Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1045

Đừng tưởng bề ngoài Dương Lệ xinh đẹp gọn gàng mà lầm, trong thực tế, cả năm cô luôn vùi đầu vào công việc mà chỉ kiếm được hơn một triệu tệ mà thôi. Hiện tại còn xảy ra chuyện Triệu Tứ Hải thông đồng với Tạ Kiến Bình, nếu không giải quyết ổn thỏa, Dương Lệ cảm thấy bản thân cô có khi cũng sẽ bị đưa đi điều tra.

“Không nói nữa, công ty xảy ra chút chuyện, em phải chuẩn bị xử lý cho thật tốt mới được”, Dương Lệ nói rồi đi một mạch về phòng làm việc, chuyện liên quan đến Triệu Tứ Hải, tạm thời Dương Lệ vẫn chưa muốn kể cho Lâm Hàn nghe, đợi sau khi điều tra rõ ràng rồi tính sau.

Lâm Hàn nghe thế cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục nhấn vào client weibo dạo xem, lướt xem thử đông đảo cư dân mạng đánh giá Tần Liên thế nào.

Vừa xem chưa được bao lâu, điện thoại di động Lâm Hàn liền reo lên, Lâm Hàn vừa nhìn thì chợt bất ngờ, là Trương Thiên Sơn gần đây không liên lạc được gọi đến.

Lâm Hàn luôn vô cùng cảm kích Trương Thiên Sơn này, mặc dù ông ta lớn hơn Lâm Hàn hai ba chục tuổi, nhưng hai người trò chuyện khá hợp tính nhau vì thế cũng khá thân thiết, Lâm Hàn lúc nào cũng xem Trương Thiên Sơn như anh em mà đối đãi.

“Alo, anh Trương? Dạo trước anh sao thế, em gọi mãi cho anh mà không được?”, Lâm Hàn niềm nở bắt máy.

Đầu dây bên kia cũng vang lên giọng nói nhiệt tình của Trương Thiên Sơn.

“Chú đừng nhắc nữa, dạo trước miền Bắc xảy ra ít chuyện, cũng không có gì quá nghiêm trọng, có điều xử lý có hơi rắc rối và mệt mỏi. Anh bận tối tăm mặt mày, hôm qua vừa xử lý ổn thỏa nên nay mới chạy về đây”, Trương Thiên Sơn nói.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, vốn dĩ anh hơi lo cho Trương Thiên Sơn, bây giờ nghe thấy không sao thì tốt rồi, ngẫm nghĩ lại thì Lâm Hàn cảm thấy lo lắng thừa rồi.

Dù sao thì Trương Thiên Sơn cũng là Đại bàng núi vùng Bắc Đông, dưới trướng có bao nhiêu là cao thủ chứ, còn xảy ra chuyện gì được?

“Không sao thì tốt rồi, đoạn trước em liên lạc với anh mãi mà không được nên cứ tưởng anh xảy ra chuyện gì, nếu anh không gọi cho em thì em đã cử người qua điều tra rồi”, Lâm Hàn cười nói.

“Phiền chú em lo lắng rồi, vì bận bịu quá nên anh không mang theo điện thoại, mà cũng không để ý luôn, lần sau gặp anh sẽ tự phạt ba ly để nhận lỗi!”, Trương Thiên Sơn thoải mái nói.

“Thế thì không cần đâu”, Lâm Hàn bật cười rồi nói: “À đúng rồi, có chuyện em đang khá nghi hoặc, Tạ Kiến Bình người phụ trách hợp tác vùng Bắc Đông mà anh cử đến vì sao lại có hơi tâm thuật bất chính vậy? Lúc trước tìm em một mực đòi hợp tác làm ăn phi pháp với em, bị em từ chối thì mấy hôm nay mới đàng hoàng được chút”.

“Cái gì? Thằng nhãi kia muốn làm ăn phi pháp à? Đúng là dạy mãi không khôn ra mà!” Trương Thiên Sơn nghe vậy bèn bất mãn nói: “Thằng nhãi đó cũng được xem là thân tín dưới trướng anh, lập được không ít công lao, có điều quen tay làm mấy thương vụ thuộc vùng xám cho nên tay chân không thể nào sạch sẽ được, xin lỗi chú nhé! Về chuyện đi tới nhận thức chung sẽ không cùng hợp tác làm ăn phi pháp thì chúng ta đã nhất trí rồi, nếu thằng nhãi kia vẫn ngoan cố không chịu nghe khuyên mà cứ dính vào mấy vụ làm ăn phi pháp thì chú cứ tùy ý trừng trị nó”.

“Không sao, cũng không có gì to tát, em đã cấm không được làm ăn phi pháp thì ông ta có muốn cũng không thể làm, nên không cần bàn đến có trừng trị hay không đâu”.

Sau đó Lâm Hàn lại trò chuyện với Trương Thiên Sơn về mấy chuyện ngày thường và tình hình gần đây.

Lâm Hàn cũng biết sơ qua công việc bên miền Bắc khá bề bộn, Trương Thiên Sơn tương đối bận bịu nên mới dẫn đến tình hình như hiện nay.

Mà tính tới hiện tại, bên Trương Thiên Sơn cũng chỉ nhanh chóng giải quyết cho xong rồi giao chuyện còn lại cho đám thuộc hạ.

Sau cùng Lâm Hàn mới hẹn được với Trương Thiên Sơn, đợi khi ông ta giải quyết ổn thỏa mọi chuyện, vài ngày nữa sẽ đích thân đến thành phố Đông Hải thăm thú một chuyến, tiện thể uống vài ly và tâm sự với Lâm Hàn.

Lâm Hàn đương nhiên vô cùng vui vẻ, vội đồng ý ngay, sau đó mới cúp máy.

Lúc này, tại nhà họ Hạ.

Hạ Đạt và Hạ Minh cũng vừa biết được tin Tần Liên đột nhiên nổi tiếng vì đã xem cái video quảng bá kia.

Hạ Đạt và Hạ Minh không quá hiểu rõ về lĩnh vực này, vì trước đây công ty giải trí Tinh Quang chủ yếu là do Hạ Sương quản lý.

Nhưng thời gian kinh doanh công ty giải trí Tinh Quang cũng khá lâu nên cũng sẽ có chút hiểu biết về ngành giải trí.

Cũng như khi xem cái video này, Hạ Đạt và Hạ Minh chỉ vừa xem đã biết chắc Tần Liên nhất định sẽ nổi tiếng. Con đường sự nghiệp của Tần Liên trong giới giải trí này chắc chắn sẽ rất thuận buồm xuôi gió.

Mà kinh tế của công ty Tần Liên ắt hẳn cũng sẽ nhờ có cô ấy mà hốt về cả kho vàng.

“Tại sao con cứ có cảm giác Tần Liên được vào công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh không phải dựa vào bản thân mà do công ty tự mò đến nhỉ?”, Hạ Minh khó hiểu nói.

Hạ Đạt nghe vậy chợt sửng sốt, nếu cẩn thận nghĩ lại thì hình như có lẽ vậy thật.

Trông bề ngoài Tần Liên có thể vào Quang Ảnh thì là niềm hãnh diện của cô ấy, dù sao thì công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh cũng là ông trùm trong ngành giải trí Hoa Hạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK