Mục lục
[Dịch] Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Minh Ất chân nhân không trả lời vấn đề của Bạch Nguyên Tùng, mà quay sang Bạch Bạch nói: “Ngươi có nguyện ý gả cho Mặc Yểm không?”

Bạch Bạch chần chừ một hồi, cuối cùng dưới ánh mắt “Chú ý” của phụ mẫu nói: “Ta… Ta không biết. “

Vân Hạo Tuyết cùng Bạch Nguyên Tùng liếc nhau, nhìn thấy được sự sầu lo thật sâu sắc trong mắt đối phương. Nữ nhi như vậy chẳng phải là đáp án thế nào cũng được sao, kỳ thật chính là có khuynh hướng đáp ứng rồi, không biết từ khi nào, Bạch Bạch lại đối với cái kia ác ôn hết lần này đến lần khác lừa gạt nàng phát sinh cảm tình chứ?

Bạch Nguyên Tùng ho nhẹ một tiếng nói: “Bạch Bạch ngươi cần suy nghĩ rõ ràng, Mặc Yểm hắn tính tình kỳ quái, hỉ nộ vô thường, nếu sau khi cưới ngươi lại khi dễ ngươi, vậy phải làm sao bây giờ?”

Xoay người lại đối với Minh Ất chân nhân nói: “Chúng ta thân là cha mẹ, thật sự lo lắng đem nữ nhi giao cho một nhân vật nguy hiểm như vậy.” Ngụ ý, bất kể Minh Ất chân nhân ngươi có phải là đáp ứng lời cầu hôn của Mặc Yểm rồi, vợ chồng hắn là không có định nhận lời.

Minh Ất chân nhân cũng không nóng vội, bình tâm tĩnh khí (bình tĩnh) nói: “Không biết hai vị đối với chuyện tình của Mặc Yểm biết bao nhiêu? “

Vợ chồng Bạch thị với cả Bạch Bạch, rất thành thật lắc đầu, quả thật biết không nhiều lắm, trước khi gặp gỡ Mặc Yểm, bọn họ thậm chí không biết trong thiên hạ có nhân vật pháp lực cao cường Số một như vậy.

“Vậy nghe ta bắt đầu nói từ đầu đi…” Minh Ất chân nhân cười cười, chỉ là bên trong nụ cười này phần nhiều là có ý chua sót.

“Mặc Yểm cùng mẫu thân của ta tiên hiệu Huyền Diệu Ngọc Nữ, chính là thân tộc của Thiên Đế, pháp lực cao cường hơn nữa dung mạo xinh đẹp, cùng phụ thân ta, cũng chính là quan chủ đời trước Thanh Lương Quan là thanh mai trúc mã. Phụ thân từ nhỏ đối với mẫu thân tình cảm sâu đậm, Thiên Đế vì lấy lòng lôi kéo Thanh Lương Quan, chủ động mà định ra việc hôn nhân cho hai người, chỉ là mẫu thân từ trước tới nay đối với phụ thân chỉ có loại tình cảm huynh muội, người tính tình ngoài mềm trong cứng, sau khi biết được việc hôn nhân này, vô cùng bất mãn, len lén một mạch hạ phàm giới.”

“Mẫu thân khi ở thế gian du ngoạn tình cờ gặp được phụ thân Mặc Yểm, hắn là một vị địa tiên ở thế gian, tên là Mặc Mị, pháp lực cùng kiến thức của hắn rất sâu rộng, hai người từ từ phát sinh cảm tình, mẫu thân cùng hắn tự định chung thân (chuyện cả đời), từ đấy lưu ở lại thế gian, liền cùng hắn sinh hạ một hài tử, chính là Mặc Yểm.”

Nói tới đây, một nhà Bạch Thị đều có chút hiểu được, vị nữ tiên này sau này lại cùng quan chủ Thanh Lương Quan sinh hạ Minh Ất chân nhân, chuyện này bên trong nhất định là đã xảy ra biến cố gì, nếu không nàng nhất định sẽ không rời xa người mà mình yêu thích, trái lại lại đi thân cận với người chưa từng có tình cảm nam nữ như quan chủ Thanh Lương Quan chủ.

Quả nhiên Minh Ất chân nhân tiếp theo liền nói: “Mẫu thân mất tích, Thiên Đế bất đắc dĩ đem thời gian hôn lễ kéo dài ra, cũng không nguyện ý nói rõ chân tướng đối với phụ thân, một bên lại cho người khắp bốn phương tìm kiếm tung tích mẫu thân. Mẫu thân pháp lực rất cao, Thiên Đế lại không dám gióng trống khua chiêng đi tìm, sợ phụ thân phát giác phá hỏng ‘Giao tình’ giữa hắn cùng với Thanh Lương Quan. Kỳ thật nếu hắn nguyện ý thẳng thắn nói rõ với phụ thân, lấy lòng dạ cùng cảm tình đối với mẫu thân của phụ thân, cho dù trong lòng có thất vọng, cũng tuyệt sẽ không ngang ngược mà trả thù.”

“Về sau rốt cục cũng để Thiên Đế tìm thấy mẫu thân, hắn không muốn đem chuyện làm lớn để cho người khác phát hiện, vì thế phái thị nữ của mẫu thân lừa người quay về thiên đình, lại lừa nàng uống chén thuốc do Mạnh bà điều chế, vì thế người hoàn toàn quên mất trượng phu cùng con trai dưới phàm gian. Thiên Đế lừa nói là người cùng yêu ma đấu pháp (dùng pháp thuật quyết đấu) bị trọng thương, cho nên mất đi trí nhớ, còn nói người cùng cha ta lưỡng tình tương duyệt (hai người cùng yêu thích nhau), đang là định thành thân. Mẫu thân là người trọng lời hứa, hơn nữa phụ thân đối với người vô cùng tốt, người bên cạnh mỗi người đều bị Thiên Đế hiếp bức, chỉ nói hai người ngày xưa cảm tình như thế nào, sâu đậm như thế nào, vì thế mẫu thân liền cùng phụ thân cử hành hôn lễ, chính thức trở thành vợ chồng.”

Bạch Bạch buồn rầu nói: “Vậy Mặc Mị làm sao bây giờ? Còn có Mặc yểm, hắn… Hắn không phải sẽ không có mẫu thân rồi sao ?”

Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly
Tác giả: Nga My

Chương 137: Ân oán chuyện xưa (2)

Edit: Talaai
Beta: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Minh Ất chân nhân gật đầu nói: “Mặc Mị phát hiện thê tử mất tích, đầu tiên nghĩ đến chính là lên thiên đình đi tìm, Thiên Đế lại nói dối, nói chưa từng gặp qua mẫu thân ta, lại phái người tại thế gian chế tạo đủ loại dấu hiệu giả tạo, để tìm thê tử Mặc Mị sốt ruột ruột gan rối bời, bỏ Mặc Yểm một mình tại Mặc Đầm, suốt ngày bên ngoài tìm kiếm tung tích thê tử. “

” Qua rất nhiều năm như thế, chúng ta một nhà ba người cuộc sống rất hạnh phúc, chỉ là mẫu thân thường thường cảm thấy có người đang kêu gọi người, cảm thấy mình quên một số chuyện quan trọng, chúng ta cũng không từng để ý. Giấy không thể gói được lửa, Mặc Mị rốt cục vẫn là biết được nơi hạ lạc (tăm tích) của thê tử, hắn cực kỳ kích động vội tới nhưng lại thấy được tình cảnh chúng ta một nhà ba người ở chung, rốt cục lại ảm đạm thất vọng rời đi. Sau khi trở lại Mặc đàm không quá vài năm, hắn liền qua đời.”

Bạch Nguyên Tùng giật mình nói: “Hắn không phải đã thành tiên rồi sao?” Thành tiên như thế nào lại dễ dàng tử vong?

Minh Ất chân nhân thở dài nói : “Hắn kỳ thật xem như tự sát mà chết, đau lòng quá mức đến lúc tu luyện tẩu hỏa nhập ma, hắn lại cố ý không chịu trị liệu…”

Bạch Bạch nghe xong rất khó chịu, vì Mặc Mị cũng vì Mặc Yểm. Vân Hạo Tuyết đã làm người mẹ, nghe cốt nhục chia lìa như thế, đầu tiên là sinh ly rồi đến tử biệt, người hữu tình cũng cảm thấy không đành lòng.

“Sau khi Mặc Mị chết, Mặc yểm vẫn như cũ chiếu theo lời phân phó của hắn đem tiên thân luyện hóa thành bảo thạch, được khảm trên cây trâm nhờ chuyền đến tay mẫu thân. Mẫu thân vừa chạm đến cây trâm kia liền nguyện không rời khỏi tay, chỉ là lệ rơi không ngừng đau lòng muốn chết. Ta cùng với phụ thân suy nghĩ rất nhiều phương pháp cũng không có thể khiến người khá lên chút nào. Cứ như vậy lại qua một tháng, mẫu thân rốt cục nhớ lại được hết thảy, người không hề rơi lệ, bình tĩnh mà đem mọi chuyện tình đã xảy ta nói cho phụ thân, sau đó đoạn tuyệt rời đi, muốn đến thế gian tìm về với hai phụ tử Mặc Mị.”

“Nhưng mà tất cả đều đã quá trễ, nàng đã biết tin tức Mặc Mị thân vong, trong lòng cực kỳ bi ai tuyệt vọng ở trước mộ phần của hăn đã tự sát.”

Bạch Bạch khẽ kêu “A” một tiếng, nói: “Vậy Mặc Yểm làm sao bây giờ?”

Vân Hạo Tuyết ôm đầu vai Bạch Bạch nhẹ nhàng vỗ nhẹ an ủi, thầm nghĩ: đâu chỉ Mặc Yểm, hai phụ tử Thanh Lương Quan này đột nhiên mất đi thê tử mẫu thân chỉ sợ cũng bị thương tâm chết mất. Cũng khó trách Mặc Yểm hành sự tùy ý cực đoan như thế, hài tử từ nhỏ không có cha mẹ a… Nghĩ đến đây, ác cảm đối với Mặc Yểm không tự chủ được giảm đi không ít.

Minh Ất chân nhân làm như không có nghe thấy lời nói của Bạch Bạch, tiếp tục nói: “Phụ thân đã biết hết thảy, hiểu được hết thảy, lại nghe tin mẫu thân chết, không lâu sau cũng rời xa thế gian .”

Bạch thị một nhà cùng lắp bắp kinh hãi, tiếp theo lại vì thảm kịch của bọn họ đời trước thổn thức không thôi. Bạch Bạch nhịn không được nói: “Đều do Thiên Đế! Thật sự là rất đáng giận !”

Vân Hạo Tuyết vội vàng quát nàng ngưng lại lời “Đại nghịch bất đạo”, nơi này là Thiên Đình, Thiên Đế chính là đứng đầu Thiên Đình, nếu để người nghe được Bạch Bạch nói như vậy,vậy thì nguy rồi ? !

Minh Ất chân nhân dường như xem thấu tâm tư của nàng,nói: “Không sao, nơi này là Thanh Lương Quan.” Lời này có hai ý tứ chính, một là ở Thanh Lương Quan, nói cái gì Thiên Đế đều sẽ không biết, hai là Thanh Lương Quan hoàn toàn không sợ Thiên Đế.

Vân Hạo Tuyết nghĩ cũng đúng, liền không ngăn cản Bạch Bạch nữa.

“Sau này Mặc Yểm đã biết tiền căn hậu quả sự tình, dưới cơn giận dữ đánh lên tới thiên đình. Hắn chẳng biết dùng phương pháp gì tu luyện, pháp lực mạnh mẽ làm người khác kinh ngạc, một mạch không ai ngăn được hắn, liền đem Thiên Đình quậy tới long trời lỡ đất, cuối cùng trực tiếp giết đến Thiên cung, Thiên Đế cùng thủ hạ của hắn cơ hồ tính mệnh cũng khó giữ.”

“Thống khoái!” Lần này phát ra tiếng là Bạch Nguyên Tùng, chẳng qua hắn nói ra tiếng lòng của mọi người, Thiên Đế bởi vì tư tâm của mình hại ba tính mạng lại làm hại hai người mất đi cha mẹ, quả thật chết chưa hết tội.

“Thống khoái thì thống khoái, nhưng là nếu hắn chết rồi, phiền toái liền lớn rồi.” Minh Ất chân nhân cười khổ nói.

Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly
Tác giả: Nga My

Chương 137: Ân oán chuyện xưa (3)

Edit: Talaai
Beta: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


“Sư phụ cứu hắn? Vì sao chứ?” Bạch Bạch hỏi, đã biết hiện tại Thiên Đế vẫn còn, nghe khẩu khí của sư phụ, chắc chắn người ra tay với Mặc Yểm mà cứu hắn.

“Phải. Thiên Đế vận số chưa hết, hơn nữa lúc ấy hắn chưởng quản hai nơi Thiên Đình cùng địa phủ, hắn tuy rằng không tốt đẹp gì, nhưng quản hạt các lộ thần tiên hai xứ này, một khi hắn chết đi, trên Thiên Đình còn chưa có người được chọn có thể thay thế hắn. Tam giới tất nhiên lâm vào trong hỗn loạn, đến lúc đó sinh linh đồ thán, chẳng những Thiên Đình địa phủ, chính là nhân gian cũng sẽ đại loạn trật tự.” Minh Ất chân nhân cũng chẳng phải nguyện ý cứu cái tên đầu sỏ đã tạo ra bi kịch hai nhà này? Chỉ là trách nhiệm mà làm như vậy, không thể không làm.

Bạch Bạch cái hiểu cái không gật gật đầu.

“Ta dùng di vật của mẫu thân khuyên Mặc Yểm thối lui, Mặc Yểm đối với việc này canh cánh trong lòng, trở mặt với ta. Trong nháy mắt, việc này đã qua ngàn năm, Thiên Đế dùng hết phương pháp che đậy giấu diếm, cho nên tiên nhân biết việc này đều tuyệt không đề cập tới, mà một vài tiên nhân mới lên đây đối với việc này lại hoàn toàn không biết gì cả.”

Minh Ất chân nhân dừng một chút nói: “Ta sở dĩ nhắc tới chuyện cũ, chính là nghĩ muốn Bạch tiên sinh cùng Bạch phu nhân hai vị buông bỏ thành kiến đối với Mặc Yểm, hắn bản chất không xấu, chỉ là quá khứ quá thảm dẫn đến hành sự tùy ý xằng bậy, kiệt ngạo bất tuân (ngang bướng không tuân theo quy củ), hắn đối với Bạch Bạch tâm ý là thật sự, cha mẹ hắn thâm tình như vậy, hắn nhận định Bạch Bạch rồi, cũng sẽ đối với Bạch Bạch toàn tâm toàn ý.”

Lí do hắn thoái thác lần này, quả thật đã làm cảm động vợ chồng Bạch thị, nhưng mà thân là cha mẹ, không có khả năng bởi vì đồng tình thương tiếc cảnh ngộ bi thảm của một người, liền đem nữ nhi gả đi.

Bạch Nguyên Tùng cùng thê tử trao đổi ánh mắt một chút, trầm giọng nói: “Việc này còn cần bàn bạc thêm, xin chân nhân thông cảm cho cái tâm thương yêu con gái của vợ chồng chúng ta.”

Bọn họ không có kiên quyết cự tuyệt, Minh Ất chân nhân đã tương đối vừa lòng , xúc động nói: “Bạch Bạch là ái nữ của các ngươi, bản thân ta sẽ không có chưa nhận được sự đồng ý của hai vị liền cưỡng ép đem nàng xuất giá, hai vị xin yên tâm.”

Vân Hạo Tuyết đạo: “Có những lời này của chân nhân, vợ chồng chúng ta liền an tâm rồi.”

Hai người dứt lời đứng dậy chuẩn bị cáo từ rời đi, Bạch Bạch kéo cánh tay mẫu thân làm nũng nói: “Mẫu thân khi nào thì đến thăm con?”

“Một hai tháng sau đi, ta cùng với cha ngươi định sẽ quay trở về Ngọc Bạch động ở một thời gian .” Mấy ngày qua, hai vợ chồng bọn họ bị bọn tiểu tiên tấp nập không ngớt tới cửa thăm hỏi làm cho phiền hà chịu không nổi, hơn nữa chuyện tình của lục công chúa mãi còn treo chưa giải quyết, trên Thiên Đình lại lời đồn đại sôi nổi, cho nên muốn đến thế gian tạm lánh một đoạn thời gian, chờ phong ba qua đi mới lại đến thăm nữ nhi. Cho dù lời đồn đại về lục công chúa có như thế nào lợi hại cũng không có khả năng đánh tới Thanh Lương Quan tìm Bạch Bạch gây phiền toái, càng không cần nói pháp lực nữ nhi hiện giờ, tiên nhân bình thường cũng không phải là đối thủ của nàng.

Hai vợ chồng vì nữ nhi mà bận tâm mấy trăm năm, hiện tại rốt cục buông được tảng đá lớn trong lòng, vừa vặn được dịp bước qua thế giới hai người ngọt ngào.

Minh Ất chân nhân nghe nói bọn họ định hạ phàm, tâm niệm vừa động, lại không nói cái gì, tự mình đưa bọn họ ra ngoài cửa.

Sau khi bố trí ổn thỏa xong cho Bạch Bạch, Minh Ất chân nhân cầm bút lên viết một phong thư ngắn, phân phó Huyền Thư đi đem Vân Hư gọi đến trước mặt, phân phó nói: “Ngươi đi Mặc Đàm một chuyến, chính tay đem phong thư này giao cho Mặc Yểm.”

Vân hư tuy rằng rất tò mò nội dung trong thư, nhưng không có hỏi nhiều, gật gật đầu làm theo.

Minh Ất chân nhân nhìn bóng dáng đồ đệ đi xa, lẩm bẩm một mình: “Lấy tính tình của Thiên Đế, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, Mặc Yểm, có thể giúp được gì ta đều giúp rồi, mọi việc tiếp theo cần phải trông vào chính ngươi rồi .” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK