• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Có vấn đề gì sao, thưa ngài Momonga?"

Albedo liên tục đặt câu hỏi. Momonga không biết nên trả lời như thế nào. Không thể nào hiểu được chuyện đang xảy ra trước mắt nên tâm trí của cậu trống rỗng ÷

"Xin lỗi."

Momonga chỉ có thể đứng lên và ngây ngốc nhìn khuôn mặt của Albedo.

"Ngài sao vậy?"

Khuôn mặt mỹ lệ của Albedo đang hướng lại gần Momonga. Một mùi thơm nhàn nhạt kính thích khứu giác của Momonga, mang đầu óc cậu trở về thực tại, cậu dần dần tỉnh táo lại.

"Không... Thực sự... Không có chuyện gì."

Momonga không phải thuộc loại người sử dụng kính ngữ khi nói chuyện với búp bê. Bất quá... nghe được câu hỏi đầy quan tâm của Albedo, cậu lịch sự trả lời. Cũng vì cử chỉ và lời nói của cô ta đầy nhân tính, làm cậu không thể không làm vậy.

Mặc dù Momonga có thể thấy rõ ràng sự khác thường trong cách cư xử cuả Albedo, cậu vẫn không thể nào hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra. Trong tình huống này, cậu rất muốn đèn nén cảm xúc sợ hãi và đầy ngạc nhiên trong lòng, Vì Momonga chỉ là một người bình thường nên cậu không làm được.

Ngay khi Momonga muốn cất tiếng la to, ký ức về một thành viên hiện ra trong tâm trí.

“Lo lắng, khủng hoảng là gốc rễ của sự thất bại, cậu phải luôn luôn duy trì sự điềm tĩnh, khả năng tư duy logic. Giữ bình tĩnh, lập kế hoạch, đừng phí thời gian suy nghĩ những chuyện nhỏ nhặt, Momonga-san.”

Nhớ tới câu nói này Momonga khôi phục sự bình tĩnh.

Momonga bày tỏ lời cảm ơn chân thành đối với người tự xưng là Gia Cát Khổng Minh của Hội Ainz Ooal Gown ——Moe Dress Girl.

"... Có chuyện gì xảy ra với ngài vậy?"

Albedo tiếp tục đặt câu hỏi, gương mặt xinh xắn của cô rất gần với Momonga, đến nỗi cậu có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt. Thật vất vả mới khôi phục, Momonga suýt chút nữa đánh mất vẻ bình tĩnh đó.

"... . . . Chức năng “Gọi GM” hình như không hoạt động."

Nhìn đôi mắt long lanh của Albedo, Momonga không tự chủ nói ra.

Từ trước đến giờ, Momonga không hề có chút xíu kinh nghiệm giao tiếp với nữ giới, đặc biệt là trong tình cảnh này. Mặc dù cậu biết cô chỉ là NPC, nhưng khi nhìn vào gương mặt tuyệt mĩ kia, trái tim cậu không tránh khỏi lỗi nhịp

Nhưng sự rồn ràng trong tim cậu ngay lập tức bị ức chế để trở lại tình trạng bình thường. Chắc là do lời nhắc nhở của thành viên cũ trong tâm trí lúc nãy, cảm giác hồi hộp dần dần biến mất.

Bất quá, thực sự vì lý do đó sao?

Momonga lắc đầu một cái, hiện tại không phải lúc để suy nghĩ những việc này.

"... Xin vui lòng tha thứ cho thần vì đã không thể trả lời câu hỏi về GM của ngài Momonga. Xin khoan dung cho thần vì đã không đền đáp lại sự mong đợi của ngài. Nếu có một cơ hội cho thần có thể bù đắp sai lầm, thần sẽ rất hạnh phúc vì điều đó. Xin ngài hãy ra lệnh."

... Hai người đang đối thoại với nhau. Tuyệt đối không sai.

Phát hiện ra sự thực này Momonga kinh ngạc đến nói không ra lời.

Không thể. Đây là tuyệt đối không thể nào.

NPC không thể nói chuyện được, không đúng, bằng cách sử dụng giọng nói ghi âm từ trước cũng có thể làm được. Trên mạng cho phép tải về các bản ghi âm sẵn tiếng la hét, cổ vũ... Nhưng mà muốn cùng NPC tiến hành đối thoại chận thực thế này là điều không thể. Vừa nãy Sebas bọn họ cũng chỉ có thể tiếp nhận các câu lệnh đơn giản.

Như vậy vì sao Albedo lại làm được? Chỉ mình cô ấy có thể nói chuyện thế này sao?

Momonga hướng về Albedo phất phất tay, ra chỉ thị lui lại, trong mắt Albedo hiện lên vẻ tiếc nuối. Momonga đem ánh mắt từ trên người cô ta dời về phía lão quản gia cùng 6 tên hầu gái vẫn đang quỳ từ nãy giờ.

"Sebas! Các hầu gái!"

"Vâng thưa ngài!"

Tất cả bọn họ cùng trả lời đồng thành và ngẩng đầu lên.

"Tiến tới phía trước vương tọa."

"Vâng thưa ngài."

Một lần nữa, tiếng hô đồng thanh vang lên, bọn họ đứng dậy, bước lên phía trước vài bước với tư thế ưu nhã, rồi đồng loạt quỳ xuống như lúc trước.

Qua điều nay, có hai điều trở nên rõ ràng.

Thứ nhất cho dù phát ra những mệnh lệnh không được lập trình sắn, bọn họ vẫn thể hiểu .

Thứ hai, bọn họ có khả năng nói chuyện y chang Albedo.

Chí ít trong tòa Vương Điện này, tất cả NPC đều như vậy.

Khi Momonga suy nghĩ những điều này, cậu bỗng phát hiện ra Albedo và bọn họ có điều gì đó kỳ lạ. Để xác nhận, cậu quay sang Albedo, người đang đứng bên cạnh, với ánh nhìn sắc bén.

"─── có chuyện gì sao, thưa ngài? Lẽ nào thần đã làm sai điều gì. . . ?"

"... !"

Rốt cục phát hiện ra cảm giác kỳ lạ đó là gì, cậu ngạc nhiên đến nỗi không thể nói một lời nào.

Việc kỳ là đó đến từ sự biến hóa của vẻ mặt. Miệng có thể chuyển động, còn có thể phát ra âm thanh ───

". . . Chẳng… lẽ…! “

Momonga vội vàng đưa tay chạm đến miệng mình, thử nói vài từ.

─── miệng của cậu cũng chuyển động.

Lấy kiến thức chung về DMMO-RPG mà nói, đây là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, miệng không thể chuyển động phối hợp khớp với nội dung cuộc trò chuyện.

Vẻ mặt là cố định ngay từ ban đầu, vì lẽ đó không thể nào có chuyện thể hiện tình cảm trên gương mặt.

Hơn nữa, gương mặt của Momonga chỉ là hộp sọ, không có lưỡi cũng không có cổ họng. Nhìn xuống đôi bàn tay, tất cả những gì cậu thấy chỉ là xương, không có chút xíu da thịt nào. Bợi vậy có thể kết luận chắc chắn cũng không có các loại nội tạng như lá phổi này kia, vậy làm sao cậu phát ra tiếng nói được?

"Không thể nào..."

Momonga phát hiện thế giới quan của cậu bắt đầu tan ra, đồng thời sự bất an bắt đầu dâng tràn. Cảm giác ngột ngạt khiến cậu muốn hét lên. Nhưng nội tâm đầy kích động của cậu lại đột ngột quay trở về bình tĩnh.

Momonga dùng sức vỗ về phía tay vịn của vương tọa, lại như Momonga dự đoán, không hề hiện số liệu biểu thị mức độ tổn thương.

". . . Giờ sao đây...nên làm gì bây giờ... ?"

Hoàn toàn không có cách nào để lý giải tình huống trước mắt, cậu bắt đầu nổi nóng do không có ai bên cạnh giúp đỡ.

Việc quan trọng nhất bây giờ là —— tìm kiếm manh mối.

"—— Sebas."

Sebas ngẩng đầu lên, biểu hiện ra sự chân thành trên gương mặt, cảm giác như một người đang sống sờ sờ.

Ra lệnh cho lão ta thế này không sao chứ? Tuy rằng không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng tất cả NPC vẫn còn trung thành với mình chứ? Có khi nào bọn họ đã không còn là những NPC do các thành viên chế tạo ra nữa.

Trong đầu hiện lên vô số câu hỏi, ngập tràn bất an, Momonga cảm thấy rất ức chế trong hoàn cảnh này. Dù thế nào đi nữa, thích hợp cho việc đi thăm dò cũng chỉ có Sebas. Phớt lờ việc Albedo đang đứng bên cạnh, Momonga thầm hạ quyết định, ra lệnh cho Sebas.

Trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh các xếp trong công ty đứng chỉ đạo nhân viên, Momonga thể hiện ra thái độ của một cấp trên và ra lệnh:

"Ra khỏi lăng mộ và tìm kiếm các khu vực xung quanh. Nếu có bất kỳ sinh vật có trí khôn nào hãy tỏ ra lịch sự, thân thiện mời họ về đây. Cố gắng để họ cảm thấy vừa lòng. Phạm vi tìm kiếm trong bán kính 1 cây số và hết sức tránh xa việc chiến đấu."

"Xin tuân lệnh, thưa ngài Momonga. Thần lập tức thi hành ngay."

Trong Yggdrasil, các NPC được tạo ra nhằm bảo vệ căn cứ là không cách nào đi ra khỏi khu vực được chỉ định trước. Bây giờ đã bị lật đổ.

Không, điều này phải chờ Sebas đi ra khỏi lăng mộ mới có thể xác định được.

"... Từ nhóm Pleiades chọn ra một người mang theo, nếu xuất hiện tình huống buộc phải rút lui, hãy mang thông tin thu thập được về đây."

Bước đầu tiên là như vậy.

Tay Momonga buông Pháp trượng Ainz Ooal Gown ra.

Pháp trượng cũng không vì vậy mà rớt xuống đất, vẫn như đang có ai cầm, trôi nổi trên không trung. Dù hoàn toàn không phù hợp với các quy tắc vật lý, nhưng đó là bình thường trong trò chơi. Trong Yggdrasil, không có gì đáng ngạc nhiên khi vật phậm trôi nổi tự nhiên trong không khí, khi không được ai cầm.

Cây trượng hiện ra hình ảnh những linh hồn đầy đau khổ, quấn quít lấy tay của Momonga như không muốn xa rời, nhưng cậu không có tâm trí để ý đến nó. Việc này cũng không phổ biến lắm, tuy nhiên loại hiệu ứng này không làm cậu ngạc nhiên, vì vậy cậu lấy tay hất ra làm tiêu tan hình ảnh các linh hồn đó đi.

Momonga vòng tay trước ngực, bắt đầu trầm tư.

Bước kế tiếp là ───

". . . . . Liên lạc với bộ phận quản lý trò chơi "

Đối với tình huống này, chỉ có bộ phận quản lý mới biết được chuyện gì đang xảy ra.

Vấn đề là liên lạc bằng cách nào. Vốn chỉ cần sử dụng chức năng “Gọi GM” là sẽ liên lạc được với bộ phận quản lý, thế nhưng bây giờ chức năng đó không sử dụng được...

" [Message]?"

Đây là phép thuật dùng để liên lạc từ xa ở trong trò chơi.

Thông thường nó chỉ được sử dụng ở một số nơi hoặc một số tình huống nhất định, nhưng giờ không còn cách nào khác hơn. Chỉ là phép thuật này trên căn bản được dùng để liên lạc với người chơi khác, còn có liên lạc được với GM hay không chỉ có trời biết.

Hơn nữa trong tình huống này, không có gì bảo đảm phép thuật vẫn hoạt động bình thường.

"... Nhưng là..."

Vẫn phải thử mới biết được.

Momonga là một pháp sư thuần túy. Nếu như không cách nào sử dụng được phép thuật, đừng nói sức chiến đấu, liền ngay cả việc di chuyển và thu thập thông tin cũng gặp phải cản trở. Ở trong tình huống này, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, ưu tiên bây giờ là xác nhận xem mình còn có thể sử dụng phép thuật hay không, và việc này phải làm liền ngay lập tức.

Ở đâu thích hợp nhất để thử nghiệm bây giờ? —— Suy nghĩ như vậy, Momonga nhìn quanh Vương Điện một vòng.

Tuy rất khẩn cấp, cậu cũng không muốn thử nghiệm phép thuật ở chỗ này. Khi đang suy nghĩ về địa điểm phù hợp, một địa danh hiện lên trong óc Momonga.

Hơn nữa ngoại trừ năng lực của bản thân, còn có một việc cũng phải được xác nhận.

Đó chính là quyền lực của cậu. Nhất định phải xác nhận xem thân là hội trưởng của Ainz Ooal Gown, quyền lực của Momonga có còn tồn tại hay không.

Các NPC mà cậu đã gặp nãy giờ, ai cũng thể hiện lòng trung thành tuyệt đối. Bất quá ở bên trong Lăng mộ ngầm Nazarick này, còn có mấy nhân vật NPC có cấp độ ngang bằng với Momonga. Cần phải xác nhận lòng trung thành của bọn họ.

Tuy nhiên ——

Momonga nhìn xuống vẫn còn quỳ ngay đó, Sebas và đám hầu gái, đồng thời nhìn về người vẫn đang đứng bên cạnh mình, Albedo.

Trên mặt Albedo mang theo một nụ cười nhạt, tuy rằng rất đẹp, nhưng cũng có vẻ như một nụ cười bối rồi, xuất hiện nhằm che giấu điều gì đó. Điều này khiến Momonga cảm thấy bất an.

Phải chăng lòng trung thành của các NPC là không thay đổi? Thực tế, nếu cấp trên vụng về, lóng ngóng thì nhân viên cấp dưới sẽ mất niềm tin nơi họ. Như vậy phản ứng của đám NPC này cũng sẽ như vậy chứ? Hay là bọn họ sẽ không bao giờ phản bội, miễn sao bọn họ đã được lập trình truyệt đối trung thành từ trước đó?

Nếu lòng trung thành dao động, vậy có cách nào để lấy lại sự trung thành đó?

Ban thưởng cho họ sao? Ở bên trong Phòng Báu Vật có cất giấu rất nhiều báu vật. Tuy rằng rất đau lòng khi sử dụng những báu vật do đồng bạn để lại, bất quá cái này liên quan đến sự tồn vong của Ainz Ooal Gown, tình huống khẩn cấp như vậy chắc các đồng bạn sẽ thông cảm. Mà phải thưởng cái gì mới được đây.

Thêm nữa, liệu có địa vi cao thì được xem là ưu tú? Với lại làm nắm giữ năng lực gì thì được tính là ưu tú, Momonga vẫn còn chưa rõ ràng. Có cảm giác chỉ cần suy nghĩ tiếp, cậu sẽ có câu trả lời.

Hoặc là

"——- sức mạnh sao?"

Mở ra bàn tay trái, Momonga nắm chặt Pháp trượng Ainz Ooal Gown tự động bay tới.

"Sức mạnh đứng trên tất cả?"

7 viên ngọc được nạm phía trên đỉnh trượng tỏa ra hào quang rự rỡ, như thể đang thúc giục chủ nhân sử dụng sức mạnh tuyệt vời của nó.

"... Quên đi, để lúc khác tiếp tục suy nghĩ những điều này."

Momonga buông tay ra, và pháp trượng rớt xuống sàn nhà như thể đang tỏ vẻ sự bất mãn của nó.

Nói chung chỉ cần biểu hiện ra tư thế của một kẻ lãnh đạo, chắc bọn họ cũng sẽ không tỏ ra thái độ thù địch, dù động vật hay là con người, chỉ cần không bại lộ nhược điểm, kẻ thủ sẽ không nhe răng và tấn công.

Momonga cao giọng cất tiếng với giọng điệu áp đặt:

"Pleiades nghe lệnh, ngoại trừ người đi theo Sebas, những người khác đi lên Tầng 9 canh gác, phòng ngừa kẻ địch xâm lấn xuống từ Tầng 8."

"Xin tuân lệnh, thưa ngài Momonga."

Những người hầu gái phía sau Sebas trịnh trọng hồi đáp, biểu hiện cho thấy họ tiếp nhận mệnh lệnh.

"Lập tức thi hành ngay."

"Tuân lệnh, thưa chủ nhân!"

Đáp lại đồng thanh. Sebas cùng các chiến binh hầu gái lập tức hướng về Momonga, đang ngồi phía trên vương tọa, cúi chào , đồng thời đứng dậy rời đi.

Cánh cửa to lớn đóng lại một lần nữa.

Sebas cùng các hầu gái biến mất ở phía bên kia cánh cửa.

Thực tế họ không từ chối mệnh lệnh là một dấu hiệu tốt.

Momonga cảm thấy nhẹ nhỏm trong lòng, đồng thời nhìn sang người đang đứng bên cạnh mình. Người đó là Albedo đang mỉm cười khi hỏi: "Ngài muốn thần làm gì ạ, thưa ngài Momonga?"

"À... Có." Momonga động thân rời đi vương tọa, vừa nhặt lên pháp trượng vừa nói:

"Lại gần đây."

"Vâng ạ."

Trả lời với một nụ cười, Albedo bước về phía trước. Mặc dù Momonga vẫn cảnh giác với cây đoản trượng có quả cầu đen đang trôi nổi mà Albedo đang cầm, lúc này cậu lại vô ý quên mất nó trong phút chốc. Trước khi cậu kịp nhận ra, Albedo đã đến đủ gần để ôm lấy cậu.

Thơm quá —— Mình đang nghĩ cái quái gì vậy.

Suy nghĩ đó vừa hiện ra ngay lập tức đã bị Momonga bác bỏ, đây không phải lúc để nghĩ lung tung.

Momonga đưa tay chạm vào tay Albedo.

". . ."

"Hả?"

Albedo nhăn mặt vì đau đớn. Momonga cảm thấy shock và nhanh chóng rút tay lại.

Chuyện gì nữa? Chả lẽ mình làm cho cô ấy cảm thấy khó chịu?

Vài ký ức không vui hiện lên trong đầu --- như thể bị rơi từ thiên đàng xuống --- nhưng Momonga nhanh chóng tìm thấy câu trả lời.

"... À "

Một trong những điều kiện để trở thành một Overlord yêu cầu bắt buộc phải là class Skeleton Mage, class đó có một kỹ năng bị động có thể gây sát thương chỉ bằng cách chạm vào hoặc bị chạm bởi đối phương. Có lẽ đây là lý do cho sự phản ứng của cô ấy?

Bất quá nếu đúng là như vậy, vẫn còn có chút nghi vấn.

Trong YGGDRASIL, những con quái vật và NPC được sinh ra trong Lăng mộ Nazarick đều được đăng ký thuộc về Hội Ainz Ooal Gown. Miễn là thuộc cung một hội, ngay cả khi công kích lẫn nhau đáng lẽ cũng sẽ không có vấn đề gì xảy ra.

Có khi nào cô ấy không nằm trong hội? Hay vẫn là bây giờ đã có thể tấn công thành viên trong cùng hội?

─── Khả năng thứ 2 là khá cao.

Phán đoán như vậy, Momonga hướng về Albedo xin lỗi:

"Xin lỗi. Ta quên giải trừ hiệu ứng phụ của kỹ năng bị động."

"Xin đừng bận tâm, thưa ngài Momonga. Mức độ tổn thương này không hề đau đớn tí nào. Hơn nữa nếu đó là ngài Momonga, đau đớn cõ nào cũng không thành vấn đề... Ahh!",

"Oh. . . ehh... Là như vậy sao... Không, ta vẫn rất xin lỗi."

Momonga bắt đầu nói lắp và không biết phải phản ứng như thế nào khi thấy Albedo biểu hiện rất dễ thương khi ngượng ngùng lấy tay che mặt .

Quả nhiên là do hiệu ứng phụ của kỹ năng bị động.

Momonga quay mặt đi và cố gắng tìm hiểu làm sao ngăn chặn tác dụng của kỹ năng này – đột nhiên phương pháp sử dụng tất cả các kỹ năng tự động xuất hiện trong tâm trí cậu.

Đối với Momonga bây giờ, việc sử dụng tất cả kỹ năng của Overlord rất tự nhiên và đơn giản giống như việc hít thở.

Sau tất cả chuyện quái lạ phát sinh từ nãy tơi giờ, cậu đã không hề bất ngờ tí nào về việc này. Cậu không nhịn được cười, riết rồi cũng quen.

"Ta sẽ chạm vào cô lần nữa."

"A."

Sau khi giải trừ kỹ năng, cậu đưa tay ra cầm lấy tay Albedo. Mặc dù trong đầu có vô số suy nghĩ như ─── thật là mềm ─── thật là trắng ───…., thế nhưng tất cả những dục vọng đều bị bỏ qua một bên, cậu chỉ muốn xem thử cô ấy có nhịp tim hay không.

-—— có mạch đập.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK