• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Không phải chứ, chẳng phải cậu đã nói ông già cậu không thể ép cậu đi lấy chồng sao?". Trình Dao có phần kinh ngạc, vì lúc trước Vi Hy đã vỗ ngực chắc chắn rằng mình sẽ không nghe theo sự sắp xếp của ông già nhà cậu ấy.

"Là tớ tự nguyện". Vi Hy nhếch môi cười khẩy. "Chẳng phải hai mẹ con Tịnh Nhã rất không muốn tớ gả cho Vu gia sao? Vậy thì tớ càng phải gả"

"Chà, Hy này, cậu điên rồi". Châu Vân vỗ vỗ vai bạn.

"Tôi nghĩ như thế cũng tốt, gả cho Vu gia hai mẹ con đó cũng sẽ không thể gây rắc rối cho cậu nữa. Vả lại nghe nói đại thiếu gia nhà họ Vu rất đẹp trai lại tài giỏi cậu gả vào đấy cũng không thiệt". Trình Dao cười cười.

"Đúng vậy. Vu gia giàu có như vậy, sau này làm Vu đại thiếu phu nhân trở thành tiểu phú bà rồi thì nhớ bao nuôi hai tiểu thiếp này với nhé". Châu Vân cười đùa.

"Hai cậu không ngăn cản tớ luôn à?". Vi Hy có chút đau đầu nhìn hai cô bạn thân.

"Đùa sao? Cậu cứng đầu như quỷ, ai lại khuyên được cậu, đúng không Vân". Trình Dao quẳng cho cô một ánh mắt đầy khinh thường.

"Thế hẳn là vừa đi thử váy cưới về à?"...

Vi Hy kể cho hai cô bạn nghe toàn bộ câu chuyện, khiến cho cả hai ngồi cười nắc nẻ cả một lúc lâu.

***

Những ngày sau đó, Vi Hy liền viện cớ sắp lấy chồng mà dọn hẳn đồ qua "hang ổ" của ba người với lí do tạm biệt cuộc sống độc thân.

Vì "hang ổ" của họ khá kín, không thể điều tra ngay ra được. Nên Vu Quân cũng chỉ có thể tưởng tượng lại lúc mình ôm hôn cô mà ước tính lại số đo của cô để chỉnh sửa lại váy cưới.

***

Một tuần nữa lại trôi qua rất nhanh, Vi Hy cũng đã trở về. Ướm thử váy cưới đã tương đối vừa, cô mới nguôi nguôi giận.

Đã đến giờ cử hành hôn lễ nhưng mãi mà vẫn chưa thấy Vu Quân đâu, mọi người đã bắt đầu xôn xao.

Sau đó liền có một người đàn ông vận bộ comple trắng ngực cài hoa đi lên bục giành micro của người dẫn chương trình.

"Xin chào mọi người, tôi là Trác Hiên, là trợ lí của Vu tổng. Hôm nay anh ấy bận, tôi sẽ thay anh ấy làm chú rễ một bữa"

Câu nói khiến mọi người phía dưới như bùng nổ, vẻ mặt hóng hớt nhìn về phía cưới lễ đường, nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Vi Hy mà chỉ trỏ.

Vi Thanh Trì là người dắt cô lên lễ đường đen mặt, nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt hung ác nhìn cô. Tịnh Nhã cùng Vi Linh Đan thì cười rất tươi vui vẻ khi có người gặp họa, mà đó lại là Vi Hy.

Lý Lam Anh vẻ mặt lúc trắng lúc xanh, tức giận cùng hoảng hốt nhìn về hướng Vi Hy. Vu Cảnh thì trong mắt chỉ có thất vọng, Vu Ngọc tức sắp khóc đến nơi.

Mọi người thì cứ liên tục chỉ trỏ, cười khinh bỉ.

Chỉ thấy Vi Thanh Trì thế nhưng vẫn cắn răng kéo Vi Hy đi lên lễ đường. Ông ta vì sợ nếu như hôm nay bỏ đi, mặt mũi có thể giữ được nhưng lại có nguy cơ không thể bám víu Vu gia mặc dù có vẻ Lý Lam Anh rất thích cô. Còn nếu như nhịn nhục xem như không có chuyện gì tiếp tục cử hành hôn lễ sẽ vẫn an toàn giữ được mối quan hệ này hơn. Thế nên là ông ta chọn cách nghĩ thứ hai.

Chỉ thấy Vi Hy cũng không phản kháng, nở một nụ cười xinh đẹp nhưng trong đó lại ẩn chứa bi thương. Đây là ba của cô, từ nhỏ đến lớn cô dù không nghe lời ông cũng chưa từng làm chuyện gì quá phận, nhưng giờ đây ông ta lại vì mặt mũi mà chấp nhận vứt bỏ cả thể diện của đứa con gái này.

Trình Dao cùng Châu Vân tức giận nhìn chằm chằm Vi Thanh Trì, cũng muốn lao lên kéo bạn thân đi nhưng thấy cô không có phản ứng gì liền cắn răng nhịn xuống.

Vu Cảnh cùng Lý Lam Anh thấy cô chịu đựng như vậy cũng biết là cô đang định làm gì, nên chỉ biết buồn bã nhìn cô.

Sau khi nghi thức đã cử hành xong tất cả, Vi Hy cũng ôm vạt váy cầm micro nói.

"Xin chào, tôi là Vi Hy. Từ nay cũng sẽ là Vu đại thiếu phu nhân. Sự việc hôm nay, tôi biết mọi người đều sẽ khinh thường tôi, cười cợt tôi. Nhưng... cũng chẳng sao cả, tôi như vậy cũng quen rồi. Từ nhỏ đến lớn, tôi ở Vi gia cũng chưa từng thật sự làm một việc gì đó có ích, cũng chưa từng gây thảm họa gì cho họ. Nên là người xưa có câu Lấy chồng thì phải theo chồng, hôm nay tôi đã gả cho Vu gia cũng tức là đã cắt đứt hoàn toàn mọi quan hệ ràng buộc của mình với Vi gia. Từ nay họ muốn đi con đường như thế nào thì cũng mặc kệ họ, Vi Hy này không quan tâm. Bắt đầu từ hôm nay tôi cũng sẽ chỉ là Vu đại thiếu phu nhân chứ không còn là đại tiểu thư, à không là nhị tiểu thư Vi gia mới đúng". Cô cúi đầu, rồi xách váy đi ra ngoài.

Vi Thanh Trì thì chỉ biết tức giận không nói nên lời đến nỗi cơn đau tim lại tái phát phải nhập viện. Hai mẹ con Tịnh Nhã thì cười rất tươi. Ha, cuối cùng cũng đi rồi, tài sản Vi gia cuối cùng cũng sẽ thuộc về hai mẹ con bà. Còn cách chức Vu đại thiếu phu nhân, Vi Linh Đan ả ta thề với lòng nhất định sẽ giành từ tay Vi Hy về được.

Trác Hiên lái xe chở cô thẳng về Quân trạch, là nơi ở của Vu Quân.

Vi Hy ôm vạt váy bước xuống xe, đi vào nhà. Cô liền chỉ biết cười khẩy, ha, cái danh đại thiếu phu nhân này cũng thật tốt, ngay cả một người cũng không thèm ra đón cô.

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK