"Chậm đã!"
Trong lúc Dương Kỳ máu nóng xông lên đầu, muốn giống như thành viên của Quân Tử hội xung phong liều chết tiến vào đánh nhau, Lý Hạc bước lên ngăn cản, hắn bình tĩnh nói:
"Trong đám mã tặc hút máu này cao thủ nhiều như mây, ta thấy nhóm thành viên Quân Tử hội này nhiều nhất chỉ tiến được tới vòng ngoài sẽ bị ngăn cản, vậy thì bốn người chúng ta nên giết địch ở vòng ngoài, sẽ chiếm được một số tiện nghi. Dương Kỳ huynh có khí nhất cao thâm, có thể ẩn núp tiến vào trong thành, việc khẩn cấp nhất là tìm được bảo tàng của đám mã tặc hút máu này, Thánh Vương hội của chúng ta mới thành lập, nếu như có một số lượng tài chính lớn có thể lôi kéo được nhiều thành viên."
Trong lòng Dương Kỳ chợt hiểu ra.
Lý Hạc nói câu này rất đúng.
Nếu như có thể tìm được bảo tàng trong Lâu Lan cổ thành, vậy thì nó có giá trị nhiều hơn giết mã tặc hút máu nhiều.
Phải biết rằng, mã tặc hút máu tiến hành cướp đoạt, giết chóc, đã vơ vét được không biết bao nhiêu tài phú.
Quan trọng hơn cả, đó là tài phú trong Lâu Lan cổ thành cũng bị chúng cướp đi, tổng số lượng chắc phải vượt cả ngàn lần thành Yến Đô.
Hơn nữa, Dương Kỳ còn có một cái trữ vật giới chỉ!
Nó có thể chứa đựng một lượng lớn đồ vật.
"Ý kiến hay, ý kiến hay, trữ vật giới chỉ cuối cùng cũng phát huy công dụng rồi."
Dương Kỳ liếc mắt nhìn Lý Hạc nói:
"Bốn người các ngươi theo sau thành viên Quân Tử hội chém giết mã tặc hút máu, chiếm được bao nhiêu tiện nghi thì cứ chiếm. Một mình ta sẽ thâm nhập vào trong Lâu Lan cổ thành xem trong đó có cao thủ gì không, nếu như tìm được bảo tàng sẽ thông báo cho các ngươi biết."
Đương nhiên bốn người kia không biết Dương Kỳ có trữ vật giới chỉ.
Nhưng họ biết, nếu như chiếm được bảo tàng của mã tặc hút máu, vậy thì chỉ cần có một, hai món đồ trong đó cũng đại phát tài.
Trong lòng ai nấy đều nổi sóng.
Lần này dựa vào giết chóc sợ rằng không thể phát tài, cao thủ của Quân Tử hội xuất hiện thì những cao thủ thuộc phe phái khác cũng xuất hiện, 5 người bọn họ đối với số lượng người này chẳng tính là cái gì.
So với việc giết mã tặc đổi điểm công lao, thà rằng đi chiếm bảo tàng còn hơn.
Trong chuyện này, chỉ có Dương Kỳ khí công vô cùng thâm hậu mới có khả năng tiến vào trong thành, cũng có khả năng an toàn trở ra, bảo hắn đi trộm bảo tàng là điều tốt nhất.
Sau khi lập Thánh Vương hội, Lý Hạc trở thành một nhân vật giống như là mưu sĩ.
Dương Kỳ tuổi mới 18, tính ra nhỏ hơn mấy người còn lại, nhưng mà hắn đã trải qua chuyện của Vân Hải Lam, trưởng thành không ít.
Lập tức, hắn thương lượng với mọi người một lúc, sau đó hóa thành một đạo tàn ảnh, bay vào trong Lâu Lan cổ thành.
Lúc này, hắn đã toàn lực thi triển chân khí của bản thân, cho dù một cao thủ cấp bậc Khí Tông cũng chỉ nhìn thấy thân hình của hắn khẽ động, tốc độ này giống như là di động trong nháy mắt.
"Thật nhanh!"
Đám người Lý Hạc giật nảy mình, họ vừa nhìn thấy Dương Kỳ còn đứng trước mặt, chớp mắt một cái đã không thấy đâu. Bốn người bọn họ cũng không chậm trễ, lập tức xung phong giết mã tặc hút máu.
Cùng lúc đó ở bốn phương tám hướng liên tiếp vang lên những tiếng kêu xung phong, nối liền không dứt.
Bốn người nhận ra một nhóm đệ tử khác của học viện Thiên Vị đã xuất hiện, vây công Lâu Lan cổ thành, bốn phía cổ thành trở nên rối loạn, một số lượng lớn mã tặc hút máu xông ra ngoài.
"Lương Đông, ngươi tấn chức đạt tới cảnh giới Khí Tông, ánh mắt tốt hơn chúng ta, ngươi nói xem Dương Kỳ huynh đã đạt tới cảnh giới gì rồi?"
Hoa Dần Hổ nêu vấn đề mà ai cũng muốn hỏi.
Lương Đông nháy mắt, nhíu mày:
"Ta tin rằng mọi người đều nhận ra chân khí của Dương Kỳ huynh lúc tiến hành phạt mao tẩy tủy cho chúng ta, nói cho rõ thì hiện giờ bản thân ta đứng trước mặt Dương Kỳ huynh cũng kém cả trăm lần. Lúc huynh ấy giao thủ với Tống Hải Sơn còn chưa dùng tới một phần mười lực lượng."
"Mạnh mẻ như vậy..."
Tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ:
"Vậy chẳng phải Dương Kỳ huynh đã có lực lượng ngang bằng với cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh? Phải biết rằng, vô thượng cao thủ mới tiến vào cảnh giới Đoạt Mệnh cũng chỉ mới có tu vi gấp trăm lần cảnh giới Khí Tông."
"Cứ nhìn đi, Dương Kỳ huynh có lực lượng cường đại như thế này, tương lai Thánh Vương hội chúng ta sẽ phát triển rất mạnh. Nói thật chứ, chúng ta lăn lộn trong học viện hơn 10 năm làm đệ tử tạp dịch, đúng là thật bại thảm hại. Nếu muốn trở nên nổi bật thì phải dựa vào đại nhân vật, thế nhưng đại nhân vật lại chướng mắt chúng ta, hiện giờ Dương Kỳ huynh là một đại nhân vật cực kỳ có tiềm lực."
Lý Hạc tổng kết lại:
"Kỳ thực thế lực gia tộc của chúng ta đều không bằng đệ tử ngoại viện, đệ tử nội viện, thậm chí đệ tử tinh anh, địa vị của chúng ta ở trong gia tộc không cao, bây giờ theo Dương Kỳ huynh sau này tu vi nhất định tăng tiến mạnh."
"Chúng ta ở bên ngoài giết một số mã tặc hút máu, lần này Lâu Lan cổ thành bị đệ tử của học viện Thiên Vị vây công, đám mã tặc ở những nơi khác nhất định quay về ứng cứu, chúng ta chặn giết chúng ở bên ngoài, kiếm một số điểm công lao."
... ...
Vù!
Dương Kỳ tiến vào trong Lâu Lan cổ thành, đưa mắt nhìn lại chỉ thấy toàn là lầu cao san sát, tường thành vô số tạo thành nhiều vòng tròn đồng tâm, đường đi rất lớn, hai bên thông với nhau.
Trên đường cái có nhiều mã tặc hút máu đi lại, lúc này họ đang khẩn trương tập hợp, yêu khí, huyết tinh khí phóng lên cao.
Trên mặt đất khắp nơi đều là vết máu, ở một số ngồi nhà còn thấy thây khô lắc lư.
Lâu Lan cổ thành đã trở thành một tòa quỷ thành.
Lúc còn hưng thịnh, nơi này là thành trì có tới mấy ngàn vạn người, hiện giờ nó đã bị mã tặc hút máu giết được sạch sẽ để tu luyện huyết yêu khí.
Do thành trì quá lớn nên đội quân mã tặc hút máu không thể nào rải ra đóng quân hết được.
Cho nên Dương Kỳ thoải mái di chuyển trong một số ngôi nhà không có người ở, mỗi bước đi kéo dài hơn ngàn bước, người ta vừa mới nhìn thấy hắn ở chỗ này, chớp mắt đã biến mất, nhiều người sẽ cho rằng mình hoa mát.
Toàn bộ Lâu Lan cổ thành đều là kiến trúc cao lớn, dùng đá tảng xây thành, còn có nhiều công sự được xây dựng từ nhiều loại hợp chất, vô cùng kiên cố, có tháp rất cao do nhiều loại kim loại kỳ dị đúc thành, rất trang nghiêm thần thánh.
Dương Kỳ hiện giờ đã có thể vận dụng "Tứ Quý Kiếm Thuật".
Công pháp vương cấp khí công này đã được hắn tu luyện thuần thục, hiện giờ trong bầu trời đầy mưa tuyết, có thể thi triển ra khí công Đông Tuyết Mạn Thiên, chỉ cần cơ thể hơi vận chuyển, chân khí sẽ dung hợp với tuyết lớn ở xung quanh, thân thể hắn sẽ sinh ra những luồng gió chứa đầy hoa tuyết, người khác nhìn vào chỉ thấy hoa tuyết đang bay mà thôi.
Tứ Quý Kiếm Thuật có một tác dụng cực kỳ tốt đó là ẩn dấu khí tức, dung hợp thân mình vào trong cảnh sắc thiên địa.
Hiện tại, khí tức của hắn đã hoàn toàn bị che dấu, cho dù là cường giả Khí Tông cũng không thể cảm nhận được.
Khi hắn đang bay, thân hình biến thành một cơn gió tuyết, nhanh chóng di chuyển vào sâu trong cổ thành.
Cổ thành này rất lớn vào vào sâu bên trong thì mã tặc hút máu càng ít, thế nhưng ai nấy đều là tinh anh.
Đến cuối cùng, Dương Kỳ thậm chí còn phát hiện, trên những tòa nhà tráng lệ còn xây dựng những cái Huyết Trì (ao máu), trong đó có chứa rất nhiều máu tươi, mỗi một cái ao máu đều có một vị thủ lĩnh mã tặc hút máu có tu vi Khí Tông, tà ác mà cường đại.
Nhưng mà, bọn họ vẫn không phát hiện được Dương Kỳ.
Vù!
Dương Kỳ lặng lẽ đáp xuống một tòa nhà có 9 tầng, căn cứ vào hình dạng bên ngoài có thể nhận ra, tòa nhà này là một tửu lâu, xây dựng rất tráng lệ, cây cột bằng sắt được khẳng vàng miếng, nhưng mà bây giờ những miếng vàng kia toàn vết máu, cây cột lớn ở giữa xuất hiện một vết hõm sâu, bên trong đó vẫn còn đọng máu tươi.
Mà ngồi ở bên cạnh vết hõm kia có một tên thủ lĩnh mã tặc hút máu, hắn đang tu luyện, mỗi một hơi thở máu trong cái vết hõm đó lại biến thành phù văn, bị hút vào trong nguời.
Lúc này, trên người tên thủ lĩnh mọc toàn lông đỏ, trông không giống nhân loại, nếu như nhìn kỹ sẽ thấy những chiếc lông đỏ kia có đọng tơ máu, giống như cương châm, lại giống như lông tơ.
Đây là một cao thủ Khí Tông, nhưng mà khí tức của nó đã cường đại gấp chục lần Khí Tông, hơn nữa huyết tinh khí trên người hắn đang dần dần thu liễm, giống như sắp trở về bản nguyên.
Có thể nhận ra, đây là một nhân vật trọng yếu trong đám mã tặc hút máu.
"Ai?"
Ngay khi Dương Kỳ biến thành một cơn gió tuyết lặng lẽ rơi xuống mái nhà, đột nhiên tên cao thủ lông đỏ mở mắt, quát lên:
"Ai!"
Thanh âm thê lương, sát khí vô cùng.
Đồng thời, trong tay hắn xuất hiện một cái roi dài màu đỏ, chân chân khí ngưng tụ bên ngoài cơ thể quất một cái.
"Huyết Ảnh Thần Tiên!"
Đây là một môn khí công cực kỳ cao thân, trường tiên biến thành huyết ảnh, bay tới quấn lấy Dương Kỳ, trường tiên xé rách không khí khiến nó rít lên ầm ầm, giống như sói tru quỷ khóc, trăm dặm có thể nghe thấy.
Đáng tiếc là khi âm ba của nó vừa xuất hiện, Dương Kỳ đã vung tay tạo thành một cái lồng khí thật lớn bao phủ cả tòa nhà, khiến cho âm ba bị ngăn lại, không cách nào truyền đi.
Bốp!
Huyết Ảnh Thần Tiên của tên thủ lĩnh vừa mới chạm tới bên ngoài Dương Kỳ đã bị một cỗ chân khí hộ thân chấn cho nát bấy.
"Người tới là ai? Là cao thủ của học viện Thiên Vị?"
Tên thủ lĩnh mã tặc hút máu này quát lớn, thân thể được chân khí màu đỏ nâng lên, phiêu phù trong không trung, hắn trực tiếp nhảy lên mái nhà và nhìn thấy Dương Kỳ đang khoác cái áo choàng gấu tuyết.
"Lông trên người ngươi đã chuyển sang màu đỏ, hiển nhiên huyết yêu khí đã tu luyện tới đạt đỉnh, biết tất cả bí mật trong Lâu Lan cổ thành này, nói đi, ta cho ngươi một cơ hội báo ra địa điểm chứa bảo tàng của các ngươi?"
Dương Kỳ nhìn tên thủ lĩnh mã tặc hút máu, thản nhiên nói.