Mục lục
[Dịch] Thánh Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dường như chịu đựng không nổi sự ngang ngược của Thái tử, Xuân Thu môn chủ nghiêm khắc phản bác.

Thái tử mặc dù là Thánh Đồ của học viện Thiên Vị, thế nhưng Xuân Thu môn chủ là cũng là người đứng đầu một phái, địa vị cao thượng, bị Thái tử đứng trước mặt quát lớn, trong lòng đương nhiên tức giận.

Hơn nữa Thái tử thật sự là quá mức kiêu ngạo, lần đại hội luận võ của bốn đại học viện này rõ ràng đã lộ bàn tay thao túng, muốn cho Vân Hải Lam đoạt chức quán quân, may mà giữa chừng đột nhiên xuất hiện Dương Kỳ.

Thế nhưng Dương Kỳ lại bị Thái tử bức bách, muốn phế bỏ toàn bộ khí công.

Hiện giờ Thái tử muốn giết con của mình, Xuân Thu môn chủ đương nhiên là cảm thấy khinh người quá đáng.

Hắn là môn chủ một đại môn phái, nếu như ăn nói khép nép với Thái tử trước mặt bao người thể này thỉ địa vị của Xuân Thu môn sẽ xuống dốc không phanh, từ nay về sau bị người đời nhạo báng.

Huống chi, Thái tử vừa mới thực sự hạ sát thủ, vận dụng Nộ Nhãn.

Nộ Nhãn nghe đồn là một loại khí công khi tu luyện thành, trong mi tâm sẽ xuất hiện một con mắt dựng đứng, con mắt này là ngưng tụ sự tức giận của trời đất.

Một khi con mắt này mở ra sẽ bộc phát lửa giận của trời đất, thiêu đốt tất cả, cho dù 100 cường giả Đoạt Mệnh cũng không chống lại được "Nộ Nhãn" của Thái tử.

"Đúng vậy, Thái tử, lần này Dương Kỳ đâu có phạm sai lần gì, ngươi giữa chừng xuất hiện can thiệp, rốt cuộc là vì sao? Chẳng nhẽ muốn lấy thúng úp voi, bảo bốn đại học viện nghe theo lời ngươi?"

"Ta muốn vậy thỉ thể nào? Chẳng lẽ phải giải thích với đám bàng môn tả đạo các ngươi?"

Thái tử đối mặt với giáo chủ Bái Hòa thần giáo, Xuân Thu môn chủ nói:

"Các ngươi cho rằng mình có tư cách giao thủ với ta? Đã như vậy, ta cũng không ngại khiến cho hai ngươi và môn phái của mình hoàn toàn biến mất trên đại lục!"

Hắn vô cùng ngang ngược, đối mặt với môn chủ hai đại môn phái cũng không chút nào nhượng bộ, nếu không phải người điên thì chắc chắn là cảnh giới vô địch.

"Cái gì? Bàng môn tả đạo?"

Xuân Thu môn chủ cùng giáo chủ Bái Hỏa thần giáo liếc mắt nhìn nhau, họ đều nhìn thấy sự tức giận trong mắt đối phương, bọn họ kiêng kị nhất chính là nói môn phái bọn họ là bàng môn tả đạo.

Bởi vỉ ở trên đại lục Phong Nhiêu, chỉ có học viện mới là người truyền bá văn minh, mới là chính thống, đại biểu cho chính đạo, còn các giáo phái, bang hội, môn phái... đều không phải chính thống. Không phải chính thống có nghĩa là tà đạo, không được thiên địa thừa nhận.

Xuân Thu môn đã sớm muốn xưng là học viện, tuy ràng thực lực môn phái hùng hậu, nhưng trong môn phái lại không có nhân vật cấp bậc thượng cổ đại thánh.

Dựa theo quy định, chỉ cần có một người tu luyện đột phá truyền kỳ, đạt tới "cảnh giới Đại Thánh", không tu luyện công phá ma công, không tàn sát sinh linh, vậy có thể thành lập môn phái, xưng là học viện.

Xuân Thu môn mặc dù có nhiều vị truyền kỳ, thế nhưng không có ai có cấp bậc thượng cổ đại thánh, cho nên vân không được công nhận là học viện, đây là nôi đau đớn nhất của đại phái truyền thừa mấy ngàn năm này.

Hiện giờ bị Thái tử chọc vào nỗi đau trước mặt bao nhiêu người, gọi họ là tà đạo, cục tức này nếu vẫn nhẫn nại, vậy thì không có tư cách làm chưởng môn.

"Thái tử nói ta Xuân Thu môn là tà đạo, vậy ta phải giao chủ với danh môn chính đạo các ngươi thử xem."

Xuân Thu môn chủ tức giận cười nhạt.

"Vậy thì các ngươi cùng lên đi."

Thái tử cười to một tiếng, ánh mắt trở nên lãnh khốc vô cùng, coi chúng sinh như cát bụi:

"Các ngươi đơn đả độc đấu đều không phải là đối thủ của ta, cho dù có liên thủ cũng chỉ là rơm rác, giết các ngươi xong ta sẽ bắt đám bàng môn tả đạo Xuân Thu môn, Bái Hỏa thần giáo làm đầy tớ."

Tất cả các môn phái nghe thấy vậy, sắc mặt đều biến đổi, có môn phái thiếu chút nữa đứng dậy, thể nhưng tuy ràng họ tức giận cũng không dám nói gì.

Trong chiến trường, hễ là thành viên của Thái Tử hội đều rống lớn, hơn trăm vạn người cùng rống to:

"Thái tử vô địch!"

Thanh âm này uy vũ hùng tráng, đám thành viên Thái Tử hội bị sự ngang ngược của Thái tử làm cho thân hình run rẩy, kích động vô cùng.

"Mấy vị đại trưởng lão, nếu cứ tiếp tục để phát triển, vậy thì tư cách chủ nhà của học viện Thiên Vị sẽ bị người đời choi thường. Xuân Thu môn chủ, giáo chủ Bái Hỏa thần giáo dầu gì cũng là khách mời của chúng ta, làm nhục bọn họ như vậy còn ra thể thống gì?"

Đúng lúc này, Bách Hoa thánh nữ đứng dậy nhìn đám đại trưởng lào chức cao trong học viện nói.

"Bách Hoa thánh nữ, đám bàng môn tả đạo này làm rối loạn đại hội luận võ, cứ để cho Thái tử trấn áp một chút đi... cho bọn họ một bài học, khiến cho bọn họ biết mình không có tư cách trở thành học viện thứ 5."

"Phong Vân nhị tổ, là ai làm rối loạn đại hội luận võ, tất cả mọi người đều thấy rõ, không cần ta nhiều lời nữa đâu."

Bách Hoa thánh nữ cả giận nói.

"Thái tử xuất thủ giáo huấn một số người không tuân thủ quy định, ngươi cần gì phải kích động chứ? Bách Hoa thánh nữ, không bằng ngươi cũng xuống dưới ngăn cản Thái tử đi? Xem hắn có dám giáo huấn ngươi hay không?"

Phong Vân nhị tổ lại lên tiếng, trong giọng nói chứa đựng sự châm chọc, rất hiển nhiên bọn họ đã kiên định ủng hộ Thái tử.

Ngọc Dương Tử trong Thuần Dương tam lão cũng nói:

"Nói có lý, Thái tử là người nối nghiệp được Lãnh tụ bồi dưỡng, để cho người mạnh mẽ một chút, khiển cho người ngoài biết sự lợi hại của học viện Thiên Vị chúng ta."

"Đúng vậy, những đại môn phái này không coi ai ra gì, lại dám can thiệp vào công việc nội bộ của học viện Thiên Vị, Thái tử xuất thủ đánh bại bọn họ cũng chẳng có gì to tát cả. Diệt đám môn phái này đi thì càng yên tĩnh, dù sao cũng chỉ là một đám bàng môn tả đạo mà thôi."

Một đại trưởng lão trong Tiên Thiên thất tử cũng lên tiếng, xem ra người này cũng theo phe Thái tử.

"Các vị, bốn đại học viện các ngươi khai tông lập phái trên đại lục Phong Nhiêu nhưng vẫn bị Thánh Tổ hoàng triều chúng ta giám sát."

Đột nhiên, Uy thân vương dùng thanh âm băng lành nói:

"Chuyên này, Thánh Tổ hoàng triều chúng ta nhất định sẽ chủ trì, quán quân đã xác định, Thái tử đột nhiên xuất hiện muốn phế bỏ thiên tài quán quân. Trong khi đó đám đại trưởng lão học viện Thiên Vị các ngươi lại còn châm chọc khiêu khích, đối đãi nhân tài như vậy thực khiến người ta đau lòng. Hôm nay ở đây có rất nhiều đại trưởng lão của các học viện khác nhìn thấy môi trường bồi diên nhân tài của học viện các ngươi, đúng là khiển họ thất vọng."

Hắn thét lớn một tiếng, hạ xuống giữa lôi đài.

Lúc này, trong lôi đài môn chủ Xuân Thu môn, giáo chủ Bái Hỏa thần giáo sẽ đang giao thủ với Thái tử, thấy Uy thân vương xuất hiện thì cùng dừng tay.

"Thái tử, đại hội hôm nay quán quân đà định, trước mắt bao người, chẳng nhẽ ngươi định vi phạm quy định của bốn đại học viện? Giết chết quán quân lập một quán quân mới?"

Uy thân vương sau khi đáp xuống đã lên tiếng phản bác Thái tử.

Thánh Tổ hoàng triều hận thấu xương đối với tên Thái tử này, tuyệt đối sẽ không buông tha bất cứ cơ hội nào đả kích hắn.

"Uy thân vương?"

Thái tử thấy hắn đáp xuống, nói:

"Đây là chuyên của bốn đại học viện, ngươi chỉ là người ngoài đột nhiên nhúng tay vào là muốn làm gì?"

"Thánh Tổ hoàng triều ta có quyền lực giám sát bốn đại học viện, nhớ năm đó, chính hoàng để của chúng ta sắc phong cho các ngươi thành học viện."

Uy thân vương nói:

"Còn nữa, ngươi tự xưng Thái tử đã là đại nghịch bất đạo rồi."

"Đại nghịch bất đạo?"

Thái tử cười ha ha:

"Thánh Tổ hoàng triều cũng sẽ bị diệt vong trong tương lai mà thôi, thiên hạ không có vương triều nào không tàn, chờ khi ta tấn chức đạt tới cảnh giới thượng cổ đại thánh, lúc đó ta sẽ đi khiêu chiến hoàng đế của các ngươi, diệt cái vương triều chỉ còn lại chút ánh sáng này."

Hắn đúng là kiêu ngạo, bá đạo.

"To gan!"

Uy thân vương tức giận đến mức nói không ra lời.

"Đừng có nhiều lời, hôm nay ta muốn xem có bao nhiêu người dám đối địch với Thái tử, bước ra hết đi!"

Thái tử đột nhiên gào to một tiếng, âm ba chấn động cả chiến trường trung ương:

"Ai dám có dị nghị với quyết định của ta thì đứng ra, hôm nay ta muốn giải quyết một lần cho xong."

Ở trên khán đài, một số đại trưởng lão Truyền Kỳ của học viện Chân Long, Nhật Nguyệt, Hải Thần đều nhíu lông mày, đối với việc tên Thái tử này xây dựng thế lực trong học viện của họ, họ vô cùng không thoải mái, thế nhưng họ vân phải nhịn.

Hiện giờ tên này một tay trắng trợn điều khiển đại hội luận võ, đám người họ cảm thấy tức giận vô cùng, lúc này còn lớn tiếng xem có ai phản đối hắn để giải quyết một lượt.

Một đại trưởng lão của học viện Nhật Nguyệt đứng thẳng lên nói:

"Buồn cười, Thái tử ngươi kiêu ngạo như vậy, chẳng nhẽ không ba học viện khác ỏ trong mắt? Ta là thúc thúc của Hoa Phượng Phượng, Thái tử hôm nay muốn giết Hoa Phượng Phượng, vậy thì làm thử xem, nếu làm hôm nay học viện Nhật Nguyệt chúng ta sẽ toàn diện khai chiến với học viện Thiên VỊ!"

"A? Toàn diện khai chiến ư?"

Phong Vân nhị tổ tiếp tục châm chọc khiêu khích:

"Hoa Xích Thành, ngươi nói khai chiến thì khai chiến sao? Ngươi cho ràng ngươi là chưởng giáo chí tôn của học viện Nhật Nguyệt? Quả thực là buồn cười, hơn nữa, học viện Nhật Nguyệt các ngươi có tư cách toàn diện khai chiến sao, Thái tử sẽ nhanh chóng tấn chức đạt tới cảnh giới thượng cổ đại thánh, ngươi cho ràng Thái tử hôm nay điên hay sao mà làm như vậy? Là hắn muốn lập uy, bởi vỉ hắn biết mình sẽ nhanh chóng đột phá biến thứ 9 Bất Tử biển."

"Đột phá Bất Tử biển trở thành thượng cổ đại thánh, không phải chuyện đùa đâu! Một khi đột phá có thể trở thành bá chủ của đại lục Phong Nhiêu!"

"Thảo nào tên Thái tử này lợi hại như vậy, không biết người đứng đầu của bốn đại học viện nghĩ như thể nào? Tuy ràng lần đại hội luận võ này, tứ đại Lãnh tụ cũng không tới, thể nhưng họ chắc chắn sẽ lưu tâm, làm loạn tới tình trạng này sao họ vẫn không lên tiếng?"

"Thái tử hôm nay làm mạnh như vậy khẳng định có nguyên nhân, hắn đã tuyệt đối nắm chắc việc tấn chức tới cảnh giới Đại Thánh. Lợi hại, đúng thật là lợi hại, hôm nay ta mới thấy một nhân vật thượng cổ đại thánh ngang ngược như thế nào. Điều này cũng đúng thôi, bởi vì hắn là Đại Thánh, hắn cũng có thể khai tông lập phái, thành lập một cái học viện."

Nghe Phong Vân nhị tổ nói như vậy, trong lòng rất nhiều đại trưởng lão Truyền Kỳ đều hoảng sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK