Bởi vì tác giả nào đó lười vì tiết kiệm hố lớn lên xuyên qua khúc nhạc dạo nhanh chóng bắt đầu chính văn, cho nên đương Cố Bạch tỉnh lại thời điểm, hắn cậu chết.
* * *
Chung quanh là một mảnh đen nhánh, cả một bầu trời đầy sao không có giới hạn, trừ bỏ trời đầy sao, cái gì cũng đều không có, quạnh quẽ làm người không kiềm được từ đáy lòng dâng lên một cổ cảm giác tịch cảm.
Linh hồn Cố Bạch phiêu đãng ở giữa không trung đã thật lâu, tuy rằng không biết đã xảy ra sự tình gì, nhưng cậu biết chính mình hiện tại khẳng định đã chết rồi.
Bởi vì chung quanh cảm giác quá mức chân thật, thân thể cậu cũng đang ở trong tình trạng trong suốt, cậu không có biện pháp lừa dối chính mình rằng đang nằm mơ, hơn nữa vận khí của cậu luôn luôn không tốt lắm, cậu tuyệt đối không cho rằng chính mình gặp phải sự cố máy bay nổ tung mà còn có thể sống sót.
"Cậu muốn sống sao?"
Bỗng nhiên, một đạo thanh âm có chút lạnh lẽo, giống như máy móc không có tình cảm nhân loại, không có phập phồng bình đạm giữa sao trời vang lên.
Cố Bạch ngây cả người ý thức còn chưa có phản ứng lại đây, cậu thật sự không biết hiện tại là cái tình huống như thế nào, xem bộ dáng nơi này không giống với thiên đường cũng không giống địa ngục, này rốt cuộc là cái cái quỷ gì a?
Trong lòng tràn đầy nghi hoặc, Cố Bạch không khỏi lướt mắt nhìn xung quanh, muốn tìm ra cái thanh âm kia phát ra từ nơi nào, nói "Ngươi là ai?"
Thanh âm kia dừng một chút mới nói "Ta là ai cũng không quan trọng, quan trọng là cậu lập tức liền phải biến mất, ta có thể cho cậu cơ hội sống sót.."
"Biến mất là có ý gì?" Cố Bạch thật nhạy bén mà bắt được trọng điểm.
"Cậu đã chết, cậu hiện tại chỉ là một linh hồn suy yếu mà thôi, nếu lại biến mất đi, cậu ngay cả cơ hội luân hồi đầu thai cũng không có, nói cách khác, vĩnh viễn không tồn tại.."
Thanh âm kia nhưng thật ra rất có kiên nhẫn mà giải thích cùng cậu.
Cùng với cái thanh âm kia nói, Cố Bạch đích xác có thể cảm giác được thân thể chính mình càng ngày càng trong suốt, linh hồn càng ngày càng trở nên suy yếu, giống như lập tức liền phải tiêu tán giống nhau.
Loại cảm giác sắp vĩnh viễn không tồn tại này cũng không quá tốt, hơn nữa cậu không nghĩ thật sự muốn chết.
Vô luận hiện thực có bao nhiêu tàn khốc, ở cô nhi viện bắt đầu từ ngày đầu tiên cậu hiểu chuyện, trong đầu cậu cũng chỉ có một ý niệm.
Tồn tại, hơn nữa phải sống càng ngày càng tốt, này - chính là ước nguyện của cậu.
Bất quá bánh nhân thịt từ trên trời rớt xuống như này Cố Bạch sẽ không quá tin tưởng, cho nên cậu vẫn là có chút do dự, tiếp tục đi quan sát cái thứ căn bản không tồn tại giữa không trung đen nhánh ở bốn phía, hỏi.
"Tôi muốn về sau được sống, nhưng là, điều kiện của ngươi là cái gì?"
"Điều kiện của ta chính là cậu trở thành cấp dưới của ta, tiến vào thế giới mà ta chỉ định, đi hoàn thành nhiệm vụ.."
Thanh âm kia như cũ là không hề có chút cảm tình nào vẫn cứ lạnh lẽo như vậy.
"Là yêu cầu tôi hoàn thành cái gì nhiệm vụ?" Cố Bạch tiếp tục truy vấn.
Thanh âm kia cũng không có vội vã trả lời, trầm mặc trong phút chốc, không gian đen nhánh chung quanh dột nhiên phát sinh biến hóa, sau đó một quyển thư tịch lóe ánh sáng xuất hiện, không ngừng ở giữa không trung mà bay bay.
"Chính là như quyển sách cậu hiện tại đang nhìn thấy, tuy rằng chúng nó chỉ là một mớ chuyện xưa, nhưng kỳ thật đều là tiểu thế giới chân thật tồn tại, khi vai chính vai phụ ở trong quyển sách này ra đời cũng là lúc có linh hồn chân thật tồn tại.."
"Ta yêu cầu cậu tiến vào này đó thế giới trong quyển sách, đi hoàn thành những tâm nguyện của những linh hồn đã từng cầu ta, đến lúc đó, nhiệm vụ hoàn thành cậu lại tiếp tục ở những thế giới đó tồn tại hưởng thụ nhân sinh, nếu thất bại, cậu liền vĩnh viễn biến mất, ngay cả trạng thái linh hồn như hiện tại cũng không thể tồn tại.."
"Nói cách khác, tôi mặc dù tồn tại, cũng là dùng thân xác của người khác sao?"
Cố Bạch có chút trầm ngâm, cậu là muốn sống, nhưng biến thành người khác để tồn tại vậy cậu lại tính là cái gì đâu, Cố Bạch cái tên này có hay không còn có ý nghĩa gì?
Tựa hồ cảm giác được cậu chần chờ, thanh âm lạnh lẽo kia trầm mặc một chút, mới lần nữa cất lời.
"Đúng vậy, bất quá nếu nhiệm vụ hoàn thành tốt, tương lai ta có lẽ có thể cho cậu một cơ hội trọng sinh sống lại, hiện tại hoàn thành nhiệm vụ lấy trạng thái linh hồn này tiếp tục tồn tại, hay vẫn là lập tức biến mất, cậu còn có nửa giờ suy nghĩ đưa ra lựa chọn.."
"Tôi lựa chọn làm nhiệm vụ."
Cố Bạch không hề do dự thêm nữa, tuy rằng cậu hiện tại đã không xem là người, thân thể tồn tại cũng là túi da của người khác, nhưng ít nhất so với việc vĩnh viễn biến mất thì tốt hơn nhiều.
Cậu không muốn chết, là người thì đều ham sống, ít nhất cậu hiện tại không muốn chết, huống chi cái thanh âm thần bí này nói, nếu hoàn thành tốt, cậu còn có cơ hội trọng sinh a.
"Mục tiêu đã đồng ý, ký kết khế ước, tên họ Cố Bạch, nam, hai mươi ba tuổi.."
Dứt lời, giọng nói lạnh lẽo kia liền vang lên, Cố Bạch chỉ cảm thấy không gian chung quanh phảng phất như đang vặn vẹo, sau đó có thứ gì chui vào thân thể cậu, làm linh hồn trong suốt của cậu biến thành thực thể, thoải mái cực kỳ.
Có cảm giác sinh tồn lúc sau liền có hy vọng, Cố Bạch sờ sờ thực thể linh hồn của chính mình cậu vô cùng vừa lòng, trên gương mặt thanh tuấn lộ ra một mạt thuần lương tươi cười.
Đây là cậu trời sinh, tuy rằng cái từ ngữ thuần lương này cùng người lòng dạ hiểm độc trong cô nhi viện lăn lộn bò ra tới như cậu căn bản là không dính dáng gì đến nhau, nhưng cậu trời sinh lại có một bộ dáng thuần lương a.
Này có lẽ chính là nguyên nhân chi nhất mà thanh âm thần bí lựa chọn cậu làm nhiệm vụ đi, người thuần lương hẳn là một cái cấp dưới trung thần nỗ lực làm việc?
Nhưng tính cách cậu lại không thuần lương thành thật, nhưng lại biết cái gì gọi là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt.
Cho nên cậu thực mau liền tiếp nhận hiện trạng này rồi, xoa tay hầm hè hướng tới giữa không trung căn bản không có người cung kính nói.
"Chủ nhân, tôi đã chuẩn bị tốt, có thể bắt đầu làm nhiệm vụ.."
"Ân, lập tức tiến vào thế giới, nhớ kỹ, trước khi hoàn thành nhiệm vụ mà bị tử vong, cậu sẽ vĩnh viễn biến mất.."
Thanh âm thần bí kia vẫn không hề có cảm tình lạnh lùng như cũ, cùng với một trận vặn vẹo choáng váng, Cố Bạch mất đi ý thức, thân thể hóa thành một đạo bạch quang tiến vào thế giới.
* * *
"Lục Dung Khanh, mày cứ ở chỗ này chậm rãi hưởng thụ đi.."
Mới vừa khôi phục ý thức, Cố Bạch liền nghe được bên tai truyền đến một đạo thanh âm vui sướng của nữ nhân khi người gặp họa, sau đó chính là tiếng đạp giày cao gót rời đi.
Còn không đợi cậu phản ứng lại cái gì, liền cảm giác trên người truyền đến từng đợt khô nóng làm đầu óc cậu có chút choáng váng, cùng với có một loại đặc biệt khát vọng.
Cậu phản xạ có điều kiện ưm rên rỉ một tiếng, không tự chủ được cuộn tròn thân thể kẹp chặt hai chân, hung hăng cắn một chút môi mới mở to mắt.
Đây là một gian KTV ghế lô, trừ bỏ màn hình lời hát sáng lên, ánh sáng chung quanh thực tối, trên bàn mâm đựng đồ ăn vặt trái cây rượu rải đầy trên mặt đất, trong phòng hỗn độn bất kham.
Cố Bạch không biết hiện tại là cái tình huống như thế nào, nhưng bản năng cảm giác được này không thích hợp.
Cậu rõ ràng nhớ rõ thanh âm thần bí có nói qua, nếu là tử vong trước khi hoàn thành nhiệm vụ, cậu liền sẽ vĩnh viễn biến mất không tồn tại, cho nên việc cấp bách bây giờ, là phải làm rõ ràng nhiệm vụ lần này.
Cảm giác được trong cơ thể khó chịu khô nóng, cậu liền bò đến bên cạnh bàn đem một ly nước trên bàn thêm mấy viên đá lạnh uống một hơi cạn sạch, sau đó đem cửa phòng khóa trái tránh cho có người xông vào phát sinh việc ngoài ý muốn, mới nhắm mắt lại tiếp thu cốt truyện..
Cậu lần này làm nhiệm vụ là thế giới trong cuốn tiểu thuyết về một nữ nhân trọng sinh thay đổi vận mệnh báo thù.
Trong sách nữ chính tên gọi Ngô Trân Trân, là nữ nhi của một điền sản thương nhân.
Ngô gia ở thành phố B tuy rằng không tính là đỉnh cấp hào môn, nhưng cũng tuyệt đối là nhân sĩ thượng lưu có tiền, cùng đại đa số hào môn giống nhau, Ngô gia cũng có một hai người con riêng ở bên ngoài như vậy.
Bất quá Ngô Trân Trân là nguyên phối của Ngô gia sinh ra, ở trong nhà địa vị phi thường cao, cha nàng phi thường thích nàng, từ nhỏ sinh hoạt ở gia đình phú quý như vậy, lại bị cha mẹ sủng ái như thế, bởi vậy tính cách nàng phi thường đơn thuần, tâm tư cũng phi thường đơn giản.
Sinh sống ở thời điểm tranh đấu hào môn cẩu huyết, người tâm tư đơn giản sẽ không có cái kết cục gì tốt lành, bởi vậy sau khi mẫu thân qua đời sau, đã không còn ai bảo hộ nàng, nàng căn bản không phải là đối thủ của mấy người con gái riệng trong nhà.
Mặc dù Ngô tiên sinh thích nàng, nhưng bởi vì sự việc công ty bận rộn cũng căn bản không rảnh quản nàng, thực nhanh, ở trong số mấy người con riêng đó có một nữ nhân thiết kế hại nàng, làm tình cảnh của nàng càng ngày càng kém.
Nguyên bản phụ thân vốn dĩ yêu thương lại càng ngày càng chán ghét nàng, bằng hữu bên người cũng phi thường thích đứa con gái riêng kia, ngay cả nam sinh người nàng thích theo đuổi nhiều năm, sắp có thể đuổi tới tay cũng thay lòng đổi dạ dần dần thích nữ nhân kia.
Tức giận bất kham nàng cùng đứa con gái riêng này đấu khí tranh đoạt, nhưng là thủ đoạn không bằng người, ngược lại bị ả kia thiết kế bẫy bị người cường bạo, những ảnh chụp bất kham đó bị phát tán ra ngoài, hoàn toàn hủy diệt thanh danh của nàng.
Từ nay về sau nhân sinh của nàng hoàn toàn ngã vào đáy vực, từng người ghét bỏ nàng chán ghét nàng, tất cả mọi người đều khinh bỉ nàng, trong nước nàng không thể ở được nữa, phụ thân nàng cũng chỉ có thể đem nàng đưa ra nước ngoài sinh sống.
Chính là không nghĩ tới ra nước ngoài rồi cũng không thể thoát khỏi tính kế của đứa con gái kia, hơn nữa gặp đả kích tự sa ngã, nàng thực mau liền nghiện ma túy cùng đánh bạc, cha nàng tức giận đến nỗi cùng nàng đoạn tuyệt quan hệ, cuối cùng phát tác cơn nghiện chết ở đầu đường nước ngoài.
Thời điểm Ngô Trân Trân chết phi thường trẻ tuổi, mới hai mươi mấy tuổi, đúng là thanh xuân yêu đương rất tốt, cho nên nàng cực kỳ không cam lòng cùng oán hận.
Trọng sinh lúc sau, nàng vô cùng oán hận cùng không cam lòng bắt đầu tính kế trả thù.
Nàng muốn trả thù cha mình, nếu không phải cha đối với mẹ bất trung ở bên ngoài yêu đương vụng trộm liền sẽ không có đứa con riêng ác độc kia, nàng muốn trả thù thứ tiện nhân đã hủy hoại cả đời của nàng, nàng muốn trả thù tất cả những kẻ đã từng hại nàng trở nên bất kham như vậy, tất cả!
Lợi dụng ký ức kiếp trước, ở thời điểm đứa con riêng kia còn chưa vào cửa là lúc nàng liền bắt đầu nỗ lực trau dồi bản thân, đem tiểu công chúa vốn dĩ điêu ngoa trở thành thiên kim đại tiểu thư giàu có nội hàm.
Chờ đến khi con riêng kia vào cửa, nàng liền bắt đầu kế hoạch trả thù, bày ra bẫy rập thật mạnh, không chỉ có đoạt lại bạn trai mình thích, còn thiết kế đem một tràng cường bạo kiếp trước kia trả lại cho ả, làm cô ta gieo gió gặt bão.
Hơn nữa nàng còn ăn miếng trả miếng cũng đem những ảnh chụp đó phát tán ra bên ngoài, hủy đi hình tượng thanh thuần mà ả ta tốn công gầy dựng cùng thanh danh của ả, sau đó còn tìm người dụ dỗ ả ta từ từ đi lên lối rẽ nghiện ngập, đánh bạc cùng nàng kiếp trước giống nhau.
Còn có cha nàng, cùng với những kẻ kiếp trước đã từng đắc tội qua nàng, tất cả nàng đều tìm cơ hội trả thù ngược lại.
Mà nguyên chủ, chính là pháo hôi đầu tiên nàng muốn trả thù.
* * *
Hết chương 1.
* * *
Chung quanh là một mảnh đen nhánh, cả một bầu trời đầy sao không có giới hạn, trừ bỏ trời đầy sao, cái gì cũng đều không có, quạnh quẽ làm người không kiềm được từ đáy lòng dâng lên một cổ cảm giác tịch cảm.
Linh hồn Cố Bạch phiêu đãng ở giữa không trung đã thật lâu, tuy rằng không biết đã xảy ra sự tình gì, nhưng cậu biết chính mình hiện tại khẳng định đã chết rồi.
Bởi vì chung quanh cảm giác quá mức chân thật, thân thể cậu cũng đang ở trong tình trạng trong suốt, cậu không có biện pháp lừa dối chính mình rằng đang nằm mơ, hơn nữa vận khí của cậu luôn luôn không tốt lắm, cậu tuyệt đối không cho rằng chính mình gặp phải sự cố máy bay nổ tung mà còn có thể sống sót.
"Cậu muốn sống sao?"
Bỗng nhiên, một đạo thanh âm có chút lạnh lẽo, giống như máy móc không có tình cảm nhân loại, không có phập phồng bình đạm giữa sao trời vang lên.
Cố Bạch ngây cả người ý thức còn chưa có phản ứng lại đây, cậu thật sự không biết hiện tại là cái tình huống như thế nào, xem bộ dáng nơi này không giống với thiên đường cũng không giống địa ngục, này rốt cuộc là cái cái quỷ gì a?
Trong lòng tràn đầy nghi hoặc, Cố Bạch không khỏi lướt mắt nhìn xung quanh, muốn tìm ra cái thanh âm kia phát ra từ nơi nào, nói "Ngươi là ai?"
Thanh âm kia dừng một chút mới nói "Ta là ai cũng không quan trọng, quan trọng là cậu lập tức liền phải biến mất, ta có thể cho cậu cơ hội sống sót.."
"Biến mất là có ý gì?" Cố Bạch thật nhạy bén mà bắt được trọng điểm.
"Cậu đã chết, cậu hiện tại chỉ là một linh hồn suy yếu mà thôi, nếu lại biến mất đi, cậu ngay cả cơ hội luân hồi đầu thai cũng không có, nói cách khác, vĩnh viễn không tồn tại.."
Thanh âm kia nhưng thật ra rất có kiên nhẫn mà giải thích cùng cậu.
Cùng với cái thanh âm kia nói, Cố Bạch đích xác có thể cảm giác được thân thể chính mình càng ngày càng trong suốt, linh hồn càng ngày càng trở nên suy yếu, giống như lập tức liền phải tiêu tán giống nhau.
Loại cảm giác sắp vĩnh viễn không tồn tại này cũng không quá tốt, hơn nữa cậu không nghĩ thật sự muốn chết.
Vô luận hiện thực có bao nhiêu tàn khốc, ở cô nhi viện bắt đầu từ ngày đầu tiên cậu hiểu chuyện, trong đầu cậu cũng chỉ có một ý niệm.
Tồn tại, hơn nữa phải sống càng ngày càng tốt, này - chính là ước nguyện của cậu.
Bất quá bánh nhân thịt từ trên trời rớt xuống như này Cố Bạch sẽ không quá tin tưởng, cho nên cậu vẫn là có chút do dự, tiếp tục đi quan sát cái thứ căn bản không tồn tại giữa không trung đen nhánh ở bốn phía, hỏi.
"Tôi muốn về sau được sống, nhưng là, điều kiện của ngươi là cái gì?"
"Điều kiện của ta chính là cậu trở thành cấp dưới của ta, tiến vào thế giới mà ta chỉ định, đi hoàn thành nhiệm vụ.."
Thanh âm kia như cũ là không hề có chút cảm tình nào vẫn cứ lạnh lẽo như vậy.
"Là yêu cầu tôi hoàn thành cái gì nhiệm vụ?" Cố Bạch tiếp tục truy vấn.
Thanh âm kia cũng không có vội vã trả lời, trầm mặc trong phút chốc, không gian đen nhánh chung quanh dột nhiên phát sinh biến hóa, sau đó một quyển thư tịch lóe ánh sáng xuất hiện, không ngừng ở giữa không trung mà bay bay.
"Chính là như quyển sách cậu hiện tại đang nhìn thấy, tuy rằng chúng nó chỉ là một mớ chuyện xưa, nhưng kỳ thật đều là tiểu thế giới chân thật tồn tại, khi vai chính vai phụ ở trong quyển sách này ra đời cũng là lúc có linh hồn chân thật tồn tại.."
"Ta yêu cầu cậu tiến vào này đó thế giới trong quyển sách, đi hoàn thành những tâm nguyện của những linh hồn đã từng cầu ta, đến lúc đó, nhiệm vụ hoàn thành cậu lại tiếp tục ở những thế giới đó tồn tại hưởng thụ nhân sinh, nếu thất bại, cậu liền vĩnh viễn biến mất, ngay cả trạng thái linh hồn như hiện tại cũng không thể tồn tại.."
"Nói cách khác, tôi mặc dù tồn tại, cũng là dùng thân xác của người khác sao?"
Cố Bạch có chút trầm ngâm, cậu là muốn sống, nhưng biến thành người khác để tồn tại vậy cậu lại tính là cái gì đâu, Cố Bạch cái tên này có hay không còn có ý nghĩa gì?
Tựa hồ cảm giác được cậu chần chờ, thanh âm lạnh lẽo kia trầm mặc một chút, mới lần nữa cất lời.
"Đúng vậy, bất quá nếu nhiệm vụ hoàn thành tốt, tương lai ta có lẽ có thể cho cậu một cơ hội trọng sinh sống lại, hiện tại hoàn thành nhiệm vụ lấy trạng thái linh hồn này tiếp tục tồn tại, hay vẫn là lập tức biến mất, cậu còn có nửa giờ suy nghĩ đưa ra lựa chọn.."
"Tôi lựa chọn làm nhiệm vụ."
Cố Bạch không hề do dự thêm nữa, tuy rằng cậu hiện tại đã không xem là người, thân thể tồn tại cũng là túi da của người khác, nhưng ít nhất so với việc vĩnh viễn biến mất thì tốt hơn nhiều.
Cậu không muốn chết, là người thì đều ham sống, ít nhất cậu hiện tại không muốn chết, huống chi cái thanh âm thần bí này nói, nếu hoàn thành tốt, cậu còn có cơ hội trọng sinh a.
"Mục tiêu đã đồng ý, ký kết khế ước, tên họ Cố Bạch, nam, hai mươi ba tuổi.."
Dứt lời, giọng nói lạnh lẽo kia liền vang lên, Cố Bạch chỉ cảm thấy không gian chung quanh phảng phất như đang vặn vẹo, sau đó có thứ gì chui vào thân thể cậu, làm linh hồn trong suốt của cậu biến thành thực thể, thoải mái cực kỳ.
Có cảm giác sinh tồn lúc sau liền có hy vọng, Cố Bạch sờ sờ thực thể linh hồn của chính mình cậu vô cùng vừa lòng, trên gương mặt thanh tuấn lộ ra một mạt thuần lương tươi cười.
Đây là cậu trời sinh, tuy rằng cái từ ngữ thuần lương này cùng người lòng dạ hiểm độc trong cô nhi viện lăn lộn bò ra tới như cậu căn bản là không dính dáng gì đến nhau, nhưng cậu trời sinh lại có một bộ dáng thuần lương a.
Này có lẽ chính là nguyên nhân chi nhất mà thanh âm thần bí lựa chọn cậu làm nhiệm vụ đi, người thuần lương hẳn là một cái cấp dưới trung thần nỗ lực làm việc?
Nhưng tính cách cậu lại không thuần lương thành thật, nhưng lại biết cái gì gọi là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt.
Cho nên cậu thực mau liền tiếp nhận hiện trạng này rồi, xoa tay hầm hè hướng tới giữa không trung căn bản không có người cung kính nói.
"Chủ nhân, tôi đã chuẩn bị tốt, có thể bắt đầu làm nhiệm vụ.."
"Ân, lập tức tiến vào thế giới, nhớ kỹ, trước khi hoàn thành nhiệm vụ mà bị tử vong, cậu sẽ vĩnh viễn biến mất.."
Thanh âm thần bí kia vẫn không hề có cảm tình lạnh lùng như cũ, cùng với một trận vặn vẹo choáng váng, Cố Bạch mất đi ý thức, thân thể hóa thành một đạo bạch quang tiến vào thế giới.
* * *
"Lục Dung Khanh, mày cứ ở chỗ này chậm rãi hưởng thụ đi.."
Mới vừa khôi phục ý thức, Cố Bạch liền nghe được bên tai truyền đến một đạo thanh âm vui sướng của nữ nhân khi người gặp họa, sau đó chính là tiếng đạp giày cao gót rời đi.
Còn không đợi cậu phản ứng lại cái gì, liền cảm giác trên người truyền đến từng đợt khô nóng làm đầu óc cậu có chút choáng váng, cùng với có một loại đặc biệt khát vọng.
Cậu phản xạ có điều kiện ưm rên rỉ một tiếng, không tự chủ được cuộn tròn thân thể kẹp chặt hai chân, hung hăng cắn một chút môi mới mở to mắt.
Đây là một gian KTV ghế lô, trừ bỏ màn hình lời hát sáng lên, ánh sáng chung quanh thực tối, trên bàn mâm đựng đồ ăn vặt trái cây rượu rải đầy trên mặt đất, trong phòng hỗn độn bất kham.
Cố Bạch không biết hiện tại là cái tình huống như thế nào, nhưng bản năng cảm giác được này không thích hợp.
Cậu rõ ràng nhớ rõ thanh âm thần bí có nói qua, nếu là tử vong trước khi hoàn thành nhiệm vụ, cậu liền sẽ vĩnh viễn biến mất không tồn tại, cho nên việc cấp bách bây giờ, là phải làm rõ ràng nhiệm vụ lần này.
Cảm giác được trong cơ thể khó chịu khô nóng, cậu liền bò đến bên cạnh bàn đem một ly nước trên bàn thêm mấy viên đá lạnh uống một hơi cạn sạch, sau đó đem cửa phòng khóa trái tránh cho có người xông vào phát sinh việc ngoài ý muốn, mới nhắm mắt lại tiếp thu cốt truyện..
Cậu lần này làm nhiệm vụ là thế giới trong cuốn tiểu thuyết về một nữ nhân trọng sinh thay đổi vận mệnh báo thù.
Trong sách nữ chính tên gọi Ngô Trân Trân, là nữ nhi của một điền sản thương nhân.
Ngô gia ở thành phố B tuy rằng không tính là đỉnh cấp hào môn, nhưng cũng tuyệt đối là nhân sĩ thượng lưu có tiền, cùng đại đa số hào môn giống nhau, Ngô gia cũng có một hai người con riêng ở bên ngoài như vậy.
Bất quá Ngô Trân Trân là nguyên phối của Ngô gia sinh ra, ở trong nhà địa vị phi thường cao, cha nàng phi thường thích nàng, từ nhỏ sinh hoạt ở gia đình phú quý như vậy, lại bị cha mẹ sủng ái như thế, bởi vậy tính cách nàng phi thường đơn thuần, tâm tư cũng phi thường đơn giản.
Sinh sống ở thời điểm tranh đấu hào môn cẩu huyết, người tâm tư đơn giản sẽ không có cái kết cục gì tốt lành, bởi vậy sau khi mẫu thân qua đời sau, đã không còn ai bảo hộ nàng, nàng căn bản không phải là đối thủ của mấy người con gái riệng trong nhà.
Mặc dù Ngô tiên sinh thích nàng, nhưng bởi vì sự việc công ty bận rộn cũng căn bản không rảnh quản nàng, thực nhanh, ở trong số mấy người con riêng đó có một nữ nhân thiết kế hại nàng, làm tình cảnh của nàng càng ngày càng kém.
Nguyên bản phụ thân vốn dĩ yêu thương lại càng ngày càng chán ghét nàng, bằng hữu bên người cũng phi thường thích đứa con gái riêng kia, ngay cả nam sinh người nàng thích theo đuổi nhiều năm, sắp có thể đuổi tới tay cũng thay lòng đổi dạ dần dần thích nữ nhân kia.
Tức giận bất kham nàng cùng đứa con gái riêng này đấu khí tranh đoạt, nhưng là thủ đoạn không bằng người, ngược lại bị ả kia thiết kế bẫy bị người cường bạo, những ảnh chụp bất kham đó bị phát tán ra ngoài, hoàn toàn hủy diệt thanh danh của nàng.
Từ nay về sau nhân sinh của nàng hoàn toàn ngã vào đáy vực, từng người ghét bỏ nàng chán ghét nàng, tất cả mọi người đều khinh bỉ nàng, trong nước nàng không thể ở được nữa, phụ thân nàng cũng chỉ có thể đem nàng đưa ra nước ngoài sinh sống.
Chính là không nghĩ tới ra nước ngoài rồi cũng không thể thoát khỏi tính kế của đứa con gái kia, hơn nữa gặp đả kích tự sa ngã, nàng thực mau liền nghiện ma túy cùng đánh bạc, cha nàng tức giận đến nỗi cùng nàng đoạn tuyệt quan hệ, cuối cùng phát tác cơn nghiện chết ở đầu đường nước ngoài.
Thời điểm Ngô Trân Trân chết phi thường trẻ tuổi, mới hai mươi mấy tuổi, đúng là thanh xuân yêu đương rất tốt, cho nên nàng cực kỳ không cam lòng cùng oán hận.
Trọng sinh lúc sau, nàng vô cùng oán hận cùng không cam lòng bắt đầu tính kế trả thù.
Nàng muốn trả thù cha mình, nếu không phải cha đối với mẹ bất trung ở bên ngoài yêu đương vụng trộm liền sẽ không có đứa con riêng ác độc kia, nàng muốn trả thù thứ tiện nhân đã hủy hoại cả đời của nàng, nàng muốn trả thù tất cả những kẻ đã từng hại nàng trở nên bất kham như vậy, tất cả!
Lợi dụng ký ức kiếp trước, ở thời điểm đứa con riêng kia còn chưa vào cửa là lúc nàng liền bắt đầu nỗ lực trau dồi bản thân, đem tiểu công chúa vốn dĩ điêu ngoa trở thành thiên kim đại tiểu thư giàu có nội hàm.
Chờ đến khi con riêng kia vào cửa, nàng liền bắt đầu kế hoạch trả thù, bày ra bẫy rập thật mạnh, không chỉ có đoạt lại bạn trai mình thích, còn thiết kế đem một tràng cường bạo kiếp trước kia trả lại cho ả, làm cô ta gieo gió gặt bão.
Hơn nữa nàng còn ăn miếng trả miếng cũng đem những ảnh chụp đó phát tán ra bên ngoài, hủy đi hình tượng thanh thuần mà ả ta tốn công gầy dựng cùng thanh danh của ả, sau đó còn tìm người dụ dỗ ả ta từ từ đi lên lối rẽ nghiện ngập, đánh bạc cùng nàng kiếp trước giống nhau.
Còn có cha nàng, cùng với những kẻ kiếp trước đã từng đắc tội qua nàng, tất cả nàng đều tìm cơ hội trả thù ngược lại.
Mà nguyên chủ, chính là pháo hôi đầu tiên nàng muốn trả thù.
* * *
Hết chương 1.