Mục lục
[Dịch]Thiên Long Lệnh Bài- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

1 tuần đã qua từ ngày Lâm Quân dạy Đặng Tùng học võ. Đặng Tùng cũng tiến bộ khá nhanh, trước mắt hắn đã lên được cấp Võ Sĩ giống Lâm Quân .

Lâm Quân thì trong thời gian này điên cuồng luyện cấp trong TLBB, trước mắt hắn lên được lv 39, sắp tấn cấp lên 40 . Hắn cũng từ vip 1 nâng cấp lên vip 3, nhưng cũng không có thêm công năng gì mới, chỉ học được thêm hái dược và khai khoáng, cũng không có tác dụng mấy .

1 tuần này cả 2 không thèm đi ăn mày, chỉ ở trong ngôi miếu tồi tàn luyện võ, thức ăn thì nhờ Huyền Nạn đi mua, không thì nhờ hắn đi xin về 1 ít . Lão già này mặt mũi hiền lành, nên cũng xin được rất nhiều . Nhưng mà lão làm được 3 ngày là nhất quyết không đi xin nữa, hỏi ra mới biết thì ra người nào tốt bụng lão đã xin hết rồi, còn người nào keo keo thì xin cũng chả được bao nhiêu . Lão không muốn đi nhưng Lâm Quân bức ép mãi lão không đi cũng không được nên lão phải vắt óc nghĩ ra cách thoát khỏi cái cảnh này . Cuối cùng lão cũng nghĩ ra 1 cách mới là đi hát đám ma, ặc nói đúng hơn là siêu độ người chết .Mà người ở đây thì rất là mê tín nên cũng đặt hàng lão rất nhiều, nhưng lão chỉ làm được 3 bữa là kiệt sức, ngày nào cũng siêu độ từ sáng tới tối khô cả họng rát cả lưỡi, tuy thức ăn đồ cúng cũng khá khả quan nhưng mà lão làm không nổi, cuối cùng lão đành phải xin xỏ Lâm Quân, hay nói đúng hơn là năn nỉ, chỉ thiếu nước quỳ xuống thôi .

Lâm Quân thì suy nghĩ mãi cũng thấy tội cho lão, hắn cũng không muốn hành hạ người già làm gì nên đành phải suy nghĩ tìm cách khác . Đặng Tùng thấy thế cũng một mực lo nghĩ, cuối cùng 2 tên không hẹn mà cùng lên tiếng : ta nghĩ ra rồi .

2 tên quay sang nhìn nhau rồi cùng nói : ngươi nói đi . 2 tên nhìn nhau một lần nữa rồi phá lên cười hahaha .

Huynh lớn hơn, huynh nói trước đi . Lâm Quân cười nói .

Được rồi, giờ chúng ta có võ công nên không cần thiết ăn xin nữa, còn có cả lão hoà thượng đây nên huynh nghĩ, chúng ta nên đoạt đia bàn . Đặng Tùng cười cười nói .

Hả, địa bàn, địa bàn đâu . Lâm Quân ngạc nhiên hỏi .

Ờ là thế này . Đặng Tùng bắt đầu thao thao bất tuyệt giảng giải cho Lâm Quân nghe .

Theo lời kể của Đặng Tùng thì Lâm Quân cũng hiểu ra . Thế giới này và thế giới cũ của hắn giống nhau, ở đâu có người thì sẽ có tranh đấu, ai ai cũng muốn là kẻ nắm quyền . Ở thế giới cũ thì tiền ai nhiều hơn, người đó làm đại ca, ở thế giới này thì ai mạnh hơn kẻ đó làm đại ca . Mà ở cái thành DaLat này nếu không tính người của 4 đại gia tộc, thì người mạnh nhất chỉ ở cấp võ sĩ, tức là tương đương Lâm Quân và Đặng Tùng . Nếu thế thì 2 người không có gì phải sợ, không những thế còn có cả lão hoà thượng ở đây, lão hoà thượng nhìn vậy chứ cũng tương đương võ tướng .

Lâm Quân cũng đồng ý với Đặng Tùng đó là phải chiếm địa bàn, hắc hắc, từ cái bang thăng lên làm xã hội đen, cái này cũng thật nhanh nhe . Nghĩ thế nên hắn ra lệnh cho Huyền Nạn bắt đầu đi chiếm địa bàn .

Thiện tai, thiện tai, lão nạp là người xuất gia, sao có thể dính vào tranh giành của giới thế tục . Huyền Nạn chắp tay, vẻ mặt thành khẩn nói .

Lâm Quân hừ một tiếng : không làm thì ngươi cứ đi hát đám ma là được .

Ấy ấy, tuy lão nạp không tranh giành nhưng mà phải vì thiếu gia người lo toan chứ, hắc hắc phải không thiếu gia . Huyền Nạn nịnh nọt nói .

Vậy được rồi, cho ngươi 1 tuần để làm, à đừng giết, nhớ là phu thục thôi, hiểu không ? Lâm Quân cười nói .

Và thế là Huyền Nạn bắt tay vào làm việc, sáng sớm hôm sau lão tiến đến mục tiêu đầu tiên . Lão già này làm việc cũng rất nhanh gọn . Lão chỉ cần đi đến thách đấu với các bang chủ xã hội đen, nếu thua thì phải phục tùng .

Mục tiêu đầu tiên của lão là một bang hội, tên gọi là Xà Bang, lão đi tới đưa ra lời thách đấu nhưng không tên nào chịu tin, chúng xúm lại bắt nạt lão, lão tức giận quá đánh cả đám nằm lăn ra đất . Sau đó tên bang chủ mặt đầy tức giận tiến tới nói : lão lừa trọc kia, tại sao ngươi dám đánh người của ta .

Thiện tai, thiện tai, lão nạp chưa đánh ai bao giờ . Huyền Nạn chắp tay nói .

Láo láo, nghe nói ngươi còn chửi ta phải không . Gã bang chủ tức giận nói

Huyền Nạn lại chắp tay thành kính nói : thiện tai, thiện tai, lão nạp chưa chửi ai bao giờ .

Tên già trọc khốn khiếp, muốn đánh nhau phải không . Gã bang chủ tiếp tục hỏi, nhưng trong mắt đã ánh lên một tia sát khí .

Huyền Nạn thấy thế nhếch môi cười châm chọc rồi nói : Thiện tai, lão nạp chưa ngán thằng nào bao giờ .

Thế là 2 người lao vào đánh nhau ỳ xèo, tuy tên bang chủ cũng khá mạnh nhưng rất tiếc Huyền Nạn đã là cao thủ Võ Tướng, sau khi đánh nhau một hồi, gã bang chủ càng đánh càng kinh hãi, cuối cùng hắn quyết định chơi chiêu độc, chỉ thấy hắn cuối người xuống, nắm lấy 1 nắm cát ném thẳng vào mặt Huyền Nạn, Huyền Nạn đâu phải tầm thường nên né được ngay .

Huyền Nạn rất là tức giận, nếu không phải thiếu gia bảo ta không được giết, ta đã cho thằng này về với phật tổ rồi, đã thế hắn còn dám chơi mất dạy nữa chứ, *** . Nghĩ thế Huyền Nạn bỗng hét lên : xem chiêu .

Huyền Nạn tiến đến, thừa lúc tên bang chủ mất tập trung sút ngay vào ngực hắn, tên bang chủ thuận thế bay thẳng lên trời, mắt thấy tên bang chủ sắp rớt xuống, Huyền Nạn lao vào bồi thêm 1 cú, lần này ách là giữa 2 chân hắn . Tên bang chủ tru lên từng hồi thảm thiết, mấy tên bang chúng đứng ở ngoài không kìm được lạnh run một cái, ánh mắt nhìn về Huyền Nạn đã kèm theo một tia sợ hãi .

Huyền Nạn thì mặt mày rất là vô tội, vẻ mặt hiền lành cười cười, chắp tay nói : thiện tai, thiện tai, người xuất gia không sát sinh, ta làm thế chỉ là một trừng phạt nho nhỏ về những gì thí chủ đã gậy ra thôi, rồi ánh mắt hắn chuyển qua những người bang chúng : ta nói có đúng không ?

Vô sỉ, ****, lão già vô sỉ, sút vỡ dụng cụ gây giống của bang chủ chúng ta mà chỉ kêu là trừng phạt nho nhỏ, ta*** lão . Những bang chúng thầm nghĩ nói nhưng mặt thì tươi cười đáp : phải, phải, hoà thượng dạy rất phải, chúng ta thụ giáo .

Ờ, giờ các ngươi có quy thuận ta không hay là muốn giống hắn . Huyền Nạn vẫn là vẻ mặt hiền lành đó nhưng đã ánh lên một chút lạnh lẽo .

Những bang chúng gật đầu như gà mổ thóc : quy thuận, nguyện ý quy thuận ngài a .

Qua ngày hôm sau, Huyền Nạn có một biệt danh rất là vang dội “ Hoà thượng tuyệt giống “ vì sao lại như thế, vì những bang chúng của Xà bang tận mắt nhìn thấy Huyền Nạn thi triển thần uy đều kể lại cho người khác, đã thế còn thêm mắm thêm muối tùm lum .

Vì vậy nên Huyền Nạn đi đến bang phái nào, bang chủ bang đó ngay lập tức xếp giáp quy hàng, vì bọn chúng còn muốn duy trì nòi giống . Lúc đầu Huyền Nạn rất là kinh ngạc, hắn hiếm khi được đánh nhau, giờ có cơ hội dễ gì từ bỏ nên hắn không cho đầu hàng .

Nghe Huyền Nạn không cho đầu hàng, tên bang chủ quỳ sụp xuống, khóc lóc nói : ô ô, lão hoà thượng a, ta đầu hàng, ta đầu hàng mà, ô ô, ta còn chưa có vợ, ta muốn duy trì nòi giống a, hoà thượng đại từ đại bi tha cho ta đi a .

Huyền Nạn ngạc nhiên mới hỏi lại thì tên bang chủ kể lại tường tận, Huyền Nạn nghe xong tức đến mức râu trợn ngược nhưng không làm được gì nên thôi .

Sau 4 ngày, cơ bản các bang hội đều quy thuận Huyền Nạn, Huyền Nạn sung sướng chạy về báo cáo kết quả với Lâm Quân . Lâm Quân nghe xong đầu tiên là ngạc nhiên, sao có thể nhanh như thế chứ . Tò mò Lâm Quân liền hỏi lão Hoà Thượng .

Huyền Nạn là nô lệ của Lâm Quân nên không dám giấu diếm điều gì đều nhất mực kể ra, kể cả cái biệt danh vang dội của lão . Lâm Quân nghe kể đến cái biệt danh của Huyền Nạn đứng lên cười nắc nẻ, sau đó hắn ôm bụng nằm lăn lóc trên mặt đất cười như chưa từng được cười : hắc hắc, Huyền Nạn à, ngươi thật là trâu nhe, hahaha, bây giờ ta đổi tên cho ngươi là tuyệt giống, hahhahaha .

Huyền Nạn rất là buồn bực, tại tên đó chơi xấu hắn nên hắn mới sút vỡ trứng tên đó thôi . Giờ kể cho chủ nhân nghe, hắn không thông cảm thì thôi, còn cười nữa chứ, ta hận .

Mắt thấy vẻ mặt của Huyền Nạn, Lâm Quân ôm bụng đứng lên, quyết không cười nữa, nhưng người hắn thì cứ run run, vẻ mặt muốn cười lại không được cười nhìn rất là quái dị . Cố nén buồn cười xuống hắn đang chuẩn bị nói thì từ xa xa vang lên tiếng Đặng Tùng .

Hắc, huynh đệ, biết tin gì chưa, ở ngoài kia xuất hiện một tên cực kỳ cường hãn có tên “ hoà thượng tuyệt giống “ nghe nói hắn gặp người nào mà ngứa mắt là đều phế đi chân thứ 3 của người ta, hắn là 1 tên biến thái 10 phần, ra ngoài huynh đệ nhớ cẩn thận nhé, còn phải duy trì nòi giống đó, hắc hắc hắc .

Đặng Tùng thao thao nói, bất quá hắn nhìn lại thì thấy vẻ mặt quái dị của Lâm Quân còn Huyền Nạn thì vẻ mặt lúc xanh lúc đỏ .

Đặng Tùng thấy thế liền hỏi : uy Lâm Quân, đệ bị gì vậy, uy, đại sư, người làm sao thế, sợ tên biến thái ấy à, ngài yên tâm đi, ngài cũng là người xuất gia chắc hắn không làm khó ngài đâu, mà có làm thì cũng sao đâu, cùng lắm ngài đổi kiểu đi wc từ đứng sang ngồi thôi, hắc hắc .

Huyền Nạn nghe tới đó, máu xông lên não, gục đầu, ngất tại chỗ, miệng sùi bọt mép. Thấy Huyền Nạn ngã xuống, Đặng Tùng lo lắng bước tới : ấy ấy, đại sư, ta đùa thôi mà, không cần xúc động thế chứ .

Lâm Quân thì không nhịn được nữa, cười phá cả lên : hahaha, mẹ nó, hahahaha, ta không nhịn nổi nửa rồi, hahaha .

Thấy Lâm Quân cười như điên Đặng Tùng bực mình nói : đại sư ngất thì có gì đáng cười .

Ách, đại ca, ngươi không biết hoả thượng biến thái mà ngươi nói là ai à, hahahaha.

Ai? Đặng Tùng ngạc nhiên hỏi, sau đó như nhớ ra chuyện gì chỉ tay vào Huyền Nạn nói : không lẽ……… không lẽ…….là lão già này .

Đúng rồi đó, hahaha .

Ách hèn chi ta nghe người ta nói, tên hoà thượng đó đi thu phục xã hội đen, hahaha thì ra là lão này, hahaha . 2 tên ôm bụng cười ngất : hahaha, mẹ nó, buồn cười quá, không ngờ lão già này lại chơi ác thế, mặt mũi hiền lành mà đi tuyệt giống người ta, hahaha . Đúng đó huynh đệ, ta cũng không ngờ, hahaha .

Ách, ta quên, Huyền Nạn còn đang ngất, chết cha xem lão có sao không . Lâm Quân giật mình nhớ tới nói .

Khi 2 tên quay sang nhìn thì thấy Huyền Nạn mặt tím ngắt như sắp quy tiên tới nơi . Đặng Tùng hét lên : chết cha, mau tìm đại phu, không lão về với phật thật bây giờ .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK