Nhà của trưởng làng ở gần quãng trường, bước chân vào ngôi nhà, ngay bên phải là phòng làm việc rộng rãi bên cạnh một nhà bếp. Bên trong phòng khách trống rỗng có một cái bàn tồi tàn với vài cái ghế đặt xung quanh nó.
Ainz đang ngồi trên một trong những chiếc ghế đó và quan sát bên trong ngôi nhà.
Ánh năng thông qua cửa sổ, chiếu sáng từng góc của ngôi nhà. Ngay cả khi không sử dụng “Night Vision” cũng có thể thấy rõ ràng xung quanh.
Đối tượng quan sát là người phụ nữ đang đứng bên trong nhà bếp và các công cụ khác nhau đặt khắp nơi trong nhà.
Ainz không thấy sự hiện diện của các loại thiết bị máy móc cơ khí.
Vừa nhận định thế giới này có nền khoa học và công nghệ còn lạc hậu, Ainz ngay lập tức nhận ra rằng syt nghĩ của mình có chút ngỡ ngẫn. Bởi vì thế giới này có phép thuật, nên tất nhiên khoa học kỹ thuật sẽ không được chú trọng.
Để tránh ánh sáng mặt trời, Ain thận trọng di chuyển bàn tay của mình trên cái bàn cũ. Cái bàn gỗ bắt đầu chao đảo mặc dù găng tay bằng kim loại cũng không coi là nặng. Ghế cũng kêu cọt kẹt lớn tiếng, phản ứng lại trọng lượng của Ainz.
Thực sự là nghèo nàn.
Để không vướng bận, Ainz đặt pháp trượng đứng tựa vào cái bàn. Pháp trượng phản xạ ánh mặt trời, phát sinh hào quang óng ánh, dù đang ở bên trong một ngôi làng bị tàn phá, cậu vẫn có thể nhận ra mình được bao quanh bỡi những ảo ảnh của một thế giới thần thoại. Ainz nhớ lại biểu hiện ngạc nhiên của dân làng.
Khi được nhìn thấy cây pháp trượng do Ainz cùng các đồng bạn tạo ra, các dân làng đã rất kinh ngạc, điều đó làm cho Ainz cảm thấy rất tự hào. Tuy nhiên cảm giác thoáng qua đó ngay lập tức trở thành niềm vui bình thường, khiến Ainz nhăn lại lồng mày, thứ cậu vốn không có.
Ainz thực sự không thích việc cưỡng chế tâm tình này. Tuy nói như thế, nếu tâm tình quá mức táo bạo và khinh suất cũng sẽ gây khó khăn trong việc nhận định các vấn đề sẽ xảy ra trong tương lại. Nhận định như vậy, Ainz bắt đầy suy nghĩ về vấn đề trước mắt.
Đó là cùng trưởng làng thảo luận về vấn đề thù lao cho việc đã cứu ngôi làng..
Đương nhiên, mục đích của Ainz là tin tức chứ không phải tiền bạc, nhưng nếu mới bắt đầu đã trực tiếp dò hỏi thông tin sẽ bị đối phương nghi ngờ ngay.
Dù ngôi làng này không phải là vấn đề. Ainz vẫn lo lắng về những nhà cầm quyền của quốc gia này. Nếu những người đó biết được thông tin cậu ở đây, phái người đến tiếp xúc rồi sau đó nhận ra cậu không biết tí gì về thế giới này. Như vậy rất có thể cậu sẽ bị những người đó lợi dụng
Có phải mình đã thận trọng quá mức?
Ainz cảm thấy tình hình hiện nay giống như đang chạy trên một con đường vậy. Cậu có thể gặp tai nạn và tử vong bất cứ lúc nào. Nói cách khác việc cậu phải đối đồi với người mạnh nhất thế giới này không phải là không có khả năng.
Mạnh yếu là tương đối.
Có thể Ainz mạnh hơn bất cứ ai trong ngôi làng này, điều đó không có nghĩa trên thế giới không có ai mạnh hơn cậu. Hơn nữa hiện tại cậu đang là một Undead, từ phản ứng của hai chị em đó có thể biết được thế giới này sẽ làm gì khi biết được hình dáng thật của cậu. Cậu cần phải hiểu biết về tình hình hiện nay của thế giới này và cũng phải cẩn thận vì có thể bị tấn công bất cứ lúc nào bởi những người thù ghét cậu.
"Đã để ngài đợi lâu."
Trưởng làng ngồi xuống ở vị trí đối điện, đứng phía sau là người vợ của ông ta. Ông ta có nước da đen, cường tráng và gương mặt đầy nếp nhăn.
Có thể nhận ra cơ thể mạnh mẽ của ông ta đến từ việc lao động chân tay nặng nhọc. Mãi tóc đã bạc trắng hết một nữa. Mặc dù quần áo bằng vải thô của ông ta đã bị vấy bẩn, nhưng không hề có mùi.
Từ đôi mắt mệt mỏi trên gương mặt, có thể đoán ông ta khoảng 45 tuổi, tuy nhiên Ainz không hề biết chính xác tuổi thật của ông ta. Bởi vì những gì xảy ra hôm nay đã khiến ông ta trông như đã già hơn vài tuổi..
Người vợ dường như cũng bằng tuổi với ông ta.
Tuy rằng vẫn còn có thể nhìn ra nét quyến rũ của ngày xưa, thế nhưng do phải làm công việc nặng nhọc nhiều năm đã làm phai đi vẻ đẹp tinh tế lúc còn trẻ. Giờ đây gương mặt của bà ta đầy những vết tàn nhang, trông như một bà cô gầy gò với mái tóc dài màu đen rối bới, cho dù đứng dưới ánh nắng vẫn như cũ trông như bị xỉn màu.
"Xin mời dùng."
Bà ta đặt một chiếc cốc có hình dáng thô lậu lên bàn. Albedo không được mời vì cô ta đang đi dạo quanh làng.
Ainz giơ tay lên, khéo léo từ chối cốc nước sôi này.
Căn bản là cậu không cảm thấy khát nước mà cũng không thể gỡ chiếc mặt nạ ra được. Tuy nhiên lẽ ra cậu nên từ chối từ trước, khi chứng kiến bà ta đã phải vất vả đến thế nào để có thể đun sôi nước.
Bắt đầu với đá lửa để tạo ra một ngọn lửa nhỏ trên đống gỗ vụn, rồi đợi cho ngọn lửa cháy từ từ. Phải tốn khá nhiều thời gian để ngọn lửa đủ lớn, sau đó còn phải đợi cho nước sôi.
Không có điện, bà ta phải tự tay tạo ra lửa để đun nước. Đây là lần đầu tiên Ainz nhìn thấy điều này, bởi vậy cậu rất tò mò quan sát bà ta làm như thế nào. Trong thế giỡi cũ của Ainz, tất cả mọi người đều sử dụng bếp gas để nấu nương, chính vì vậy những gì bà ta làm có vẻ rất khó khăn.
Liên quan đến công nghệ, Ainz nhận ra đây là một cơ hội để thu thập thêm thông tin, vì thế Ainz đối với trưởng làng nói:
"Mặc dù vợ của ông đã rất vất vả để đun nước mời tôi, thế nhưng tôi thực sự xin lỗi."
"Ngài đã quá khách sao. Ngài không cần phải xin lỗi đâu."
Việc Ainz cúi đầu xin lỗi khiến cho vợ chồng trưởng làng cảm thấy kinh ngạc. Tựa hồ không cách nào tưởng tượng người trước mặt, chủ nhân của Death Knight, lại cúi đầu xin lỗi mình.
Nhưng điều đó lại không có gì xa lạ đối với Ainz. Việc tỏ thái độ thân thiên nhằm gây ấn tượng tốt trước khi bắt đầu thảo luận là chuyện rất bình thường.
Đương nhiên, Ainz cũng có thể dùng phương pháp như ông đã sử dụng đối với hai chị em kia, bằng phép thuật “Confuse Humanoid” hoặc vài phép thuật khác để khai thác thông tin và sau đó sử dụng phép thuật để thay đổi ký ức của bọn họ. Nhưng đó là phương pháp cuối cùng, lượng MP cần thiết để làm những việc đó là quá cao.
Ainz nhớ lại cảm giác khi tiêu hao quá nhiều MP, cơ thể cậu cảm thấy mệt mỏi một cách kỳ lạ, như thể đánh mất đi cái gì đó.
Chỉ thay đổi khoảng 10 giây ký ức từ khi Ainz đeo mặt nạ và mang găng tay trở về trước, lượng MP mà cậu đã tiêu tốn là rất lớn .
". . . Như vậy liền đi thẳng vào vấn đề, hãy thảo luận về thù lao của tôi đi."
"Đúng thế. Bất qúa trước đó. . . Chúng tôi vô cùng cảm ơn ngài!"
Trưởng làng cúi đầu nói cảm ơn, đầu suýt chút nữa liền muốn đụng vào bàn. Đứng phía sau, người vợ cũng cúi đầu cảm ơn:
"Nếu như không có ngài đến đây giải cứu, hết thảy dân làng đều đã chết. Chúng tôi vô cùng biết ơn ngài!"
Ainz rất ngạc nhiên khi nhận được lời cảm ơn chân thành đến như vậy.
Cuộc sống trước đây của Ainz, cậu chưa bao giờ được ai cảm ơn chân thành như vậy… à không trước có có hai chị em kia nữa. Chỉ là trước đây cậu chưa từng cứu mạng ai, cho nên cậu có cảm giác mình đã làm một việc đúng.
Tuy Ainz cũng rất ngại khi người khác cảm ơn cậu như vậy, nhưng cũng không ghét cảm giác này. Có lẽ đó là những cảm xúc còn xót lại của phần con người bên trong cậu.
"Xin hãy ngẩng đầu lên. Vừa nãy ta cũng đã nói, ông không cần phải để trong lòng. Ta không làm việc này miễn phí."
Chúng tôi hiểu điều đó, những hãy để chúng tôi nói tiếng cảm ơn. Bởi vì sự thực là ngài đã cứu mạng toàn bộ người dân trong làng."
". . . Nếu vậy chỉ cần trả thù lao nhiều hơn là được rồi. Được rồi, bắt đầu thảo luận đi, ta nghĩ là một trưởng làng như ông cũng rất bận rộn."
"Không có gì là quan trọng hơn việc nói chuyện với ngài thế này. Nhưng nếu ngài đã nói vậy, chúng ta hãy bắt đầu đi."
Trưởng làng chậm rãi ngẩng đầu lên, Ainz cũng bắt đầu nhanh chóng sử dụng bộ não không tồn tại của mình. Phải thu thập thật nhiều thông tin thông qua cuộc nói chuyện này mà không sử dụng đến phép thuật
─── thực sự là phiền phức.
Ainz hy vọng một nửa trong số những kinh nghiệm bán hàng lúc trước của mình sẽ phát huy tác dụng. Đã chuẩn bị kỹ càng Ainz bắt đầu trước:
". . . Như vậy ta liền hỏi thẳng, các ông có thể trả cho ta bao nhiêu?"
"Đối với ân nhận cứu mạng, chúng tôi thực sự không dám giấu. Do chúng tôi chưa thu từ mọi người nên chưa biết chắc chắn là sẽ gom được bao nhiêu. Nhưng nếu không tính tiền bạc, chỉ tính riêng tiền đồng thì chúng tôi có khoảng 3000 xu.”
Được rồi, nhiêu đó là nhiều hay ít thì mình có có biết đâu, Ainz thầm chế giễu bản thân mình.
Nếu trực tiếp hỏi số lượng đó có giá trị thế nào sẽ là một sai lầm chết người, vì vậy Ainz phải chọn một cách tiếp cận khác, từ từ chuyện đề tài.
Dù sao, Ainz cũng không phải là một nhân viên bán hàng xuất sắc, kỹ năng của cậu cũng rất hạn chết. Tuy cậu cảm thấy con số vừa được đưa ra là khá lớn, nhưng cậu không biết giá trị của đồng tiền ở thế giới này thế nào, cho nên không cách nào biết được con số đó có thoã đáng hay chưa. Nhất định cậu phải tránh việc nhận lấy thù cao quá thấp hoặc đòi hỏi thù lao quá cao, nếu không sẽ bại lộ sự thiếu hiểu biết của bản thân.
Thực tế, bọn họ không đưa ra những thứ như 4 con bò hay đại loại vậy đã khiến cậu thở phào nhẹ nhõm
Tuy có tâm tình có hơi ủ rũ nhưng Ainz nhanh chóng khôi phục lại bình thường. Ainz trấn an bản thân rằng cậu đã biết được một điều.
Đó là tiền đồng và tiền bạc là tiền tệ chính ở ngôi làng này. Ngoài ra tỉ lệ quy đổi giữ chúng là thế nào thì cậu chưa rõ.
Trước hết phải làm rõ giá trị của tiền đồng. Việc không biết một số vấn đề cơ bản còn có thể giải thích được, nhưng không biết giá trị của tiền tệ thì chắc chắn sẽ bị hoài nghi. Khi chưa hiểu rõ ràng thế giới này là thế nào, Ainz không muốn bị chú ý. Cho nên cậu phải suy nghĩ kỹ càng mình phải trả lời thế nào.
"Loại tiền có giá trị thấp thế này rất bất tiện để mang theo, ta muốn đổi sang tiền có giá trị lớn hơn."
"Mong ngài thông cảm, chúng tôi cũng rất muốn trả cho ngài bằng tiền vàng… thế nhưng trong làng không có một đồng tiền vàng nào cả."
Ainz kiếm chế việc phải thở phào nhẹ nhõm.
Câu trả lời của đối phương đã đi theo hương mà Ainz muốn. Bởi vậy Ainz càng phải suy nghĩ cẩn thận hơn trước khi đưa ra câu hỏi tiếp theo:
"Như thế này đi. Ta sẽ dùng thù lao đó để mua hàng hoá từ làng, các ông hãy cho ta một cái giá hợp lý."
Ban tay Ainz đang để khuất trong trường bào, lén lút mở ra không gian lưu trữ, lấy ra hai đồng tiền vàng của Yggdrasil. Phía trên một đồng tiền khắc gương mặt của người phụ nữ, đồng còn cái lại khắc gương mặt của người đàn ông. Đồng trước là đồng tiền được sử dụng từ bản cập nhật “Valkyrie’s Downfall” trở về sau, đồng còn lại thì được sử dụng trước đó.
Tuy rằng có giá trị tương đồng. Bất quá đối với Ainz mà nói ý nghĩa của cả hai rất khác nhau.
Đồng tiền vàng cũ là từ khi Ainz bắt đầu chơi YGGDRASIL cho đến khi thành lập Hội Ainz Ooal Gown, Ainz vẫn đều sử dụng đồng tiền đó. Mà trò chơi được cập nhật khi hội của Ainz đang ở trong thời kỳ huy hoàng nhất, lúc đó trang bị trên người từng thành viên đều đã hoàn tất, bởi vậy đồng tiền vàng mới chỉ được ném trong túi đồ.
Là lúc mới bắt đầu trở thành Skeleton Mage, sử dụng phép thuật tiêu diệt quái vật, nhặt từng đồng tiền vàng rớt ra; đơn độc tiến vào mê cung, thật vất vả đánh bại từng con Boss mới thu được một đống tiền; Từng thành viên phải bán đi các viên D-Crystal đã đạt được sau khi cùng nhau vượt qua một hầm ngục để thu gom tiền về cho hội. Những đồng tiền vàng đó tượng trưng cho lịch sử ─── vinh quang của họ.
Bất quá bây giờ không phải lúc để Ainz hoài niệm những ký ức này.
Đem đồng tiền vàng cũ cất đi, lấy đồng tiền vàng mới đưa ra.
Nhìn thấy đồng tiền vàng Ainz đặt trên bàn, vợ chồng trưởng làng đều trợn to mắt vì ngạc nhiên.
"Này, đây là!"
"Đây là đồng tiền ở một nơi rất xa xôi. Nó có được sử dụng ở đây không??"
"Chắc là có thể. . . Xin chờ cho một lát."
Ainz thở phào nhẹ nhõm khi nghe rằng nó có thể được sử dụng ở đây. Trong lúc đó trưởng làng rời khỏi chỗ ngồi, đi qua một căn phòng khác và mang về một thứ gì đó, thứ mà bạn chỉ có thể thấy trong sách lịch sử.
Đó là xưng là một cái cán cân bằng dĩa cổ.
Sau đó bà vợ trưởng làng cầm đồng tiền lên, so sánh nó với môt vật gì đó hình tròn, dường như đang so sánh kích cỡ của chúng. Tiếp theo bà ta đặt đồng tiền vào một dĩa cân, còn dĩa cân còn lại được đặt vài quả cân nhỏ.
Trông giống như bà ta đang cân trọng lượng của đồng tiền.
Ainz vừa quan sát hành động của bà ta, vừa suy nghĩ xem như vậy có dụng ý gì. Mới đầu hẳn là so sánh kích cỡ với đồng tiền của quốc gia này, sau đó là xác nhận tỷ lệ vàng bên trong đồng tiền của Ainz
Xem ra đồng tiền của Ainz khá là nặng, dĩa cân có mấy quả tạ đang nhô lên. Bà ta lại thả thêm quả cân vào cho đến khi hai bên cân bằng.
"Xem ra nó nặng gấp đôi đồng tiền vàng thông dụng. . . Xin hỏi, tôi có thể cào bề mặt của nó được không. . ."
"Bà này, quá thô lỗ rồi đó! Xin ngài hãy bỏ qua! Vợ tôi đã nói những lời vô lễ, . . ."
Thì ra là như vậy, bà ta cho rằng đồng tiền của Ainz được mạ vàng. Bất quá Ainz hoàn toàn không hề tỏ ra không vui hay tức giận.
"Không đáng kể. . . , bất quá nếu như là vàng ròng, hai người phải đền bù với giá trị tương đương?"
"Không, không cần, thật sự rất xin lỗi."
Bà ta cúi đầu xin lỗi, đem đồng tiền vàng trả lại.
"Đừng để ý, ta muốn biết hai người nghĩ gì. Sau khi xem qua đồng tiền này, hai người cảm thấy như thế nào? Nó trông giống như một tác phẩm điêu khác đúng không?"
"Đúng vậy, nó tuyệt đẹp thưa ngài. Đây là đồng tiền ở quốc nào nào vậy?"
"Hiện tại không ─── đúng, quốc gia đó đã không còn nữa."
"Như vậy a. . ."
". . . Tuy rằng có giá trị bằng hai đồng tiền vằng thông thường, hỡn nữa nó còn được chạm khắc tinh xảo, như vậy sẽ làm tăng thêm giá trị của nó. Đúng không?"
"Chính xác là như vậy. . . Nhưng mà chúng tôi cũng không phải là thương nhân, nên cũng không hiểu được giá trị nghệ thuật của nó. . ."
"Ha ha ha, nói như vậy cũng không sai. Như vậy ta dùng đồng tiền của mình để mua sắm. Nó sẽ có giá trị bằng hai đồng tiền vàng bình thường đúng không?"
"Vâng, đó là chuyện đương nhiên."
"Kỳ thực ta còn có mấy đồng tiền như vậy, các ngươi có thể cung cấp những hàng hoá nào cho ta? Đương nhiên, các ngươi có bao nhiêu ta sẽ mua bấy nhiêu, giá cả cứ như bình thường, không sao cả. Các ngươi cũng có thể tự do kiểm tra lại những đồng tiền mà ta trả. Làm ơn —— "
"Ngài Ainz Ooal Gown!"
Trưởng làng đột nhiên ngắt lời, làm Aizn cảm thấy giật mình, cậu bắt đầu cảm thấy căng thẳng hơn.
". . . Gọi ta là Ainz là được rồi."
"Ngài Ainz sao?" Trưởng làng có hơi nghi ngờ, bất quá vẫn gật đầu tiếp tục nói:
"Tôi hiểu ngài Ainz đang muốn nói điều gì."
Ainz thắc mắc không biết trên đầu của mình có hiện lên dấu chấm hỏi hay không.
Có chỗ hiểu lầm, nhưng thực sự không biết ông trưởng làng này nó cái quái gì, vì thế Ainz hoàn toàn không biết phải trả lời thế nào.
"Tôi hiểu ngài Ainz không muốn bị coi thường. Tôi cũng hiểu ngài muốn một khoản thù lao xứng đáng với công sức của ngài. Tôi biết muốn mời một người mạnh mẽ như ngài Ainz thì 3000 xu tiền đồng là hoàn toàn không không đủ. Như vậy, ngoài tiền thù lao ra, ngài còn muốn vật gì nữa, tôi nói có đúng không?"
Đầu óc của Ainz hơi rối loạn vì không biết tại sao trưởng làng lại nói như vậy, cũng cảm thấy mình may mắn vì đang mang mặt nạ. Cậu lấy đồng tiền vàng ra, là muốn hỏi xem có thể dùng nó để mua được những thứ gì, muốn biết được giá trị thực sự của nó. Thế thì tại sao lại thành ra như thế này?
Không để cho Ainz kịp lên tiếng, trưởng làng nói tiếp:
"Thế nhưng cũng giống như lúc nãy tôi vừa nói, số tiền lớn nhất mà chúng tôi có thể gom góp được chỉ có 3000 xu tiền đông. Chắc ngài sẽ hoài nghi, bất quá đối với ân nhân cứu mạng, chúng tôi thực sự không dám giấu diếm gì cả."
Trưởng làng biểu hiện vẻ mặt chân thành, không giống như là đang nói dôi. Nếu đúng thật là nói dối, như vậy chỉ trách con mắt nhìn người của Ainz.
"Chắc là với một người như ngài Ainz, nhất định sẽ không cảm thấy hài lòng với số tiền mà chúng tôi đưa ra. Nếu như yêu cầu toàn bộ dân làng đóng góp toàn bộ tài sản của họ, chắc chắn có thể đưa ra số tiền mà ngài xứng đáng được nhận. Thế nhưng… hiện tại làng chúng tôi đã mất đi rất nhiều người, nếu trả hơn 3000 tiền đồng này, chúng tôi sẽ không thể sống sót qua mùa sau. Vật tư cũng giống như vậy, bởi vì những người đã chêt, nhiều đồng ruộng sẽ bị bỏ hoàng vì không đủ nhân lực. Nếu đem vật tư giao hết cho ngài, cuộc sống của chúng tôi trong tương lai sẽ rất khó khắn. Tuy rằng sẽ rất là thô lỗ nếu đòi hỏi ân nhân của chúng tôi điều này, thế nhưng nếu được… ngài có thể cho chúng tôi trả theo từng đợt có được không?"
Ồ? Đây chẳng phải là một cơ hội tuyệt vời?
Cảm giác như Ainz vừa thoát ra khỏi một khu rừng rậm, tầm nhìn trở nên quang đãng, cậu làm bộ suy nghĩ. Mục tiêu của cậu đã ở ngay trước mắt, bây giờ chỉ cần đợi nó tự đâm đầu vào lưới thôi, Ainz trả lời:
"Ta hiểu. Ta sẽ không cần thù lao."
"Ồ? Như vậy. . . Tại sao?"
Cả trưởng làng và bà vợ đều trợn mắt, ngoác mồm vì kinh ngạc. Ainz nhẹ nhàng giơ tay lên, báo cậu vẫn có điều muốn nói. Trong một cuộc thương lượng thế này phải xem xét đúng thứ gì nên nói, thứ gì không nên nói, thật sự qua phiền phức, cậu không biết mình có thể lấy được thông tin như mong muốn hay không, nhưng cậu vẫn phải thử
". . . Ta là một pháp sư, trước giờ vẫn nghiên cứu phép thuật ở một nơi tên là Nazarick, hiện tại mới đi ra ngoài."
"Quả nhiên là như vậy a. Cho nên ngài mới ăn mặc thế này."
"A, ân. Chính là như vậy."
Ainz vuốt Mask of Envy, thuận miệng ừ cho qua chuyện.
Ai sử dụng phép thuật cũng ăn mặc kỳ quái như mình, nếu cùng nhau đi ra đường không biết sẽ trông như thế nào?
Trong đầu cậu hiện ra những hình ảnh náo nhiệt ở Bali, Ainz không muốn chuyện đó xảy ra ở đây. Bỗng nhiên cậu phát hiện một việc đáng nghi ngờ. Cậu tự hỏi tại sao ở đây cũng sử dụng các danh xưng như ở Yggdrasil.
Từ “pháp sư” này có rất nhiều ý nghĩa, nó bao gồm: Holy Hermit, Priest, Druid, Mystic, Sorcerer, Magician, Bard, Miko, Alchemist, Saint và nhiều class khác, ở Yggdrasil đều gọi chung là pháp sư. Nếu như thế giới này cũng là như thế, đó sẽ là một sự trùng hợp đáng kinh ngạc.
Ainz vừa quan sát phản ứng của đối phương vừa mở miệng:
". . . Mặc dù ta nói không muốn thù lao, nhưng thân là một pháp sư, ta có thể sử dụng nhiều loại công cụ khác nhau, trong đó bao gồm cả sự sỡ hãi và tri thức. Đó đều là công cụ để sinh tồn. Cũng như ta đã nói, bởi vì từ trước tới giờ ta tập trung nghiên cứu phép thuật, ta không hề để ý tới những chuyện khác, cho nên ta muốn từ hai người biết được một số tin tức về xung quanh đây. Thêm nữa, ta cũng không muốn các ngươi đem chuyện của ta nói cho người khác biết. Ta sẽ lấy thù lao của ta để trao đổi với việc này."
Trên đời này không có cái gì là miễn phí, còn nếu như có thì chẳng qua là chưa tới lúc phải trả thôi. Sau khi yêu cầu thù lao cho việc cứu người, đột nhiên lại đổi ý không cần thù lao nữa. Điều đó chắc chắn sẽ khiến người khác cảm thấy nghi ngờ.
Nhưng chỉ cần làm cho đối phương có cảm giác là mình đã trả công phù hợp, cho dù thù lao là thứ vô hình, đối phương cũng sẽ cảm thấy như vậy là công bằng.
Nói cách khác, tình huống này là khiến cho đối phương cảm thấy việc lấy ra tin tức nói cho Ainz là thù lao, như vậy đối phương sẽ không hoài nghi và cũng cảm thấy thoải mái hơn.
Trên thực tế, hai vợ chồng trưởng làng đều biểu hiện vẻ mặt kiên định và ật đầu:
"Chúng tôi hiểu, chũng tôi sẽ không đem chuyện của ngài nói cho bất cứ ai."
Ainz nắm chặt nắm đấm, âm thầm khen hay. Những kinh nghiệm từ công việc cũ của cậu vẫn còn hữu dụng.
"Vậy là quá tốt rồi. Ta không muốn sử dụng phép thuật để ràng buộc hai người. Ta tin tưởng nhân cách của hai người."
Ainz giơ ra bàn tay được bao phủ bởi găng tay kim loại. Lúc đầu, trưởng làng chưa hiểu ra những chỉ sau 1 giây, ông ta đã nhận ra ý định và đưa tay nắm chặt lấy tay của Ainz. Ainz cảm thấy nhẹ nhõm vì thế giới mày cũng hiểu được việc bắt tay, nếu đưa tay ra mà gặp trưởng làng không hiểu gì cả, cậu có thể sẽ khóc thiệt
Đương nhiên, Ainz cũng không phải là hoàn toàn tin tưởng hai người họ. Nếu một người vì lợi ích mà giữ im lặng, thì sẽ mở miệng khi đạt được lợi ích lớn hơn. Nếu như lấy nhân cách để ràng buộc, cũng có khả năng vì gặp chuyện gì đó khiến nhân cách của họ thay đổi. Không có một phương pháp nào tốt hơn, Ainz chỉ là đánh cuộc, tin vào nhân cách của hai vợ chống trưởng làng, hai người họ sẽ không tiết lộ. Nếu như có lỡ bị tiết lộ thì cũng chả sao, lần sau mình có thể sử dụng việc đó để ép buộc bọn họ.
Nhưng mà nhìn vẻ mặt chân thành và thái độ biết ơn của hai người họ, Ainz không nghĩ là mình sẽ bị phản bội.
"Như vậy. . . hai người có thể nói cho biết tình hình ở chung quanh đậy được không, càng tỉ mỉ càng tốt?"
----------------------------------------------
". . . Tại sao lại như vậy."
"A! Sao vậy?"
"Không, không có gì, ta chỉ đang lẩm bẩm một mình. Xin lỗi vì đã nói lớn như thế, khiến ông phải lo lắng…”
Ngay khi vừa hoàn hồn, Ainz lập tức trả lời. Nếu như cơ thể cậu có thể ra mồ hôi, hiện tại chúng nhất định sẽ chảy ròng ròng.
Trưởng làng chỉ là nói một câu "Như vậy a." Không có hỏi tiếp.
Có thể trong đầu trưởng làng đã nghĩ pháp sư nào cũng kỳ quái như cậu hết. . . Điều đó có lợi cho Ainz hơn…
"Ngài có muốn uống chút gì không?"
"À không, ta không khát nước. Xin đừng bận tâm."
Bà vợ đã rời khỏi phòng và đi ra ngoài, bà ta có nhiều việc phải làm . Hiện nay trong phòng chỉ có trưởng làng cùng Ainz.
Đầu tiên, Ainz hỏi tên những quốc gia gần đây, trưởng làng nói ra vài cái tên mà cậu không hề có chút ấn tượng nào. Tuy đã chuẩn bị tâm lý, nhưng sau khi nghe được cậu vẫn cảm thấy có chút giật mình.
Do chưa biết gì nên Ainz đã lấy thế giới Yggdrasil làm trụ cột để tưởng tượng ra thế giới này. Bởi vì có thể sử dụng những phép thuật của Yggdrasil, cậu cho rằng thế giới này cũng có liên quan đế thế giới Yggdrasil, bất quá cậu lại nghe được những cái tên không hề có chút liên quan gì.
Các quốc gia lân cận gồm: Vương quốc Re-Estize, Đế quốc Baharuth cùng Thần quốc Silian. Trong thần thoại Bắc Âu, chủ đề của thế giới Yggdrasil, cậu chưa từng nghe tới 3 cái tên đó.
Khung cảnh trước mắt như chao đảo, thân thể Ainz lung lay như muốn ngã. Cậu phải lấy tay vịn lấy bàn để duy trì cân bằng. Thực sự đã đi tới một thế giới xa lạ, tuy rằng đã nghi ngờ từ trước, cũng đã chuẩn bị tâm lý trước, Ainz vẫn không thể nào tin được.
Cảm xúc của cậu so với tưởng tượng còn kịch kiệt hơn.
Thân thể Undead này lần đầu xuất hiện thứ cảm xúc mạnh mẽ như vậy.
Ainz cố gắng giữ tỉnh táo, một lần nữa nhớ lại những quốc gia và vị trí địa lý mà mình vừa nghe.
Đầu tiên là Vương quốc Re-Estize cùng Đế quốc Baharuth. Nằm giữa hai quốc gia là dãy núi Azellerisia hùng vĩ, phí nam của dãy núi là một khu rừng rậm rộng lớn nằm bên trong biên giới Vương quốc Re-Estize. Ngôi làng này và một pháo đài ở gần đây đều nằm gần ngay rìa của khu rừng đó.
Hai nước này đang bất hoà với nhau và hầu như mỗi năm đều có những cuộc xung đột vũ trang xảy ra ở khu vực gần pháo đài.
Một quốc gia khác nằm ở phía nam đó là Thần quốc Silian.
Nếu để nói một cách đơn giản nhằm giải thích vị trí của cả 3 quốc gia, đó là hãy vẽ một vòng tròn lớn, rồi vẽ một chữ “T” ở chính giữa, bên trái là Vương quốc Re-Estize, bên phải là Đế quốc Baharuth và ở phía dưới là Thần quốc Silian. Có vẻ như còn có các quốc gia khác nữa nhưng trưởng làng chỉ biết 3 quốc gia này.
Về mặt chính trị của từng quốc gia thì một trưởng làng của cái làng nhỏ này không thể nào rõ ràng được.
Nói cách khác ───
". . . Vừa nãy để ông chê cười rồi."
Trên áo giáp của những tên lính lúc nãy đều có quốc huy của Đế quốc Baharuth, vì lẽ đó trưởng làng cho rằng bọn linh đến từ Đế quốc. Bấ quá nơi này cũng giáp với biên giới Thần quốc Silian, cho nên cũng có khả năng là lính của Thần quốc cải trang.
Đem thẻ hết bọn lính đúng là một sai lầm lớn, chí ít cũng phải bắt lại một tên để tra khảo mới đúng. Bây giờ hối hận cũng đã muộn.
Nếu như chuyện lần này là do Thần quốc Silian gây ra, như vậy có nên đối với phe Đế quốc làm ra chút gì đó. Còn về phe Vương quốc, cậu đã cứu lấy ngôi làng này, nên không có gì phải lo nữa.
Ainz rơi vào trầm tư.
Chỉ có chính mình đi tới thế giới này sao?
Không thể, khả năng còn có những người khác nữa cũng rất lớn. Có thể Herohero cũng đi tới nơi này. Chuyện đáng phải suy nghĩ bây giờ, đó là nếu gặp phải người chơi khác, mình phải làm gì?
Từ quan điểm của một người Nhật đến xem, nếu có những người chơi khác đến đây thì đó là một chuyện tốt, mọi người có thể tụ tập lại với nhau. Đến lúc đó mình sẽ cố gắng hợp tác với người khác, chỉ cần không ảnh hưởng đến lợi ích của Ainz Ooal Gown, cậu cũng sẽ nhượng bộ.
Vấn đề ở chỗ nếu đối phương coi Ainz là kẻ thù. Mặc dù xác suất để điều đó xảy ra là rất nhỏ, nhưng không phải là không có.
Hội Ainz Ooal Gown từ trước tới giờ đều đóng vai người xấu, không ngừng P K người chơi khác, điều đó dẫn tới bị rất nhiều hội khác oán giận, không biết đến giờ còn có ai mang thù ở trong lòng hay không. Nhưng nói không chừng vừa gặp mặt, đối phương vì nhân danh chính nghĩa hoặc bị thúc đẩy bởi thù hận mà ra tay với cậu.
Vì phòng ngừa chuyện đó, đầu tiên Ainz cần phải tránh gây ra những hành vi thù địch ở khu vực xung quanh. Nếu như để xảy ra việc tàn sát dân đia phương, đặc biệt à dân chúng vô tội, rẫ có thể cậu sẽ chọc giận những người chơi chưa mất nhân tính. Đương nhiên, nếu cậu làm những việc tốt thì sẽ không sao. Ví dụ như cứu ngôi làng này.
Nói chung những hành động sau này của Ainz phải nghiêng về lẽ phải hơn là lợi ích. Hay nói một cách khác, rất có thể trong tương lai, cậu phải làm những việc mà bản thân không muốn làm, không có cách nào khác.
Mặt khác, nếu gặp phải người chơi có địch ý với Hội Ainz Ooal Gown, chiến đấu là không thể tránh khỏi. Vì vậy Ainz phải suy nghĩ biện pháp để đối phó với bọn họ.
Lấy sức chiến đấu của Lăng mộ Nazarick, nếu đối phương chỉ có khoảng 30 người đạt Lv 100, cậu có thể tiêu diệt bọn họ dễ dàng. Hơn nữa bên trong Lăng mộ Nazarick còn có các vật phẩm cấp Thế Giới, có thể nói lăng mộ là bất khả xâm phạm. Cho nên mới có những chiến tích huy hoàng trong quá khứ.
Thế nhưng cũng có thể tưởng tượng được việc phòng thủ một pháo đài mà không có viện binh là rất khó khắn. Hơn nữa, sau khi sử dụng đòn sát thủ là các vật phẩm cấp Thế Giới, Lv của Ainz sẽ bị giảm xuống. Nếu như bị đối phương liên tục tấn công, cậu sẽ bị ép cho đến lúc không thế sử dụng được nữa.
Ainz biết rõ mình đã quá thận trọng với những ý nghĩ cực đoan và ánh mắt hẹp hòi. Thế nhưng cậu không còn là con nít và trước khi làm điều gì sẽ phải tính tới trượng hợp xấu nhất có thể xảy ra. Có nghĩa là trước khi vấn đề đó phát sinh, cậu phải nghĩ ra biện pháp để đối phó với nó.
Nếu như chỉ muốn kéo dài hơi tàn sống tiếp, cậu không cần phải suy nghĩ nhiều đến thế, chỉ cần chui rúc trong rừng như một con thú. Thế nhưng bản thân cậu lại nắm giữ một sức mạnh to lớn cùng với cái tên đầy vinh quang, cậu không cho phép bản thân mình làm thế.
Còn nếu như Ainz muốn chung sống hoà bình với người khác, cậu phải biết tuỳ cơ ứng biến.
Do đó, điều quan trọng nhất là cậu phải đối mặt như thế nào với việc chiến đấu trong tương lai, trước hết là phải mở rộng sức chiến đấu, tiếp theo phải tận lực thu thập tin tức về thế giới này, cùng với tin tức của những người chơi khác.
". . . Còn gì nữa không ta."
"Cái gì cơ?"
"Không có, không có chuyện gì. Chỉ là bởi vì có chút không giống như trong dự đoán, cho nên có hơi bất ngờ. Đúng rồi, ông còn biết chuyện gì nữa không, hãy kể cho ta nghe đi?"
"Hay, hay, ta biết rồi."
Trưởng làng bắt đầu chuyển sang nói về đề tài quái vật.
Thế giới này cũng giống như Yggdrasil, cũng có quái vật. Ở bên trong khu rừng gần đây cũng có rất nhiều loại quái vật, đặc biệt còn có một con tên là “Virtuous King of the Forest (Vị vua hiền lành của khu rừng)”. Cũng có Dwarves, Wood Elves hay Fairies, Goblin, Orcs, Ogres… các chủng tộc khác. Tựa hồ cũng có quốc gia do các tộc khác xây dựng nên.
Có những người được gọi là “người mạo hiểm” đó là những người nhận được thù lao cho việc tiêu diệt các quái vật. Trong số đó cũng có nhiều người sử dụng được phép thuật. Ở mỗi thành phố đều có một toà nhà tổng bộ của những người mạo hiểm.
Ngoài ra, còn có một số tin tức liên quan đến pháo đài E-Rantel.
Căn cứ lời nói của trưởng làng, tuy không biết rõ ràng ở đó có dân số bao nhiêu, bất quá tựa hồ ở chung quanh đây, E-Rantel là thành phố lớn nhất. Nếu như muốn thu thập tình báo, chỗ đó chính là nơi tốt nhất.
Những nội dung trong lời nói của trưởng làng là tương đối hữu ích, thế những vẫn có nhiều điều ông ta không biết. Thay vì chính bản thân tới đây, cử một người tới đây hỏi còn lẹ hơn.
Một chuyện cuối cùng đó là ngôn ngữ. Ở thế giới này, người khác hình như cũng hiểu tiếng Nhật, thật sự khó mà tin nổi. Ainz quan sát kỹ miệng của trưởng làng khi ông ta nói, rõ ràng ngôn ngữ của thế giới này không phải là tiếng Nhật.
Từ cử động của môi cho đến âm thanh chuyền đến đều không giống như là tiếng Nhật.
Sau khi thử nghiệm vài lần.
Ainz kết luận là mọi người của thế giới này ai cũng đã ăn một thứ giống như “Bánh mì chuyển ngữ”, chỉ có điều không biết là người nào cho bọn họ ăn.
Hoặc là các ngôn ngữ được sử dụng trong thế giới này đều được tự động phiên dịch khiến cho ai cũng có thể hiểu.
Nếu như tất cả mọi người đều có thể hiểu nhau, như vậy cậu có thể nói chuyện với các loại sinh vật khác, ví dụ như chó hoặc mèo. Vấn đề là không biết tại sao lại như vậy, hoặc do ai làm. Trưởng làng cũng không có gì bất ngờ về chuyện này.
Phảng phất như đó là một chuyện tất nhiên.
—— nói cách khác, đây là cảm nhận chung của thế giới này. Mà cũng phải rồi, đây là một thế giới phép thuật, có chuyện kỳ lạ như vậy thì cung không có gì kỳ quái.
Những kiến thức cơ bản của Ainz không thế áp dụng vào thế giới này được. Đó mới là vấn đề.
Nếu như không biết những kiến thức cơ bản của thế giới này, có thể Ainz sẽ phạm phải những sai lầm trí mạng. Giống như từ dùng từ “Ngu ngốc” để hình dung, hoàn toàn mang ý nghĩa không tốt.
Hiện tại, Ainz đang trong tình trạng khuyết thiếu những kiến thức căn bản. Phải nhanh chóng tìm biện pháp giải quyết, thế những không nghĩ ra một phương pháp pháp nào khả thi. Chẵng lẽ tuỳ tiện tìm một người tới đây, yêu cầu hắn đem toàn bộ kiến thức của hắn nói hết cho mình? Căn bản là không thể
Bởi vậy, chỉ có một cái biện pháp.
". . . Xem ra phải sinh sống trong thành phố một đoạn thời gian."
Ainz cần phải học những kiến thức cơ bản và t cũng phải tìm hiểu về phép thuật của thế giới này nữa. Nói đơn giản là có rất nhiều thứ cậu phải biết.
Đang suy nghĩ, Ainz nghe được những tiếng bước chân nhẹ nhàng phía bên kia cánh cữa gỗ. Tuy rằng khoảng cách giữa những bước chân hơi lớn, nhưng cũng không phải là tiếng bước vội vã. Đó là tiếng bước chân không nhanh không chậm của một người đàn ông.
Ngay khi Ainz đưa ánh mắt nhìn về hướng cánh cửa thì tiếng gõ cửa cũng đồng thời vang lên. Trưởng làng không thế không quan sát vẻ mặt của Ainz. Bởi vì thù lao báo đáp cho ân nhân cứu mạng chính là những hiểu biết của ông ta, cho nên ông ta không dám rời đi khi Ainz không đồng ý.
"Xin cứ tự nhiên. Ta cũng đang muốn nghỉ ngơi một lát, nên ông có rời đi cũng không sao."
"Tôi rất xin lỗi vì chuyện này."
Trưởng làng nhẹ nhàng gật đầu xin lỗi, đứng dậy đi về phía cánh cửa. Một người dân làng suất hiện phía sau cánh cửa, người đó nhìn trưởng làng trước sau đó mới nhìn về phía Ainz:
"Trưởng làng, tôi rất xin lỗi vì đã quấy rầy cuộc nói chuyện giữa ngài và khác quý, thế nhưng tang lễ đã được chuẩn bị sẵn sàng. . ."
"Oh. . ."
Ánh mắt của trưởng làng nhìn về hướng Ainz, giống như đang thỉnh cầu cậu cho phép.
"Không sao, không cần phải để ý đến ta, ông cứ đi đi."
"Tôi cảm ơn ngài! Hãy nói với mọi người ta sẽ đến ngay."