Trong mười phút tiếp theo, những nền tảng trong thế giới quan của Sunny bị lung lay đến tận cốt lõi.
Kai đã dìm cậu vào một cơn bão câu hỏi... tất cả đều không liên quan đến bất cứ điều gì thậm chí có chút quan trọng nào!
Điều khiến Sleeper quyến rũ kia quan tâm là những thứ rất kỳ lạ như loại giày nào đang là mốt, người nổi tiếng nào mặc gì trong một buổi lễ trao giải sang trọng, ai trong số họ có vụ bê bối và vụ bê bối đó là gì, điệu nhảy mới nhất là gì, v.v.
Cậu ta vô cùng tò mò về loại chuyện tầm phào đó và hoàn toàn thờ ơ với tất cả những bí mật đen tối của Sunny.
Nó gần như là một sự xúc phạm.
Tệ hơn nữa, Sunny cảm thấy mình như một tên ngốc hoàn toàn vì cậu không thể cung cấp được bất kỳ câu trả lời nào.
Cậu biết gì về thời trang và văn hóa cao cấp? Không gì cả!
Một lúc sau, sự nhiệt tình của Kai đã phai nhạt.
Nhìn Sunny với khuôn mặt buồn cười, cậu ta thở dài và nhẹ nhàng hỏi một câu cuối cùng:
"Sunny, nói thật với tôi đi... cậu cũng là một hikikomori ở thế giới thực phải không?"
Sunny chớp mắt.
'Cái tên ngốc này đang nói gì vậy?'
"Một hiko... cái gì cơ?"
Kai hắng giọng và nở một nụ cười xin lỗi.
"À, cậu biết đấy... một kẻ ẩn dật? Một người sống khép kín? Một người sống dưới một tảng đá?"
Sunny nhìn chằm chằm vào chàng trai trẻ đẹp đẽ, cảm thấy như thế giới đã hoàn toàn mất đi ý nghĩa kể từ khi họ gặp nhau.
"Cậu đang nói gì vậy? Tại sao tôi phải sống dưới một tảng đá? Cậu sẽ chết cóng mất! Tôi từng sống trong một container hàng, nhưng ít nhất nó cũng có bốn bức tường và một cái mái..."
Kai thở dài một lần nữa và quay đi.
"Tôi hiểu rồi. Ừm, xin lỗi vì đã làm phiền cậu. Chỉ là tôi đã bị mắc kẹt ở đây khoảng hai năm rưỡi rồi, và cuộc sống ở đây thật đơn điệu."
Hình ảnh nghiêng đẹp đẽ của cậu ta tỏa ra sự u sầu và buồn bã, như thể Kai đang than thở về điều gì đó nghiêm trọng, thay vì nói mấy thứ vớ vẩn.
'Hai năm rưỡi... cái tên ngốc này đã sống sót ở đây trong hai năm rưỡi sao?'
Sunny ngạc nhiên khi nghe điều đó.
Kai trông có vẻ là một chàng trai tử tế, nhưng không hẳn là người phù hợp với cơn ác mộng tàn nhẫn của Forgotten Shore.
Có lẽ cậu đã đánh giá thấp Sleeper quyến rũ này… hoặc có lẽ có một lý do đơn giản hơn nhiều.
Sunny nhíu mày.
Có một nhóm người có xu hướng sống ở đây lâu nhất.
Đột nhiên nghi ngờ, cậu hỏi bằng giọng lạnh lùng:
"Cậu có phải là thành viên của băng Gunlaug không?"
Kai nhìn cậu với vẻ ngạc nhiên.
Sau đó, cậu ta cười khúc khích.
"Chúa ơi, không! Nếu có một điều tôi cực kỳ ghét, thì đó là những kẻ bắt nạt như hắn. Tôi thà chết còn hơn trở thành một trong những tên tay sai của Gunlaug. Hơn nữa, bộ giáp của hắn là thứ xấu xí nhất mà tôi từng thấy!"
Tuy nhiên, sau khi nói điều đó, cậu ta đột nhiên im lặng và thêm vào sau vài giây với giọng điệu buồn bã:
"Nhưng thỉnh thoảng tôi cũng nhận công việc từ các trung úy của hắn. Đó là lý do hắn chịu đựng sự tồn tại của tôi, nên tôi cũng không có nhiều lựa chọn."
Sunny do dự một lúc, nhưng sau đó quyết định rằng cậu tin tưởng Sleeper kia.
Cậu ta thực sự không giống một trong những tên côn đồ của Gunlaug.
Ngoài ra, nếu cậu ta là một trong bọn họ, không một người tỉnh táo nào dám bắt cóc và giam cầm cậu ta.
Thành viên trong nhóm của Gunlaug gần như là bất khả xâm phạm.
Điều đó có nghĩa là Kai thực sự có năng lực hơn nhiều so với những gì Sunny đã nghĩ về cậu ta.
'Thú vị đấy.'
Nhận thấy những tiếng khóc rùng rợn của con quái vật Fallen đã xa dần, cậu chuyển sự tập trung sang cái bóng và đảm bảo rằng sinh vật khủng khiếp kia đã đi xa.
Đứng dậy, Sunny giải trừ chiếc bình thủy tinh và nói:
"Chúng ta an toàn rồi. Đến lúc di chuyển."
Khi họ đã sẵn sàng rời đi, cậu triệu hồi cái bóng trở lại và chuẩn bị bước về phía trước.
Tuy nhiên, Sunny đột nhiên dừng lại và liếc nhìn chàng cung thủ trẻ quyến rũ với vẻ do dự.
"Này, Kai. Tôi có thể hỏi cậu một câu không?"
Người Sleeper lớn tuổi mỉm cười, sự chân thành và háo hức hiện rõ trên gương mặt cậu ta.
"Tất nhiên!"
Sunny im lặng vài giây, rồi hỏi với giọng kỳ lạ:
"Bộ giáp của cậu... cậu mặc nó vì nó là bộ giáp tốt nhất mà cậu có thể có, hay vì nó trông đẹp?"
Kai nhìn cậu với vẻ bối rối.
Cậu ta nhướng một bên lông mày tinh tế và nói:
"Tôi không hiểu câu hỏi. Có sự khác biệt nào sao?"
Sunny nhắm mắt lại, thở dài và quay đi.
"Thôi bỏ đi. Đi thôi."
Khi mặt trời mọc trên đường chân trời, họ tiến sâu hơn vào thành phố, từ từ tiếp cận trung tâm của nó.
***
Lâu đài đứng trên một ngọn đồi cao ở giữa thành phố bị nguyền rủa.
Nó nguy nga và tráng lệ, với hàng chục tháp vươn lên không trung, mỗi tháp được nâng đỡ bởi một số vòm và cột công phu.
Những con gargoyle kỳ dị đang nhìn chằm chằm xuống tàn tích từ dưới các mái hiên.
Con đường dẫn lên lâu đài ấn tượng không kém lâu đài.
Nó hẹp và được củng cố kiên cố, chạy vòng quanh ngọn đồi theo cách cho phép những người bảo vệ lâu đài liên tục bắn mưa tên xuống bất kỳ kẻ tấn công nào có thể.
Cuối con đường, một cầu thang hoành tráng dẫn đến cổng của lâu đài.
Trước đó, từng có một quảng trường đá rộng lớn, được thiết kế để làm nơi tập hợp cho binh lính trong trường hợp kẻ thù có thể vượt qua tất cả trừ phòng tuyến cuối cùng này.
Giờ đây, quảng trường đã trở thành một khu định cư tạm bợ, với những tòa nhà nhỏ tồi tàn làm bằng đá, gỗ và bất cứ thứ gì mà cư dân của khu ổ chuột có thể vơ vét được, đứng hỗn độn đây đó, tạo thành những nhóm lộn xộn và những con hẻm chật hẹp.
Nơi này trông không giống những khu ngoại ô nơi Sunny lớn lên, nhưng nó có cùng không khí khốn khổ, sợ hãi và tuyệt vọng không thể nhầm lẫn.
Khi hai người họ tiếp cận khu định cư bên ngoài, một vài Sleeper chào Kai bằng những nụ cười thân thiện.
"Này, Night! Vui khi gặp cậu đấy, anh bạn. Dạo này cậu ở đâu?"
Kai cười ngượng ngùng.
"À, cậu biết đấy. Bay lượn quanh thôi. Còn cậu thì sao?"
Trong khi chàng trai trẻ quyến rũ trao đổi vài lời xã giao với người quen của mình, Sunny cẩn thận quan sát xung quanh.
Nơi này đã thay đổi một cách tinh vi kể từ lần cuối cậu đến đây.
Khu định cư dường như gần như không thay đổi, chỉ có một vài tòa nhà thay đổi hình dạng một chút.
Tuy nhiên, con người… con người dường như có thêm năng lượng và tự tin hơn, như thể nỗi sợ chết chóc và đói khát không còn đè nặng như trước nữa.
Tuy nhiên, có một cảm giác căng thẳng kỳ lạ trong không khí.
'Tôi đoán cô ấy cũng đã bận rộn trong ba tháng này.'
Cuối cùng, Kai cũng kết thúc cuộc trò chuyện, cậu ta quay sang cậu và cười xin lỗi.
"Xin lỗi về điều đó."
Sunny cau mày.
"Tại sao họ gọi cậu là Night?"
Chàng trai trẻ quyến rũ nhìn cậu, sau đó hắng giọng và nói với chút kỳ lạ trong giọng nói.
"Ồ, cậu thực sự không biết à. Thì… đó là một biệt danh. Nightingale, đó là cách tôi được biết đến ở đây."
'Thật là một biệt danh ngu ngốc,' Sunny nghĩ, và quyết định làm xong việc càng nhanh càng tốt.
Cậu không thể đợi để rời khỏi nơi ảm đạm này.
"Được rồi, vì chúng ta đã ở đây, hãy thực hiện lời hứa của cậu."
Kai gật đầu với cậu.
"Chắc chắn rồi. Cậu cần tôi làm gì?"
Sunny nhìn quanh, chắc chắn rằng không ai có thể nghe thấy họ, và nói:
"Đơn giản thôi. Vào trong lâu đài và tìm hiểu ai đang bán Memories (Ký Ức) và giá cả là bao nhiêu. Sau đó quay lại và báo cáo cho tôi."
Người đồng hành của cậu chớp mắt vài lần, rõ ràng ngạc nhiên, sau đó nhún vai.
"Không vấn đề gì. Nhưng sẽ mất một lúc đấy. Tất nhiên nếu cậu muốn thông tin tốt nhất."
Sunny nhăn mặt.
"Chỉ cần làm theo ý cậu. Tôi sẽ đợi cậu trong con hẻm kia."
Kai nhìn cậu lần cuối, mỉm cười rồi bước đi.
Cảm thấy lo lắng và căng thẳng, Sunny đi đến một con hẻm hẻo lánh và dựa lưng vào tường.
Cậu cố gắng thu mình lại nhỏ nhất có thể và trở nên không thể nhận thấy.
Ở đây khiến da cậu ngứa ran.
Có lẽ quyết định quay lại của cậu là một sai lầm.
Có lẽ cậu nên quay lưng và rời khỏi đây.
Tuy nhiên, cậu đã không làm vậy.
Sâu thẳm trong lòng, cậu biết rằng cậu phải tận dụng cơ hội này để thu thập càng nhiều Memories càng tốt, để cái bóng của cậu có thể trở nên mạnh mẽ nhất có thể.
Có lẽ cậu sẽ không bao giờ có cơ hội này nữa.
Thời gian trôi qua chậm chạp.
Một giờ trôi qua, rồi thêm một giờ nữa.
Kai chắc chắn đang dành thời gian để thu thập thông tin mà Sunny yêu cầu.
Tuy nhiên, không có gì tồi tệ đã xảy ra.
Chưa.
Sunny gần như bắt đầu tin rằng cậu đã lo lắng một cách vô ích, nhưng rồi, tất nhiên, điều cậu sợ nhất đã trở thành hiện thực.
Một giọng nói bình tĩnh, quen thuộc đến đau đớn đột nhiên vang lên từ đâu đó phía sau cậu.
"Chào, Sunny."
Cậu sững người, cảm thấy như một con thú bị mắc bẫy, và rồi từ từ quay lại.
Một biểu cảm kỳ lạ và phức tạp xuất hiện trên khuôn mặt cậu.
Cố nặn ra một nụ cười, Sunny liếm đôi môi khô khốc và nói:
"...Chào, Neph. Lâu rồi không gặp."..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
15 Tháng mười, 2024 17:58
Gần vô học lướt cmt bên QA thì bác Hưng giới thiệu bộ này. Mé ác thật, đọc đánh giá cuốn quá
15 Tháng mười, 2024 14:37
Đánh dấu chờ chương
15 Tháng mười, 2024 14:34
cái mới lạ của chuyện này là gì các đậu hũ biết không ?.
đó là chúng ta không còn phải đọc đi đọc lại mấy từ như " hừ lạnh, hít một hơi hàn khí, điện quang hỏa thạch, thiên địa biến sắc, phong vân cuốn ngược, ánh mắt băng lãnh, sát ý, sát khí, sát lục...." còn gì nữa nhể ai bổ xung đê a ha ha
15 Tháng mười, 2024 14:29
Sau khi đọc xong 200c, tôi đã hiểu tại sao dịch giả lại khen bộ này đến thế, chỉ riêng xây dựng main đã là tốt nhất trong những bộ truyện tôi đọc 5 năm gần đây.
Main đc xây dựng hợp lý và có sự phát triển tốt. Từ một thằng nhóc 17t tới từ vùng ngoại ô, main đúng nghĩa là một con chuột từ đáy xh chui lên, cậu dùng hầu hết sự tiêu cực để đối mặt với thế giới, cậu chán ghét hầu hết mọi người cậu gặp mà tốt đẹp hơn cậu nhưng đồng thời cậu cũng ghen tị và hướng tới cuộc sống của họ. Main đã trải qua một thời gian dài khó khăn chật vật để sống, cậu có suy nghĩ chín chắn, biết cách để sinh tồn trong xh, biết tàn nhẫn, biết ích kỷ, biết cách để mình an toàn nhưng cậu vẫn là một thằng nhóc chưa đầy 18t, cậu vẫn có những lúc suy nghĩ ấu trĩ, trẻ trâu, cậu ghét cái thằng đẹp trai, nhà giàu, mạnh mẽ hơn cậu, ghen khi crush bị tiếp cận nhưng chưa đủ trưởng thành để nhận ra điều đó, và cả khi g·iết người, cậu, một thằng với tất cả sự xây dựng từ trước đến giờ lại cảm thấy tội lỗi khi g·iết một thằng phản bội muốn g·iết cậu, hay cậu khủng hoảng hiện sinh khi nhận ra cậu sẽ giúp crush của mình g·iết sạch mọi người.
Tóm lại main là một người phức tạp nhưng khí cạnh nào đó cũng đơn giản, để xây dựng một nhân vật như vậy thì tác giả đã đủ tốt để viết ra một siêu phẩm.
15 Tháng mười, 2024 12:13
chút mình lên khoảng 50c tiếp nha
15 Tháng mười, 2024 11:58
Các đạo hữu cho ta hỏi ở phương tây, mỹ âu nói chung, web truyện chữ nào lớn nhất vậy?:))
15 Tháng mười, 2024 11:39
lâu r ms đọc dạng truyện ntn bánh cuốn phết :))
15 Tháng mười, 2024 11:38
chỗ nào để donate cho ctv vậy mọi người. có link bản gốc tiếng anh ko cho mình xin với. truyện hay thực sự. cuốn k nhả ra được luôn
15 Tháng mười, 2024 01:56
Mới đọc mấy chương đầu nhiều thông tin quá, loạn hết lên, thôi cứ đọc đến đâu nhớ đến đó thôi chứ chịu
15 Tháng mười, 2024 00:05
giờ này tìm truyện chỉ cần:
1 không phàm nhân quá.
2 không ôm hệ thống quá.
3 không là cái rốn của vũ trụ ( kiểu 1 đám rơi vào hoàn cảnh nào đó mà toàn main tìm ra manh mối blabla)
4 không cẩu huyết ( anh em họ hàng đấm nhau, ny đâm sau lưng, phụ mẫu ghét con blabla)
5 không đời thường quá( kiểu như ăn uống, phệt nhau 2-3c lại thấy 1 lần)
6 không được bảo kê tận răng, khắp nơi trọc phá xong về núp sau đại lão.
7 không ngựa giống quá
8 không dark quá
9 không bựa quá
10 không có truyện như thế :) thề không bao giờ có truyện đủ hết những yếu tố này. cho nên kiểu gì cũng có người chê quan trọng là t thấy hợp gu t đọc, k hợp thì lặng lẽ meo meo cáo từ không nên đánh giá tiêu cực, ảnh hưởng người đến sau, ảnh hưởng đến cvt làm free cho đọc r còn phải đọc những cmt k hay. các đh không thấy thú zị mong là lặng lẽ meo meo rơi đi a, hoan hỉ nha.
14 Tháng mười, 2024 23:10
Đọc như ln ấy, miêu tả nhiều thật
14 Tháng mười, 2024 22:10
mình từ fb, mình sẽ đọc thử. mình thấy bạn dịch miễn phí đó là việc rất cao cả, mình cảm ơn bạn nhiều vì chia sẻ vở truyện này với mọi người.
14 Tháng mười, 2024 22:09
Bộ này rất hay ,lần đầu đọc rất cuốn đọc từ 8h tối tới 4h sáng lúc nào ko biết .tác viết bộ này miêu tả đánh nhau rất dễ tưởng tượng. Nhân vật cảm xúc chân thật người đọc dễ hòa nhập.
14 Tháng mười, 2024 22:06
Quyển 2 khúc đầu hơi chậm, vì cần triển khai nhiều nội dung về giữa và cuối quyển 2, nên quyển 2 hơi dài tí nha mọi người.
Mình đánh giá quyển này khá hay.
Quyển này cũng là rất quyển quan trọng, để tạo bước đệm cho rất nhiều nội dung sau này.
14 Tháng mười, 2024 21:06
mới đọc chương đầu thôi nhưng mà mình nghĩ khi tự nói chuyện với bản thân thì "tôi" nên là "mình" nghe tự nhiên hơn ấy :>
14 Tháng mười, 2024 20:48
Cám ơn cvt lâu rồi cbuwa đọc bộ ln mà cảm xúc đến vậy mặc dù chỉ đọc 10c
14 Tháng mười, 2024 19:01
Mấy wed tây thấy mấy bộ trung cũng khá nhiều trên top ko nghĩ tới bên tây cũng đọc tu tiên tiểu thuyết
14 Tháng mười, 2024 18:56
Đọc trên light novel world khoảng 250c dừng khá nhàm chán ở quyển 2. Cũng có thể là do gg dịch nên vậy. chờ ra khoảng 300c đọc lại xem
14 Tháng mười, 2024 18:00
nhìn đánh giá với giới thiệu có vẻ tiềm năng
14 Tháng mười, 2024 17:44
Quá đỉnh, kết thúc quyển một với sự thay đổi về tâm lý của nhân vật khá rõ ràng, với Sunny, đã thay đổi khá lớn thay vì bỏ mặc đồng đội thì cậu ta đã cố gắng mạo hiểm để cứu họ, khác so với cơn ác mộng đầu tiên, mặc dù vẫn còn một chút mục đích cá nhân, sunny cần khả năng chiến đấu của Neph để sinh tồn và khả năng tiên tri của Cas nhằm dự đoạn các sự kiện sắp tới. Về Neph thì cô gái đã học được cách nói dối và che dấu cảm xúc của mình, với Cass thì cô nàng dần trở nên tự tin hơn về khả năng của bản thân mình. Đã đọc qua hai lần và lần nào cũng đều tuyệt.
14 Tháng mười, 2024 16:11
Phần tổng hợp ảnh chỗ nào vậy, Host ghim cứng ở đầu được không
14 Tháng mười, 2024 13:48
Hôm qua vừa mới nhìn thấy trên web novel top1 luôn trước LOTM
14 Tháng mười, 2024 13:27
Đã dịch xong Quyển 1, mọi người đọc xong cho mình xin đánh giá nha, cảm ơn mọi người ạ.
Quyển 2 mình dịch nhiều nhiều rồi đăng một lần nha.
----
Cảm tạ đạo hữu Kinh Tâm mở bát 100K ạ, hôm giờ mãi dịch k để ý :D
----
Bộ này mình sẽ dịch free, nên anh em yên tâm nhé, giống bộ Quang Âm, mình sẽ không thu phí ạ.
14 Tháng mười, 2024 12:48
M lần đầu đọc thể loại này cho hỏi sao không dịch luôn mà để trong (.) vậy?
14 Tháng mười, 2024 12:41
Đánh dấu chờ chương thôi
BÌNH LUẬN FACEBOOK