn ngào.

‘Nhưng chúng ta đã sống sót... chúng ta đã vượt qua cơn bão! Tại sao...’

Tầm nhìn của cậu trở nên mờ nhòa.

Sau một lúc, ngập tràn đau đớn, cậu thì thầm:

"...Tôi xin lỗi rất nhiều."..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PoY5L2ktGb
20 Tháng mười một, 2024 10:13
đến cấp độ nào thì bất tử hả mn
Thanh Hưng
20 Tháng mười một, 2024 10:10
[Thông Báo Cập Nhật Mới Liên Quan Trải Nghiệm Người Dùng] Hiện tại, trên website, phần bình luận đã được sắp xếp mặc định theo tiêu chí "Liên quan tới chương đang đọc" để tránh việc người đọc sau bị spoil nội dung. Trong phần bình luận, các mục như "Liên Quan", "Mới Nhất", nhưng mặc định sẽ là "Liên Quan", muốn xem tất cả bình luận như thông thường thì chọn "Mới Nhất". Đối với ứng dụng, tính năng này sẽ được cập nhật sau. Mong mọi người thông cảm và đón chờ ạ!
Thanh Hưng
20 Tháng mười một, 2024 10:06
Cảm ơn mọi người ạ, đêm qua vật vờ từ 6h tới sáng, sốt gần 40 độ, người như búa đập :))))) Tối lên lại bình thường nha ạ.
YvmMA24971
20 Tháng mười một, 2024 09:25
Chặng đường đi tìm c·ái c·hết?
Bonbon9921
20 Tháng mười một, 2024 07:58
Nephis đỉnh vãi, full topping, tank damage heal buff đủ cả. Toàn diện như 1 người bằng cả 1 cái team z. Mạnh z mà gia tộc bị diệt khả năng chỉ có 1 trong trùm cuối ra tay rồi.
RvpyU14574
20 Tháng mười một, 2024 04:56
Có bộ nào tương tự không , đói chương quá ?
OloyQ18936
20 Tháng mười một, 2024 02:02
cái memory nước vô hạn lỗi *** trong khi nó chỉ là một memory cấp thấp thế cũng phải có memory kiểu tạo đồ ăn vô hạn chứ mà thấy trong chuyện chả thấy ai có ( vì nó là memory cấp thấp nên bọn master hoặc saint ít nhất cũng phải có cái tương tự chứ). toàn thấy thiếu đồ ăn thiếu nước trong dream realm và đừng ai bảo nó độc nhất đến memory còn nhân tạo đc thì cái này phi logic nhất truyện này.
Khzil
20 Tháng mười một, 2024 01:01
xem ảnh minh họa ntn vậy mn
sky black
20 Tháng mười một, 2024 00:46
t không có tiền để đọc có phí hay donate cho dịch giả nên t sẽ đề cử cật lực
zMqZ0ddHjd
20 Tháng mười một, 2024 00:17
App trên điện thoại không xem được hình ảnh à mọi người ?
YvmMA24971
19 Tháng mười một, 2024 23:41
1 con dao gỗ từ sun god và 1 kẻ bất tử từ demon of hope :)) cảm giác giống kiểu hai khứa này vẫn đánh nhau dù đã cách cả nghìn năm giống kiểu đấu pháp vượt qua thời gian của mấy bộ tu tiên bên tung của ghê:))
pMULk55784
19 Tháng mười một, 2024 23:38
Cho hỏi tí sợi bóng tối bén lắm đứng ko, main ko cẩn thận tí là đứt tay, và chỉ main mới nhìn thấy vậy đến khi nào main mới dùng nó để chiến đấu đây?
thuchoang
19 Tháng mười một, 2024 22:55
Nên đổi tên truyện thành Nô lệ của gái thì nghe hợp lý hơn
Lưu Nhị Ngưu
19 Tháng mười một, 2024 22:38
sunny : +1 fan nhí
Lưu Nhị Ngưu
19 Tháng mười một, 2024 21:48
main thật đê tiện nhưng ta thích kk
YvmMA24971
19 Tháng mười một, 2024 18:30
Hmm cỏ vẻ các deamon được sinh ra sau các god nhỉ ? Chứ nếu sinh cùng 1 lúc thì sun god ko thể nào đủ sức để cầm tù demon of hope được cùng lắm là ngang cơ thôi hoặc là có 1 nguyên do khác nữa chăng?
YvmMA24971
19 Tháng mười một, 2024 17:48
Mấy khúc này xài tớ hơi gượng thật nên xài tôi thì hợp hơn
YvmMA24971
19 Tháng mười một, 2024 17:13
2 người bạn cũ c·hết cùng nhau? thật cảm xúc
Thanh Hưng
19 Tháng mười một, 2024 17:08
mai lên chương nha anh em, trưa nay bắt đầu sốt mê man trưa giờ ?
ZgLQJ90951
19 Tháng mười một, 2024 15:20
Ủa sao ai gọi true name của main là thành chủ nhân vậy mọi người ?
LKMXb16841
19 Tháng mười một, 2024 15:16
ae cho hỏi sau ác mộng thứ nhất thì tầm bao nhiêu chương mới gặp lại nephis nhỉ
HoeQxebbCd
19 Tháng mười một, 2024 13:51
Hazz, sự bất lực
Lê Trung Kiên
19 Tháng mười một, 2024 13:40
Đọc xong lâu rồi mà giờ ngẫm lại mới thấy , hồi đó ai đọc mà ngày hóng từng chương trong giai đoạn Sunny và Nephis đang hẹn hò xong tự dưng bị con tác chèn mấy đoạn Rain vào cắt ngang chắc cay lắm :)) Nói thật cảm giác lúc đó của ta nó ố dề kinh khủng , ngoài nắm bắt thiết lập với hoàn cảnh của Ravenheart ra thì ta skip hết mấy đoạn của Rain , mụ nội nhét chữ câu chương gớm mặc dù biết là làm đa dạng thế giới nhưng mãi mới đến lúc chill mà còn ko làm đọc giả chill nốt , con tác làm nhiều quả lú cái đầu thật .
Thanh Hưng
19 Tháng mười một, 2024 13:28
Anh em cô dì chú bác đi qua cho em xin 1 phiếu đề cử ạ, cảm ơn mọi người ạaaaaa
Thanh Hưng
19 Tháng mười một, 2024 13:27
Đã đổi ảnh bìa rồi nha anh em :))) Cảm ơn Quản Trị Viên :D
BÌNH LUẬN FACEBOOK