Hiện tại, chướng ngại ấy đang nhìn xuống, tránh ánh mắt của Sunny.
Tay anh đặt trên chuôi kiếm.
Như thường lệ, cậu nô lệ trẻ chẳng biết điều gì đang diễn ra trong đầu Hero.
Sự mơ hồ này khiến cậu lo lắng.
Cuối cùng, sau một hồi lâu, người lính lên tiếng:
“Tôi chỉ có một câu hỏi thôi.”
Cả Sunny và Scholar nín thở, nhìn anh ta chằm chằm.
“Vâng?”
“Anh nói rằng một trong chúng ta phải hy sinh để cứu hai người còn lại. Vậy tại sao là cậu ta? Từ những gì tôi thấy, anh còn gần kề cái chết hơn.”
‘Một câu hỏi tuyệt vời! Tôi vừa định hỏi như vậy.’
Sunny quay sang tên nô lệ già, cố gắng kiềm chế nụ cười chế giễu.
Nhưng thất vọng thay, Scholar đã chuẩn bị sẵn câu trả lời.
“Trước cuộc tấn công đầu tiên, cậu ta đã bị chảy máu vì đòn roi của cấp trên anh. Trong cuộc tấn công, cậu ấy bị máu của một nô lệ khác làm ướt sũng. Chiếc áo choàng của cậu ta cũng thấm đầy máu khi chủ cũ của nó qua đời. Thằng bé đã sặc mùi máu. Giữ cậu ta sống sẽ đặt chúng ta vào nguy hiểm. Đó là lý do cậu ấy là lựa chọn tốt nhất.”
Nụ cười của Sunny tan biến trước khi kịp nở.
‘Chết tiệt thật, não tên này lớn thật!’
Lý lẽ của Scholar vững chắc một cách đáng sợ.
Hero lắng nghe, gương mặt tối sầm lại theo từng lời nói. Cuối cùng, anh nhìn Sunny, ánh mắt lóe lên sự nguy hiểm.
“Điều đó đúng.”
Sunny cảm thấy miệng mình khô khốc. Mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng. Cậu căng thẳng, chuẩn bị hành động…
Nhưng ngay lúc đó, Hero mỉm cười.
“Lý lẽ của anh gần như không thể phản bác,” anh nói, rút kiếm. “Nhưng anh đã bỏ qua một điều.”
Scholar nhướng mày, cố che giấu sự lo lắng của mình.
“Điều gì vậy?”
Người lính trẻ quay mặt về phía hắn, nụ cười biến mất khỏi gương mặt. Giờ đây, anh tỏa ra sát khí dày đặc, rõ ràng.
“Là vì tôi biết anh là ai, Thưa Ngài. Tôi cũng biết anh đã làm gì và vì sao lại bị biến thành nô lệ. Chỉ một trong những tội ác ghê tởm anh đã phạm phải cũng đủ khiến tôi muốn giết anh. Vậy nên nếu có ai trong chúng ta xứng đáng bị hy sinh… thì đó chính là anh.”
Mắt Scholar trợn trừng.
“Nhưng… nhưng mùi máu!”
“Đừng lo về chuyện đó. Tôi sẽ làm cho anh chảy máu đủ để át đi bất kỳ mùi máu còn sót lại nào trên người thằng bé.”
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh đến mức Sunny gần như không kịp phản ứng.
Hero lao tới với tốc độ gần như phi nhân tính.
Chỉ một lát sau, Scholar đã gào thét dưới đất, chân bị gãy do một cú đánh từ mặt phẳng của thanh kiếm của người lính trẻ.
Không cho hắn cơ hội phục hồi, Hero giẫm mạnh lên chân còn lại, âm thanh xương gãy vang lên rõ ràng. Tiếng gào thét của Scholar biến thành tiếng rên rỉ đau đớn.
Chỉ như vậy, Scholar đã bị hạ gục.
Sự tàn bạo trong hành động của Hero hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài lịch thiệp thường ngày của anh, khiến máu trong người Sunny như đông cứng.
Điều này… thật đáng sợ.
Người lính nhìn cậu với vẻ bình thản và nói với giọng điềm tĩnh:
“Đợi tôi ở đây.”
Sau đó, anh ta kéo tên nô lệ già xuống con đường, dần biến mất sau một khối đá.
Vài phút sau, những tiếng thét kinh hoàng vang lên trong gió.
Sunny bị bỏ lại một mình, run rẩy.
‘Chết tiệt! Cái này… thật quá đáng!’
Cậu vẫn không thể tin vào sự đột ngột trong cái chết của Scholar. Và nó cũng quá tàn nhẫn.
Một lúc sau, Hero trở lại, hành động như thể chẳng có chuyện gì xảy ra.
Nhưng chính sự bình thản ấy làm Sunny bất an nhất.
Sau khi kiểm tra đồ đạc trong ba lô của Scholar và bỏ phần lớn củi ra ngoài, người lính trẻ khoác nó lên vai rồi nói một cách tự nhiên:
“Đi thôi. Chúng ta cần phải nhanh chóng.”
Không biết phải nói gì, Sunny gật đầu và bước đi về phía trước.
Giờ chỉ còn lại hai người họ.
Thật ngớ ngẩn, nhưng Sunny đột nhiên cảm thấy cô đơn.
Đi trên con đường đá dễ dàng hơn nhiều so với leo tường núi. Cậu thậm chí có thời gian cho những suy nghĩ không cần thiết. Một cảm giác u sầu kỳ lạ xâm chiếm Sunny… bằng cách nào đó, cậu bắt đầu cảm thấy rằng kết thúc của cơn ác mộng này, dù có thế nào, đã không còn xa nữa.
Họ đi trong im lặng một lúc trước khi Hero lên tiếng.
“Đừng cảm thấy tội lỗi về những gì đã xảy ra. Đó không phải lỗi của cậu. Quyết định là của tôi, và chỉ của tôi thôi.”
Người lính trẻ đi trước vài bước, vì vậy Sunny không thể thấy mặt anh ta.
“Hơn nữa, nếu cậu biết những tội ác của hắn… thực ra, tốt hơn là cậu không nên biết. Chỉ cần tin tôi khi tôi nói rằng giết hắn là một hành động công lý.”
‘Tôi tự hỏi ai trong chúng ta cảm thấy tội lỗi đây.’
Mấy người này… lúc nào cũng cố gắng biện minh cho hành động của mình, luôn khao khát duy trì ảo tưởng về sự công chính ngay cả khi làm những việc đồi bại nhất. Sunny ghét sự giả tạo đó.
Không nhận được câu trả lời, Hero khẽ cười.
“Cậu không thích nói chuyện, phải không? Thôi được rồi. Im lặng là vàng.”
Họ không nói thêm lần nào nữa sau đó, mỗi người đều đắm chìm trong suy nghĩ riêng.
Mặt trời đang lặn, nhuộm cả thế giới thành muôn vàn sắc đỏ thẫm.
Lên đến độ cao này, không khí trong lành và mát lạnh, xuyên qua những tia sáng đỏ rực.
Dưới chân họ, biển mây đỏ sậm từ từ lướt qua ngọn núi.
Các vì sao và mặt trăng dần hiện lên trên bầu trời đỏ như máu.
Cảnh tượng thật đẹp.
Tuy nhiên, Sunny chỉ có thể nghĩ về việc trời sẽ lạnh đến mức nào khi mặt trời hoàn toàn biến mất.
Trước khi điều đó xảy ra, Hero đã tìm cho họ một nơi trú ẩn.
Không xa con đường, ẩn sau một vài tảng đá cao, là một khe hở hẹp dẫn vào sườn núi.
Mừng vì được tránh khỏi gió lạnh thấu xương, họ khám phá khe hở và đến một cái hang nhỏ, kín đáo.
Sunny định lấy một ít củi ra đốt, nhưng Hero ngăn lại bằng một cái lắc đầu.
“Hôm nay chúng ta sẽ cắm trại mà không đốt lửa. Con quái ở quá gần.”
Cắm trại mà không có ngọn lửa ấm áp không hề dễ chịu, nhưng ít nhất họ cũng không đến mức chết cóng trong hang.
Dù sao, lựa chọn khác còn đáng sợ hơn.
Sunny ngồi xuống, tựa lưng vào vách hang.
Hero ngồi đối diện, trông uể oải và đăm chiêu.
Anh ta rõ ràng đang trong tâm trạng kỳ lạ. Ít nhất, có thể thấy điều đó từ việc hôm nay là lần đầu tiên, người lính trẻ không quan tâm chăm sóc thanh kiếm của mình sau khi dựng trại.
Chẳng mấy chốc, mặt trời lặn, và cái hang nhỏ của họ chìm vào bóng tối hoàn toàn.
Dĩ nhiên, Sunny vẫn có thể nhìn rõ; còn Hero thì giờ hoàn toàn mù tịt.
Trong bóng tối, gương mặt đẹp trai của Hero trông thật cao quý và, vì lý do nào đó, trông đầy ưu tư.
Sunny quan sát anh ta, không muốn chìm vào giấc ngủ.
Một lúc sau, Hero bất chợt lên tiếng, giọng trầm lặng:
“Cậu biết không, thật lạ. Thường thì tôi có thể cảm nhận được sự hiện diện của ai đó ngay cả trong bóng tối tuyệt đối. Nhưng với cậu, chẳng có gì cả. Cậu như chỉ là một phần của bóng tối vậy.”
Chỉ có im lặng đáp lại anh ta, và Hero mỉm cười.
“Cậu ngủ rồi à?”
Câu hỏi vang lên trong bóng tối.
Sunny, người trước giờ gần như không nói chuyện với Hero trừ khi thật cần thiết, và ngay cả lúc đó cũng chỉ dùng vài từ ngắn gọn nhất có thể, đột nhiên cảm thấy có một sự thân mật kỳ lạ giữa họ lúc này.
Có lẽ chính bóng tối đã cho cậu thêm dũng cảm.
Vả lại, đây cũng là một dịp đặc biệt.
“Tại sao?” Sunny lên tiếng.
“Anh đang chờ tôi ngủ rồi giết tôi phải không? Hay anh sẽ làm vào buổi sáng?”..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
22 Tháng mười, 2024 21:05
Trong thời gian mọi người đọc, mình làm tiếp, chút lên tiếp ạ
22 Tháng mười, 2024 20:13
Truyện hay vcđ. Thu tiền mở khoá đi hưng
22 Tháng mười, 2024 19:54
Nay có chương nhưng trễ chút nha, mình vừa tới nhà :((
22 Tháng mười, 2024 19:25
tối nay có chương không cv
22 Tháng mười, 2024 19:09
mới đọc hết quyển một, mà thấy hồi hộp thật sự khi chưng kiến 3 người phải đối đầu với cây ăn hồn.Nếu không có nhiều sự trùng hợp tạo ra kỳ tích thì cả 3 chắc chắn hẹo ở đó
22 Tháng mười, 2024 14:46
Nay khi nào có chương v sếp
22 Tháng mười, 2024 12:00
Main truyện này có kĩ năng khá giống main truyện SoLo leveling nhỉ nó cũng có khả năng điều khiển cái bóng và đồng hoá những kẻ thù đã bị hạ thành cái bóng của mình
22 Tháng mười, 2024 11:10
Dùng xưng hô cậu-tớ không quá phù hợp trong các trường hợp chênh lệch tuổi. Đọc rất cấn @@
22 Tháng mười, 2024 09:04
Nhờ có bạn Hỗn Ma mình mới biết cái này:
* Captain: Đại úy
n1. Đại úy (chức vụ trong q·uân đ·ội, thường là cấp bậc chỉ huy một đơn vị nhỏ)
n2. Thuyền trưởng (người chỉ huy một con tàu)
'Captain' có thể được hiểu theo nhiều nghĩa khác nhau. Trong ngữ cảnh q·uân đ·ội, 'Captain' thường chỉ cấp bậc Đại úy, là một trong những cấp bậc chỉ huy trong q·uân đ·ội, có trách nhiệm quản lý và điều hành một đơn vị. Ngoài ra, từ này cũng có thể chỉ thuyền trưởng, người có trách nhiệm điều khiển và quản lý một con tàu. Trong trường hợp này, 'Captain' được sử dụng để chỉ một chức vụ trong q·uân đ·ội, không phải là đội trưởng trong các hoạt động thể thao hay nhóm khác.
---
Chương nào đang dịch là đội trưởng, mong mọi người báo lại mình để mình sửa nha, cảm ơn ạ
22 Tháng mười, 2024 09:04
Nhờ có bạn Hỗn Ma mình mới biết cái này:
* Captain: Đại úy
n1. Đại úy (chức vụ trong q·uân đ·ội, thường là cấp bậc chỉ huy một đơn vị nhỏ)
n2. Thuyền trưởng (người chỉ huy một con tàu)
'Captain' có thể được hiểu theo nhiều nghĩa khác nhau. Trong ngữ cảnh q·uân đ·ội, 'Captain' thường chỉ cấp bậc Đại úy, là một trong những cấp bậc chỉ huy trong q·uân đ·ội, có trách nhiệm quản lý và điều hành một đơn vị. Ngoài ra, từ này cũng có thể chỉ thuyền trưởng, người có trách nhiệm điều khiển và quản lý một con tàu. Trong trường hợp này, 'Captain' được sử dụng để chỉ một chức vụ trong q·uân đ·ội, không phải là đội trưởng trong các hoạt động thể thao hay nhóm khác.
---
Chương nào đang dịch là đội trưởng, mong mọi người báo lại mình để mình sửa nha, cảm ơn ạ
22 Tháng mười, 2024 01:54
Cày cố cho hết quyển 2 mà thấy hoang mang quá. Tiết lộ xíu về Nephis trong tương lai đi bác Hưng :((
22 Tháng mười, 2024 00:50
doc kieu nay kiet que tinh than luon =]] truyen hay kinh
21 Tháng mười, 2024 23:27
ô anh Klein ?
21 Tháng mười, 2024 23:23
ad ơi hay là mình kiếm ảnh khác của Kai được không chứ nhìn nó phèn quá ?
21 Tháng mười, 2024 22:42
chúa tể spoil đây?
21 Tháng mười, 2024 22:33
Xin cảm ơn mọi người đã tích cực báo lỗi cho chương truyện.
Hôm nay, mình đã xử lí hết phần báo lỗi và rất mong mọi người tiếp tục giữ vững tinh thần để báo lỗi về phần dịch, xưng hô... để người đọc sau này có trải nghiệm tốt hơn và truyện được hoàn thiện hơn.
Cảm ơn mọi người đã góp ý báo lỗi ở các chương truyện.
21 Tháng mười, 2024 22:03
Mình vừa thêm tên của từng chương ở đầu mỗi quyển rồi ạ (Quyển 1 - 2 - 3 - 4), còn quyển 5 thì mình chưa biết chương cuối là chương mấy nên tạm thời mình để sau.
Tác giả thường để tên ở chương cuối cùng của quyển, mình đã đọc nhưng không nhớ chương nào nên không tìm được.
Mong mọi người thông cảm.
21 Tháng mười, 2024 21:49
vừa đọc xong quyển 1, bạn Thanh Hưng có thể thêm tên quyển vào đầu các quyển được không?
21 Tháng mười, 2024 20:54
800c r mà chưa thấy có gì. Ai đọc đến 1k9 chương r cho tôi hỏi cặp nam nữ chính thành đôi chưa
21 Tháng mười, 2024 20:22
Mình muốn thăm dò một chút và mong nhận được ý kiến đóng góp từ mọi người. Bắt đầu từ quyển 6, mọi người muốn lựa chọn xưng hô thế nào: "cậu/tôi" hay "cậu/tớ"? Mình muốn thống nhất để dễ làm và tránh gây khó chịu cho mọi người, đổi qua đổi lại hoài cũng không hay.
Trong tiếng Anh, có vài đại từ làm chủ ngữ được sử dụng trong nhiều trường hợp như: I/You/He/She/It/We/They (chủ ngữ), tương đương với các tân ngữ: Me/You/Him/Her/It/Us/Them... Vì vậy, việc dịch sang tiếng Việt ở các chỗ này có đôi chút khó khăn.
-----
Đối với nhân vật Rain, mọi người muốn sử dụng "anh/em" hay "cậu/tớ"? (Dù Rain không biết Sunny là anh trai của mình).
Nhân vật Jet, mọi người muốn xưng hô như thế nào: "tôi/cậu" hay "cậu/tớ"? Mình không muốn spoil, nhưng trong những diễn biến tới, main và Jet sẽ đồng hành khá nhiều, nên mối quan hệ giữa họ cũng thân thiết không khác gì với Kai, Eff, hay Cass.
Còn với các nhân vật Kai, Eff, Cass, Neph, mọi người có muốn thay đổi cách xưng hô hay vẫn giữ nguyên "cậu/tớ" như hiện tại?
Nhân vật Modr, mọi người thấy việc sử dụng "hắn/ta/ngươi" có cần điều chỉnh gì không?
Với các nhân vật còn lại, mọi người thích xưng hô thế nào: "tôi/cô/cậu" hay cách khác?
Nếu mọi người còn gặp vấn đề gì khác, cứ thoải mái bình luận bên dưới nhé.
Cảm ơn mọi người rất nhiều! Mình sẽ dựa theo ý kiến số đông.
21 Tháng mười, 2024 18:37
tôi thấy xưng hô tôi cậu là hợp lý nhất cậu tớ nghe trẻ con lắm
21 Tháng mười, 2024 17:02
Mới gặp lại đã tách nhau rồi à, không biết sau chuyến đi nam cực, sunny có "mạnh" hơn nep không nữa
21 Tháng mười, 2024 16:17
có một thứ gần như là bug trong bộ truyện này, là Neph, như để chứng minh một đều là main có cố gắng đến mức nào, c·hết bao nhiêu lần thì cậu mãi mãi chẳng thể vượt qua được Neph, đều có True name, đều là Divine, nhưng một thằng nằm đáy xã hội đi lên có cố gắng ntn đi nữa thì đâu đó ngoài kia, Neph(cocc) vẫn phóng như t·ên l·ửa, chỉ với cấp dormant mà cô đã có thể 5 lõi( đến thời điểm mà tôi đọc tới), với cái lực chiến ảo ma, thậm chí không cần bạn đồng hành để sống sót như thể cái câu nói của Jet "không ai có thể sống sót trong nightmare một mình" là một câu đùa, và tất nhiêu tôi sẽ không bất ngờ khi một lúc nào đó tác giả tiết lộ rằng Neph là hiện thân của một vị thần nào đó :))
21 Tháng mười, 2024 12:39
Mọi người đọc mà thấy có lỗi và có vấn đề gì cần sửa, cứ báo lỗi chương đó nha (có mục báo lỗi chương á), để mình không bị quên và tiện lợi hơn vì nó liên kết tới chỗ chương mà mọi người báo lỗi luôn, hông cần phải ghi là chương nào chương nào.
Cảm ơn mọi người ạ.
21 Tháng mười, 2024 11:52
ở góc nhìn thuợng đế. bị kiểm sóat bởi 1 cô gái hoàn hảo k quá đáng sợ. tình bạn, tình yêu, đủ thứ đáng để mong chờ. nhưng nếu ở góc nhìn thứ nhất thì khá là tuyệt vọng. cảm giác có thể bị hại bất cứ lúc nào là cảm giác đáng sợ nhất. thật khó chịu với chi tiết này
BÌNH LUẬN FACEBOOK