• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lễ tang được tiến hành ở khu nghĩa trang nằm ở ngoại ô ngôi làng. Nghĩa trang được bao bọc bởi một hàng rào cũ kỹ chung quanh một khu đất trống, với một vài bia đá tròn được dựng đứng có khắc tên tuổi ở phía trên..

Trưởng làng đọc một bài diễn văn để an ủi linh hồn những người đã khuất. Ông ta có nhắc tên những vị thần khồng hề có xuất hiện trong Yggdrasil, cầu nguyện mong các linh hồn có thể được yên nghỉ.

Tựa hồ bởi vì không đủ nhân lực nên không thể an táng hết, hôm nay chỉ an tang một phần. Lấy Ainz lập trường đến xem, vừa mới mất liền an táng có vẻ gấp gáp quá, thế nhưng ở thế giới này không có những tập tục hay tôn giáo giống như Ainz đã biết, cho nên có lẽ làm lễ an táng thế này là bình thường.

Trong số dân làng tụ tập ở đây cũng có hai chị em mà Ainz đã cứu —— Enri Emmott và Nimu Emmott. Ainz nhìn thấy trong các thi thể đang được an táng có cả cha mẹ hai cô bé ấy.

Ainz dứng ở cách đó không xa, bàn tay để khuất trong trường bào đang cầm một cây đoản trượng dài 30cm. Đoản trượng này do ngà voi chế tạo thành phía trên đỉnh được trang trí bằng vàng, phần thân được chạm khắc những ký tự huyền ảo, tràn ngập khí tức thiêng liêng.

Nó có tên là “Resurrection Wand”.

Đây là vật phẩm có khả năng phục sinh người chết. Tất nhiên Ainz không chỉ có một cái này, cậu dư sức phục sinh toàn bộ người chết của ngôi làng này.

Căn cứ theo lời nói của trưởng làng, phép thuật của thế giới này không thể nào phục sinh người đã chết. Như vậy chỉ cần cậu sử dụng “Resurrection Wand” là có thể tạo nên kỳ tích. Nhưng khi kết thúc cầu nguyện và những nghi thức đi đến hồi cuối, Ainz từ từ đem cây đoản trượng cất vào không gian lưu trữ.

Có thể phục sinh người chết, thế nhưng Ainz lại không làm. Không phải vì những điều như đụng chạm tới lĩnh vực của thần linh hay kiêng kị vấn đề tôn giáo gì đó, mà chỉ đơn thuần là cậu không cảm thấy mình có lợi ích gì.

Một pháp sư có thể mang đến cái chết cho người khác cùng với một pháp ư có thể mang lại sự sống cho người đã chết. Không hề khó để tưởng tượng loại nào sẽ mang đến phiền phức nhiều hơn. Cho dù có yêu cầu phải bảo đảm bí mật, khả năng không bị tiết lộ cũng rất nhỏ.

Ai cũng khao khát có được khả năng chống lại cái chết.

Nếu trong một trường hợp khác, Ainz có thể đã hồi sinh cho họ, thế nhưng vào lúc này cậu còn quá nhiều điều chưa biết. Cho nên tốt hơn hết là không sử dụng đến nó

"Việc mình cứu giúp ngôi làng là đủ để khiến cho họ cảm thấy hạnh phúc rồi."

Ainz thấp giọng nói lẩm bẩm, nhìn kỹ Death Knight đang đứng ở phía sau.

Death Knight này cũng có vấn đề.

Nếu như là ở YGGDRASIL, ngoại trừ sử dụng phương pháp đặc thù, các sinh vật được triệu hoán tới đều có thời gian hạn chết. Không phải được triệu hoán tới bởi phương pháp đặc thù, Death Knight này lẽ ra đã nên biến mất, thế nhưng hiện tại vẫn đứng ở đây.

Tuy rằng có rất nhiều suy đoán, nhưng do không có đủ thông tin, vẫn là không thể xác định được đâu là câu trả lời đúng. Trong lúc Ainz đang suy nghĩ, bên cạnh cậu xuất hiện hai bóng người.

Đó là Albedo cùng một sinh vật có hình dáng như con nhện, bên ngoài mặc một bộ trang phục Ninja màu đen, 8 cái chân là 8 lưỡi dao sắc bén.

"Eight-legged Assassin? Albedo, đây là. . ."

Ainz nhìn chung quanh bốn phía một làn, tựa hồ các dân làng cũng không có chú ý nơi này. Albedo thì thôi không nói tới, thế nhưng có một con quái vật thế này ở đây, cho dù là trong tang lễ cũng sẽ có người chú ý tới chứ.

Lúc này Ainz đột nhiên nhớ tới, Eight-legged Assassin là loại quái vật có khả năng tàng hình.

"Bởi vì hắn muốn chào Ngài Ainz, cho nên thần mới dẫn hắn tới đây."

"Được nhìn thấy ngài Momonga như thế này —— "

"—— lời khách sáo liền miễn. Ngươi thuộc nhóm tiếp viện phải không?"

"Vâng thưa ngài, trừ thầ ra, còn có 400 tên tôi tớ. Bất cứ lúc nào cũng có thể tập kích ngôi làng này."

Tập kích? Làm sao sẽ biến thành như vậy? Nghĩ như vậy, Ainz không nhịn được lầm bầm lầu bầu — Sebas thật đúng là không có chút xíu năng khiếu trong việc truyền tin.

". . . Không cần tập kích, vấn đề đã giải quyết. Chỉ huy của các người là ai?"

"Là ngài Aura và ngài Mare. Ngài Demiurge cùng ngài Shalltear ở Nazarick để canh phòng, ngài Cocytus canh phòng khu vực chung quanh Nazarick."

"Vậy à. . . Số lượng quá nhiều cũng chỉ là vướng bận, ngoại trừ Aura cùng Mare, những người khác toàn bộ lui lại. Có bao nhiêu Eight-legged Assassin đến đây?"

"Tổng cộng 15 tên."

"Như vậy các ngươi cũng cùng Aura, Mare đồng thời lưu lại đợi lệnh."

Nhìn thấy Eight-legged Assassin gật đầu biểu thị hiểu rõ, Ainz lần thứ hai đưa mắt dời về phía tang lễ. Vừa đúng lúc bắt đầu chôn cất, hai cô bé kia đang khóc nức nở.

Cảm thấy tang lễ còn lâu mới kết thúc, Ainz bước chậm rãi trên con đường hướng về làng. Đi theo phía sau là Albedo cùng Death Knight.

Tuy rằng bị tang lễ phá ngang cuộc nói chuyện, Ainz cũng đã dành thời gian tìm hiểu kiến thức về nơi này, khi cậu rời nhà trưởng làng thì cũng đã xế chiều rồi.

Xe ra vì muốn báo đáp lại ân tình của bạn cũ mà phải diễn tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân, đã tốn khá nhiều thời gian.

Thế nhưng thời gian đó cũng không phải uổng phí, đặt biệt sau khi đến thế giới này, nhũng chuyện không hiểu càng ngày càng nhiề. Có thể biết một ít kiến thức cũng đã rất tốt.

Ainz vừa nhìn cảnh hoàng hôn tuyệt đpẹ, đồng thời suy nghĩ chuyện nên làm.

Sẽ rất là nguy hiểm nếu cứ hành động liều lĩnh trong khi hoàn toàn không biết gì về thế giới này. Biện pháp tốt nhất đó là trước khi thu thập đầy đủ tin tức, phải che giấu danh tính và bí mật hành động. Nhưng sau khi cứu ngôi làng, Ainz không thể tiếp tục che dấu bản thân được nữa.

Cho dù giết toàn bộ đám lính, quốc gia sau lưng cũng có cách để lần ra dấu vết. Ở thế giới cũ có rất nhiều các phương pháp điều tra, cho nên ở thế giới này chắc chắn cũng sẽ như vậy.

Cho dù không có phương pháp nào, chỉ cần ngôi làng này còn tồn tại, thì vẫn có thể lần ra được Ainz. Vì để phòng ngừa mà di dời nguyên ngôi làng vào Lăng mộ Nazarick cũng không được, nhà cầm quyền của quốc gia này chắc chắn sẽ không ngồi yên khi một ngồi làng biến mất. Sẽ không hề ngạc nhiên khi họ sẽ xem nó như một vụ bắt cóc.

Cho nên mới phải công khai danh tính và thả đám lính.

Làm vậy có 2 mục đích.

Mục đích thứ nhất là chỉ cần Ainz không trốn vào Lăng mộ Nazarick, tin tức liên quan đến Ainz, không lâu sau đó liền sẽ từ từ truyền ra. Như vậy do chính mình chủ động thả ra tin tức vẫn tốt hơn.

Mục đích thứ hai là muốn thả ra tin tức có Ainz Ooal Gown cứu giúp một ngôi làng, tiêu điệt đám lính tấn công. Đương nhiên là để truyền đến tai các người chơi YGGDRASIL.

Ainz muốn có một nơi an thân trong Vương quốc, Đế quốc hoặc Thần quốc.

Nếu như có người chơi khác ở những quốc gia này, nhất định sẽ xuất hiện manh mối gì đó. Ngược lại, nếu như Ainz động viên Nazarick đi thu thập những tin tình báo này, không chỉ muốn tốn không ít thời gian, nguy hiểm cũng rất cao. Đối với người có tính cách như Albedo, thậm chí có khả năng tạo ra kẻ thù không cần thiết.

Nếu muốn thu thập tin tình báo, biện pháp tốt nhất là gia nhập một quốc gia nào đó.

Hơn nữa vì bảo vệ quyền tự trị của Lăng mộ Nazarick, có thể nhận được sự ủng hộ từ một phe là tốt nhất. Nhưng do chưa nắm rõ thực lực của từng quốc gia, vẫn chưa nên liên lạc với bọn họ là khôn ngoan nhất. Đặc biệt là còn không biết người mạnh nhất thế giới này là ai, càng không thể khinh thường. Bởi vì trong 3 quốc gia này, có thể có người còn mạnh hơn Ainz.

Gia nhập vào một quốc gia tuy có nhiều khuyết điễm, nhưng ưu điểm cũng có rất nhiều. Vấn đề là lấy tư cách gì để gia nhập vào.

Nô lẹ hả, thôi bỏ qua một bên đi ha. Để bị đàn áp bóc lột giống như Herohero thì thôi dẹp đi ha. Cho nên mới phải thả ra tin tức để tuyên truyền khắp nơi sự hiện diện của mình, sau đó quan sát rõ ràng lập trường và đãi ngộ của từng phe, rồi mới quyết định gia nhập.

Đây là kiến thức cơ bản khi muốn “nhảy việc”.

Như vậy khi nào thì nên di cư đây? Trong tình cảnh khuyết thiếu thông tin thế này, nếu làm vậy Ainz rất dễ để lộ ra nhược điểm của mình.

Nghĩ tới đây Ainz lắc lắc đầu, tựa hồ có hơi mệt mỏi. Trong mấy tiếng đồng hồ nãy, Ainz đã sử dụng bộ não quá nhiều rồi, cậu không muốn suy nghĩ thêm nữa.

"Ai. . . Chấm dứt ở đây đi. Chuyện nên làm đều làm xong, Albedo, quay lại đi."

"Vâng, thưa ngài Ainz."

Giọng trả lời của Albedo có vẻ vô cùng căng thẳng. Trong ngôi làng này không có cái gì nguy hiểm để Albedo phải đề phòng như vậy.

Như vậy lý do chỉ có một, Ainz thấp giọng hỏi dò Albedo:

". . . Cô chán ghét loài người à?"

"Vâng, đúng vậy. Loài người là giống loài yếu đuối, là sinh vật thấp kém, nếu thần có thể giẫm bẹp tất cả bọn họ như sâu bọ, cảnh đó hẳn là rất đẹp. . . Bất quá có hai cô bé kia là ngoại lệ."

Ngữ khí của Albedo tuy rằng ngọt ngào giống như mật ong, nội dung nhưng lại tàn nhẫn vô cùng.

Nhớ tơi khuôn mặt xinh đẹp như nữ thần của Albedo, Ainz cảm thấy câu nói này rất không phù hợp với hình tượng của cô ta, liền mở miệng nhắc nhở:

"Như vậy sao. . . Ta hiểu rõ cảm giác của cô. Bất quá ta hi vọng cô hãy bình tĩnh một chút. Bởi vì việc này rất quan trọng."

Albedo dùng sức gật đầu. Nhìn Albedo, Ainz bắt đầu buồn phiền.

Vào lúc này sở thích của Albedo còn không thành vấn đề, bất quá tương lai liền không chắc.

Hiểu rõ từng sở thích, yêu ghét của cấp dưới cũng là bổn phận của cấp trên.

Ainz ghi nhớ vấn đề này, sau đó bắt đầu quay về tìm trưởng làng. Trước khi rời đi, muốn chào ông ta một tiếng, đó là lễ phép tối thiểu.

Lập tức liền phát hiện trưởng làng. Hắn mang theo vẻ mặt nghiêm túc, cùng các dân làng nói chuyện trong một góc. Bất quá cảm giác có chút không tầm thường. Vẻ mặt trưởng làng tràn ngập gấp gáp.

Lại phát sinh chuyện phiền toái gì sao?

Ainz gác lại chuyện chào từ biệt, mang theo suy nghĩ đã cứu thì cứu tới cùng, cậu đi tới gần trưởng làng:

". . . Có chuyện gì sao, trưởng làng?"

Vẻ mặt trưởng làng giống như bắt được một tia hy vọng cuối cùng.

"Oh, Ngài Ainz. Kỳ thực là giống như có đám người đang cưỡi ngựa đến đây, những người có cũng trang bị vũ khí và áo giáp. . ."

"Thì ra là như vậy. . ."

Trưởng làng mang theo vẻ mặt lo lắng nhìn về phía Ainz, các dân làng khác cũng như vậy.

Thấy thế, Ainz nhẹ nhàng nhấc tay, biểu hiện không có gì phải lo:

"Giao cho ta đi. Hãy gọi tất cả những người còn lại tới tập trung ở nhà trưởng làng. Trưởng làng hãy ở lại đây với ta."

Tiếng chuông vang lên, dân làng bắt đầu tập hợp. Mặt khác, Death Knight đi đến gần nhà trưởng làng để bảo vệ, còn Albedo thì ở lại phía sau Ainz để đợi lệnh.

Để động viên trưởng làng đang lo lăng, Ainz nói với vẻ rộng lượng:

"Xin yên tâm, lần này là trường hợp đặc biệt, ta sẽ không tính phí."

Trưởng làng không còn run nữa, mà là lộ ra cười khổ. Có lẽ ông ta đã quyết định tin tưởng vào Ainz.

Khôn lâu sau, vài kỵ binh xuất hiện trên con đường dẫn vô làng và từ từ diễu hành vào quãng trường.

". . . Vũ trang không có thống nhất, mỗi người mỗi kiểu. . . không phải là quân đội chính quy sao?"

Ainz quan sát từng người trong số kỵ binh và đưa ra nghi vấn.

Trên áo giáp của đám lính lúc trước đều có quốc huy của Đế quốc, trang bị của bọn họ hoàn toàn thống nhất. Thế nhưng những người này tuy rằng cũng có mặc áo giáp, lại phối hợp không giống nhau. Có vài người mang giáp vải, có vài người thậm chí còn không mặc áo giáp, để lộ ra chiếc áo giáp lưới ở bên trong.

Có người đội mũ sắt, có người thì không. Muốn nói điểm chung, đó chính những người này đều để lộ ra gương mặt. Tuy rằng mỗi người đều mang theo thanh kiếm cùng loại giống nhau, bất quá ngoài ra, thậm chí còn trang bị cung tên, cây thương, chuỳ nhọn các loại vũ khí khác nhau.

Nói cho văn vẻ một tí thì trông như họ là một nhóm chiến binh kỳ cựu đã trai qua vô số chiến trường. Nói khó nghe chút chính là một đám lính đánh thuê năm bè bảy mảng.

Đội ngũ rốt cuộc đã tiến hết vào quãng trường. Nhân số khoảng 20 người, tuy rằng đề phòng Death Knight, bất quá vẫn xếp hàng chỉnh tề ở phía trước mặt trưởng làng cùng Ainz. Từ trong đội ngũ, một người cưỡi ngựa tiến lên trước.

Hắn tựa hồ là người đứng đầu của nhóm người này, có vẻ ngoài bắt mắt và trông có vẻ can trường.

Ánh mắt của hắn ta nhẹ nhàng lướt trưởng làng, dừng lại ở Death Knight, sau đó chuyển hướng Albedo. Tiếp theo nhìn chằm chằm không chớp mắt một lúc lâu. Bất sau khi xác nhận đối phương không hề nhúc nhích, lập tức nhìn về phía Ainz với ánh mắt sắc bén.

Ngay cả khi bị nhìn với anh mắt như vậy, Ainz vẫn bình tình bất động. Loại ánh mắt đó không hề gây ra bất kỳ tâm tình gì đối với Ainz

Cũng không phải là Ainz không sợ loại ánh mắt này, lý do đơn giản là do thân thể Undead này thôi. Cũng có thể do sự tự tin đền từu việc có thể sử dụng các năng lực từ Yggdrasil.

Giống như quan sát đủ rồi, người đó lên tiếng với một giọng nói đầy khí thế:

"—— Tôi là Đội trưởng Kỵ Sĩ Đoàn của Vương quốc Re-Estize. Phụng lệnh của Quốc vương, vì tiêu diệt đám binh lính của Đế quốc đang làm loạn ở nơi đây, tôi đang đi tuần tra từng ngôi làng một."

Âm thanh vững vàng, trầm ấm vang vọng quảng trưởng, dân làng ở trong ngồi nhà trưởng làng đằng sau Ainz cũng bắt đầu ồn ào.

"Là Kỵ Sĩ Trưởng. . ."

Lúc trước ông không nói với ta về người này —— Ainz mang theo chút trách cứ, đặt câu hỏi với trưởng làng đang đứng bên cạnh:

". . . Ông ta là người thế nào?"

"Theo như lời các thương nhân từng đi qua đây, ông ta là người chiến thắng trong một giải đấu đã từng được tổ chức không lâu trước đây, giải đấu đó tuyển chọn ra các cá nhân ưu tú để làm cận vệ cho Quốc Vương. Hiện nay ông ta là Đội trưởng một đội lính tinh nhuệ nằm dưới quyền chỉ huy trực tiếp của Quốc Vương."

"Ông ta thực sự lợi hại như vậy sao . . . ?"

". . . Không rõ nữa. Tôi cũng chỉ là nghe nói."

Ainz cẩn thận nhìn, trên ngực của đám người này đều có một huy hiệu giống nhau. Cũng giống với huy chương của Vương quốc mà trưởng làng đã cho cậu xem. Tuy nói như thế, bởi hiện nay thông tin vẫn còn chưa đủ, chưa thể tin tưởng hoàn toàn được.

Gazef đưa ánh mắt nhìn về phía trưởng làng:

"Ông là trưởng làng đúng không. Ông có thể nói cho tôi biết người đang đứng bên cạnh ông là ai không?"

"Không cần phiền phức như vậy. Xin chào Kỵ Sĩ Trưởng, ta tên Ainz Ooal Gown, là một pháp sư. Vì thấy ngôi làng này bị một đám lính tấn công, cho nên ta đến đây để giải cứu."

Ngăn cản trưởng làng lên tiếng, Ainz nhẹ nhàng chào và tự giới thiệu bản thân mình.

Gazef nghe vậy lập tức xuống ngựa, áo giáp trên người lập tức phát sinh tiếng kim loại va chạm, đứng trên mặt đất sâu sắc cúi đầu:

"Cảm ơn ngài đã cứu ngôi làng này, tôi không biết cách nào để đáp lại lòng tốt của ngài."

Không khí rung nhẹ.

Thân là Kỵ Sĩ Trưởng của Vương quốc, chắc chắn ông ta thuộc về giai cấp thống trị, lại cho thấy sự tôn kính đối với Ainz, một người không có tên tuổi gì, trong một thế giới có sự khác biệt rõ ràng giữa các tầng lớp xã hội, điều đó sẽ gây bất ngờ đối với bất cứ ai. Điều đáng nói là trong quốc gia này, thậm chí có thể nói trên toàn thế giới này, nhân quyền chưa được coi trọng và chỉ vài năm trước thôi, vẫn còn có việc buôn bán nô lệ.

Cho dù hai người có địa vị khác nhau, Gazef vẫn xuống ngựa cúi đầu cảm ơn chân thành với Ainz, từ đó có thể nhìn ra con người của Gazef là như thế nào.

Thân là một Kỵ Sĩ Trưởng của Vương quốc, chắc chắn Gazef không phải là loại người giả tạo. Ainz phán đoán như vậy.

". . . Đừng như vậy. Kỳ thực mục đích của ta cũng là vì thù lao, vì thế anh không cần cảm ơn đâu."

"Oh, thù lao à. Nói như vậy, ngài là một người mạo hiểm?. . . Thì ra là như vậy. Xem ra ngài là một người mạo hiểm rất lợi hại. . . Bất quá xin tha thứ cho sự thiếu hiểu biết của tôi, tôi chưa từng nghe qua cái tên Gown trước đây."

"Ta chỉ vô tình đi ngang qua, cũng không phải đặc biệt nổi tiếng gì cả."

". . . đang đi thám hiểm à. Tôi xin lỗi vì đã lãng phí thời gian quý báu của ngài, thế nhưng ngài có thể nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra đối với những người đã tấn công ngôi làng này không?"

"Ta rất vui lòng, Kỵ Sĩ Trưởng. Những người tấn công ngôi làng này phần lớn đều đã chết, cho nên chắc bọn họ sẽ không gây ra bất kỳ rắc rồi nào nữa đâu. Anh cần hỏi gì nữa không?"

". . . Chết. . . đều là do ngài Gown ra tay sao?"

Nghe được Gazef xưng hộ, Ainz nhận ra rằng tên trong thế giới này được gọi theo phương Tây chứ không phải theo phong cách Nhật Bản, theo thứ tự Tên + Họ chứ không phải Họ + Tên. Rốt cục cậu đã hiểu được tại sau lúc yêu cầu trưởng làng gọi cậu là Ainz, ông ta lại lộ ra vẻ mặt lạ lùng ấy. Hai người không quen biết mà còn yêu cầu người khác gọi mình bằng tên, tất nhiên ông ta phải cảm thấy kỳ quái rồi.

Ainz phát hiện ra sai lầm của mình, bất quá vẫn lờ đi coi như không biết:

". . . Nói như vậy cũng đúng, cũng có thể nói không đúng."

Lập tức phát hiện ra ý nghĩa khác trong câu nói của Ainz, Gazef di động ánh mắt nhìn về phía Death Knight. Chắc là cảm nhận được mùi máu tanh trừ trên người Death Knight đi..

"Tôi có hai việc muốn hỏi ngài. . . Tên đứng đằng kia là?"

"Hắn là tôi tớ do ta sáng tạo ra."

Gazef phát sinh tiếng than thở, lấy ánh mắt sắc bén quan sát tỉ mỉ Ainz từ đầu đến chân.

"Như vậy. . . cái mặt nà này là?"

"Ta có một số lý do riêng cho nên phải mang theo."

"Ngài có thể gỡ xuống không?"

"Nếu như ta làm vậy, tên kia sẽ ——" đưa tay chỉ về Death Knight."Mất khống chế, rất phiền phức."

Nghe vậy, trưởng làng và các dân làng trong nhà, do đã biết trước sức mạnh của Death Knight, đều giật mình. Giống như phát hiện vẻ mặt của trưởng làng, cùng với cảm giác được bầu không khí biến hoá, Gazef trịnh trọng gật đầu:

"Thì ra là như thế, nếu vậy tốt nhất là không nên gỡ xuống."

"Cảm ơn."

"Như vậy —— "

"Trước đó, xin lỗi vì đã ngắt lời, nhưng do làng mới bị tấn công bởi binh lính của Đế quốc. Nếu mọi người cứ mang vũ khí đứng ở đây sẽ làm dân làng rất lo lắng, sẽ nhắc họ nhớ lại chuyện khủng khiếp vừa mới xảy ra. Cho nên nếu được, mọi người hãy đặt vũ khí xuống một góc, tâm tình của dân làng có thể sẽ thoải mái hơn, được không?"

". . . Ngài Gown nói rất đúng. Tuy nhiên, những thanh kiếm này đều là do Quốc Vương ban cho, không có được lệnh của Quốc Vương, chúng tôi không thể đặt chúng xuống."

"—— Ngài Ainz, chúng tôi không sao."

"Thật sự không sao chứ trưởng làng?. . . như vậy, xin tha thứ cho yêu cầu vô lý của ta."

"Lo lắng của ngài Gown là rất đúng. Nếu những thanh kiếm này không phải được Quốc Vương ban cho, chúng tôi sẽ rất vui vẻ bỏ chúng xuống. Sau đó chúng ta có thể cùng ngồi lại với nhau và tôi hy vọng ngài sẽ kể lại với tôi những chi tiết về sự kiện này. Nếu trưởng làng không phiên, giờ cũng đã muộn, và tôi muốn nghỉ ngơi bên trong làng . ."

"Được chứ, xin mời ngài đến nhà tôi"

Ngay khi trưởng làng trả lời đến một nửa thì một tên kỵ binh vội vàng chạy vào quảng trường. Từ kiểu thở hồng hộc của hắn, có thể thấy được hắn có chuyện quan trọng muốn báo.

Kỵ binh cao giọng nói ra một tình huống khẩn cấp:

"Đội trưởng! Có rất nhiều bóng người xung quanh đây. Bọn họ đang vây quanh ngôi làng và từ từ áp sát!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK