Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1183

Thêm nữa, bọn chúng cũng không biết Lâm Hàn chuẩn bị để bọn chúng không được làm bất cứ công việc làm ăn đen tối nào hết, chỉ được làm ăn đứng đắn, nên tiếng nói phản kháng của bọn chúng mới không lớn như vậy.

Nếu như về sau bọn chúng biết được chuyện này thì e rằng lại có không ít thế lực tính toán phản kháng.

Nhưng những chuyện này, Lâm Hàn đã sớm dự liệu, đương nhiên sẽ có biện pháp giải quyết. Bây giờ, trước hết phải khiến tất cả thế lực ở Bắc Đông Vùng Xám thoả hiệp, đi theo Lâm Hàn, nhận Lâm Hàn làm lão đại đã rồi nói sau.

Chờ sau khi đã thu phục được tất cả thế lực ở Bắc Đông Vùng Xám thì sẽ nhắc lại chuyện này, đến lúc đó mới chèn ép bọn chúng một chút, để bọn chúng ngoan ngoãn từ bỏ tất cả các công việc làm ăn đen tối, đi theo Lâm Hàn làm ăn đứng đắn.

Tuy đối với những người này thì lợi ích là vô cùng quan trọng, nhưng tóm lại vẫn không thể quan trọng hơn mạng sống được.

Lúc này, Lâm Hàn nhìn về phía Lâm Phong nói: “Mọi người vất vả rồi, để cho các anh em nghỉ ngơi tốt một chút, thời gian sau có lẽ sẽ bận rộn đấy”.

“Không sao, không có gì vất vả hết”, Lâm Phong cười nói, sau đó liền rời đi.

Lời này của Lâm Phong cũng không phải là lời nói khách sáo, trên thực tế, những chuyện đã làm ngày hôm nay, đối với cao thủ nhà họ Lâm mà nói thì chẳng đáng kể chút nào, đừng nói đến nhiệm vụ mà bọn họ phải thực hiện thường ngày, mà chỉ nói đến huấn luyện thường ngày cũng còn cực khổ hơn nhiều so với chuyện làm giúp Lâm Hàn ngày hôm nay.

“Mọi người cũng nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai lại tiếp tục bận rộn”, Lâm Hàn nói với La Võ và Uông Nghĩa.

Hai người La Võ và Uông Nghĩa khẽ gật đầu, chuẩn bị đi về nghỉ ngơi.

Đang định rời đi, La Võ đột nhiên nhớ ra gì đó, hỏi: “Đúng rồi cậu Lâm, anh tôi đâu rồi? Lúc nãy tôi có đi tìm anh ấy mà không tìm được”.

Lúc này, Uông Nghĩa cũng có chút nghi hoặc nhìn về phía Lâm Hàn. Lúc đó Lâm Hàn và La Văn cùng nhau quay về, nhưng bây giờ lại không thấy người đâu cả. Lúc bọn họ vừa trở về, đang định đi tìm La Văn để thương lượng chi tiết vài chuyện về hành động lần này, nhưng lại chẳng tìm thấy bóng dáng La Văn đâu cả.

Lâm Hàn nghe vậy, cũng không né tránh gì cả, nói thẳng: “À, La Văn giúp tôi đi đến La Quốc xử lý một việc, phải một thời gian mới có thể quay về, hành động lần này chủ yếu do hai người thực hiện”.

Nghe thấy là đi đến La Quốc, Uông Nghĩa và La Võ lập tức nhớ đến chuyện xưởng máy móc hạng nặng kia, dù sao thì lúc trước bọn họ cũng là ở La Quốc bận rộn chuyện này.

Uông Nghĩa do dự một chút, không nhịn được mà hỏi: “Cậu Lâm, chuyện này cậu định xử lý như thế nào?”

Bên trong trang viên đại sảnh.

La Võ cũng có chút nghi hoặc nhìn về phía Lâm Hàn.

Chuyện về công xưởng máy móc hạng nặng ở La Quốc kia, mặc dù bọn họ không nắm bắt được tình hình, nhưng đại khái thì cũng hiểu một chút.

Chuyện này, thực sự khá khó giải quyết, dùng thực lực của bọn họ, quả thật không thể ăn nổi.

Mà dù như thế thì La Võ và Uông Nghĩa cũng cực kỳ không cam lòng, dù sao nếu như có thể ăn được, thì đây chính là một cái bánh ngọt khổng lồ, bọn họ thật sự có thể không cần phải làm bất cứ công việc kinh doanh đen tối nào nữa, chỉ cần làm ăn đoan chính mà thôi.

Lâm Hàn nghe vậy, chỉ nhàn nhạt trả lời: “Còn thế nào được nữa, đương nhiên là ăn trọn rồi”.

Miếng bánh ngọt đặt ở trước mặt, làm gì có chuyện không ăn, đây cũng không phải là tính cách của Lâm Hàn.

Nghe thấy câu trả lời của Lâm Hàn, La Võ và Uông Nghĩa ngây người, bọn họ cũng vô cùng muốn chiếm được công xưởng máy móc, nhưng bọn họ cũng đã đích thân đi đến hiện trường, đương nhiên hiểu rõ được sự khó khăn ở trong đó.

Mặc dù hai người bọn họ cũng vô cùng hy vọng Lâm Hàn không sợ khó khăn, nghĩ cách chiếm trọn mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, nhưng dù nghĩ thế nào đi chăng nữa thì họ cũng không thể ngờ được rằng Lâm Hàn lại trực tiếp lựa chọn “ăn” luôn.

“Cậu Lâm, cậu đã cân nhắc kĩ càng rồi chứ? Mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này có quy mô khổng lồ, nếu không có thực lực mà cưỡng ép tiếp nhận, chỉ sợ là sau khi tiếp nhận sẽ…”

Uông Nghĩa không nói ra, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, nếu như không có đủ thực lực, tiếp quản công xưởng máy móc hạng nặng này với hao tốn chi phí khổng lồ, rồi nếu không có đủ thực lực đưa vào sản xuất vận hành, hoặc có thực lực đưa vào sản xuất vận hành nhưng không thể kiên trì nổi một chu kỳ thì sẽ mang đến thiệt hại khó mà có thể tưởng tượng được.

Bởi vì… mấy cái công xưởng máy móc thiết bị hạng nặng này quy mô quá khổng lồ, đến lúc đó đến thiệt hại, rất có thể khiến Lâm Hàn và bọn họ tán gia bại sản.

La Võ đứng ở một bên mặc dù không có nhiều hiểu biết về chuyện này, nhưng cũng hiểu được ý của Uông Nghĩa. Mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này quy mô quá khổng lồ, cần phải hao tốn chi phí cực lớn, nếu như không có thực lực này thì không thể xúc động “ăn” được.

La Võ và Uông Nghĩa lúc này cũng đều có chút lo lắng nhìn về phía Lâm Hàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK